Chương 42 - H +
Có lẽ, hành động phi lý của Park Joo Yeon khiến anh cũng phát điên. Kwon Ji Wook cũng không thể nhận ra cuối cùng mình đang nghĩ cái gì nữa.
‘Gì cơ? Bị chịch sướng hơn?’ Nếu là bản thân trước đây nghe thấy lời này thì có lẽ đã tự đấm vào đầu để tỉnh táo lại.
Luôn có những thứ không như ý. Trong tình huống bị dồn ép tàn nhẫn này, những chấn thương quá khứ tưởng đã quên lãng lại như ăn sâu trong linh hồn Ji Wook. Nghĩ vậy, cơ thể vừa mới bình tĩnh lại run lên từng cơn.
Joo Yeon từ từ hạ mình xuống bụng Ji Wook. Cậu không vội, chậm rãi tìm vị trí giữa hai chân anh, đút hai ngón tay còn ướt vào lỗ, tay kia ghì chặt cơ thể đang phản xạ tránh né, xoáy bên trong. Ji Wook rên khẽ.
"Chà, anh cũng có mặt bất ngờ đấy, thẳng thắn quá nhỉ?"
"Ý gì, ưm, á...!"
"Không, ý là bảo bị chịch sướng hơn. Tôi tưởng nói cho có. Haha. Gì thế, mới chịch bao nhiêu lần mà đã ra nông nỗi này?"
Chắc Ji Wook trả lời với tâm thế "được ăn cả ngã về không". Nhưng cái lỗ không có ý định khép lại kia, chẳng phải đang mời gọi bị nhét đầy sao? Joo Yeon cười khan.
Ngón tay cậu xoáy hai vòng rồi rút ra. Dù còn hơi khó khăn, nhưng vừa rồi nới lỏng cũng đủ lâu rồi, chắc không đến nỗi làm đến chảy máu. Joo Yeon chậm rãi nuốt nước bọt.
Cậu mở khóa quần, rút dương vật chưa hoàn toàn cương cứng. Chỉ cần vuốt hai phát từ gốc, nó đã nhanh chóng căng phồng. “Đét, đét.” Cậu dùng đầu dương vật đập một cách đầy đe dọa vào tầng sinh môn lẫn lỗ hậu Kwon Ji Wook. Rồi cậu nâng hai chân anh lên, đặt lên cánh tay mình.
Trên khuôn mặt ngơ ngác bất an của Ji Wook, sự căng thẳng bắt đầu trào dâng. Đây là khởi đầu của việc chính thức nhập cuộc.
"Thả lỏng đi, đừng căng như vậy."
"A-! A á...!"
Khoảng trống của ngón tay lúc trước được lấp đầy bởi khối thịt to lớn. Không, thứ mà để so sánh với ngón tay thì thật nực cười ấy ép mở phía dưới, tràn vào. Phần dưới đau như bị xé, muốn rách toạc. Kwon Ji Wook đau đến mức tưởng chết, hai tay nắm chặt.
‘Đã kiên nhẫn chờ đợi khoảnh khắc này bao lâu rồi. Dừng nửa chừng thì cũng chỉ là kéo dài thêm thời gian.’
Nghĩ vậy, Joo Yeon đẩy hông không ngừng dù Ji Wook rên đau, đẩy đến tận gốc. Trong chốc lát, một tiếng "bép" vang lên bên trong, hành động xâm nhập vô cùng mạnh bạo. Ji Wook nín thở, eo anh cong như treo lơ lửng giữa không trung, chân run không khép lại.
"Thả lỏng chút đi, được không?"
"Chậm... chậm thôi, aaa, quá rồi...! Á!"
"Đét... đét..."
Park Joo Yeon bình thản tét vào mông Kwon Ji Wook đã sưng đỏ. Những cái vỗ đùa cợt lên làn da bầm tím rỉ máu kia như những chiếc roi nóng bỏng.
Dù tưởng sẽ ướt đẫm, nhưng lỗ hậu đã giãn nở lại bị siết chặt một cách kỳ lạ, khiến Joo Yeon hiện lên vẻ mặt vừa thỏa mãn vừa khổ sở mơ hồ. Cậu không kiềm được liếm môi một cái.
Ji Wook cũng cảm nhận được điều đó. Khoái cảm thì tạm bỏ qua, chỉ riêng cơn đau đã không thể chịu nổi. Dù phần dưới cơ thể như muốn bị xé toạc, nhưng thực tế việc không rách lại càng khiến nỗi sợ mơ hồ tăng lên. Anh không thể tin nổi giờ cơ thể này lại có thể chịu được cây cột dày cỡ đó mà không chút tổn thương.
‘Đúng là thà bị đánh một trận còn hơn.’
Trong một vài khoảnh khắc tỉnh táo hiếm hoi vì quá đau, anh thậm chí còn hối hận.
"Ưm... ừm... đừng... Joo Yeon... làm ơn..."
Bị xuyên thấu giữa thân, ngay cả việc biểu đạt nỗi đau cũng trở nên khó khăn. Ji Wook chỉ có thể gắng điều chỉnh hơi thở trước khi cơ thể hoàn toàn khuất phục trước sức mạnh của Park Joo Yeon.
Nhưng Joo Yeon lại sốt ruột muốn thấy Ji Wook khóc lóc như lúc anh bị cậu giày vò khi trước - nên càng thêm nóng lòng. Sự nóng vội này thể hiện qua những động tác hông thô bạo, không chút khoan nhượng. Cậu đột ngột tăng tốc. Mông Ji Wook bị những cú húc mạnh đập vào rền rền.
"Khụ... ưa! Á! Aaaa ưa!"
Joo Yeon không có cách nào kìm chế. Bỏ qua những bề mặt ma sát thô ráp, chỉ tập trung đâm thứ của mình vào sâu hơn, bất kể thành thịt bên trong có siết chặt phản kháng thế nào. Tiếng thở gấp gáp của Ji Wook dần biến thành tiếng khóc nức nở sau vài lần nhấp hông.
"Ưa... Joo... Joo Yeon...! Dừng... á!"
"Ha ha, vài lần công phá có vẻ hiệu quả đấy. À, lần đầu xâm nhập... ừm... chính là thế này, để đạt đến bước này, anh đã tốn không ít công sức..."
"Thế này" - Joo Yeon dồn hết sức đâm sâu vào. Âm thanh nặng nề đến mức khó tin đó chỉ là va chạm cơ thể, rung động truyền từ bên trong. Ji Wook trợn mắt, nín thở, toàn thân run rẩy.
Joo Yeon cúi xuống, tay ôm lấy lưng Ji Wook đang co giật dữ dội. Vì chân anh vắt lên cánh tay Joo Yeon, eo gần như gập chín mươi độ.
"Hứ... ha... ha..."
"Rồi lần đó trên giường... ừm... tôi hơi thô bạo nhỉ. Phía sau cũng... rách, mặt anh cũng thảm hại lắm. Giờ đỡ hơn nhiều rồi. Mặc dù vẫn hơi khó để đưa vào, nhưng giờ thì chặt hơn nhiều rồi. Cái lỗ đó cũng đã học được cách lắc lư."
"Khụ...!"
"Có vẻ sau khi bị lũ nhóc đó chịch, tối nào anh cũng tự sướng một mình nhỉ. Bằng không, sao có thể dễ bị kích thích thế này."
Joo Yeon mỗi lần ngừng lời, cậu đều hít một hơi thật sâu. Tiếng thở phì phò ồn ào. Âm thanh ngượng ngùng vang vọng trong hang động của chính mình thực sự là một điều đáng xấu hổ. Nếu tay tự do, anh thực sự muốn bịt tai lại.
Đúng lúc Ji Wook vừa kịp thích ứng với động tác hông dữ dội, Joo Yeon đã áp sát vào phần thân dưới của anh, nhẹ nhàng đè anh xuống. Cưỡng ép mở rộng bên trong chưa kịp giãn nở hoàn toàn. Ji Wook vốn chỉ rên rỉ theo phản xạ bỗng giật mình, vặn vẹo thân trên để giãy dụa.
"...! Không... không... dừng lại...! Ựa...!"
Sức mạnh thô bạo dường như có thể nhét cả bìu của Joo Yeon vào. Nỗi sợ hãi đột nhiên dâng trào.. Ji Wook cắn chặt môi dưới, giãy giụa điên cuồng. Anh vật lộn vì bản năng át lý trí. Cổ tay bị trói đau nhức, nhưng điều đó không còn quan trọng nữa.
Joo Yeon đâm sâu rồi rút ra, mỗi một lần chọc vào lại tiến nơi sâu hơn. Sự chuyển động này khiến anh cảm thấy buồn nôn, nặng nề và sợ hãi. Có lẽ còn sâu hơn cả lúc những gã đàn ông kia xâm hại anh trước đó. Mặt Ji Wook vốn đỏ ửng giờ tái nhợt.
"Anh... Ji Wook à..."
“...!!”
"Tới đây. Sướng đến run người hả? Suỵt, không sao. Không rách đâu. Bên trong mà hỏng, tôi sẽ vá lại cho."
Park Joo Yeon thì thầm vào tai anh. Anh dường như đã nắm rõ giới hạn. Nói xong, Joo Yeon hạ người xuống, lại bắt đầu đâm lên đâm xuống nhanh dần. Mỗi lần đều thấy rõ bụng Ji Wook phồng lên. Cảnh tượng kỳ lạ khiến mắt Joo Yeon sáng lên vì phấn khích.
"Của tôi... vào tận đây rồi. Ừm? Nhìn thấy không? Thấy chưa? Nhìn này. Làm anh thành ra thế này, là tôi đấy. A… aaa, mỗi lần đâm vào lại càng chặt hơn... Ha, làm sao giờ. Sướng quá..."
“Khụ... ừm... ừm... khụ…”
Joo Yeon dùng một tay đè chặt bụng dưới Ji Wook, tàn nhẫn nghiền nát cơ thể anh như thể muốn phá hủy hang động ở đó. Ji Wook hứng chịu nỗi đau và khoái cảm tàn nhẫn từ phía dưới, nghiến răng đến nỗi môi dưới rách toạc.
Cảm thấy khó thở, ngực như đè nặng. Mỗi lần bị húc mạnh từ dưới lên, đầu óc anh lại ù đi. Không khí trong phòng dường như cạn kiệt. Cứ thế này mãi thì...
Cảm thấy mạng sống của mình bị đe dọa, Ji Wook vặn mình trượt khỏi người Joo Yeon. Park Joo Yeon liên tục đâm sâu vào gốc dương vật, gần như để cho quy đầu chạm vào nhau, đã bị hành động của anh làm gián đoạn. Dương vật đang đâm sâu tận gốc bị trật nhịp, trượt dọc đùi trong Ji Wook. Khi cơn sóng đam mê này bị cắt đứt, Ji Wook thở hổn hển, cố kìm tiếng khóc.
"À... ha... chậm... chậm lại... làm ơn... Joo Yeon..."
"Chậc. Đừng phá. Lỡ tôi làm hỏng nó thì sao?"
"Không ổn rồi... tôi... tôi sắp phát điên mất..."
"Không đâu? Anh trông ổn mà. Có điên thì cứ điên đi. Tâm thần cũng được luôn."
Joo Yeon nhếch mép lười biếng. Khí chất hiện tại của cậu khác hẳn vẻ ngoài thường ngày. Ji Wook không cảm nhận được chút ham muốn nào, chỉ thấy xúc động muốn buông bỏ lý trí. Những điều mà trước đây được coi là đẹp đẽ thì giờ đây lại trở nên kinh hoàng đối với anh.
Cái lỗ mà trụ thịt dày xéo được kéo ra giờ đã mở hoàn toàn, lộ ra màu đỏ thẫm bên trong. Cửa vào cong queo bị bôi nhiều lần, cuối cùng Park Joo Yeon cũng đẩy được thứ đang nhói lên trở lại cái lỗ đã giãn ra đến trạng thái mà anh mong muốn.
Phần cơ thắt vành lỗ lật vào lật ra, Joo Yeon cuối cùng lại nhét thứ nóng hổi như đang đập thình thịch vào cái lỗ đã giãn nở đúng ý cậu. Thành trong co bóp, thay đổi hình dáng theo nhịp độ đưa đẩy. Mông Ji Wook run rẩy cũng siết chặt thân dương vật một lần nữa. Trước cơ thể đầy bí ẩn và dâm đãng đó, tiếng cười khẩy như thầm thán phục từ miệng Joo Yeon bật ra.
Đồng thời, ánh mắt Kwon Ji Wook càng mờ đi. Mỗi nhát đâm mạnh, giọt lệ đọng ở khóe mắt anh lại rơi.