Bermuda - Chương 29

Chà!  
 
Một tiếng reo hò chói tai vang lên, như muốn xé toang màng nhĩ của họ.  
 
Khi bước ra từ cánh cổng đồ sộ và tráng lệ, thứ đầu tiên họ nhìn thấy là những vệ binh Đế đô đang canh gác lối vào. Phía sau họ, dưới ánh mặt trời chói chang, một cây cầu vươn dài về phía Đế đô, và hai bên đường, vô số người dân đang chào đón đoàn người bằng những tiếng hò reo nhiệt liệt.  
 
Các thành viên Hội đồng đã dựng rào chắn và kiểm soát đám đông để mở ra một con đường thẳng, ở giữa, những người phụ trách hộ tống từ Chi nhánh Trung ương của Hội đồng đang chờ sẵn.  
 
Họ đến để chào đón Hugo, Flynn và kẻ bị phong ấn trong chiếc lồng sắt.  
 
"Chỉ huy! Flynn!"  
 
"Chỉ huy, chào ngài!"  
 
"Hai người vất vả rồi!"  
 
Khác với Chi nhánh Phương Bắc, các thành viên Chi nhánh Trung ương chào đón hai người một cách thân thiện hơn, không chỉ bằng một cái chào nghi thức. Cách họ xưng hô với nhau khiến ai cũng hiểu rằng họ có mối quan hệ gần gũi.  
 
Trong số đó, một người đàn ông có vẻ là chỉ huy tiểu đoàn buông tay và tiến lại gần Hugo. Anh ta mỉm cười và vỗ nhẹ vào vai Hugo.  
 
"Cậu đến hơi muộn đấy."  
 
Hugo cũng cười nhẹ và đáp:  
 
"Chúng tôi đã cố gắng hết sức để đến nhanh nhất có thể."  
 
"Trời ạ, vết sẹo dưới mắt kia là chiến tích sao? Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày nhìn thấy khuôn mặt cậu bị thương."  
 
Người đàn ông kinh ngạc trước vết thương của Hugo chính là Andreas Fredrick, Chỉ huy Tiểu đoàn 4 của Chi nhánh Trung ương Hội đồng. Anh ta có mái tóc màu be nhạt pha chút xám và đôi mắt tím nhạt. Chiều cao của anh ta ngang bằng Hugo và sở hữu gương mặt điển trai khá được ưa chuộng.  
 
Andreas nhìn chằm chằm vào Hugo với nụ cười khó hiểu, như thể vừa phát hiện ra điều gì đó cực kỳ thú vị. Vết sẹo ở nơi không nên có khiến khuôn mặt quen thuộc của đồng nghiệp trở nên lạ lẫm và đầy thu hút. Điều này càng đặc biệt hơn vì anh ta chưa từng thấy Hugo trong tình trạng như vậy bao giờ.  
 
Niềm vui đoàn tụ ngắn chẳng tày gang khi Hugo, khó chịu vì Andreas liên tục chú ý đến vết thương trên mặt, vẫy tay và quay đi để tránh ánh nhìn dai dẳng như thể anh ta đã tìm thấy trò tiêu khiển mới. Khi quan sát xung quanh, Hugo đột nhiên nhận thấy điều kỳ lạ.  
 
Mặc dù số lượng thành viên kiểm soát đám đông rất đông, nhưng số người thực sự chờ hộ tống lại ít hơn nhiều so với dự kiến.  
 
Liếc nhìn đám đông, Hugo lên tiếng với vẻ không hài lòng:  
 
"Chỉ có ngần này nhân sự thôi sao?"  
 
"Ý cậu là sao? Một Chỉ huy Tiểu đoàn 4 cùng những tinh nhuệ của chúng tôi ra tận đây để hộ tống một pháp sư. Nếu tính cả những người kiểm soát dân chúng, câu nói đó của cậu sẽ bị nuốt chửng ngay."  
 
Khi Andreas đáp lại với giọng hơi thất vọng, Hugo không nói thêm gì. Cũng dễ hiểu khi anh ta nghĩ như vậy, vì chưa chứng kiến Leonardo Blaine chiến đấu.  
 
Tuy nhiên, Chi nhánh Phương Bắc đã cử ba chỉ huy tiểu đoàn làm nhiệm vụ hộ tống. Trong khi đó, Chi nhánh Trung ương chỉ điều động một. Kể cả Hugo, tổng cộng cũng chỉ có hai người, quá ít so với khả năng xảy ra tình huống khẩn cấp. Hơn nữa, trợ lý Flynn của anh không phải là pháp sư chiến đấu, và các tinh nhuệ sẽ phải tập trung vào việc sơ tán dân chúng thay vì khiêu chiến.  
 
Khi Hugo đang cân nhắc nhiều kịch bản trong đầu, anh nhíu mày khi nhận ra tất cả nhân viên kiểm soát đám đông đều mặc đồng phục trắng của Hội đồng.  
 
"Quân đội thậm chí còn không xuất hiện."  
 
"Cậu mong đợi gì ở họ? Chúng ta nên biết ơn nếu họ không can thiệp cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ hộ tống."  
 
Andreas nhún vai trả lời như thể chưa bao giờ kỳ vọng gì.  
 
Ngay lúc đó, một tiếng kêu cót két yếu ớt vang lên từ chiếc lồng sắt vốn im lìm suốt thời gian qua. Cả Hugo và Andreas đồng thời quay đầu về hướng đó.  
 
Âm thanh đã bị chặn, nên không thể nào, nhưng cứ như thể "hắn" bên trong đang phản ứng lại cuộc trò chuyện của họ. Hugo nhìn chằm chằm vào chiếc lồng sắt với vẻ mặt căng thẳng.  
 
Mặc dù một tấm bạt đen được phủ lên để che đi ngọn lửa và tầm nhìn gây ra bởi gã đó, nhưng việc không thể nhìn thấy bên trong càng khiến họ khó lòng buông lỏng cảnh giác.  
 
Andreas, người cũng đang nhìn chiếc lồng sắt, đảo mắt rồi chuyển sang quan sát ánh mắt sắc lạnh của Hugo. Sau giây phút bối rối trước biểu hiện hiếm thấy của vị chỉ huy, anh ta đột ngột đổi hướng, tiến một bước về phía chiếc lồng.
 
Thấy vậy, Hugo nhanh chóng đưa tay chặn anh ta lại.  
 
"Nếu cậu chạm vào những thanh sắt này ngay bây giờ, tay cậu sẽ bị thiêu cháy. Đừng lại gần."  
 
"Tôi biết chứ."  
 
Andreas bật lại nhẹ nhàng nhưng không dừng bước. Cuối cùng, anh ta tiến sát đến những thanh sắt và tặc lưỡi trước những tấm lưới đá mana cùng phiến đá trói buộc quấn quanh chiếc lồng sắt cao vượt cả người anh.  
 
"Chẳng khác gì một con rồng. Cậu nói là hắn vẫn cử động được ngay cả với mức độ phong ấn này sao?"  
 
Hugo lắc đầu đáp:  
 
"Còn tệ hơn cả rồng."  
 
Andreas đang ngước nhìn vật thể khổng lồ kia chậm rãi quay người lại khi nghe những lời đó. Anh ta biết rõ Hugo vốn không phải kiểu người hay đùa, nhưng nghe những lời này cùng với vết thương gần mắt khiến anh ta nhận ra kẻ bị nhốt trong lồng sắt còn đáng sợ hơn cả tưởng tượng.  
 
Lắng nghe tiếng kêu cót két ngắt quãng cùng những tiếng reo hò vang vọng xung quanh, Hugo nói với Andreas:  
 
"Dù sao thì, tôi nghĩ tốt nhất là chúng ta nên di chuyển nhanh. Đừng chọc giận hắn."  
 
Nghe lời anh, các thành viên đang chờ sẵn lập tức bao vây chiếc lồng sắt và đứng vào vị trí. Andreas sau khi quan sát những động tác nhanh nhẹn của họ cũng gật đầu đồng tình với lời Hugo rồi di chuyển đến vị trí của mình.  
 
Chẳng mấy chốc, sau khi xác nhận đội hình hộ tống đã sẵn sàng, Hugo ra hiệu bằng tay và gật đầu, Flynn đứng ở vị trí dẫn đầu nắm lại dây cương ngựa và tiến lên. Làn sóng đám đông cũng xao động khi theo dõi đoàn người di chuyển.  
 
Một khi băng qua cây cầu rộng trước cổng thành và tiến vào Đế đô, đó mới là lúc mọi thứ thực sự bắt đầu.  
 
Phía sau cây cầu đó, một đám đông còn lớn hơn sẽ tụ tập, và khoảnh khắc họ vượt qua cầu, họ sẽ đặt chân vào lãnh địa hoàn toàn của Đế đô - nơi cấm dịch chuyển tức thời trên toàn khu vực.  
 
Tại Đế đô, quy mô phép thuật có thể sử dụng bị giảm mạnh do những viên đá mana nhỏ được chôn dưới lòng đất nhằm hạn chế năng lượng của các pháp sư.  
 
Nếu sử dụng phép thuật quy mô lớn ở khu vực đông dân cư, người ta có thể bị thương vì hậu quả, nên đây là biện pháp ngăn chặn hỗn loạn từ trước. Hơn nữa, khi lực lượng ngoại xâm với ý đồ xấu xâm nhập Đế đô, đây cũng là biện pháp phòng thủ nhằm trì hoãn thời gian chúng tiếp cận hoàng cung.  
 
Hơn nữa, Đế đô được chia thành tổng cộng bốn khu vực, với hàng rào kiểm soát mana được tạo ra theo từng cấp độ. Sức mạnh của những hàng rào này càng tăng lên khi tiến gần đến hoàng cung, và ở khu vực 4 - bên trong hoàng cung, việc sử dụng mana gần như bất khả thi ngoại trừ những phép thuật rất nhỏ.  
 
Nói cách khác, một khi họ đến trạm kiểm soát đầu tiên dẫn vào đó, việc ứng phó và kiểm soát các tình huống bất ngờ bằng phép thuật sẽ càng khó khăn.  
 
Đoàn hộ tống mang theo nhiều nỗi lo âu tiến bước chậm rãi cùng chiếc lồng sắt giam giữ Leonardo Blaine.  
 
Tên của cây cầu họ đang băng qua là Cầu Kim Cương. Nó được đặt tên như vậy vì khi nhìn từ trên cao, tám cây cầu nối vào Đế đô từ mỗi hướng trông giống như một viên kim cương được chế tác.  
 
Hơn nữa, độ bền của nó cũng cực kỳ vững chắc, xứng đáng với tên gọi và danh tiếng. Tuy nhiên, vì lý do nào đó, với mỗi bước chân họ đi, nhân viên hộ tống cảm thấy như cây cầu đang rung lên nhẹ. Đáng lẽ đây phải là cây cầu đủ chắc để chịu được bom đạn thời chiến.  
 
Và họ không thể phân biệt được liệu đó là do căng thẳng vì sự hiện diện bên cạnh hay do vô số tiếng reo hò từ phía xa.  
 
Và rồi, khi họ đi qua phần cuối cầu nối với cổng thành và bánh xe sắt của chiếc lồng chạm vào mặt đất cứng...  
 
Một đám đông khổng lồ lấp đầy quảng trường rộng lớn hiện ra trước mắt đoàn hộ tống vừa tiến vào Khu Kiểm Soát Mana số 1.  
 
Wow!  
 
Một tiếng reo hò khác như xuyên thấu tim vang lên, Flynn - người đầu tiên đối mặt với cảnh tượng đó - không biết tự lúc nào đã nuốt nước bọt.  
 
Nhờ các thành viên dựng rào chắn và kiểm soát dân chúng, việc đi qua lối đi trung tâm rất dễ dàng, nhưng tiếng reo hò của người dân trong bầu không khí quá nóng đã ở một đẳng cấp khác hẳn trước đó.  
 
Những lá cờ đế quốc Raina Logia treo trên các tòa nhà cao tầng bay phần phật theo nhịp điệu kích động, thậm chí những người không thể ra đường cũng dán chặt vào cửa sổ để theo dõi cảnh tượng này.  
 
Cứ như thể toàn bộ ánh mắt của Đế đô đang đổ dồn về một nơi.  
 
Cót két-  
 
Trong khi đó, chiếc lồng sắt vẫn liên tục phát ra tiếng kêu và rung chuyển, linh cảm bất an của Hugo ngày càng mạnh.  
 
Dù mắt và tai hắn bị che kín và bị trói chặt, khả năng cao những âm thanh ở mức độ này sẽ không bị chặn hoàn toàn. Sự ồn ào từ bên ngoài đang tràn vào như lũ dâng, rõ ràng đang khiêu khích gã kia.  
 
"Xin đừng lại gần! Nguy hiểm lắm!”
 
Các thành viên Hội đồng siết chặt tay nhau và cố gắng ngăn cản người dân, nhưng có lẽ không nhận ra mối nguy hiểm, mọi người vẫn liên tục thu hẹp lối đi và chen lấn.  
 
Việc họ hét lên hết sức để kêu gọi mọi người hợp tác vì an toàn cũng không đủ.  
 
Dường như họ không thực sự hiểu được sinh vật bên trong chiếc lồng sắt kia đáng sợ đến mức nào.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo