Ánh Trăng - Chương 14

"Hình như cậu bé đã phạm lỗi gì đó." 

"Không phải đó là con trai của Tử tước Lindmay sao?"

Ruth nhớ lại cậu bé mà Ail đã đưa về phòng đêm đó—một cậu bé nhỏ nhắn, xinh xắn, từng gia nhập Đội Kỵ binh đối địch nhưng đã bỏ trốn vì không chịu nổi. Ail đã thấy điều đó thật đáng yêu và thường xuyên mời cậu bé đến uống trà.

"Vâng, chính là cậu ta. Nhưng có vẻ cậu ta đã mắc một lỗi khá nghiêm trọng—đủ để có những tiếng nói lớn vang ra từ trong phòng."

"...Có chuyện gì xảy ra sao?"

"Tôi không rõ chi tiết..."

Kaelen ngập ngừng, nhưng có vẻ anh ta không hoàn toàn không biết gì. Thay vào đó, dường như anh ta ngần ngại không muốn nói cho Ruth.

"Hiện tại tôi đang bận. Nếu Điện hạ tức giận, tôi cũng chẳng làm được gì nhiều. Cứ gửi ba bốn người hầu xinh đẹp vào phòng Điện hạ. Như vậy sẽ làm ngài ấy nguôi giận thôi."

Đây là cách Ail thường dùng để nguôi giận, nên Ruth cho rằng cách tiếp cận tương tự sẽ hiệu quả. Tuy nhiên, Kaelen lại đưa ra một câu trả lời bất ngờ.

"Điện hạ đã đích thân ra lệnh triệu tập ngài ngay lập tức."

"Tôi hả? Tại sao?"

"Ngài ấy không vui vì ngài không có mặt ở đó."

"Nghe không giống Điện hạ chút nào... Có chuyện gì vậy nhỉ? Nếu cậu biết gì, cứ nói cho tôi để tôi còn biết mà quyết định có nên đi hay không."

"Có vẻ như cậu bé đó đã nói gì đó với Điện hạ về ngài và Elsen." 

"Cậu ta nói gì?"

"Rằng ngài và Elsen gặp nhau bí mật mỗi đêm..."

Đến đây, Ruth đã lờ mờ đoán được chuyện gì đang xảy ra. Ail, kẻ luôn thích kịch tính hóa mọi chuyện, đang không cần thiết làm lớn chuyện từ một điều tầm thường. Ngay cả đối với hắn, việc làm ầm ĩ về một chuyện lẽ ra chỉ cần cười xòa cũng có vẻ quá đáng.

"Được rồi, tôi nghĩ mình nên đi thì hơn. Xin lỗi vì đã khiến cậu phải chạy đi chạy lại."

Đặt danh sách sang một bên, Ruth đứng dậy và đi ngang qua căn phòng, vừa đi vừa nói. Kaelen theo sát phía sau.

"Điện hạ đang trong tâm trạng đặc biệt tồi tệ."

"Tôi hiểu rồi."

Khi Ruth sải bước nhanh chóng dọc hành lang, Kaelen, vẫn còn lo lắng, tiếp tục: "Ừm, căn phòng đang rất bừa bộn. Khi nào tôi nên cho người hầu vào dọn dẹp?"

"Tôi sẽ gọi họ—khoan đã, cái gì? Ngài ấy cũng đã phá nát phòng nữa sao?"

Ruth dừng lại trong giây lát, ngạc nhiên trước hành vi khác thường của Ail. Kaelen thở dài và đáp: "Vâng. Đúng là thảm họa. Ngài ấy ném tất cả đồ đạc khắp phòng trong cơn giận dữ."

Ruth thầm nghĩ, Lần này hắn ta thực sự đã bộc phát rồi, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và tiếp tục bước đi. Thật bất thường đối với Ail, người thường giữ vẻ điềm tĩnh của một thái tử, lại hành động bạo lực đến vậy. Lần này, rõ ràng hắn đang phản ứng thái quá.

Khi Ruth đến gần phòng Ail, anh thấy những người hầu và hiệp sĩ mặt mày tái mét, đứng cứng đờ bên ngoài cửa. Anh ra hiệu cho họ tránh ra. Một người hầu, thấy Ruth, trông nhẹ nhõm hẳn và nhanh chóng gõ cửa.

"Điện hạ, Chỉ huy đến rồi ạ."

Không có tiếng đáp lại từ bên trong. Ruth ra hiệu cho người hầu lùi lại, rồi mở cửa mà không chờ đợi sự cho phép.

Cảnh tượng bên trong khiến Ruth khẽ tặc lưỡi. Đồ đạc bị đập phá và vương vãi khắp phòng, những mảnh kính vỡ lấp lánh trên sàn nhà gần cửa sổ. Ngồi quay lưng lại căn phòng, Ail đối mặt với cửa sổ, khụy người trên ghế.

Nhìn quanh khung cảnh hỗn loạn, Ruth bình tĩnh bước về phía Ail và nói bằng giọng nhỏ nhẹ:

"Ngài làm hơi lố rồi đấy ạ."

 


 

Khi Ruth di chuyển, những mảnh kính vỡ kêu lạo xạo dưới bước chân anh. Âm thanh đó cứa vào thần kinh anh, khiến anh phải điều chỉnh bước đi để tránh những mảnh thủy tinh. Ánh mắt anh dừng lại trên một chiếc ghế bị gãy một chân, và anh cau mặt. Đến gần chiếc ghế của Ail, Ruth thấy thái tử vẫn còn mặc đồ ngủ, hắn đang trừng mắt nhìn anh với đôi mắt lạnh băng.

"Chừng này mới đủ để trông như ta đang tức giận. Ta vừa phát hiện ra tình nhân của ta không chung thủy."

Dù giọng Ail mềm mại, ánh mắt hắn sắc như dao, mang theo một mối đe dọa như chực chờ ra tay. Mắt Ruth liếc nhanh xuống những mảnh kính vỡ dưới chân Ail. Cẩn thận, anh quỳ xuống ở một chỗ không có mảnh vỡ nào, nhặt một mảnh lớn lên.

"Nguy hiểm lắm. Xin ngài đừng động đậy. Thần sẽ gọi người hầu đến dọn dẹp chỗ này." Ruth nói đều đều, vươn tay dọn dẹp những mảnh kính gần chân Ail.

Ail ngả người ra ghế, nhìn Ruth với vẻ lười nhác, nhưng ánh mắt sắc lạnh của hắn khiến gáy Ruth rợn lên. Quyết tâm phớt lờ ánh nhìn săm soi đó, Ruth tập trung nhặt mảnh kính lớn nhất.

Đúng lúc đó, chân Ail giáng mạnh xuống tay Ruth, ghì chặt nó xuống sàn. Một cơn đau buốt xuyên qua Ruth khi mảnh kính sắc nhọn đâm vào lòng bàn tay anh, một âm thanh ken két vang lên khi mảnh vỡ chạm vào xương.

Những giọt máu đỏ tươi bắt đầu tụ lại và nhỏ xuống sàn. Khuôn mặt Ruth méo mó vì đau đớn, hơi thở nghẹn lại trong cổ họng, không thể thốt ra tiếng kêu nào. Nhìn Ruth run rẩy, tái mét như tờ giấy, Ail khẽ mỉm cười.

"Đau không?"

"Đương nhiên là đau. Ngài cũng đâu phải làm vậy nếu chỉ để chọc ngứa thần." Ruth đáp, giọng run rẩy—anh không thể phân biệt được là vì đau hay vì sợ hãi.

"Nghe nói ngươi đã vui vẻ gặp gỡ Elsen một cách bí mật. Lại còn ở vườn Bắc Cung nữa chứ — chốn đông người qua lại. Chẳng phải đó là cố ý sỉ nhục ta sao?"

"...Thần không biết ngài nghe điều đó từ đâu, nhưng Elsen và thần chỉ tám chuyện thôi."

"Tám chuyện về việc bỏ trốn đến Vera và cùng nhau xây dựng tổ ấm sao?"

Lần này, khuôn mặt Ruth tái nhợt vì một lý do hoàn toàn khác.

"Ngài đã cho người theo dõi thần ư?" anh hỏi qua kẽ răng nghiến chặt. Máu vẫn nhỏ đều từ tay anh khi anh nói.

"Ta không thể hoàn toàn tin tưởng ngươi được." Ail đáp nhẹ nhàng.

"Thần đang cố gắng hết sức để giữ lời hứa của mình."

"Và làm sao ta có thể tin điều đó? Ngươi đã lên kế hoạch bỏ trốn rồi. Tại sao ta phải tin một người như vậy?"

Ail ấn chân mạnh hơn, đẩy mảnh kính sâu hơn vào. Ruth gần như không kìm được tiếng hét, cố nuốt nó xuống một cách khó khăn khi anh cầu xin, giọng run rẩy.

"...Làm ơn, Điện hạ hãy bỏ chân ra."

Mồ hôi lấm tấm trên trán Ruth khi anh cố gắng chịu đựng. Ail, nhìn xuống anh, khẽ cười khẩy trong cổ họng, như thể cảnh tượng đó cuối cùng đã làm hắn vui vẻ trở lại.

"Thế thì van xin ta đi."

"..."

Cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com. Vui lòng đọc tại website chính chủ để ủng hộ nhóm dịch.

Còn tiếp… 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo