Tư Duy Ngược - Chương 111 - Ngoại Truyện 3 (4) - H+

Chương 111 - Ngoại Truyện 3 (4) - H+
 
Ji Wook lao về phía nhà vệ sinh mà không ngoái đầu lại. Bất kể hành lang có người hay không, bất chấp những ánh nhìn tò mò, anh thẳng tiến vào gian cuối cùng, đóng sầm cửa bằng một cú đầy bạo lực, tay run rẩy khóa chặt cửa rồi ngã vật xuống sàn.
 
"Hự... ha... a... ừm...!"
 
Khi nhận ra xung quanh không có ai, những tiếng rên rỉ hòa lẫn với tiếng khóc rên không ngừng. Dù lấy tay bịt miệng, tiếng khóc nức nở tựa thú vật vẫn không kiểm soát được. Còn tay kia thậm chí chưa kịp chạm vào vùng dưới thân thể, tuyến tiền liệt đã bị kích thích đến mức suy sụp bởi quả trứng rung. Chừng nào Joo Yeon chưa dừng tay, trò này sẽ không kết thúc, nhưng nếu tự ý tháo thiết bị mà không có sự đồng ý của cậu, chắc sẽ có chuyện lớn.
 
Suốt một thời gian dài co quắp trên sàn nhà vệ sinh bẩn thỉu. Mỗi nhịp thở khiến phần dưới thắt lưng vặn vẹo, hơi thở trở nên gấp gáp. Tưởng không còn ai, anh cuồng loạn lắc hông như chó động dục, vài phút sau khi đạt đỉnh liền buông lỏng, ngồi bệt lên nắp bồn cầu, kéo quần và đồ lót xuống. Mảnh vải thấm đẫm tinh dịch trở nên nặng trịch.
 
"Joo Yeon... ừm... làm ơn..."
 
Tựa đầu vào tường nhà vệ sinh, anh nắm và lắc dương vật đang cương cứng của mình, lấp đầy nhà vệ sinh bằng những âm thanh dâm đãng mà ngay cả anh cũng phải sởn gai ốc. Tiếng rên rỉ càng không dứt. Anh liên tục chà xát vùng kín đến mức không thể xuất tinh, cuối cùng chỉ biết đạt cực khoái tại lỗ bị kích thích.
 
‘Park Joo Yeon, đồ khốn. Con chó thật sự ở đây không phải là tôi, mà là cậu’. 
 
Trong lòng nguyền rủa, độ rung càng tăng lên. Theo đó, eo và cổ Ji Wook cũng giật mạnh, lảo đảo. Kiệt sức từ lâu, tầm nhìn mờ đi giữa trần nhà và khoảng không.
 
"Anh, anh có ở đó không?"
 
"...Khụ... a... ừm..."
 
Giọng nói quen thuộc khiến Ji Wook gượng tỉnh, hai tay bám chặt vào tường phòng tắm như muốn cào xé. Chân dang rộng nhưng không thể chống đỡ, đùi co duỗi liên tục, run rẩy từng cơn.
 
Cốc cốc. Joo Yeon không chút do dự gõ vào gian cuối cùng. Không đời nào cậu lại không biết Kwon Ji Wook đang ở đâu với tất cả những tiếng rên rỉ đó. Tuy nhiên, không có thay đổi nào trong phản ứng của Ji Wook, anh chỉ tập trung vào việc chịu đựng sự kích thích. Bất đắc dĩ Joo Yeon tắt nguồn. Ngay lập tức, tiếng nức nở vang lên.
 
"Ư...!"
 
"Anh ổn chứ?"
 
"Có vẻ... không ổn lắm..."
 
Joo Yeon lắng nghe giọng nói của anh. Không hiểu đã dùng bao nhiêu sức lực để kiên trì đến mức khản giọng. Chỉ nghe thôi cũng cảm nhận được sự kiệt quệ. Joo Yeon lại gõ cửa lên tiếng.
 
“Mở cửa ra xem nào.”
 
"Ư ư... ừm..."
 
Khoái cảm dường như xâm chiếm não bộ, khiến người ta suy nghĩ vẩn vơ. Nếu không, chỉ là mở cửa đơn giản thế này, sao có thể khó khăn đến vậy? Cánh tay run rẩy của Ji Wook khó nhọc giơ lên, vặn mở ổ khóa cửa.
 
“Ồ, thật là một cảnh tượng ngoạn mục.” 
 
Câu đầu tiên Joo Yeon thốt ra khi nhìn thấy Ji Wook ngồi bệt trên bồn cầu. Bộ đồ anh vừa chỉnh tề giờ đã nhàu nát. Quần ném ở góc nhà vệ sinh bẩn thỉu, quần lót ướt sũng treo lủng lẳng trên mắt cá chân. Dương vật nửa cương cứng của anh vẫn đang co giật mặc dù không có thêm kích thích nào. Nhưng vấn đề lớn nhất là biểu hiện hoàn toàn buông thả của Ji Wook.
 
“Nếu có ai khác nhìn thấy cảnh này, chắc chắn sẽ hỗn loạn…”
 
"...Ha... ha..."
 
Joo Yeon ôm lấy Ji Wook đang đổ gục. Hơi thở anh phả vào gáy Joo Yeon. Đôi mắt vô hồn của anh, có thể dễ dàng khơi gợi những khuynh hướng bạo dâm, là một vấn đề. Đó là cảnh tượng khơi dậy những bản năng thấp hèn nhất của con người. Có lẽ vì thế mà Lee Sang Jin hay những gã đàn ông trước kia mới hành hạ anh đến mức suýt chết. Không, điều đó là chắc chắn. Mặc dù anh có thể không tự nhận ra điều đó.
 
Joo Yeon đưa tay vuốt ve bụng dưới ướt đẫm của Ji Wook. Chỉ cần da chạm vào lòng bàn tay người khác, anh đã run lên, co rúm người. Joo Yeon thì thầm, ngón tay lướt trên làn da ẩm ướt, men theo đường cơ bắp xuống háng, vượt qua tầng sinh môn, cuối cùng đến lỗ nhỏ khép chặt, lôi ra quả trứng rung chôn sâu bên trong. Lỗ vốn không nên tiết dịch giờ ánh lên.
 
Chỉ khi đó Kwon Ji Wook mới giãn hàng lông mày nhíu chặt và thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, nếu một người khơi gợi ham muốn của người khác, họ phải chịu trách nhiệm, ngay cả khi đó không phải là cố ý. Joo Yeon đã âm thầm ấn xuống vạt áo đang căng cứng của mình. Sau khi thắt chặt dây lưng, anh rút từ trong áo một vật dày cộm, đặt mạnh xuống giữa hai người. Rồi nắm lấy đôi chân đang lơ lửng của Ji Wook, ghì mạnh xuống cho đến khi đầu gối chạm vai. Ji Wook suýt trượt khỏi bồn cầu, mở to đôi mắt đỏ ngầu.
 
“Joo... Joo Yeon?”
 
"Anh như vậy không giống chó con, mà giống bồn cầu hơn. Cái thứ có thể ném bất cứ thứ gì vào."
 
"Đợi đã... anh mệt rồi... làm ơn... đừng..."
 
"Nếu mệt thì cứ im lặng chịu đựng đi. Không sao đâu. Em sẽ không để anh động đậy."
 
Vật to lớn di chuyển qua lại giữa đùi Ji Wook như bị kẹt. Nếu nhét hết cây cột cứng đó vào, đầu dương vật gần như chạm tới ngực anh. Lúc này mới giật mình nhận ra sự chênh lệch kích thước giữa hai người. Không trách mỗi lần bị đâm sâu đều khó thở. Mỗi khi Joo Yeon không chỉ vuốt ve mà cố mở rộng lỗ nhỏ, sắc mặt Ji Wook dần tái đi. Dương vật không được nắm chặt, trong chốc lát đâm thẳng qua đùi.
 
Mặc dù nỗi sợ hãi tràn ngập trái tim anh, cái lỗ trống rỗng vẫn co giật theo mỗi cú thúc. Ji Wook với khuôn mặt ngơ ngác nhìn xuống, đột nhiên nhắm chặt mắt, ôm chầm lấy cổ Joo Yeon. Anh cảm thấy cần nắm lấy thứ gì đó.
 
Không chỉ cánh tay, ngay cả chân cũng quấn lấy eo Joo Yeon, làm sao có thể mong đợi cậu đẩy anh ra. Động tác này càng giống phụ nữ quyến rũ đang dụ dỗ đàn ông. Joo Yeon hơi nhíu mày cười, một tay chống tường nhà vệ sinh, tay kia cầm dương vật hướng vào lỗ nhỏ từ từ đẩy vào.
 
"A... ự...!"
 
Bất kể quả trứng đã liên tục kích thích anh bên trong đến mức nào, việc tiếp nhận Joo Yeon vẫn không dễ dàng. Lần nào cậu thâm nhập cũng khó khăn, nhưng vừa chứng kiến tận mắt Park Joo Yeon có thể đâm sâu đến mức nào, một sự kháng cự bản năng trỗi dậy. Bụng dưới đến giờ chưa tổn thương đúng là kỳ tích.
 
Tiến lên lùi xuống lặp lại nhiều lần, từng chút một đi sâu vào, khi rút ra thành trong mềm mại cuộn theo. Đặc biệt phần thịt non quanh lỗ nhỏ lên xuống theo cột thịt. Joo Yeon không nhịn được dùng ngón tay ấn mạnh xung quanh.
 
Vắt kiệt sự kiên nhẫn đã mài mòn, cuối cùng Joo Yeon như chiếc lồng siết chặt đôi chân giơ lên của anh, yết hầu và cơ cổ căng cứng. Cùng lúc đó, phần mông như lơ lửng trên không đập mạnh xuống, phát ra âm thanh vỗ đen đét.
 
Những nơi mà quả trứng chưa chạm tới đột nhiên bị tách ra, và cảm giác như đầu dương vật của Joo Yeon đang gõ vào những vùng bị bịt kín bên trong. Cánh tay và chân vừa cố ôm lấy Joo Yeon giờ vung vẩy loạn xạ trong không trung.
 
Giờ đây ngay cả nỗi đau cũng biến thành khoái cảm. Dù nỗi đau như xé toạc xuyên qua người, eo Ji Wook vẫn vặn vẹo dữ dội. Những ngón chân treo lơ lửng run rẩy. Niêm mạc co bóp cố gắng thích nghi với dương vật của Joo Yeon, nhưng cậu dường như hoàn toàn bỏ qua cảm nhận của Ji Wook, vẫn tăng tốc, đâm sâu không thương tiếc.
 
"Ự... a...! Joo... Joo Yeon... ựa...! A...!"
 
"Đã quá... chết tiệt... Anh sinh ra là để làm điều này…”
 
Joo Yeon chôn đầu vào hõm cổ Ji Wook. Cắn vào chiếc choker hoặc véo nhẹ vào vùng da phía trên, đầu Ji Wook không kìm được ngửa ra sau. Như vậy, nước dãi tự nhiên trào ra từ khóe môi anh chảy dài. Nhưng Joo Yeon không màng, men theo đường viền hàm lên trên, nuốt trọn đôi môi dính nước bọt.
 
"...Ưa...-!"
 
“Haah, ư…”
 
Ngay cả khi hôn, chuyển động eo như muốn xé bụng vẫn tiếp diễn. Ji Wook theo nhịp độ tăng dần, rên rỉ phát ra tiếng mũi. Thỉnh thoảng bụng dưới phồng lên, âm thanh đột nhiên đảo ngược, vô tình phát ra tiếng dâm ô. Đồng thời, khi lưỡi Joo Yeon cào vào vòm miệng anh, Ji Wook siết chặt quanh cậu và lắc hông một cách điên cuồng. Có lẽ không phải do ý muốn của anh.
 
Đó là nụ hôn sâu tận cổ họng, thô bạo và triệt để, lướt qua mọi thứ trong khoang miệng đến tận họng. Joo Yeon kéo lưỡi Ji Wook ra ngoài không trung thay vì trong miệng, nhai nó trong không khí. Biểu hiện lưỡi thè dài của Ji Wook còn buông lỏng hơn bình thường, sự tập trung của anh đã biến mất. Cuối cùng, Joo Yeon cười nắm lấy eo Ji Wook, hút lấy mảng thịt ấm nóng, thu thập nước bọt.
 
"Phải tỉnh táo chứ, ngay từ đầu đã thế này thì làm sao."
 
"Ha... sâu... quá sâu...! Ưm... ựa!"
 
“Anh luôn xoay sở được mà, sao bây giờ lại rên rỉ vậy.”
 
Joo Yeon siết chặt Ji Wook đang giãy giụa trong vòng tay, như muốn trói chặt anh vào cơ thể mình. Cậu đẩy sâu vào, đến mức phát ra âm thanh đục ngầu như nuốt trọn mọi hơi thở. Dương vật căng cứng rút ra rồi lại đâm mạnh vào, cho đến khi lông mu cọ xát vào mông. Mỗi lần như vậy, cơ thể Kwon Ji Wook lại cứng đờ, phát ra những âm thanh nghẹn ngào như thể anh đang chết. Đôi chân anh, dang rộng như chiếc kéo, co giật không kiểm soát.
 
Sau một lúc ở tư thế truyền giáo, Park Joo Yeon đạt cực khoái một lần, rồi lật Ji Wook lại. Anh bị đè ngồi ngược trên bồn cầu, chỉ lộ ra phần mông, Joo Yeon ôm từ phía sau và đẩy vào lần nữa. Ji Wook chỉ có thể rên rỉ và rên đau đớn trong vô thức, cơ thể yếu ớt đổ gục trên bồn cầu.
 
Cơ thể trở nên cực kỳ nhạy cảm sau nhiều lần dùng đồ chơi kích thích. Hơn nữa, Park Joo Yeon, người hiểu rõ cơ thể Kwon Ji Wook, chỉ nhắm vào những điểm nhạy cảm, khiến việc chịu đựng trở nên bất khả thi. Làm sao anh có thể chống cự? Ngay từ đầu, Ji Wook đã nửa tỉnh nửa mê, mỗi khi Joo Yeon ép sâu vào bụng dưới, anh run rẩy chịu đựng cơn khoái cảm như sóng trào.
 
"Ư ừm..."
 
Nhưng dù đã lên đỉnh vài lần, dương vật nóng bỏng trong người Joo Yeon vẫn chỉ lắc lư, không hề có dấu hiệu xuất tinh. Toàn thân run rẩy rõ ràng đang ở trạng thái cực khoái, việc không nhìn thấy nó xảy ra thật không thỏa mãn. Nếu anh không thể xuất tinh, một thứ gì đó khác sẽ phải được giải phóng để tăng thêm hứng thú.
 
“Nhân tiện, haah. Anh đã bỏ chạy mà không được phép của em lúc nãy.”
 
"...Ư..."
 
"Xấu hổ quá cũng không tốt đâu. Đột nhiên chạy đi, làm em giật mình. Vì vậy..."
 
“Đây là hình phạt của anh.” 
 
Joo Yeon thì thầm, di chuyển quả trứng rung từ bồn cầu đến trước bộ phận sinh dục của Ji Wook. Cậu cọ xát vật tròn đó vào nó, rồi ấn nó gần niệu đạo, đột nhiên bao trọn cả quả trứng và đầu dương vật của anh. Dù tinh thần mơ hồ, Ji Wook vẫn linh cảm điều chẳng lành, định ngập ngừng ngăn tay Joo Yeon thì chiếc điều khiển trong tay kia đã không chút thương xót bật nút, ngay lập tức tăng cường độ rung.
 
"Ách!"
 
Cơ thể Kwon Ji Wook, vốn mềm nhũn, bắt đầu co giật như thể bị điện giật. Phát ra những âm thanh kỳ lạ không phải tiếng kêu cũng không phải tiếng rên, Joo Yeon nhìn cảnh này trước khi ném điều khiển sang một bên và tiếp tục thúc, siết chặt quanh đầu dương vật của anh.
 
Joo Yeon trong lúc rung mạnh gần như tăng tốc đến cực hạn. Nắm lấy vai Ji Wook và kéo anh lại, cậu nhanh chóng thúc vào đại tràng anh. Ji Wook là người đang chết vì điều này. Anh thậm chí còn khó khăn để kêu lên nữa. Thiết bị, rung mạnh đến mức đầu dương vật anh đỏ bừng, kích thích một cảm giác vượt ra ngoài cực khoái, một cái gì đó tương tự nhưng khác biệt.
 
"...!!"
 
Ji Wook vừa lẩm bẩm "không được, không được", vừa lắc đầu dữ dội, nhưng trong chốc lát đột nhiên toàn thân cứng đờ, bất động. Trong cơ thể gượng gạo, chỉ có bộ phận sinh dục bị đầu dương vật ép chặt run lên như co giật. Anh nín cả thở, từ giữa đầu dương vật cuối cùng cũng phun ra chất lỏng đặc quánh. Chất lỏng phun mạnh vài lần không chỉ bắn tung tóe, mà còn rơi đầy lên bồn cầu.
 
Sau đó, Joo Yeon vẫn không buông quả trứng rung đó. Cùng với động tác đâm mạnh, thêm vào dụng cụ không ngừng kích thích cảm giác buồn tiểu, Ji Wook chỉ trong vài chục giây đã tinh thần tán loạn. Anh lấy lại ý thức khi Joo Yeon ấn quả trứng vào bìu anh mạnh đến mức dường như nó có thể vỡ tung. Cơn đau lúc đó đủ khiến anh trong nháy mắt tỉnh táo. Joo Yeon bịt miệng Ji Wook đang muốn hét lên, lại một lần nữa phóng thích.
 
"...Ư, à,..."
 
"...Ư ừ...!"
 
Vừa mới tỉnh lại chưa bao lâu, Ji Wook cảm thấy Joo Yeon lại thúc sâu, khiến vùng bụng dưới của anh phồng lên, và anh siết chặt quanh cậu, giật mình. Cảm giác hơi thở ngừng lại vừa kinh hoàng vừa mê đắm. Tầm nhìn của anh lật ngược và trở lại theo mỗi lần chớp mắt.
 
Bên tai Ji Wook văng vẳng hơi thở gấp gáp nóng hổi của Joo Yeon, cậu nhanh chóng rút dương vật ra. Bên trong đỏ ửng vừa mới còn rõ ràng trước mắt, trong nháy mắt, tinh dịch ẩn sâu bên trong bắt đầu rỉ ra từng giọt.
 
“Anh không thể ra ngoài trông như thế này được…”
 
Joo Yeon vừa thở đều vừa nhìn quanh buồng vệ sinh. Thân hình dài của Ji Wook nằm mềm nhũn trên bồn cầu, thở hổn hển. Không gian không lớn, khiến tứ chi anh co quắp trông khó chịu. Cơ thể anh vẫn co giật và thỉnh thoảng có nước tiểu rỉ ra chỉ là thêm vào trông càng thê thảm.
 
Quần áo vương vãi trên sàn bẩn cũng phải dọn dẹp, để về nhà lành lặn có lẽ cần thu xếp chút. Joo Yeon dùng khăn giấy tự mình lau chùi phần dưới, nhặt cuộn băng dính trong suốt cậu kịp mang từ giảng đường tới. Cậu cuộn và dán chặt cánh tay và chân mềm nhũn của Ji Wook lại với nhau. Lại dán băng dính dài lên miệng, Ji Wook phát ra tiếng ư ử, yếu ớt chống cự.
 
"Chờ một chút nhé."
 
"Ư..."
 
“Em vẫn khó chịu vì anh đã bỏ chạy lúc nãy. Nên, đây là một hình phạt bổ sung.”
 
Joo Yeon không hề hỏi ý kiến Ji Wook, ép quả trứng ướt át vào lỗ đang mở. Dù có hỏi, trong trạng thái vô lý kia anh cũng khó đưa ra câu trả lời thích hợp. Như chờ đợi từ lâu, Joo Yeon hài lòng ngắm nhìn cái lỗ bẩn thỉu đó, nhặt quần và đồ lót của Ji Wook lên, như đắp lên người anh rồi để sang một bên.
 
"Hết giờ em sẽ đến đón anh, hiểu chứ?"
 
"..."
 
"Em sẽ không như một số người bỏ mặc anh đâu. Tin tưởng em đi, ngoan ngoãn chờ nhé."
 
Ji Wook mơ hồ lắc đầu, không hiểu ý nghĩa câu nói đó. Có lẽ, trong tiềm thức, anh tin rằng giọng nói dịu dàng của Park Joo Yeon không bao giờ có thể làm hại anh.
 
Joo Yeon nhìn dáng vẻ đang run rẩy của anh, nhún vai, rồi bước ra khỏi buồng vệ sinh. Giống như những gì ai đó đã từng làm với mình nhiều năm về trước.
 
Bình luận
maidu
Damn tội JY vãi. Nma khi tuongrw tượng cảnh JW như vậy thấy nắng nhaaa
Trả lời·20 giờ trước
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo