Ánh Trăng - Chương 49

Một con đường trải đầy hoa lộng lẫy mở ra trước mắt. Trên con đường ngập trong ánh sáng trắng, Ail — khoác trên mình lễ phục hoàng kim — bước đi với vẻ tự tin rạng rỡ. Ánh nắng gay gắt đổ xuống, làm bừng sáng mái tóc đỏ rực của hắn, lấp lánh như ngọn lửa dưới ánh mặt trời, còn đôi mắt vàng ánh lên vẻ ngạo nghễ.

Đây là lễ thành niên của thái tử — lần đầu tiên sau 45 năm. Các quan lại cấp cao và quý tộc xếp hàng dọc hai bên, cúi đầu sâu khi đoàn rước của thái tử tiến qua. Ở cuối con đường dài, hoàng hậu — đại diện cho hoàng đế đang bệnh nặng — đứng đợi Ail bên bàn thờ tế, ánh mắt đầy kiêu hãnh dõi theo từng bước chân của con trai.

Ail là một thái tử xuất chúng. Đoàn rước hôm ấy trở thành lễ thành niên lộng lẫy nhất trong lịch sử đế quốc. Vẻ rực rỡ của hắn, chói lòa như mặt trời, vượt xa những gì người ta trông đợi ở một thiếu niên mười tám tuổi. Khí chất vương giả tỏa ra từ hắn khiến các thiếu nữ không khỏi thở dài si mê.

Từ một cậu bé, Ail đã trưởng thành. Tin đồn về mối quan hệ giữa hắn và Salina lan truyền khắp nơi, khiến nhiều cô gái hy vọng chiếm được ánh nhìn của hắn đã ăn vận cực kỳ lộng lẫy để đến dự lễ. Dù trước kia từng có lời đồn rằng Ail chỉ thích đàn ông, tình hình giờ đã khác. Ail — người có khả năng trở thành hoàng đế kế tiếp — không chỉ đẹp đến nghẹt thở mà còn quyến rũ và hào hoa. Dù con người bên trong hắn là ai đi nữa, thì vẻ ngoài của hắn vẫn khiến bất kỳ ai cũng muốn trở thành người hắn yêu.

Tuy không phải lễ đăng quang, nhưng trong bối cảnh hoàng đế đang bệnh nặng, buổi lễ này gần như mang ý nghĩa tương tự. Sau hôm nay, Ail — người đã sớm tiếp quản triều chính — sẽ chính thức nắm quyền cai trị. Ai cũng biết trước kết cục này: Ail sẽ trở thành nhiếp chính sau lễ thành niên.

Thách thức thực sự là giành lại quyền lực từ phe đại thần, vốn đã chiếm ưu thế chính trị đáng kể. Tuy vậy, Ail đang âm thầm xây dựng một nền tảng quyền lực vững chắc. Dù quyền lực ấy chưa hoàn toàn thuộc về hắn, nhưng nhờ liên minh với Salina, hắn đã củng cố được sức mạnh của gia tộc Astro. Gia tộc Kaisel, từng là thế lực thống trị, nay đang bên bờ vực bị kết tội phản nghịch và không còn đủ sức chống lại hắn. Hơn nữa, Ail đang thu hút thêm nhiều người sẵn sàng ủng hộ hắn từ trong bóng tối.

Trên con đường dài dẫn tới bàn tế, Ail mỉm cười táo bạo. Giấc mộng của hắn sắp thành hiện thực. Sau buổi lễ, hắn sẽ củng cố quyền lực và loại bỏ kẻ địch chính trị. Mơ ước của hắn là dựng nên một vương quốc riêng, mở rộng ảnh hưởng đến tận rìa lục địa. Dù không đạt được tất cả, hắn đã sở hữu gần như mọi thứ mình muốn. Không còn do dự — thế giới này đã nằm dưới chân hắn.

Rồi đây, móng vuốt và nanh vuốt của hắn sẽ bắt đầu trồi lên khỏi mặt đất.

 


 

Buổi yết kiến kéo dài đến tận đêm. Trong điện yết kiến, từng nhóm quý tộc nối nhau tiến vào chúc mừng lễ thành niên và dâng tặng phẩm. Sau nhiều giờ tiếp khách, khi tên cuối cùng được xướng lên, nét mặt Ail hơi cứng lại. Không nói gì, hắn chờ đợi — và cánh cửa mở ra, Lyman Kaisel cùng tùy tùng bước vào.

Lyman, trong bộ quân phục trắng tinh, bước tới với dáng vẻ đầy khí thế, khiến môi Ail nhếch lên nụ cười lạnh lẽo. Có vẻ như màn xuất hiện của hắn sẽ là cao trào của buổi lễ này.

“Chúc mừng lễ thành niên của Điện hạ.”

“Cảm ơn. Nghe điều đó từ ngài lại càng khiến ta thấy vui hơn.”

Dù giọng Ail mang chút châm biếm, sắc mặt của Lyman không hề thay đổi, như thể những lời móc méo ấy chẳng đủ để tạo một vết xước. Tất nhiên, một người có thể vươn tới vị trí đại thần đâu dễ bị dao động bởi vài lời khiêu khích. Gác lại những khúc mắc cá nhân, Ail thừa nhận tài năng chính trị của Lyman. Dù là kẻ đối đầu, hắn là một chính khách tài giỏi.

“Việc Điện hạ thành niên, trong lúc Bệ hạ bệnh nặng, lại càng có ý nghĩa. Hy vọng ngài sớm gánh vác trách nhiệm giúp Bệ hạ an tâm.”

“Nếu đó là lời chân thành, ta cảm động thật. Còn nếu không phải, ta cũng sẽ giả vờ vui. Thế ngài mang tặng phẩm gì cho ta?”

Khác với cách đối xử với các khách khác, Ail trực tiếp hỏi về quà, cho thấy hắn có yêu hắn cụ thể. Lyman cũng hiểu điều đó, nhưng đáng tiếc là không thể đáp ứng mong muốn của Ail.

“Thần đã chuẩn bị một tượng chim ưng vàng đang sải cánh cùng một bộ đá quý tinh xảo để chúc mừng tương lai của Điện hạ. Hy vọng ngài hài lòng.”

“Một món quà chu đáo. Thế còn... ngài đã tìm ra tung tích của Erita Jenin và Elsen Miel chưa?”

Ail tung đòn thăm dò khéo léo, còn Lyman đáp trả ngay:

“Chúng thần vẫn đang truy tìm hành tung của họ. Hy vọng sẽ nhanh chóng có tin để Điện hạ an tâm.”

“Thế à?”

Giọng Ail pha chút thất vọng. Nhưng trước khi hắn kịp xoay chuyển chủ đề, Lyman đột ngột phản công:

“Gần đây Ruth thế nào rồi?”

Trong mắt Ail lóe lên tia giận dữ. Việc Lyman nhắc đến Ruth vào lúc này rõ ràng khiến hắn khó chịu.

“Hắn vẫn khỏe. Hay là hôm nào chúng ta cùng nhau ăn một bữa đi.”

“Thần nghe nói cậu ấy không được phép rời khỏi Bắc Cung. Điện hạ quan tâm cậu ấy đến thế thật đáng khâm phục, nhưng có lẽ cũng nên để cậu ấy chút tự do. Ruth vốn không phải kiểu người ngoan ngoãn. Nếu kìm hãm quá mức, e rằng sẽ phản kháng theo cách ngoài mong đợi.”

“Ngài bỏ rơi hắn rồi mà sao giờ lại quan tâm quá vậy?”

Lyman khựng lại một giây, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh:

“Người làm cha nào lại thật sự bỏ con? Ruth luôn là đứa con thần yêu thương. Chỉ là cậu ấy quá gắn bó với quê nhà, nên khó thích nghi ở đây. Mâu thuẫn trong nhà chỉ là chuyện nhỏ, xuất phát từ tình thương. Thần chưa từng ngừng yêu đứa trẻ đó.”

“Ngài yêu đến mức... đưa hắn đến chỗ ta à?”

Câu hỏi của Ail ẩn chứa nhiều tầng nghĩa, khiến Lyman ngẩng đầu nhìn hắn, và ánh mắt Ail ánh lên vẻ khinh miệt. Ánh nhìn của cả hai va vào nhau, không ai chịu nhường bước. Căng thẳng bao trùm cả khán phòng, khiến những người chứng kiến đều thót tim, lặng lẽ lùi lại.

Cuối cùng, Lyman là người cúi đầu trước.

“Xin Điện hạ hãy chăm sóc đứa trẻ ấy thật tốt.”

“Yên tâm. Tôi sẽ quý trọng hắn — tách biệt hoàn toàn khỏi gia tộc Kaisel, dĩ nhiên.”

Những lời sắc bén như lưỡi dao của Ail khiến Lyman thấm thía sự tính toán sai lầm của mình một lần nữa. Suốt bốn năm, hắn đã xem nhẹ Ail, chỉ vì vẻ ngoài và danh tiếng tai tiếng của hắn: "hoàng tử của gió và tai tiếng". Hắn tưởng Ail chỉ là kẻ phù phiếm, thích đàn ông, không có người thừa kế nên rồi sẽ rút lui.

Thật là ngu ngốc.

Ail có Ruth — chính con trai hắn. Hắn từng nghĩ có thể để Ail giữ ngai vàng tạm thời, rồi đợi Nathan đủ tuổi sẽ thay thế. Nhưng sau cuộc săn gần đây, và nhất là trong khoảnh khắc này, hắn mới hoàn toàn nhận ra mức độ sai lầm của mình.

Không chỉ là sai lầm — mà là sai lầm nghiêm trọng.

“Thần rất vui khi biết Điện hạ quý mến Ruth. Nhưng dù thế nào, thằng bé vẫn là người nhà Kaisel. Huyết thống là thứ không thể chối bỏ.”

“Ruth không nghĩ vậy.”

“Nó vốn là đứa trẻ ương bướng.”

Ail bật cười, không vì tức giận, mà vì thấy thú vị với cách Lyman luôn giỏi bào chữa. Thực ra, Ail không đặc biệt căm hận Lyman. Việc hắn từng muốn giết hắn thì cũng... dễ hiểu. Ail chẳng phải loại người ôm thù lâu dài, hắn thậm chí tôn trọng tài năng chính trị của Lyman.

Rốt cuộc, cả hai chỉ là những người tranh giành quyền lực. Trong thế giới này, hoặc là nuốt chửng, hoặc bị nuốt chửng. Lyman chỉ là một trong nhiều kẻ địch mà Ail sẽ đối mặt.

Nhưng mối quan tâm đặc biệt của Ail với Lyman đến từ việc hắn đang nắm giữ vùng Virel, một trọng điểm quân sự bao quanh Vera — vùng đất chiến lược có mỏ khoáng và đồng bằng rộng lớn. Để tiến công Clozium, nằm ở rìa lục địa, Ail cần ít nhất mười năm chuẩn bị, với Virel làm hậu phương quân sự và tài chính.

Vì vậy, hắn phải đoạt lấy Virel từ tay Kaisel càng sớm càng tốt. Nếu cần, Ail sẵn sàng vu tội phản nghịch và diệt trừ cả gia tộc Kaisel.

Lyman hiện vẫn chưa nhận ra toàn bộ âm mưu ấy. Nhưng chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ bắt đầu hiểu. Và khi đó, mọi thứ sẽ tùy thuộc vào lựa chọn của hắn: chống cự cùng Nathan hay buông bỏ và thần phục.

Ail không vội. Tuổi trẻ và quyền lực đều đang đứng về phía hắn.

Cậu sẽ từ từ dụ Lyman vào bẫy, tạo ra một tình thế khiến hắn tự vấp ngã và tự hủy hoại mình. Ail chắc chắn, người thắng sau cùng sẽ là hắn.

Dù Lyman có thông minh cỡ nào, hắn sớm muộn cũng sẽ nhận ra: thằng cháu bốn tuổi của hắn chẳng phải chỗ dựa đáng tin.

“Đại thần, ngài có nghĩ huyết thống thực sự mạnh đến thế không?”

Câu hỏi bất ngờ ấy khiến Lyman thoáng bối rối. Nghĩ rằng Ail chỉ đang nhắc đến Ruth, hắn vội trả lời…


Cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com. Vui lòng đọc tại website chính chủ để ủng hộ nhóm dịch.

Còn tiếp… 



Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo