“Khực ! Á, cậu chủ… ờ… tôi… ”
“Hả?”
“Tôi… tôi nằm dưới… hả?”
Đáp lại lời ấy, Kwon Raei cố ý cong ngón trỏ và ngón giữa, khẽ lách vào rồi cào nhẹ lên niêm mạc hậu môn của Tae Hyeon, phô bày ra cho anh thấy. Lớp gel bôi trơn nhầy nhụa quệt vào nhau kêu lên tiếng nhớp nháp.
“Ừ, như anh thấy đấy.”
Phía sau Tae Hyeon rất khít và hẹp. Mới nhét có hai ngón tay vào mà đã chật nứt luôn rồi. Kwon Raei chậm rãi khép hai ngón tay rồi lại ấn vào, rồi lại tách ra để miết vào da thịt bên trong, sau đó lại khép vào và ấn tiếp.
“Sao thế? Anh Tae Hyeon muốn được “đút” vào à? anh nghĩ mình ‘đút’ được vào cái lỗ của đàn ông sao?”
Dù hắn không thọc mạnh thô bạo, nhưng mỗi lần hắn chạm vào da thịt Tae Hyeon, anh lại như nghẹn thở. Một cảm giác xa lạ và áp lực kỳ lạ xâm chiếm. Có lẽ cũng một phần do tư thế bị đảo ngược.
“Mới bú cu có tí xíu thôi mà tưởng mình có thể đút vào được chắc? Hay là…sự thật…. trước đây anh cũng từng lăn lộn với đàn ông rồi…”
Kwon Raei vừa thong thả lẩm bẩm, vừa thăm dò rồi gãi nhẹ bên trong cái lỗ. Cảm giác cái chỗ không nên banh ra lại bị banh ra thiệt là lạ lẫm. Tae hyeon hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Tôi… à… trí nhớ… tôi không nhớ nữa. Nhưng mà, vào cái lỗ dơ bẩn của tôi…… Cậu chủ”
Cảm giác thật kỳ lạ. Bụng dạ anh cứ như bị cào xé. Càng lúc cơ thể càng vặn vẹo, phía dưới cũng cảm thấy khó chịu. Kwon Raei liếc nhìn xuống gương mặt cau có của Tae Hyeon, vừa dùng ngón tay nới rộng cái lỗ, vừa cúi đầu xuống lần nữa, hắn lần nữa dùng lưỡi liếm mút cái thứ đang cương cứng lên của Tae Hyeon, y như lúc nãy.
“Hả… Anh nói cái gì vậy? Tại Tae hyeon hai mươi tuổi dễ thương quá nên tôi không nỡ giận luôn rồi này.”
Tae hyeon nuốt một hơi thở nặng nề. Giữa hai hàm răng nghiến chặt, một tiếng rên rỉ như nức nở vì khoái cảm khẽ bật ra.
Hắn ta say sưa hôn dương vật của Tae Hyeon, rồi dùng răng gặm nhẹ lớp da quy đầu. Cảm giác kích thích vừa nhẹ nhàng vừa mạnh mẽ lẫn lộn khiến cơ thể anh tự nhiên giật mình. Từ lúc nào không hay, Kwon Raei đã ngậm lấy đầu dương vật của Tae Hyeon, vừa mút vừa liên tục dùng đầu ngón tay khều móc vào điểm huyệt bên trong hậu môn.
Mỗi lần cái chỗ sưng nhức bên trong bị chạm vào, mắt anh tối sầm lại, ánh sáng chớp nhoáng và toàn thân như lơ lửng. Mặc dù đang bị đâm vào lỗ hậu, nhưng cảm giác muốn xuất tinh vẫn trào dâng. Anh chưa từng nghĩ mình sẽ có thể cảm thấy khoái cảm từ một nơi dơ bẩn như thế này.
Tae Hyeon hoàn toàn bị khuất phục bởi khoái cảm tột đỉnh, thứ đã lấn át cả sự xấu hổ, cảm giác tội lỗi và đồi bại bên trong anh.
“Cậu chủ, thôi… ư… dừng lại đi mà…….
Anh muốn bắn ra. Mặc dù đã cố nhịn lắm rồi nhưng anh không chịu được nữa.
“Dừng lại, dừng lại đi mà…….!”
Tae Hyeon vô thức rên rỉ như thú vật và xuất tinh. Có lẽ vì đã cố nhịn để không bắn ra, tinh dịch không bắn mạnh mà chỉ chảy thành dòng. Cuối cùng thì tất cả đều chui hết vào miệng Kwon Raei, khiến anh chỉ muốn chết quách đi cho xong.
Kwon Raei run rẩy phần thân dưới co giật.
Cơ thể đang lộn ngược bị nghiêng sang một bên rồi cuối cùng lật úp xuống giường. Cơ bắp co rút dữ dội, màng nhầy thít chặt. Dù vậy, Kwon Raei không những không hề đoái hoài mà còn thô bạo hơn. Nắm lấy Tae Hyeon đang úp sấp bằng bốn chi từ phía sau, kéo mạnh anh về phía mình rồi ép anh ưỡn mông lên cao.
“Anh thấy thích không?”
Cứ như vậy, hắn lại đâm những ngón tay dài vào bên trong, màng nhầy ướt đẫm siết chặt và dính vào ngón tay. Kwon Raei đút thêm một ngón tay nữa, và nhanh chóng đâm vào bên trong với tổng cộng ba ngón tay. Giờ thì gel đã vón cục lại quanh lỗ hậu và tạo thành bọt trắng.
Nhịn mãi mới bắn được một lần, nhưng vì những kích thích thô bạo cứ liên tục đổ vào khiến lý trí anh dần tan biến.
“A…cậu chủ, ư… ư…!”
“Tae Hyeon, anh thấy thích chứ?”
“Ư! Ư!”
“Anh muốn bắn thêm nữa không? Tôi sẽ vuốt ve ‘chỗ đó’ cho anh”
Tae Hyeon vội vàng lắc đầu. Không thể tiếp tục được nữa.
“Không, không. Chỉ là… Tôi chỉ, tôi chỉ muốn dừng lại thôi.”
“Thôi mà. Thêm lần nữa đi. Thích mà.”
“Không sao đâu. Chỉ là, ah, giờ thì, dừng lại đi…………!”
“Lỗ sau vẫn còn chặt lắm. Vẫn chưa giãn ra hết đâu. Dù sao thì tôi cũng phải tiếp tục ‘thọc’ vào.”
“Không phải, tôi đã bảo là không sao rồi mà!…… Đau cũng được, đau cũng chẳng sao. Tôi chịu đau được mà.”
“Ha ha, anh nói gì kỳ vậy. Anh Tae Hyeon, anh thích bị đau sao?”
Dù Tae Hyeon gần như van xin nhưng Kwon Raei vẫn không nghe. Từ phía sau ôm chặt lấy, liên tục thúc mạnh vào. Tae Hyeon dùng cả tứ chi, cố gắng bò về phía trước, nhưng bị túm lấy eo, rồi bị kéo lê xuống dưới. Xấu hổ thì đúng là xấu hổ thật, nhưng cứ thế này, e rằng còn chưa kịp làm ăn gì đã bay hết cả hồn vía.
Tae hyeon nghiến chặt răng đến mức như muốn gãy cả hàm, tay cắn xé ga giường. Ngực và mông ướt đẫm chất gel chảy nhớp nháp, chỉ cần chạm nhẹ vào đâu thôi cũng đã thấy rùng mình. Dù có lúc anh đã bảo dừng lại nhưng hắn ta lại tỏ ra quá quắt, cứ thế mà nhét mạnh vào. Giờ cơn đau đã đạt đến đỉnh điểm, anh van xin hắn dừng lại, Kwon Raei vẫn chẳng thèm nghe. Lỗ hậu đã mềm nhũn, vậy mà hắn ta vẫn không ngừng tay, cho đến khi nó mềm nhũn hoàn toàn thì mới chịu dừng tay
Đúng như lời nói, hắn ta tiếp tục thúc mạnh liên hồi, tay còn lại thì không ngừng mơn trớn, vuốt ve và trêu chọc vùng nhạy cảm của Tae Hyeon. Có vẻ như hắn ta thật sự muốn khiến anh lên đỉnh lần nữa. Đến nước này thì Tae Hyeon đã hoàn toàn mất kiểm soát, eo giật nảy lên liên tục. Thỉnh thoảng anh run bắn lên, bụng thắt lại, và phần thân dưới cũng lắc lư theo ý mình.
Lý trí đã tan biến từ lâu. Giờ đây Tae Hyeon chỉ còn biết chà xát côn thịt vào tay Kwon Raei.
Trong khi thúc mạnh vào tay hắn, Tae Hyeon rên rỉ đau đớn. Anh như muốn phát điên. nhưng Kwon Raei vẫn không chịu buông tha.
“Ư… hự… chết tiệt… … … … …”
A a. Dừng lại.Không được… Dừng lại!
Giờ thì trong đầu anh chợt loé lên một ý nghĩ.
Tae hyeon đã phải nằm trên giường bệnh suốt cả tháng trời. Trong suốt thời gian đó, anh chỉ chìm trong những suy nghĩ rối bời, hoàn toàn không có ý định tự mình tìm cách giải tỏa những nhu cầu cơ thể. Thế nên, những cảm xúc dồn nén trong lòng anh ngày càng chất chứa, và Tae hyeon đã đạt cực khoái đến ba lần, giải phóng ra một chất dịch đã loãng đi nhiều. Chất dịch ấy vương trên tay Kwon Raei, và Kwon Raei đã dùng chính nó như một chất bôi trơn để tiếp tục những hành động thân mật.
Vì bị mút mát và mân mê quá nhiều, da quy đầu đã đỏ ửng lên, và quanh bắp đùi hằn rõ những vết tay đỏ. Lúc đó Kwon Raei mới chịu rút những ngón tay đang khuấy đảo bên trong lỗ hậu ra. Những nếp gấp bên trong lỗ hậu siết chặt lấy những ngón tay đang cố thoát ra, không chịu nhả. Kwon Raei dùng cả hai bàn tay ướt dính, nhầy nhụa banh rộng mông Tae Hyeon để nhìn cho rõ.
Da thịt đỏ hờn phơi bày ra. Kwon Raei nhìn chằm chằm vào cái lỗ cứ hở ra hóp vào kia, trên cái cơ thể đầy sẹo, đen thui thủi của anh, nhìn dâm đãng đến khó tin.
“Tôi chỉ muốn nới lỏng thêm chút xíu nữa thôi mà.”
“A, không được!”
Tae-hyeon vội vàng ngăn hắn lại. Anh thật sự không muốn phải chịu đựng thêm nữa.
“Được rồi. Cái lỗ đã banh ra hết cỡ rồi. Cậu chủ, nhanh lên đi.”
“Tae Hyeon à, nhưng mà……………….”
“Tôi đã bảo là được rồi mà. Ư… Mau đút vào đi, đút, đâm mẹ nó vào đi.”
Tae hyeon quay người lại, nắm lấy tay hắn kéo mạnh. Bảo thôi đi rồi mà, còn lắm lời làm gì nữa? Tae hyeon đã chẳng còn tỉnh táo nữa rồi. Trong đầu anh giờ chỉ còn mỗi ý nghĩ là nhanh chóng bị đâm vào và kết thúc mọi chuyện. Cơn khoái cảm đã lên đến đỉnh điểm, đến mức dù còn chưa kịp “vào cuộc” mà anh đã có cảm giác như thể vừa trải qua một trận mây mưa tơi bời rồi vậy.
“Chẳng phải cậu chủ đã bảo là muốn còn gì, muốn đâm vào cái lỗ bẩn thỉu này cơ mà, sao bây giờ lại cứ… ư…”
Kwon Raei hơi nheo một bên mắt. Đôi lông mày rậm như vẽ khẽ nhếch lên.
“Ha, vậy cũng được thôi. Tôi đã cảnh báo trước rồi mà không chịu nghe.”
“Vâng, tôi hiểu rồi. Nhanh lên đi.”
“Anh Tae hyeon tự chuốc lấy đấy. Tôi mặc kệ anh luôn.”
Kwon raei hớn hở nhào tới, leo lên người Tae hyeon. Đặt đầu dương vật lên miệng lỗ nhỏ hẹp vừa hé mở, Kwon Raei bắt đầu xoa nắn. Nhưng cái lỗ vừa nãy còn mở giờ đã co rúm lại, chỉ khẽ giật giật chứ nhất định không chịu mở ra. Nhưng Tae hyeon cứ nài nỉ mãi như vậy, Kwon Raei không thể nương tay thêm được nữa.
Kwon Raei dùng dương vật thô to gõ gõ vào miệng lỗ nhỏ hẹp, rồi ấn đầu gối Tae Hyeon xuống, dồn hết sức lực để đâm vào. Đã dùng ba ngón tay để nới lỏng rồi mà cái đầu dương vật to tướng vẫn không chịu vào. Niêm mạc căng ra như muốn rách, đau đớn tột cùng. Tae Hyeon nín thở cố chịu đựng.
Nghĩ bụng thì thà cứ thế này còn hơn. Đằng nào cũng là kiếp sống đáy bùn lăn lộn. Chuyện đánh nhau, bị đánh, rồi lại đánh trả, thành ra chuyện đau đớn là như cơm bữa của Tae Hyeon rồi.
Kwon Raei dùng côn thịt to của mình gõ gõ vào cái miệng lỗ hẹp, rồi gập đầu gối Tae-hyeon xuống dồn hết sức nặng định nhét vào cho bằng được. Đã nớI lỏng bằng cả ba ngón tay rồi mà cái đầu cu khủng bố kia vẫn cứ trơ ra, nhất quyết không chịu chui vào.
Kwon Raei dồn hết sức lực đâm mạnh, đâm sâu vào bên trong. Dương vật đập vào thành trong, niêm mạc nhăn nhúm dính chặt vào, ma sát nóng rực. Đã làm ướt và nới lỏng đủ rồi mà bên trong Tae Hyeon vẫn rất hẹp và chặt. Như thể được đo ni đóng giày, dính chặt lấy, chỉ cần đút phần đầu vào thôi cũng đã vừa khít rồi.
“Khư…ư!”
Tae hyeon rên rỉ, giọng khản đặc nghe như muốn vỡ ra. Kwon Raei cũng thở hổn hển chẳng kém. Nhìn xuống gương mặt Tae hyeon đỏ bừng bừng đang thở dốc, cơn khoái cảm không thể kiềm chế được nữa trào dâng khắp người Kwon Raei. Hắn vừa rên lên một tiếng nghe chẳng rõ là rên rỉ hay đang cười khẩy, vừa ấn mạnh tay ghì chặt hông Tae Hyeon, thúc sâu vào hơn nữa.