Ánh Trăng - Chương 32

Mọi kế hoạch đều đang tiến triển hoàn hảo. Với đà này, ngay sau lễ trưởng thành, hắn sẽ có thể nắm toàn bộ quyền kiểm soát triều chính. Sau đó, gia tộc Kaisel sẽ bị loại bỏ, còn hai dòng họ Astro và Jenin sẽ lần lượt được phục hồi thế lực. Xa hơn nữa...

Ail khẽ lắc đầu, như muốn xua đi những ý nghĩ quá xa vời. Điều cần thiết lúc này là tận dụng tình thế hiện tại, đẩy gia tộc Kaisel vào đường cùng. Hiện tại, bọn họ đang quá tự mãn, vì quá trông cậy vào Ruth và Salina. Đà này cần được duy trì đến tận cùng. Nhưng trước hết, phải bảo đảm sự an toàn tuyệt đối cho Erita và Elsen.

Khi đang tính toán cẩn trọng từng bước, tiếng gõ cửa vang lên.

“Điện hạ, tiểu thư Salina Astro cầu kiến.”

Nghe tin vị khách đã đến như dự đoán, Ail đứng dậy khỏi bàn làm việc, đáp:
“Cho nàng vào.”

Hắn rời khỏi bàn, đi đến chiếc bàn trà trong phòng. Salina bước vào với dáng vẻ duyên dáng, mặc chiếc váy lụa xanh nhạt của mùa hè. Cô hành lễ sâu theo nghi thức hoàng gia, nhưng Ail khẽ phẩy tay như muốn bảo không cần khách sáo.

“Thôi được rồi. Ngồi đi.”

“Đa tạ điện hạ.”

Salina mỉm cười tươi tắn, nhẹ nhàng ngồi xuống đối diện hắn.

“Erita và Elsen thì sao?” Ail hỏi ngay.

“Ngài không cần lo. Cả hai hiện đang an toàn tại biệt thự của thần.”

“Họ có biết tình hình hiện tại không?”

“Thần chưa nói gì cả. Nếu tiết lộ sớm quá, e là sẽ phản tác dụng. Nhưng... quan trọng hơn—ngài đã đạt được thứ mình muốn chưa?”

Salina khéo léo chuyển chủ đề bằng một nụ cười ẩn ý, cố tình kéo dài thời gian. Ail khẽ cười, nhận ra sự ranh mãnh ấy.

“Tất nhiên rồi.”

“Thần nghe nói điện hạ đang tu sửa lại Bắc Cung cho Chỉ huy—không, cho Ruth Kaisel. Ngài định để anh ta sống ở đó thay vì hậu cung thật sao?”

“Hắn thích nơi ấy hơn.”

Salina hơi ngập ngừng, giọng nói trở nên dè dặt:
“Điện hạ chắc chắn điều đó là khôn ngoan chứ?”

“Ý ngươi là gì?”

“Ngài đang gây áp lực lên gia tộc hắn. Ngài nghĩ hắn sẽ chấp thuận sao? Biết đâu... hắn sẽ trở thành kẻ đối địch với ngài.”

“Ta nhắm đến gia tộc Kaisel, không phải hắn.” – Ail đáp gọn lỏn, như thể không cần suy xét thêm. Salina nhìn hắn với ánh mắt khó đoán.

“Ngài thật sự quan tâm đến hắn.” – cô lẩm bẩm, như đang cảm thán. Câu nói khiến Ail mỉm cười—một kiểu mỉm cười đầy kiêu ngạo của kẻ vừa diễn trọn một vai kịch xuất sắc. Cả Salina – người phụ nữ sắc sảo đến thế – cũng đã bị hắn lừa. Cách đây bốn năm, hắn vẫn còn bị chê là lạnh lùng và vô cảm, vậy mà giờ lại có thể đóng vai một kẻ si tình đến mức làm cả thiên hạ tin tưởng.

“Ta yêu hắn... có lẽ là quá yêu.” – Ail cười nhạt, đáp.

Salina nhún vai.
“Thật thú vị. Thành thật mà nói, trước đây thần còn nghi ngờ... nhưng giờ thì có vẻ không cần bận tâm nữa. Ruth Kaisel không màng chính sự, nên sẽ chẳng cản đường thần.”

“Ồ? Ngươi nghi ngờ điều gì? Tình yêu của ta với chỉ huy Kaisel nổi tiếng khắp nơi mà. Từ lúc hắn cứu ta, ta đã không thể thoát khỏi hắn.”

Salina trầm ngâm giây lát rồi chậm rãi nói:
“Chỉ là... thần cảm thấy tình cảm ấy chỉ đến từ một phía. Ánh mắt của hắn luôn đầy khát khao hướng về ngài, còn ngài thì... quá lạnh nhạt. Thần tưởng đó là mối tình đơn phương. Nhưng dạo gần đây, ánh mắt ngài dịu dàng hơn hẳn. Có vẻ như ngài thật sự đã phải lòng hắn.”

Ail hơi sững người trước lời nhận xét sắc bén. Salina tinh ý nhận ra sự thay đổi, nụ cười trên môi cô thoáng mang vẻ trêu chọc.

“Ra là vậy... Trời ơi, ngài thật sự đã rơi vào chiếc bẫy do chính mình giăng ra đấy à?”

“Không có chuyện đó.” – Ail lạnh mặt đáp lại, nhưng Salina lại bật cười giòn giã.

“Trời ơi, thứ lỗi cho thần... thần lỡ chạm vào chỗ đau rồi sao, điện hạ?”

“……”

“Thần thật không ngờ lại thành ra thế này. Thật thú vị quá. Tội nghiệp chỉ huy Kaisel—thật bất hạnh khi rơi vào tay một người như điện hạ. Thật đáng thương. Ngài định bẻ gãy hắn thật sao?”

Lời nói vừa ngả ngớn vừa sắc như dao khiến Ail bực tức. Hắn muốn phản bác, nhưng nếu nói ra, sẽ vô tình thừa nhận mối quan hệ với Ruth vốn chẳng như lời đồn. Cuối cùng, hắn chỉ mím môi, nuốt giận vào lòng, tiếng lưỡi búng khẽ như tỏ vẻ khó chịu. Còn Salina, sau khi cười xong, liền nhìn thẳng vào hắn và trầm giọng nói:

“Nếu ngài đã có được thứ quý giá, thì hãy trân trọng nó. Một người như chỉ huy Kaisel, mỏng manh như vậy, nếu bị đẩy quá mức, hắn sẽ bỏ chạy. Hãy giấu đi bản chất thật của ngài, dịu dàng, ngọt ngào mà ôm lấy hắn. Chỉ khi đó hắn mới gắn bó được với hoàng cung này. Sống ở nơi này mà vẫn giữ được lý trí, đã là kỳ tích rồi, phải không?”

“Chuyện đó không liên quan đến ngươi.” – Ail gắt lên, lạnh lùng cắt ngang. Nhưng Salina chỉ cười nhạt, tiếp lời:

“Đôi khi, con người ta chịu đựng tất cả chỉ vì tình yêu. Tất nhiên, cũng có loại người ngược lại. Nhưng xem ra, chỉ huy Kaisel là sự pha trộn của cả hai.”

“Sao nàng quan tâm đến Ruth đến vậy? Chỉ vì hắn là tình nhân của ta?”

“Ai biết được? Tâm lý đàn bà lạ lắm. Có lẽ là cảm thông? Hay thương hại? Cứ gọi là như vậy đi. Mỗi lần nhìn người như hắn, thần lại muốn trêu chọc, làm hắn khóc, rồi lại ôm hắn dỗ dành. Nhìn hắn cười hay khóc vì lời mình nói, cảm giác... rất kích thích.”

Câu nói thản nhiên khiến ánh mắt Ail tối sầm. Hắn không nói gì, nhưng ánh nhìn rõ ràng mang tính cảnh cáo: đừng động vào người của hắn. Salina hiểu ý, đứng dậy khỏi ghế.

“Yên tâm, điện hạ. Giấc mộng hoàng hậu của thần vẫn lớn hơn mấy trò chơi đó. Thần không dại gì chọc giận ngài lúc này. Thần xin cáo lui.”

Ail không đáp. Vẻ khó chịu lộ rõ trên mặt hắn. Salina nhận ra điều đó, nhanh chóng hành lễ rồi rời khỏi thư phòng. Nhìn bóng váy xanh lục biến mất sau cánh cửa, Ail thở hắt ra, đưa tay vuốt mạnh tóc.

“Khốn thật.”

Tiếng chửi bật ra khỏi môi. Không chỉ vì hắn bị trêu tức—mà vì hắn hiểu rõ: Salina đang cố tình khơi đúng điểm yếu của hắn. Vấn đề lớn nhất là... hắn đã thực sự bị khơi động, một cách dễ dàng, chỉ vì Ruth.

Đúng lúc ấy, một tiếng gõ cửa vang lên.

“Lại chuyện gì nữa?” – Ail cáu kỉnh hỏi vọng ra.

Từ bên ngoài, giọng Meril vang lên:
“Điện hạ, Bệ hạ có lời triệu kiến ngài.”

Ail nhíu mày, khẽ búng lưỡi đầy bực bội. Dù hoàng đế nay đã bệnh nặng, gần như nằm liệt giường và hiếm khi can thiệp vào triều chính, nhưng nếu có lệnh, hắn vẫn không thể không tuân. Ail chỉnh lại y phục, rời khỏi thư phòng. Meril cùng các thị vệ đi theo sau hắn, cùng tiến về phía Bạch Ngân Điện – nơi hoàng đế đã sống biệt lập suốt gần một năm qua.

Trên con đường xuyên qua khu vườn dẫn đến Bạch Ngân Điện, Ail khẽ nhếch môi, nở một nụ cười mỉa mai. Hắn nhận ra mình chẳng còn cảm giác gì với người cha ruột ấy. Mẫu hậu – người từng bị hoàng đế ruồng bỏ – vẫn luôn canh cánh lo lắng cho ông ta, một điều mà Ail không tài nào hiểu nổi. Có lẽ bởi vì bà từng được yêu, nên mới còn lưu luyến. Nhưng nếu là hắn... một kẻ như vậy, sống hay chết chẳng có gì đáng bận tâm. Thậm chí, nếu ông ta chết, con đường lên ngôi sẽ càng thuận lợi. Mong chờ điều đó mới là lẽ thường.

Từ khi sinh ra, mọi thứ quanh hắn đều vô cảm, lạnh lẽo. Là hoàng tử chính thống, là thái tử kế vị, Ail đã có trong tay mọi thứ người đời ao ước mà không cần phải cố gắng. Cuộc đời chẳng có gì để khát vọng hay mong chờ. Mọi thứ cứ đều đều mà trôi đi.

Cho đến khi gia tộc Kaisel tiến cử một thiếu nữ trẻ làm phi tần cho hoàng đế, mọi thứ bắt đầu chệch khỏi quỹ đạo.

Vị hoàng đế già si mê Tasha Kaisel – một cô gái trẻ hơn cả con gái ruột mình – đến mức sẵn sàng ruồng rẫy cả hoàng hậu và thái tử. Vị trí của Ail trở nên lung lay từ đó. Dù vậy, hắn cũng chẳng hề oán giận. Điều duy nhất khiến hắn bực bội, là sự bất ổn mà chuyện ấy mang lại cho tương lai hắn.

Chính vào thời điểm ấy, Ruth được bổ nhiệm làm chỉ huy cận vệ.

Người đàn ông ấy—khuôn mặt thanh tú, khí chất bình tĩnh, lễ độ đến bất ngờ—khác hoàn toàn với những võ tướng mà Ail từng biết. Một kẻ lớn hơn hắn tám tuổi, với ánh mắt trong suốt như nước, khiến Ail lần đầu tiên trong đời cảm thấy bị lay động.

Ruth tựa như một vật mong manh—bên ngoài trông có vẻ cứng cỏi, nhưng lại khiến người ta có cảm giác chỉ cần ôm chặt một cái, cũng có thể vỡ tan. Điều đó khiến Ail vừa muốn phá nát, vừa muốn cất giữ. Hắn muốn đẩy Ruth đến giới hạn, làm hắn rơi nước mắt vì những lời tàn nhẫn, để rồi lại là người duy nhất được an ủi, ôm lấy và vỗ về hắn.


Cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com. Vui lòng đọc tại website chính chủ để ủng hộ nhóm dịch.

Còn tiếp… 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo