Tư Duy Ngược - Chương 94 - Ngoại Truyện 1 (3)

Chương 94 - Ngoại Truyện 1 (3)

"Sáng sớm đã đến gây rối, mày bị điên à?"
 
"Chỉ muốn nói chuyện thêm chút thôi."
 
10 giờ sáng thứ Năm. Kwon Ji Wook đang thư giãn trên giường thì bị vị khách không mời này làm phiền, nhíu mày khó chịu. Dù Park Joo Yeon gõ cửa trước khi vào nhưng với Ji Wook, đây vẫn là một cuộc "xâm phạm lãnh thổ".
 
“Nói chuyện có ích gì? Chẳng có gì thay đổi đâu.”
 
“Chỉ là… em thấy khó chịu khi anh không nhớ em.”
 
"Tưởng mày là trường hợp hiếm hoi à? Tao ở đây gần tháng rồi. Cả đống đứa hỏi han như mày."
 
Tặc lưỡi, Kwon Ji Wook nghịch điện thoại. Bạn bè hắn đã nói sẽ đến sau khi tan học. Ý nghĩ họ thực sự đi học thật kỳ lạ – từ bao giờ họ quan tâm đến việc học chứ? Người ta nói rằng trường cấp ba chia mọi người thành những người biết điều và những kẻ vẫn là kẻ hư hỏng. Đương nhiên, Ji Wook thuộc loại thứ hai.
 
Joo Yeon ngồi trên ghế bên giường, im lặng quan sát.
 
Lần gặp đầu tiên có lẽ là sai lầm. Nếu hôm đó ở quán net họ không vô tình giao lưu ánh mắt. Nếu Ji Wook không chủ động tìm gặp. Nếu Joo Yeon không thẳng thắn bày tỏ tình cảm... Mọi thứ đã khác. Có lẽ sẽ thành mối lương duyên đẹp - dù chỉ là ảo tưởng, Joo Yeon từng tin như vậy.
 
"Sao anh không nhớ gì hết vậy? Là do..."
 
"Bảo tao kể lại chuyện đã xảy ra ư? Mày nhớ trưa năm ngoái ăn gì không?"
 
"Ơ... Không."
 
"Thế đấy."
 
Ji Wook nhún vai đắc ý. Joo Yeon đảo mắt ngượng ngùng:
 
“Tuy nhiên, mày hơi kỳ lạ.”
 
"Gì cơ?"
 
"Với lũ khác, ít nhất tao còn cảm giác đã từng tiếp xúc. Còn mày như người lạ."
 
“…”
 
“Mày biết cái cảm giác đó không? Kiểu như, nếu tao hỏi những người khác, họ thậm chí sẽ không biết mày là ai. Mày chính là không quan trọng đến mức đó. Thực ra… Không, nó khác. Mày cứ như một người thậm chí sẽ không tồn tại trong thế giới của tao.”
 
Park Joo Yeon nghịch vạt áo của mình. Nghe trực tiếp khác với việc tự mình nghi ngờ. Không vui, không buồn – chỉ gượng gạo. Tại sao cậu lại cảm thấy bồn chồn đến vậy? Có phải thực sự là vì cậu khó chịu khi không được nhớ đến?
 
Không, không hẳn. Trên thực tế, có lẽ là tốt hơn. Đó thậm chí còn là một cơ hội. Bởi vì Kwon Ji Wook không thể nhớ cậu, ít nhất bây giờ họ có lý do để có những cuộc trò chuyện bình thường. Nếu Kwon Ji Wook nhớ cậu, nó sẽ giống như tự mình chui đầu vào miệng cọp mà không suy nghĩ gì.
 
Những ký ức ùa về, và Park Joo Yeon bản năng co người lại, cố gắng rũ bỏ chúng. Lý trí cậu tranh luận: nên chạy trốn hay ở lại?
 
“Sao mày lại run rẩy? Mày nói chúng ta biết nhau mà.”
 
"À..."
 
"Giả vờ đấy à?"
 
"Không phải."
 
Nụ cười của Joo Yeon gượng gạo. Ji Wook hiền lành thế này thật hiếm. Đối thoại gợi nhớ một năm trước. Giữa hận thù và nhung nhớ, Joo Yeon không biết nên vui hay buồn.
 
Ji Wook chăm chú nhìn Joo Yeon đến khi anh ổn định.
 
“Anh đã ăn chưa?”
 
“Đồ ăn bệnh viện dở tệ. Mày có ăn không? Dù sao thì, tao sẽ xuất viện vào ngày mai, nên tao sẽ nhờ mấy thằng bạn mang gì đó đến sau.”
 
Joo Yeon chợt nhớ quán ăn ngày hôm qua:
 
"Anh đã thử khu ẩm thực tầng hầm chưa?"
 
"Chưa."
 
"Tiệm đó ngon lắm. Anh thích gì?"
 
"Ồ, định đãi tao à?"
 
Joo Yeon không phủ nhận. Ji Wook nhướng mày:
 
"Thân thiết thế sao?"
 
"Không... chỉ là..."
 
Joo Yeon cúi mặt. ‘Chỉ mình em là người đặc biệt thôi.’ Nhưng nói ra sẽ thành than vãn. Cậu chỉ muốn giữ bình tĩnh.
 
"Em mang đại món gì cũng được chứ?"
 
"Ừ."
 
"Em đi ngay đây. Tiện thể em cũng chưa ăn."
 
Ji Wook vẫy tay như đuổi khách. Joo Yeon cúi chào rồi rời đi.
 
Tầng hầm vắng lặng. Joo Yeon ngước nhìn thực đơn, bối rối. Hôm qua Lee Woo Jin đãi nhiều món, nhưng giờ không biết chọn gì.
 
"Tonkatsu 7,000 won á?"
 
Cuối cùng cậu gọi một suất tonkatsu và sushi cá ngừ. Góc quán, vài bác sĩ mặc áo blouse trắng đang dùng bữa. Joo Yeon thu mình lại.
 
‘Mình quá ngây thơ. Ji Wook - kẻ từng cưỡng hiếp và bắt nạt - có gì đáng để chăm sóc? Theo Woo Jin, trả thù mới là cách. Nhưng…’
 
‘Ji Wook hiện tại không phải kẻ đã làm mình đau.’
 
Đồ ăn vừa đóng gói xong thì Woo Jin xuất hiện.
 
"Cho ai thế?"
 
"Mẹ tôi."
 
"Sáng bà uống thuốc ngủ rồi mà?"
 
Joo Yeon đành thú nhận:
 
"Là... cho Ji Wook. Anh ấy chưa ăn..."
 
"Gì??? Mày quên hắn làm gì mày rồi à?" Woo Jin túm vai Joo Yeon, giọng đầy phẫn nộ.
 
"Anh ấy không nhớ gì cả. Tôi phải nói gì với một người thậm chí còn không biết họ đã làm gì?”
 
"Ngốc quá!"
 
“Sao anh lại la mắng tôi? Cảm xúc của con người không hoạt động theo cách anh muốn đâu!”
 
Lời nói của anh ta nhỏ dần thành tiếng lầm bầm. Vẻ mặt Lee Woo Jin cứng lại, mắt anh ta nheo lại sắc bén. Park Joo Yeon không phải là người duy nhất muốn trả thù. Lee Woo Jin có mục tiêu riêng của mình, và nếu anh ta có thể sử dụng Park Joo Yeon để đạt được chúng đồng thời trả thù Kwon Ji Wook, thì sẽ thật hoàn hảo. Mất đi cơ hội này là điều không thể chấp nhận được.
 
“Cậu… Cậu chưa chịu đủ đau khổ. Dù sao thì cũng chưa đủ để tỉnh ngộ. Phải không?”
 
“Anh nói xong chưa? Sao từ hôm qua đến giờ anh cứ nguyền rủa tôi vậy?”
 
“Tôi nguyền rủa cậu cái gì? Tôi chỉ nói thôi. Cậu chưa biết thằng đó độc ác đến mức nào đâu. Nghĩ mà xem. Cậu có nghĩ bản chất thật của hắn sẽ thay đổi chỉ vì hắn quên cậu không? Không đời nào. Nếu hắn là người tốt, tại sao tôi lại phải đánh nhau sống chết với hắn suốt nhiều năm? Tôi chưa bao giờ gặp ai xấu xa như hắn trong đời.”
 
“...”
 
Con người có xu hướng càng cố chấp hơn khi người khác cố gắng khuyên can, đặc biệt là khi họ đã nghiêng về một phía. Đôi khi, họ thậm chí còn nổi loạn chống lại những người cố gắng giúp đỡ. Park Joo Yeon là một trường hợp điển hình. Sai lầm của Lee Woo Jin là không nhận ra Park Joo Yeon có thể bướng bỉnh đến mức nào.
 
“Cậu nghĩ đây là lần đầu tiên hắn phát tán video sex sao? Có hàng tấn người khác trước cậu. Điểm khác biệt duy nhất là cậu là người đàn ông đầu tiên.”
 
“Được rồi, được rồi. Dừng lại đi.”
 
Joo Yeon siết chặt túi đồ ăn, lẩm bẩm với một nụ cười cay đắng:
 
"Chỉ đến ngày mai thôi. Tôi muốn nói chuyện bình thường với anh ấy bởi vì anh Kwon Ji Wook bây giờ chính là người mà tôi từng thích hồi đó.”
 
Tất cả những suy nghĩ đã xoay vần trong đầu Park Joo Yeon đều dẫn đến một kết luận. Những lời vừa thoát ra khỏi miệng cậu là điểm khởi đầu của tất cả sự hỗn loạn của cậu. Kwon Ji Wook, người đã xóa bỏ tất cả những ký ức chung của họ, thoạt nhìn, vẫn là Kwon Ji Wook hào nhoáng và vô tư mà cậu đã phải lòng ban đầu. Bất chấp mọi thứ, cậu vẫn không thể buông bỏ thời điểm đó.
 
Mặt khác, Lee Woo Jin chớp mắt ngạc nhiên trước lời thú nhận bất ngờ. Anh ta đã nghe rất nhiều về việc Kwon Ji Wook cặp kè với bất cứ ai mà hắn thích, nhưng anh ta chưa bao giờ quan tâm đến cảm xúc hay câu chuyện đằng sau đó. Sự tiết lộ này thật đáng kinh ngạc – nhưng chỉ trong một khoảnh khắc.
 
"Thích Kwon Ji Wook??? Thằng đồng tính điên khùng. Thôi được rồi, tùy cậu. Tôi đã nói điều đó bao nhiêu lần rồi nhỉ? Trời ạ.”
 
Anh ta lắc đầu bực tức. Chẳng hiểu nổi. Ji Wook chắc chắn đã lợi dụng tình cảm ngây thơ đó.
 
"Sao lại là tonkatsu? Hắn ghét món đó."
 
Nhớ lại những ký ức mơ hồ, Joo Yeon nhìn anh ta một cách nghi ngờ. Điều đó không thể đúng. Cậu khá chắc Kwon Ji Wook đã từng thích nó trước đây. Ngay cả khi Ji Wook thực sự không thích tonkatsu, Joo Yeon không thể hiểu làm thế nào Lee Woo Jin – người hầu như không thể chịu được khi ở cùng phòng với anh – lại biết sở thích ăn uống của anh.
 
"Sao hôm nay anh còn ở bệnh viện?" Joo Yeon đột ngột hỏi.
 
"Tưởng mỗi Ji Wook bị thương à? Bọn tao cũng toàn bầm dập!" Woo Jin cáu kỉnh.
 
Joo Yeon gật đầu, xách túi đồ đi về phía phòng bệnh.
 
"..."
 
Woo Jin đấm ngực mình bực bội. 
 
“Thằng nhãi cứng đầu!”
 
Cậu có quyết tâm, nhưng nó luôn bị đặt sai chỗ. Nhìn bóng Joo Yeon đang lùi xa, Lee Woo Jin đấm vào ngực một cách bực bội, như thể cố gắng giải tỏa sự khó chịu đang dồn nén trong lòng.
 
Bình luận
lalalu
'' Joo Yeon không thể hiểu làm thế nào Lee Woo Jin – người hầu như không thể chịu được khi ở cùng phòng với anh – lại biết sở thích ăn uống của anh'' nghe giống Woojin thích jiwook zị ?
Trả lời·Xem 1 câu trả lời·26/07/2025
shalalaxx
Lee Woo Jin kiểu :D??? Biết sao đc Joo Yeon ảnh simp vợ quá mà kk
Trả lời·26/07/2025
cmnn
không có vụ tập thể với vụ sau chap này chắc tk YJ nó chiều vợ nhất nhì làng manhwa luôn qus =)))
Trả lời·25/07/2025
maidu
Đúng cái tag công sĩ tình cmnl :)) vl nó yêu con vợ nó vl
Trả lời·25/07/2025
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo