Tư Duy Ngược - Chương 43 - H+

Chương 43 - H+
 
"Ha... đã... những thằng đó chịch cũng chặt đấy, nhưng không đã bằng bây giờ, giờ là nhất. Thật đấy. Vừa khít, chặt mà không rách. Chắc chính vì cảm giác này nên mới tìm giẻ rách đúng không?"
 
"..."
 
"Anh, còn nghe không?"
 
"..."
 
"À, thật là..."
 
Park Joo Yeon dùng tay nâng mặt Ji Wook đang mê man. Anh đang chìm trong cơn sóng khoái cảm lẫn đau đớn, suýt mất ý thức, giật mình ho sặc sụa.
 
"Định ngất à? Không được đâu. Tôi đang làm chuyện này là để xem phản ứng của anh mà. Đùa ai thế? Phải thú vị hơn chứ."
 
"Ha..."
 
"Cả ngày hôm nay anh là đồ chơi của tôi mà, phải làm tôi vui mới đúng chứ. Chán thật đấy..."
 
Vẻ mặt bực bội, Joo Yeon cởi dây đai trói cổ tay Ji Wook. Đôi tay vô lực đập xuống giường. Ngay lập tức, còn chưa kịp thở, anh đã bị lật ngửa. Thứ vừa mới vào nửa chừng xoay tròn, đè lên vị trí quen thuộc, Ji Wook cong lưng, loay hoay quờ quạo trên ga giường.
 
Nửa trên ngã vật, chỉ có mông dính là chặt vào lòng bàn tay Joo Yeon. Vòng ba vốn căng tròn dần lắc lư lên xuống theo nhịp đâm vào nhanh dần, tạo thành tư thế lơ lửng đầy ám muội. Đồng thời, cặp đùi mở rộng đầy nhục nhã.
 
“Um... mạnh... mạnh nữa...! A! Áaa... ừm!”
 
“Ha, đúng rồi, cứ thế mà rung lên. Tốt…”
 
"Khụ, ưa! Ah! Aaaa——!"
 
Cơ thể Ji Wook bị đẩy lên không trung theo mỗi cú húc mạnh. Kể cả chưa xuất tinh, não anh đã hoàn toàn trống rỗng vì những cơn cực khoái liên tiếp. Khoái cảm vượt quá giới hạn nhận thức, thậm chí kích thích cảm giác buồn tiểu, tinh thần đã đến cực hạn. Mỗi lần bị nâng lên, đầu anh lại đập vào thành giường, nhưng giờ cũng chẳng thiết nghĩ nữa.
 
Người chú ý phát hiện ra lại là Joo Yeon. Cậu thở gấp giảm tốc độ. Mắt tà khí liếc quanh phòng, sáng rực. Ji Wook vẫn đang ở tư thế úp mặt, không nhận ra điều bất thường.
 
"Ha… anh, đợi đã. Thế này sướng hơn."
 
"Gì... gì nữa... Không... Joo Yeon! Joo Yeon!"
 
"Anh cứ đập vô thế trông đau lắm. Nào, thế này..."
 
Hoảng loạn, Ji Wook vùng vẫy tay đẩy bụng Joo Yeon ra. Nhưng cậu vẫn bất động. Thứ cậu đang giơ lên chính là hai sợi dây đai vừa trói tay Ji Wook.
 
Joo Yeon quấn chéo hai dây quanh cổ Kwon Ji Wook, siết mạnh kéo đầu anh về phía mình. Thấy Ji Wook có vẻ chống cự, cậu lại siết chặt hơn.
 
Như đã nói, đó là tư thế ổn định thoải mái, không cần tốn sức. chỉ đau cổ mà thôi. Nhưng đây lại là tư thế tồi tệ nhất với Ji Wook.
 
"...!"
 
"Nè, thế này... ha... sẽ không quá chặt. Đỡ hơn rồi. Ah..."
 
"Không... không... ựa...! Khụ...!"
 
"Siết cổ, lỗ càng chặt. Ha ha, ra bọn họ bắt nạt anh thế này à?"
 
"Ưa...!"
 
Lại bớt được một mối bận tâm. Joo Yeon liền cười nhẹ, tiếp tục dùng lực khuấy tung bụng dưới Ji Wook. Càng thế, dây đai càng siết vào da thịt cổ. Ji Wook mờ mắt nhìn vào vô định, đau đớn chép miệng. Hai tay anh bám chặt dây đai, tranh giành từng hơi thở.
 
"Anh, ha ha, sao thế này. Chỉ cọ xát tí mà trước đã không chịu nổi rồi. Còn tỉnh táo không?"
 
Từ lúc nào, dương vật của Ji Wook đã chảy ra thứ dịch trong veo. Phát hiện tinh dịch loãng thấm đẫm ga giường, Joo Yeon lại đột ngột đâm sâu vào. Khi Ji Wook cảm nhận đầu khấc của Joo Yeon chạm trúng điểm G, mắt anh lập tức tối sầm. Tỉnh táo lại đã thấy Joo Yeon áp sát sau lưng. Chỉ vài giây ngắn ngủi nhưng anh đã thực sự ngất đi. Joo Yeon tận hưởng cơn run từ cơ thể Ji Wook, thì thầm:
 
"Vặn vẹo đi."
 
“Khụ... ưa... ưa...!”
 
"Vừa rên vừa xin tôi nhẹ nhàng đi. Thử nói 'cho cái của cậu vào đi' xem nào. Thế thì có khi tôi sẽ dừng đó."
 
"Ưa..."
 
"Lần trước làm tốt lắm mà, nhỉ? Lần này cũng sẽ được thôi."
 
Cậu nới lỏng rồi lại siết chặt dây đai, không ngừng trêu chọc Ji Wook. Một tay nắm chéo dây, tay kia túm tóc, làm động tác đưa đẩy hông nhịp nhàng. Ji Wook khóc mỗi lần bị siết, gân xanh nổi lên cổ và thái dương anh, không chỉ vì đau đớn mà còn lẫn khoái cảm và sợ hãi.
 
Tay nắm dây đai tuột khỏi eo Joo Yeon. Ji Wook kiệt sức không giữ nổi, một tay bám vào dây, nức nở:
 
"Ư ứ... dừng đi... Joo Yeon... làm ơn... Joo Yeon à... tôi xin... tiếp nữa là chết mất..."
 
"Chết. Đã bảo không được nói thế. Mau nói lại."
 
"Tôi... tôi xin lỗi. Tôi sai rồi. Đừng thế nữa, được không? Tại sao... tại sao tôi xin lỗi rồi cậu còn giận? Tôi lại làm gì sai? Tôi đã làm gì cậu chứ? Tôi không biết, tôi... tôi chẳng biết gì cả, khụ...!"
 
Dù miệng nói mình sai nhưng lời nói lại như chẳng biết sai ở đâu. Giọng nói nghẹn ngào đầy mâu thuẫn khiến nét mặt Joo Yeon cứng đờ. Không ngờ anh lại bị mất thần mất trí đến như vậy. Joo Yeon cười khô khan vài tiếng, lạnh lùng quát:
 
"Im đi. Tôi không mở miệng anh ra để nghe than vãn."
 
"Ư... hức... khụ..."
 
Park Joo Yeon đột ngột ấn mạnh dương vật vào sâu trong cổ họng Kwon Ji Wook. Tiếng rên nghẹn ứa ra từ khe môi bị bịt kín, cơ thể Ji Wook co giật như tàu lá chuối trước cơn gió dữ. Cơ bụng căng cứng đến mức từng thớ cơ hiện rõ dưới ánh đèn, nước mắt chảy dài trên gương mặt đỏ ửng.
 
Joo Yeon cười gằn lạnh lùng, tay siết chặt dây đai quanh cổ Ji Wook:
 
"Sao thế? Thật sự, thật sự không nhớ sao? Diễn trò cũng phải có giới hạn. Đừng để người ta nhìn thấy phát bực. Vô liêm sỉ cũng phải có mức độ. À, hay anh quen bị chửi rủa lúc làm tình rồi? Càng bị chửi mắng lúc bị chịch thì càng sướng phải không? Hả? Trả lời tôi đi."
 
"...Khụ! Ứ...!"
 
Joo Yeon gắng gượng ổn định hơi thở gấp gáp nhưng vô ích. Cuối cùng, Joo Yeon nghiến răng tức giận. Thái độ giả điếc của Ji Wook khiến cậu điên tiết. Thực tế, việc Ji Wook không nhớ không phải lỗi của anh. Nhưng Joo Yeon cần một đối tượng để trút giận, và người đó không ai khác ngoài Ji Wook.
 
"Khụ... ứ... ư..."
 
Nhìn Ji Wook vừa điên cuồng vừa khóc lóc, tâm trạng cậu không những không khá hơn mà càng trùng xuống. Đi cùng với đó là ham muốn phá hủy Ji Wook đến tận cùng ngày càng mãnh liệt. Không thể kiềm chế, ham muốn cuối cùng biến thành những cú đẩy vào thô bạo. Joo Yeon nắm lấy xương chậu Ji Wook, như trút giận, đâm vào hỗn loạn và dữ dội.
 
"Không biết, tôi không biết gì hết! Tôi không hiểu cậu đang nói gì!"
 
Ji Wook chỉ có thể lắc đầu tuyệt vọng, cơn đau ở lưng như muốn xé toạc cơ thể. 
 
Khác với lúc trước chỉ tấn công chỗ nhạy cảm, giờ Joo Yeon dường như chỉ tập trung đâm lung tung hỗn loạn đầy thô bạo. Bụng bị đâm tùy tiện khiến Ji Wook không khỏi thét lên. Anh cố bò đi nhưng Joo Yeon không cho phép, lại bị kéo ngược lại, bàn tay cậu đè chặt lên xương chậu, mỗi cú đẩy mạnh như muốn đâm thủng nội tạng. Anh bị dồn đến mức không thể mở miệng thốt được câu hoàn chỉnh.
 
"Dừng lại... ứ... a... dừng lại đi...!!"
 
"Ư... tại sao, tại sao chỉ biết khóc thế. Ha... ư... oan ức? Oan ức thì phản kháng thêm đi chứ. Ha ha... ha..."
 
Tiếng thì thầm ngày càng mờ nhạt vang bên tai khiến Park Joo Yeon không thể kìm nén, cậu chửi rủa và thô bạo đẩy dương vật vào. Cổ họng bị siết chặt, dương vật cương cứng quấy phá dữ dội bên trong khiến Kwon Ji Wook không nhịn nổi mà rên rỉ nghẹn ngào, thân thể mềm nhũn xuống. Cơ lưng căng cứng vì khoái cảm thái quá, lằn lên từng đường nét rõ rệt. Nước mắt Ji Wook không ngừng chảy, khóe mắt anh ướt sũng đến mức không thể chớp mắt, thậm chí còn cảm thấy đau rát.
 
Cậu buông tay khỏi dây lưng, túm lấy xương chậu Ji Wook đã sát đất, nâng lên cao rồi dùng hết sức quấy phá. Mỗi lần đâm vào, hông trượt ra vì phản lực rồi lại bị giữ chặt, khiến bụng anh phải chịu toàn bộ trọng lượng và sức mạnh.
 
Lực mạnh không kiểm sáot mỗi lần vô tình chạm vào điểm nhạy cảm đều khiến phần dưới tê dại. Ji Wook phát ra âm thanh kỳ lạ không phải rên cũng chẳng phải thét. Ngón tay anh cứng đờ cào cấu qua đầu giường. Ji Wook run rẩy, trên ga giường kéo theo những vệt dịch trắng. Đó đã là trạng thái cực điểm mà ngay cả Joo Yeon chưa từng thấy, ngay cả bản thân anh cũng chưa từng nhận ra.
 
Bên trong vốn chỉ co thắt và giãn ra đơn thuần, đột nhiên siết chặt, ép lấy dương vật. Không biết ai đã nới lỏng nó như vậy, quả thực là cái hang kích thích. Joo Yeon nhíu mày, chôn dương vật vào nơi sâu nhất mà chính cậu đã mở ra, rồi xuất tinh.
 
"Ha... khụ...!"
 
"Ư... ừ... ha..."
 
Trải qua vài lần cảm giác quấy phá kinh hoàng bên trong, chân Ji Wook dường như không thể tự đứng vững, huống chi là được người khác đỡ nâng hông lên. Bên trong bất chấp ý chí Ji Wook ra sao, tự co thắt, dùng hết sức ép lấy dương vật Joo Yeon. Joo Yeon thuận theo lực đó, đâm mạnh thêm vài lần, rồi như vứt bỏ con rối cũ, đẩy mạnh hông anh ra, rút dương vật. Thân thể Ji Wook mềm nhũn ngã ập xuống. Dù đã dừng đâm vào, Ji Wook vẫn vì khoái cảm mãnh liệt chưa được giải tỏa hết mà thỉnh thoảng co giật.
 
"...Ha."
 
"Ư... ừm... ứ..."
 
“Không sao, không sao đâu... tôi biết mà. Tôi biết anh sẽ không nhớ đâu.”
 
Sau khi hành động dài dằng dẵng cuối cùng cũng lắng xuống, Joo Yeo lẩm bẩm, giọng trầm khàn. Như đang tự thôi miên chính mình, như đeo lên mặt chiếc mặt nạ - mặt nạ Park Joo Yeon mà Ji Wook và mọi người quen biết - tươi cười rạng rỡ nhưng không thể đoán được nội tâm.
 
Rõ ràng biết anh đã quên hết, rõ ràng là biết tất cả mới tiếp cận. Nhưng khi cậu nhìn vẻ mặt thực sự không biết gì của Ji Wook, cơn giận không kiềm được mà bùng lên. Thật đúng là bất lực.
 
Joo Yeon nằm sấp trên giường, gần như mất lý trí, từ từ vuốt ve đôi chân trần đang run rẩy của Ji Wook, thỉnh thoảng vỗ vào mông đã ửng đỏ vì ma sát quá nhiều, rồi lại thọc tay vào hang động đã mở toang mà khuấy đảo. Không biết đã thọc bao lâu, chỉ hơi hé mở, bên trong đã chảy ra thứ dịch đặc sệt. Joo Yeon ngồi trên giường, lại đẩy chất lỏng trắng đục vào trong lỗ, nói:
 
“Anh, tôi…”
 
"..."
 
"Tôi tưởng làm thế này sẽ thấy dễ chịu hơn. Dù anh có nhớ tôi hay không, tôi chỉ nghĩ nhìn anh khóc sẽ thấy sướng."
 
"..."
 
"Nhưng ngược lại càng thấy tức. Nhìn khuôn mặt ngơ ngác đó, thật sự như chỉ mình tôi là kẻ kỳ quặc vậy. Anh à, tôi có kỳ quặc không? Trong mắt anh có phải vậy không?"
 
‘Ừ, tất nhiên anh ta sẽ nghĩ thế rồi. Bản thân mình rõ ràng biết câu trả lời rồi còn cố hỏi.’ 
 
Park Joo Yeon thở dài, một nụ cười lạnh lẽo. Ji Wook thì im lặng, lặng lẽ điều chỉnh hơi thở. Ngực anh nhấp nhô đều đặn, khiến người ta không đoán được đã mất ý thức hay chưa.
 
"...Ừ, phải rồi. Anh chắc vẫn chưa hiểu được. Vốn định để anh từ từ nhận ra, nhưng tức quá nên nhất thời mất kiểm soát."
 
Joo Yeon buông lời lạnh lùng về phía Ji Wook không phản ứng. Rồi cậu lấy từ ngăn kéo chiếc nút hậu môn được cất cùng, dùng đầu nhọn ấn mạnh vào lỗ sưng đỏ của Ji Wook. Xoay vài vòng, dù không có chất bôi trơn vẫn nhanh chóng bị hút vào không chút cản trở. Dụng cụ chỉ lộ phần đế phẳng giữa khe mông. Joo Yeon nhìn xuống thứ đó, sơ sài dọn dẹp chỗ ướt át dưới thân, rồi rời khỏi phòng.
 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo