Bermuda - Chương 31

Khi hàng rào sụp đổ ở một phía, một trong những thành viên đang đứng thành hai hàng bên phải, người ở gần phía dân chúng cũng ngã nhào. Thành viên ở hàng sau cũng bị xô đẩy suýt ngã, nhưng những người gần đó đã kịp thời nắm chặt cánh tay, ngăn không cho anh ta ngã xuống.
 
Tuy nhiên, vấn đề thực sự lại nằm ở chỗ khác. Khi hàng rào sụp đổ, một khoảng trống nhỏ tạm thời được tạo ra ở khu vực đó, và có người đã lợi dụng sự hỗn loạn để ném một chai thủy tinh.
 
"Á, á-!"
 
"Xin đừng đến gần!"
 
Chiếc chai thủy tinh bay với tốc độ cao về phía chiếc lồng sắt, lướt qua giữa đám đông đang xô đẩy và mọi người đang cố gắng ngăn cản. Nhìn thấy điều này, Hugo nhanh chóng giơ tay ra và chộp lấy nó ngay trước chiếc lồng sắt, sau đó ánh mắt lạnh lùng quét về hướng chiếc chai bay tới.
 
Những người xung quanh giật mình trước ánh mắt đáng sợ của anh và nhìn quanh trong giây lát. Sau đó, một chai thủy tinh khác bay ra từ đám đông, và một thành viên theo phản xạ đã đập vỡ nó.
 
Chiếc chai bị đập vỡ tan tành giữa không trung, những mảnh vỡ sắc nhọn văng ra khắp nơi.
 
"Aaaah!"
 
Khi những mảnh vỡ sắc nhọn rơi xuống, những người xung quanh hét lên kinh hãi. Đồng thời, có vẻ như những mảnh vỡ đã trúng vào con ngựa phía trước chiếc lồng sắt, và một trong số chúng đột nhiên hí vang lên đầy sợ hãi.
 
Điều này khiến những con ngựa khác cũng trở nên hoảng loạn và bắt đầu giãy giụa. Andreas hét lên với vẻ mặt kinh ngạc.
 
"Cái quái gì thế, tại sao chúng đột nhiên lại như vậy!"
 
"Chỉ huy, có vẻ như những con ngựa đã bị hoảng sợ!"
 
Một trong những thành viên ưu tú cố gắng trấn an con ngựa, nhưng nó không chịu hợp tác và liên tục đá và giãy giụa.
 
Đó là khởi đầu của mọi chuyện. Những động tác đó giống như một cái roi quất vào những con ngựa khác, những con đang bị kích động bỗng tăng tốc và bắt đầu phi nước đại.
 
Flynn, người đang nắm dây cương, trong chốc lát bị mất thăng bởi con ngựa phi nhanh, sau đó nhanh chóng nhảy lên và leo lên con ngựa dẫn đầu để cố gắng trấn an nó. Anh quay đầu lại và hét lớn với Hugo.
 
"Chỉ huy!"
 
Khi những con ngựa dần tăng tốc và chạy điên cuồng, chiếc lồng sắt được kết nối rung lắc dữ dội. Các thành viên phụ trách hộ tống cũng bay lên và bao vây chiếc lồng sắt, bay theo tốc độ của những con ngựa.
 
Hugo cũng sát theo sau và hét lên khẩn trương với các thành viên ưu tú đang bao vây khu vực.
 
"Cắt đứt các mối liên kết kết nối những con ngựa!"
 
Ngay khi anh vừa dứt lời, một trong những thành viên ưu tú của Tiểu đoàn 4 rút kiếm và dùng hết sức đánh vào các mối liên kết kết nối những con ngựa với chiếc lồng sắt. Một thành viên khác cũng đánh vào phía đối diện bằng thanh kiếm của mình. Các mối liên kết ngay lập tức bị cắt đứt, và những con ngựa đang kích động lao thẳng về phía trước.
 
Lo lắng rằng những con ngựa đang lao tới có thể làm dân chúng bị thương, Hugo nhìn Flynn, người đang bám chặt vào con ngựa, và nói,
 
"Flynn, dẫn những con ngựa và đi thẳng về tổng hành dinh!"
 
"Rõ!"
 
Bất chấp tình huống khẩn cấp, Flynn trả lời dứt khoát, nắm chặt dây cương của con ngựa đang phi và cố gắng ngồi dậy. Khi cậu lấy lại thăng bằng và điều khiển con ngựa tiến về phía trước, Hugo lập tức đưa mắt nhìn về phía chiếc lồng sắt.
 
Các mối liên kết với những con ngựa đã bị cắt đứt, nhưng những bánh xe sắt đã tăng tốc vẫn đang lăn nhanh.
 
Không có một giây phút nào để lãng phí, Hugo lập tức tăng tốc và bay đến phía trước hướng chiếc lồng sắt đang lăn. Sau đó, anh tập trung năng lượng lạnh vào tay và nắm lấy chiếc lồng sắt đang tiến đến, dần dần áp dụng lực theo hướng ngược lại để ngăn nó tăng tốc.
 
Khi anh chạm vào chiếc lồng sắt, băng nhanh chóng bốc hơi khi tiếp xúc với nhiệt độ cao, tạo ra âm thanh xé tai. Đồng thời, hơi nước bốc lên khắp nơi, che khuất tầm nhìn.
 
Thụp!
 
Giữa sự hỗn loạn, một âm thanh đáng ngờ của thứ gì đó va chạm bên trong vang lên, và Hugo cảm thấy một linh cảm không lành ngày càng rõ rệt.
 
Khi đang vật lộn để ngăn chặn khối kim loại khổng lồ ập tới, một luồng ánh sáng xanh lục rực rỡ bỗng bùng lên từ mặt đất và nhanh chóng lan rộng. Đó là Andreas, người đã đặt tay lên mặt đất và triển khai một vòng tròn phép thuật.
 
Trong khu vực vòng tròn phép màu xanh tỏa ra, những rễ cây dày đặc bắt đầu đâm xuyên qua các khe nứt nhỏ của mặt đất vỡ vụn. Các rễ cây nhanh chóng đan vào nhau, tạo thành một tấm lưới vững chãi, và Andreas điều khiển chúng quấn chặt lấy những bánh xe sắt đang lăn cuồn cuộn.
 
Ngay lúc đó, những bánh xe bị rễ cây quấn chặt đột ngột dừng quay, chiếc lồng sắt rung lắc dữ dội vì lực va đập. Khi tình hình có vẻ nguy cấp, các thành viên ưu tú của Tiểu đoàn 4 đã lao ra phía trước lồng sắt để hỗ trợ Hugo, nhưng anh gấp rút ngăn họ lại với hàm răng nghiến chặt.
 
"Đừng chạm vào lồng sắt. Hãy hỗ trợ Andreas từ phía sau!"
 
"Tuân lệnh!"
 
Các thành viên Tiểu đoàn 4 lập tức đổi hướng, chạy ra phía sau lồng sắt, nắm lấy những rễ cây thô ráp do Andreas tạo ra và dùng hết sức kéo ngược chúng lại. Điều này làm tăng ma sát giữa bánh xe và mặt đất, tạo ra một âm thanh chói tai khiến mọi người phải bịt tai với vẻ mặt đau đớn.
 
‘Két...!’
 
Ngay cả Hugo, người đang nắm chặt các thanh sắt và cố gắng giảm thiểu tác động, cũng nhíu mày vì âm thanh sắc nhọn, chói óc đó. Khi anh cố gắng chịu đựng bằng cách cúi đầu, đôi mắt anh bỗng lóe lên tia sắc lẹm khi nhìn xuống dưới.
 
Những rễ cây từ Andreas cùng sự hỗ trợ của các thành viên ưu tú dường như khá hiệu quả, vì thứ lướt qua trước mắt anh đang dần chậm lại.
 
Cảm nhận được tốc độ đã giảm đáng kể, Hugo chờ thời cơ, sau đó chống chân xuống đất và dùng hết sức đẩy chiếc lồng sắt theo hướng ngược lại. Ma sát xảy ra ở nơi chân anh chạm đất, khói bốc lên ngay lập tức bao trùm khu vực, và mặt đất không chịu nổi áp lực đã bị đẩy lùi và lõm sâu xuống.
 
Hai chân của Hugo vốn đang kháng cự bị chôn vùi trong đó, và chiếc lồng sắt vốn đang nghiêng hẳn sang một bên vì những rễ cây phát ra tiếng ầm lớn, rung lắc dữ dội rồi cuối cùng dừng hẳn.
 
Những tiếng reo hò nhiệt liệt biến mất không dấu vết, chỉ còn lại những tiếng thì thầm xung quanh.
 
Con đường vuông vức nơi đoàn diễu hành đi qua giờ đây tan hoang, mặt đá lát vỡ vụn để lộ lớp đất bên dưới. Cùng lúc đó, bụi mù cuộn lên hỗn loạn, chứng tỏ đã có một sự hỗn loạn lớn trên con đường họ vừa đi qua.
 
Hugo nín thở suốt thời gian dài, thở ra một hơi ngắn và nhìn vào lòng bàn tay mình, nơi hơi lạnh bốc lên, khi anh tạm thời lấy lại hơi thở.
 
Mặc dù đã đeo đôi găng tay trắng bền bỉ của Hội đồng và bọc một lớp băng quanh tay trước khi chạm vào lồng sắt, đôi găng tay vẫn bị cháy xém, và phần da bên trong lộ ra nóng rát như bị bỏng nhẹ. Những rễ cây Andreas quấn quanh bánh xe sắt cũng bị cháy xém trên bề mặt và gãy rụng, rơi xuống đất.
 
Hugo lặng lẽ nhìn những đốm lửa tàn một lúc, rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và ngẩng đầu kiểm tra tình trạng của các viên đá ma thuật và thiết bị phong ấn xung quanh lồng sắt.
 
Chẳng mấy chốc, khuôn mặt anh dần cứng đờ. Không lâu sau, một tiếng thở dài ngắn ngủi thoát ra từ miệng anh.
 
"Chết tiệt..."
 
Các thiết bị phong ấn quấn quanh bề mặt lồng sắt đã bị lệch khỏi vị trí ban đầu đáng kể do tác động của sự rung lắc. Andreas cũng đã bay đến bên cạnh Hugo, kiểm tra tình hình và nhận thấy biểu hiện cứng đờ của anh, liền hỏi:
 
"Có chuyện gì vậy? Chẳng phải đã ổn khi nó dừng lại rồi sao?"
 
"Các phong ấn đã bị phá vỡ."
 
"Cái gì?”
 
Năng lượng cảm nhận được từ khoảng cách gần thật khác thường. Hugo nhíu mày, nói với Andreas mà không rời mắt khỏi chiếc lồng sắt:  
 
"Lập tức sơ tán dân chúng."
 
Đúng là các phong ấn đã bị xáo trộn đôi chút do va chạm vừa rồi, nhưng những viên đá phong ấn trước mắt không phải trò đùa. Nói thẳng ra, ngay cả một con rồng cũng không thể nhúc nhích dưới mức trói buộc này. Andreas không hiểu tại sao Hugo lại nghiêm trọng hóa vấn đề như vậy, chỉ biết ngây người nhìn.  
 
Và rồi...  
 
‘Két...! Két... két...!’
 
Chiếc lồng sắt bắt đầu rung lắc dữ dội hơn trước, phát ra âm thanh còn chói tai hơn nữa. Khi Andreas giật mình quay đầu lại, một luồng năng lượng âm u, cuồn cuộn từ bên trong thoáng chảy ra, lướt qua da thịt anh.  
 
Nhưng trước khi kịp cảm nhận rõ, Hugo đã gầm lên với giọng điệu hung dữ:  
 
"Nhanh lên!"
 
Nghe thấy giọng nói của Hugo, Andreas dường như nhận ra tình hình nguy cấp, gật đầu ra lệnh cho thuộc hạ:  
 
"Sơ tán toàn bộ dân chúng, thiết lập rào chắn toàn hướng! Đây là tình trạng khẩn cấp!"
 
"Tuân lệnh!"
 
Các thành viên ưu tú của Tiểu đoàn 4 lập tức phân tán, triển khai những rào chắn mạnh hơn hẳn so với lính thường, khoanh vùng một không gian rộng lớn xung quanh lồng sắt. Thấy vậy, những thành viên khác cũng đuổi dân chúng gần đó, bắt họ rời xa hiện trường.  
 
"Đây là tình trạng khẩn cấp! Mọi người hãy lùi lại ngay!”
 
Trong không khí căng thẳng, nghe đến "tình trạng khẩn cấp", đám đông đột nhiên hét lên, vội vàng tháo chạy.  
 
Ngay cả những kẻ vừa mới còn lao vào Leonardo với ý định giết chết hắn cũng cảm nhận được bầu không khí bất thường, vội quay đầu bỏ chạy, ưu tiên mạng sống của mình.  
 
Họ hoảng loạn như thể con sư tử vừa thoát khỏi lồng. Giữa cảnh hỗn loạn, dân chúng va vào nhau, ngã lăn ra gây thương tích, quảng trường vốn đang rền vang tiếng hò reo giờ ngập tràn tiếng la hét hỗn độn, biến thành một cảnh tượng hỗn loạn.  
 
Hugo đẩy Andreas ra sau khi cảm nhận được luồng năng lượng khác thường từ lồng sắt, rồi chính anh cũng lùi xa khỏi nó. Sau đó, anh đọc chú trong giọng nói trầm lạnh:  
 
"Băng Tường."
 
Theo lời chú, một vòng tròn phép thuật khổng lồ màu xanh dương bùng nổ trên mặt đất, phát sáng. Một bức tường băng vươn cao, xé toạc mặt đất ngay trên vòng tròn phép khổng lồ chiếu sáng dưới chân họ, khiến những người đang chạy trốn dừng lại, kêu lên kinh ngạc.  
 
Hugo và Andreas đồng thời bay lên đỉnh tường băng. Có lẽ do tảng băng khổng lồ che phủ cả quảng trường, một luồng gió mát lạnh lan tỏa khắp nơi, xua tan không khí nóng bức trước đó.  
 
Vì hiếm khi thấy phép thuật quy mô lớn như vậy ở Đế đô, mọi người tưởng mình đã an toàn, lại hò reo phấn khích, há hốc nhìn lên.  
 
Tuy nhiên, Andreas – người vừa lo lắng về hậu quả khi sử dụng rễ cây xé nát mặt đất – lại sửng sốt khi nhìn xuống bức tường băng hùng vĩ của Hugo chia cắt lòng Đế đô:  
 
"Này, Chỉ huy... Chuyện này ổn chứ? Đây là Đế đô đấy. Có cần thiết phải làm đến mức này không?"
 
"Đến mức này?"
 
Hugo nhìn Andreas, cười khẩy:  
 
"Andreas, cậu đang đánh giá thấp tên kia đấy.” 
 
***
 
Khi chiếc lồng sắt cuối cùng cũng tiến đến cổng thành Đế đô sau hành trình dài, Leonardo bị giam bên trong đang nằm ngửa, tay chân và cổ đều bị xiềng xích.  
 
Thứ trói buộc anh là những dây trói làm từ đá ma thuật, quấn chặt mọi khớp xương, ghim chặt anh xuống đáy lồng.  
 
Những thanh sắt cũng có khả năng làm suy yếu dòng mana, thích hợp để giam giữ quái vật cấp cao, bên ngoài còn được bọc kín bằng tấm bạt đen ngăn ánh sáng và âm thanh, cố định bằng lưới đá phong ấn.  
 
Nói ngắn gọn, anh ở trong trạng thái không thể cử động, toàn thân bị áp lực đè nén nghiền nát.  
 
Thế nhưng, ngay cả trong tình cảnh đó, Leonardo – kẻ đang cực kỳ phẫn nộ – tỏa ra nhiệt lượng đến mức chiếc lồng sắt nóng như thiêu. Nếu không phải làm từ vật liệu đặc biệt, nó đã tan chảy từ lâu vì nhiệt độ kinh hoàng này.  
 
Cho đến giờ, với mắt và tai bị bịt kín, miệng bị bịt, anh chỉ có thể ước đoán vị trí của mình thông qua độ rung từ sàn và những âm thanh mơ hồ.  
 
Nhưng khoảnh khắc chiếc lồng sắt chậm rãi đi qua vùng dịch chuyển của cổng thành cuối cùng...  
 
Anh nhận ra, không phải bằng ngũ quan mà bằng bản năng, rằng mình đã tiến vào Đế đô – nơi anh căm ghét nhất.  
 
Một cảm giác như máu cuồn cuộn chảy ngược từ sâu trong cơ thể, nội tạng vặn xoắn vì phẫn nộ. Những tiếng hò reo kích động, lời nguyền rủa hướng về anh từ khắp nơi xuyên qua lớp bịt tai, khiến từng tế bào trong người anh bùng cháy, sôi sục.
 
"Ta đã dâng hiến tất cả cho đế quốc."
 
Cả cơ thể anh như đang bốc cháy. Cũng giống như cái buổi sáng hôm ấy, khi mọi tội lỗi đều bị đổ lên đầu, cảm giác như rơi vào vực thẳm không đáy.  
 
"Cái việc lũ các ngươi có thể sống yên ổn ở Đế đô này... tất cả là nhờ ta."
 
Anh run lên vì phẫn nộ trước sự ngu muội của con người. Anh căm hận, tức giận trước sự vô tri của đám đông.  
 
"Chết đi." 
 
"Tại sao ngươi còn sống trở về?"
 
Những ảo giác thì thầm bên tai Leonardo. Cơ thể anh vặn vẹo theo những lời thì thầm điên loạn đó. Đồng thời, tiếng hò reo của đám đông bên ngoài như đang mừng vui cho thất bại của anh, đâm xuyên qua tim và não.  
 
Chỉ một lần bất tuân mà đã thành tội nặng đến mức phải nhận lời nguyền rủa "chết đi" từ chính những kẻ anh từng liều mạng bảo vệ?  
 
Tại sao họ có thể vui mừng đến thế? Tại sao họ hận thù đến thế? Tại sao họ ghét bỏ đến thế?  
 
"Tên sát nhân khốn nạn." 
 
Nhịp thở Leonardo trở nên gấp gáp. Những âm thanh vang trong tai khiến đầu anh đau như bị khoan. Dù mắt bị che kín, anh vẫn như thấy vô số bàn tay đang vươn ra trước mặt.  
 
Tất cả đều vô nghĩa.  
 
Hoài niệm về quá khứ huy hoàng. Oán hận những kẻ vô tri. Đau lòng vì lời lẽ của họ. Tất cả chỉ là hành động phí hoài.  
 
Nhưng tại sao thế giới này cứ kéo anh - kẻ đang cố gắng chịu đựng - quay lại giữa những thứ anh muốn quên đi? Tại sao lại bắt anh chịu nhục nhã ê chề? Tại sao lại háo hức xé nát thân xác anh như vậy? Anh không thể hiểu nổi.  
 
***
 
Trong lúc Leonardo đang vật lộn với lòng hận thù ngột ngạt, chiếc lồng sắt đột nhiên rung lắc dữ dội. Những chấn động từ mặt đất dần tăng lên. Tiếng ngựa hoảng loạn vang lên như điềm báo tang thương.  
 
Rồi chiếc lồng sắt lao đi với tốc độ kinh hoàng, nhanh đến mức ngay cả bên trong cũng cảm nhận rõ. Tiếng hét gấp gáp của thành viên Hội đồng vang lên xung quanh.  
 
Những ảo giác thì thầm biến mất. Tâm trí anh dần trở nên tỉnh táo.  
 
Dù toàn thân bị trói chặt, Leonardo vẫn mở mắt trong bóng tối, cảm nhận được luồng mana của Hugo rò rỉ qua lớp vỏ lồng sắt. Việc Hugo phải giải phóng mana đến mức có thể cảm nhận được ngay cả trong Đế đô chứng tỏ tình hình thực sự nguy cấp.  
 
Chiếc lồng rung lắc càng lúc càng mạnh. Lực trói buộc lên người anh dần suy yếu.  
 
Vào khoảnh khắc đó, Leonardo nhận ra - cơ hội đã đến với anh.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo