Năm đó, tôi mắc chứng sợ xã hội nặng nhất, nhưng lại lỡ trèo lên giường của cậu chủ quyền thế nhất Bắc Kinh.
Dù anh ta có ra sức thế nào, tôi vẫn nghiến răng, cắn môi, quyết không rên lấy một tiếng.
Cho đến khi bạch nguyệt quang của anh ta trở về nước, chuyển cho tôi ba mươi triệu coi như phí chia tay.
Quá kích động, tôi buột miệng:
"Cảm ơn sếp! Sếp rộng rãi quá!"
Nhận ra lỡ lời, tôi vội vàng đưa tay bịt miệng.
Người đàn ông trước mặt cười giận dữ:
"Tiểu câm à, đừng nói với tôi đây là kỳ tích y học nhé?"