Bermuda - Chương 26

"Tìm thấy ngươi rồi, Leonardo."  
 
Giọng nói trầm thấp của Hugo vang lên khiến đồng tử Tergio giãn nhanh. Cùng lúc đó, trước khi những người xung quanh kịp phản ứng, bóng dáng Tergio đã biến mất khỏi quảng trường. Ngay sau đó, hình ảnh Chỉ huy Hugo Agrizendro cũng tan biến khỏi tầm mắt mọi người.  
 
Những kẻ đang chứng kiến hai người biến mất khỏi quảng trường bắt đầu xôn xao. Cách duy nhất một người có thể đột ngột biến mất như vậy là thông qua dịch chuyển tức thời hoặc đi qua một cánh cổng.  
 
Nói cách khác, điều này có nghĩa là Chỉ huy Agrizendro và Tergio - thành viên cấp thấp của nhóm thương nhân vừa đứng giữa quảng trường - đã sử dụng phép dịch chuyển.  
 
Flynn đứng như trời trồng, không thể nhúc nhích. Anh nhìn chằm chằm vào nơi hai người biến mất, mắt mở to, miệng há hốc.  
 
"Phụ tá Levernil, tình huống gì vậy?"  
 
Một thành viên Hội đồng vội chạy đến hỏi Flynn. Flynn gượng ép lấy lại bình tĩnh và hét lên gấp gáp:  
 
"Lập tức phong tỏa tất cả lối ra bên ngoài! Kể cả những ai có giấy phép di chuyển, không có ngoại lệ! Phong tỏa hết!"  
 
*Kang!*  
 
Ngay khi tiếng hét khẩn trương của Flynn vang lên, một tiếng ầm lớn như thể thứ gì đó đã đập nát các tòa nhà từ khoảng cách xa vọng đến.  
 
Sóng mana cường đại tỏa ra từ đó mạnh mẽ và đe dọa đến mức ngay cả những kẻ không có mana cũng có thể cảm nhận được, khiến các thành viên Hội đồng - những người đã trải nghiệm đủ loại mana - run rẩy vì một áp lực lạnh sống lưng chưa từng thấy.  
 
Khi thành viên vừa chạy đến đứng hình không cử động được, Flynn nắm lấy cánh tay hắn, nói:  
 
"Mau lên!"  
 
"Vâng, vâng!"  
 
Theo tiếng hét của Flynn, các thành viên Chi nhánh Bắc ào ào chạy đến cổng để truyền tin. Và không lâu sau, một tiếng gầm khác vang lên gần cổng.  
 
* * *  
 
Ngay khi Leonardo bị Hugo phát hiện, hắn lập tức dịch chuyển đến ngôi làng bỏ hoang phức tạp nhất trong lãnh địa Frost.  
 
Tại đó, hắn luồn lách qua những con hẻm chằng chịt và trốn vào một ngôi nhà đổ nát đã bị bỏ hoang từ lâu. Khi mất đi vẻ điềm tĩnh, diện mạo thật mà hắn đã che giấu bằng mana dưới lớp vỏ Tergio dần lộ ra.  
 
Ánh nắng lọt qua cửa sổ vỡ rơi rải rác lên mái tóc vàng rực rỡ khi hắn dựa lưng vào tường, thở gấp.  
 
Đôi mắt vàng sáng lấp lánh dao động, hòa lẫn với màu nâu, rồi dần trở nên trong suốt. Những vết tàn nhang biến mất không dấu vết, làn da trắng như ngọc bừng lên rực rỡ.
 
**"Tìm thấy ngươi rồi, Leonardo."**  
 
Giọng nói trầm thấp của Hugo khiến đồng tử Tergio giãn nhanh. Ngay lúc đó, trước khi những người xung quanh kịp phản ứng, bóng dáng Tergio đã biến mất khỏi quảng trường. Tiếp theo, hình ảnh Chỉ huy Hugo Agrizendro cũng tan biến khỏi tầm mắt mọi người.  
 
Những người chứng kiến hai người đột ngột biến mất bắt đầu xôn xao. Cách duy nhất để một người biến mất như vậy là sử dụng dịch chuyển tức thời hoặc đi qua cổng không gian.  
 
Nói cách khác, Chỉ huy Agrizendro và Tergio - thành viên cấp thấp của nhóm thương nhân vừa đứng giữa quảng trường - đã sử dụng phép dịch chuyển.  
 
Flynn đứng chết trân, không thể nhúc nhích. Anh nhìn chằm chằm vào nơi hai người biến mất, mắt mở to, miệng há hốc.  
 
"Phó tướng Levernil, chuyện gì đang xảy ra vậy?"  
 
Một thành viên Hội đồng vội chạy đến hỏi Flynn. Anh gượng gạo lấy lại bình tĩnh và hét lên:  
 
"Phong tỏa ngay tất cả lối ra! Dù có giấy phép di chuyển cũng không được ngoại lệ! Đóng cửa tất cả!"  
 
*Ầm!*  
 
Ngay khi tiếng hét của Flynn vang lên, một tiếng nổ lớn từ xa vọng lại, như thể có thứ gì đó vừa phá hủy cả một dãy nhà.  
 
Sóng mana kinh khủng lan tỏa từ đó mạnh đến mức ngay cả những người không có mana cũng cảm nhận được, khiến các thành viên Hội đồng - vốn dày dạn kinh nghiệm - run rẩy vì một áp lực lạnh sống lưng chưa từng thấy.  
 
Khi người vừa chạy đến hỏi đứng hình, Flynn nắm lấy cánh tay hắn, quát:  
 
"Mau lên!"  
 
"Vâng!"  
 
Theo lệnh của Flynn, các thành viên Chi nhánh Bắc lập tức chạy đến cổng. Không lâu sau, một tiếng gầm khác vang lên gần đó.  
 
---  
 
Ngay khi bị Hugo phát hiện, Leonardo lập tức dịch chuyển đến ngôi làng bỏ hoang phức tạp nhất trong lãnh địa Frost.  
 
Hắn luồn lách qua những con hẻm chằng chịt và trốn vào một ngôi nhà đổ nát. Khi mất đi vẻ điềm tĩnh, diện mạo thật bị che giấu bởi lớp vỏ Tergio dần lộ ra.  
 
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ vỡ chiếu lên mái tóc vàng rực khi hắn dựa lưng vào tường, thở gấp.  
 
Đôi mắt vàng óng ánh chuyển động, hòa lẫn màu nâu rồi dần trở nên trong suốt. Những vết tàn nhang biến mất, làn da trắng như ngọc lộ ra.  
 
Biểu cảm anh méo mó vì bối rối, nhưng hàng mi dài viền quanh đôi mắt vàng, sống mũi cao thẳng và đường nét quai hàm sắc sảo khiến anh trông như một sinh vật mê hoặc, nổi bật giữa khung cảnh đơn sắc.  
 
Giữa khung cảnh không màu, chỉ có anh tỏa sáng ánh vàng.  
 
Phép thuật biến đổi ngoại hình bằng mana rất khó duy trì. Chỉ cần lơ là một chút, khuôn mặt sẽ biến dạng, đòi hỏi sự tập trung tuyệt đối.  
 
Nhưng giờ, anh không thể bình tĩnh. Hơi lạnh từ kẻ truy đuổi vẫn còn vương trên đầu ngón tay.  
 
Leonardo ngả đầu vào tường, hít sâu để lấy lại hơi. Nếu không che giấu mana ngay, anh sẽ bị phát hiện trong nháy mắt. Ngoài việc ẩn nấp, anh phải triệt tiêu năng lượng trước khi tên đáng sợ kia phát hiện.  
 
Chỉ có tiếng gió vi vu. Leonardo dồn hết tâm trí để cảm nhận sự hiện diện của Agrizendro. Cũng như anh, kẻ kia cực kỳ giỏi ẩn giấu mana.  
 
Nếu không phải tên ngốc giả dạng anh đốt lửa gần khu dân cư, nếu Agrizendro không dập lửa bằng mana hôm đó, và nếu hắn không biết về anh, có lẽ anh đã dễ dàng bị lừa rằng hắn chỉ là một kẻ bình thường.  
 
Đang suy nghĩ, Leonardo đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh khủng khiếp đè nặng lên toàn thân. Anh lập tức bật khỏi vị trí.  
 
*Ầm!*  
 
Một ngọn giáo băng khổng lồ đâm xuyên nơi anh vừa đứng, phá hủy hoàn toàn ngôi nhà hoang.  
 
Leonardo nhìn từ xa, run rẩy khi thấy những mảnh băng văng tung tóe. Nếu không né kịp, nó đã đâm xuyên đầu.  
 
Ngẩng lên, anh thấy kẻ sở hữu sức mạnh hủy diệt đó đang nhìn xuống. Ánh mắt sắc lạnh khiến anh tê cóng.  
 
"Đồ khốn..."  
 
Leonardo nhíu mày, nguyền rủa từ tận đáy lòng. Rồi lập tức dịch chuyển lần nữa, biến mất.  
 
Đích đến là trước cổng thành. Anh biết tất cả lối ra đã bị đóng, nhưng không còn cách khác.  
 
Anh thoáng nghĩ đến bờ biển, nhưng đến nơi nhiều nước lúc này chẳng khác nào tự sát, nhất là khi Hugo Agrizendro đang truy đuổi hết sức.  
 
Xuất hiện trên không phận biên giới, Leonardo lao về phía cổng. Đúng như dự đoán, Hội đồng đã phong tỏa và chờ sẵn.  
 
Không bận tâm, anh bay thẳng tới, tập trung mana vào tay tạo ra ngọn lửa đỏ đen. Anh định phá tan cổng bằng một đòn và trốn thoát.  
 
Nhưng Agrizendro đột ngột xuất hiện ngay trước mặt. Thấy anh đuổi kịp chỉ trong nháy mắt, Leonardo cắn môi và lập tức dịch chuyển lên không trung.  
 
Giữ khoảng cách an toàn, anh ném quả cầu lửa khổng lồ về phía kẻ thù.  
 
Ngọn lửa đỏ sẫm như mặt trời lao về phía cổng, khiến những người canh gác hoảng sợ trước sức mạnh kinh hoàng. Họ vội triển khai rào chắn, nhưng Hugo không né tránh.  
 
Một thành viên hét lên:  
 
"Chỉ huy, rào chắn—!"  
 
"Không cần. Tránh ra."  
 
Hugo bước ra khỏi rào chắn, dùng mana bao phủ ngọn giáo băng và vung lên, quét sạch ngọn lửa đang gào thét.  
 
*Ầm!*  
 
Ngọn lửa bị dập tắt khi chạm vào rào chắn trên không, gây ra tiếng nổ chói tai cùng cơn gió mạnh cuốn qua. Mọi người bịt tai, co rúm người.  
 
Nhưng vấn đề là Leonardo Blaine đã biến mất trong khoảnh khắc đó. Dấu vết hiện diện đột ngột biến mất khiến Hugo nhíu mày.  
 
"Chạy giỏi đấy."  
 
Vừa dứt lời, Moria Halipe - Chỉ huy Tiểu đoàn 3 của Chi nhánh Bắc - xuất hiện trước mặt. Sau cái chào ngắn gọn, cô nói:  
 
"Chỉ huy Hội đồng, tôi sẽ hỗ trợ."  
 
"Không, ta tự bắt hắn."  
 
"Gì cơ? Nhưng—"  
 
"Chỉ huy Halipe. Cô có đạn bắt pháp sư hạng S... không, đạn bắt rồng chứ?"  
 
"Hả? À, có. Tôi đã chuẩn bị đề phòng.”
 
Moria lập tức mở vật phẩm nhỏ của mình và đưa cho Hugo một khẩu súng lục cùng một viên đạn bắt giữ. Hugo nhận lấy, nạp đạn, rồi giắt vào thắt lưng, sau đó nói với cô:
 
"Cảm ơn. Ta giao việc phòng thủ các cổng trên khắp lãnh thổ cho cô."
 
"Vâng, rõ.”
 
Nói xong, Hugo lại sử dụng phép dịch chuyển để biến mất trước khi Moria kịp dứt lời.
 
Moria khá bối rối trước biểu hiện của Chỉ huy Hội đồng. Người luôn thư thái và điềm tĩnh ấy hôm nay dường như có chút khác thường.
 
"Ngài ấy trông như đang tận hưởng trận chiến vậy..."
 
"Chỉ huy! Nhìn kia, có ổn không ạ?"
 
Ngay lúc đó, một thành viên Hội đồng vừa chạy đến chỉ tay về một hướng, hỏi cô. Ngón tay của thành viên ấy đang chỉ về nơi quả cầu lửa khổng lồ mà Chỉ huy quét đi đã đập vào lớp rào chắn phía trên cổng.
 
Trên lớp rào trong suốt được dệt từ những viên đá ma thuật vô hiệu hóa mana, một vết đen loang lổ hiện rõ. Hơn nữa, khói vẫn còn bốc lên nghi ngút.
 
Nhìn thấy cảnh tượng ấy, Moria há hốc miệng.
 
'Lớp rào chắn phía trên cổng bị xước?'
 
Đó là cảnh tượng cô chưa từng thấy bao giờ.
 
* * *
Chạy trốn, bị phát hiện, đuổi theo và bị Agrizendro truy đuổi, cuối cùng Leonardo cũng đến không phận một hòn đảo hoang không có trên bản đồ, dù về mặt lãnh địa nó thuộc lãnh thổ Frost.
 
Và ở phía xa xa, Hugo Agrizendro đang nhìn chằm chằm vào anh mà không chút nao núng.
 
Không còn đường chạy. Dù anh có ẩn náu, trốn chạy hay che giấu năng lượng bao nhiêu lần đi nữa, kẻ kia vẫn không ngừng truy đuổi. Cứ như thể sẽ không bao giờ buông tha con mồi đã một lần tóm được, anh ta luôn lặng lẽ tiếp cận mỗi khi Leonardo tưởng chừng đã thoát thân.
 
Leonardo nghĩ rằng giờ anh không còn lựa chọn nào khác ngoài đối mặt trực diện. Và đó chính xác là điều Hugo mong đợi.
 
Với những tia lửa đen lách tách, một thanh kiếm lửa lóe lên trong tay Leonardo, hòa quyện giữa sắc đỏ và vàng rực.
 
Dòng điện đen cuộn quanh thanh kiếm mana cô đặc. Luồng mana xung quanh anh cuồn cuộn dữ dội đến nỗi tạo thành một vòng xoáy, tỏa ra nguồn năng lượng kinh khủng khiến không ai dám tới gần.
 
Hugo cũng tập trung mana trong tay và tạo ra một thanh trường kiếm khổng lồ. Hơi lạnh băng giá tỏa ra từ đầu ngón tay, không khí quanh hắn như đóng băng vì nhiệt độ thấp cực độ.
 
Hai luồng khí đối nghịch được tạo bởi Leonardo và Hugo, va chạm dữ dội trên bầu trời, tạo nên một cơn gió xoáy làm rung chuyển bầu khí quyển.
 
Leonardo siết chặt thanh kiếm mana trong tay. Hugo cũng làm tương tự. Chẳng mấy chốc, hai người từ tư thế đối mặt từ xa đã lao vào nhau ngay khi ánh mắt họ gặp nhau.
 
Trong chớp mắt, hai thanh kiếm chạm nhau, và với một tiếng nổ cực mạnh, sự ma sát giữa hai luồng khí đối nghịch tạo ra sóng xung kích cùng một cơn gió dữ dội bùng nổ và lan tỏa xung quanh.
 
Giữ hai thanh kiếm nóng và băng giá lơ lửng giữa họ, cả hai dồn hết sức đẩy vào nhau, ánh mắt sắc lạnh giao chiến. Đôi mắt vàng rực lửa và đôi mắt xanh băng giá gặp nhau, khóa chặt lấy hình bóng đối phương trong tầm ngắm.
 
Âm thanh chói tai của băng tan thành hơi nước rồi lại đóng băng lấp đầy khoảng không giữa họ, và cả hai bị đẩy lùi như bật ra khỏi nguồn năng lượng hủy diệt ấy, chỉ để rồi lại giao kiếm nhiều lần nữa.
 
Quá nhanh để bất kỳ ai theo kịp, họ đánh và vung kiếm nhằm áp đảo đối phương, hai thuộc tính đối nghịch của họ.
 
Những tiếng va chạm xảy ra trong khoảng cách giữa họ không thể bắt kịp tốc độ, vang vọng trong khoảng không trống rỗng nơi họ đã đi qua.
 
Mặt đất cháy xém và nứt nẻ, biển băng vỡ vụn, những ngọn núi xung quanh bị thổi bay đi. Lượng mana của họ tàn nhẫn đến mức có thể biến mọi thứ thành vùng đất hoang, dường như không có đáy.
 
Hugo lần đầu tiên sau rất lâu cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn.
 
'Mạnh thật.'
 
Khác với loại mana tinh luyện, mana của gã kia tràn đầy sức sống đến mức tóe ra những tia lửa. Cứ như thể nó muốn giải phóng toàn bộ tiềm năng và đang gào thét. Nhưng lượng mana bùng nổ ấy lại được mài giũa sắc bén, nhắm chính xác vào những điểm yếu chí mạng.
 
Khi Hugo đẩy lui gã đang lao tới với tốc độ chóng mặt, hắn ta đồng thời sử dụng dịch chuyển tức thời để tận dụng lực giật lùi, đào sâu vào đến tận cằm của Hugo.
 
Hơn nữa, hắn dễ dàng mở rộng khoảng cách bằng cách sử dụng những vụ nổ mana xảy ra trong lúc giao chiến, và ngay khi tạo ra khoảng cách, hắn lập tức tung ra một đòn tấn công tầm xa đầy đe dọa.
 
Để chặn ngọn lửa khổng lồ bay tới với tốc độ nhanh hơn âm thanh, Hugo dựng lên một bức tường băng đồ sộ và dày đặc trước mặt.
 
Kwaaaaaang-!
 
Tuy nhiên, như thể đó là điều vô lý, ngọn lửa khổng lồ lao tới xuyên thủng bức tường băng vững chắc và phát nổ rực rỡ. Những tinh túy tập trung của hai luồng mana tan vỡ giữa không trung.
 
Giữa làn khói và những mảnh vỡ, Leonardo lại tiếp cận với tốc độ kinh hoàng đến mức không thể phát hiện, và với thanh kiếm rực lửa trong tay, hắn chém xuống bức tường băng, phá vỡ nó chỉ trong một nhát.
 
Khi những mảnh băng vỡ vụn lộ ra ngọn lửa vàng sôi sục, cảnh tượng ấy đẹp đến nghẹt thở khiến Hugo phải trầm trồ.
 
'Leonardo mạnh đến thế sao?'
 
Sức mạnh điên rồ có thể phá hủy bức tường băng cao ngất chỉ với một đòn. Trái tim Hugo đập thình thịch trước cảnh tượng ấy. Đã bao lâu rồi kể từ lần cuối anh nhìn thấy sức mạnh như vậy? Khi anh đánh bật những ngọn lửa bắn về phía cổng thành và đuổi theo hắn, anh chỉ nghĩ hắn ta khá ổn.
 
'Không, hắn vượt xa mức đó.'
 
Giờ khi đã trực tiếp đối đầu với mana của hân, Hugo nhận ra hắn không chỉ 'khá ổn'.
 
Vượt xa hơn thế, không, hắn là kẻ mạnh nhất.
 
Mặc dù Leonardo nhanh chóng đâm xuyên và phá vỡ bức tường băng, nhưng khi thấy Hugo đã né tránh một cách dễ dàng, Leonardo nhíu mày và một lần nữa giải phóng năng lượng hủy diệt, lẩm bẩm:
 
"Đồ ngoan cố."
 
Nghe vậy, Hugo mỉm cười như thể bị buồn cười.
 
"Ngươi đã mệt rồi sao?"
 
"Đừng có nói nhảm-."
 
Ngay khi gã vừa dứt lời, một tia sáng đỏ lập tức lướt qua trước mắt Hugo. Đòn phản công được kích động bởi lời khiêu khích nhỏ này có sức mạnh khá dữ dội. Nếu bị trúng đòn, ngay cả anh cũng sẽ bị thương khá nặng.
 
Leonardo Blaine đang nhìn anh với ánh mắt kiêu ngạo được biết đến là ở độ tuổi đầu hoặc giữa những năm 20.
 
Quả thực, hắn là một chàng trai trẻ, nhưng động tác nhanh một cách bùng nổ, và chiến thuật nhanh chóng nắm bắt và dự đoán chuyển động của đối thủ rõ ràng được sinh ra từ kinh nghiệm chiến đấu thực tế, không phù hợp với tuổi của hắn.
 
Xứng đáng với danh hiệu anh hùng chiến tranh đích thực của Đế chế và chỉ huy của đơn vị lực lượng đặc biệt tinh nhuệ, Armsilver.
 
Hugo đang tận hưởng cảm giác này một cách vô cùng, thứ mà anh đã không cảm nhận được trong một thời gian dài.
 
Những đợt sóng mạnh mẽ đến từ đối thủ khiến cơ thể anh phấn khích.
 
Chính điều này một lần nữa khiến trái tim của Hugo, vốn đã đóng băng từ lâu, bắt đầu đập trở lại.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo