Bird Strike - Chương 21

Cho dù có lòe loẹt đến đâu thì cũng đỡ biến thái hơn những thứ này, những thứ có hình con heo màu hồng đang nháy mắt hay những quả cherry trông ngon lành nhưng không hiểu sao lại dính chặt vào nhau. Nếu Hawaii đại diện cho vẻ gợi cảm khỏe mạnh, thì nơi này quá nhiều thứ thô tục một cách ám muội.

“Dù sao thì tôi cũng sẽ mua ở đó. Đi ăn cơm thôi.”

“À, cái này đây!”

Ngay khi nhìn thấy tuyệt tác mà Boyun đưa ra, bộ bikini có đuôi ở mông, Eunjo lập tức quay người và đi về phía cửa. Rõ ràng là cô ấy đang trêu cậu rồi.

Giọng Boyun vang lên sau lưng Eunjo.

“Nếu mặc cái này thì Ki Su-ho sẽ thích đấy.”

Eunjo suýt nữa thì buột miệng hỏi “Sao cậu biết?”. Cậu muốn nói không phải, nhưng cậu không thể phủ nhận.

Boyun chỉ nói đùa mà không hề biết gì, nhưng nó đúng gu của Ki Su-ho quá rồi. Chắc chắn Su-ho sẽ thích. Nhưng nếu cậu mặc thứ rác rưởi đó thì nơi anh ta đưa cậu đến chắc chắn không phải là biển.

Cậu có thể hình dung ra cảnh hai người sẽ làm tình trong bồn tắm nhà Su-ho, nơi anh ta phát cuồng vì bồn tắm, đến mức cái bikini sẽ rách tả tơi. Tuần trước cậu vừa vứt hai cái quần lót màu xám vào thùng rác xong.

Khi Eunjo mở cửa bước ra khỏi cửa hàng, Boyun nhanh chóng đặt chiếc bikini trở lại vị trí cũ và đuổi theo.

“Ăn thịt luộc, được không?”

Quán ăn Hàn Quốc yêu thích của Boyun ở Shibuya nằm trên một ngọn đồi. Bên trong những chiếc bát đặt trên mỗi bàn đều có kim chi và có thể ăn món geotjeori chưa chín. Vì tất cả nhân viên đều là người Hàn Quốc nên nó có vị ngon không ngọt.

Boyun gắp kim chi sống ăn mà không cần cơm và nói.

“Giờ cậu đang hẹn hò với Ki Su-ho à?”

“Không, vẫn chưa đến mức đó…”

Boyun nhíu mày như thể vừa nghe thấy điều gì kỳ lạ.

“Vậy là đang mập mờ?”

“Chắc vậy?”

“Cái gì vậy, cậu chưa nói gì à?”

“Tại vì khởi đầu hơi kỳ cục nên tôi chưa nói.”

“Chưa nói gì mà chỉ ngủ thôi á? Chỉ ngủ khi đi công tác rồi hẹn hò thì chẳng phải là bồ nhí à?”

Cậu bị nói trúng tim đen. Lời của Boyun là những lời cứ văng vẳng trong đầu Eunjo.

Boyun nhìn cậu một cách nghiêm túc. Cô ấy không nói ra một cách vô tư.

Eunjo không thể phản bác lại cái nhìn đó. Cậu cũng không thể cười đùa về việc làm bồ nhí.

Su-ho mà cậu biết chỉ là một ngày trong tuần. Cậu không thể tự tin nói không phải. Cậu có thể biết phần nào cuộc sống của anh qua hàng chục tin nhắn mỗi ngày, nhưng đó không phải là tất cả.

Vừa lúc Su-ho nhắn tin đến, Eunjo theo thói quen kiểm tra.

[Hôm nay quần lót màu gì?]

Đúng lúc đó, giọng điệu của anh giống như một ông chú lén lút ngoại tình rồi tranh thủ lúc rảnh rỗi tán tỉnh nên Eunjo nhét điện thoại vào túi.

“Tôi sẽ bảo anh ấy hẹn hò với tôi khi đi Hawaii.”

Chẳng có lý do gì để chờ đợi cho đến khi anh ấy nói. Nếu có điều gì muốn nghe, cậu chỉ cần nói ra trước là được.

Boyun nói mạnh mẽ với Eunjo đang có vẻ mặt kiên quyết.

“Vậy nên mua cái bikini đó đi.”

Những lời “Nếu mua cái bikini đó thì đến cả thời gian để nói chuyện cũng không có đâu nên tôi sẽ không mua nó” bị cậu nuốt vào trong. Không cần thiết phải ba hoa về những thông tin không cần thiết như vậy.

***

Một vấn đề đã xảy ra với bánh xe của máy bay chở hàng mà Eunjo phụ trách. Eunjo dán chặt vào mép khu vực xuất cảnh tầng 3, nơi có thể nhìn xuống khu vực đến ở tầng dưới. Hướng đi ra sảnh của khu vực đến ngược với hướng Eunjo đang đi, nên sẽ có một điểm giao nhau ngắn ngủi.

Từ khu vực đến tầng 2, không dễ để nhìn thấy khu vực xuất cảnh tầng 3 nếu không ngước đầu lên, nhưng từ tầm nhìn của Eunjo đang đứng ở tầng 3, những bóng người ở khu vực đến lại rất rõ ràng. Rất dễ để tìm thấy đồng phục của các thành viên phi hành đoàn đi ra theo nhóm.

Su-ho nổi bật, ngay cả khi không cố gắng tìm kiếm. Ngay khi tìm thấy Su-ho, Eunjo liền nhìn thấy Seungjin bám sát đi bên cạnh anh. Việc Seungjin phụ trách chăm sóc phi hành đoàn giống như quản lý cướp việc của thực tập sinh, nhưng Eunjo cũng đã làm việc này nhiều lần nên cậu không có quyền phán xét người khác.

Seungjin cười tươi và liên tục nói chuyện một cách vui vẻ.

Seungjin đã gắn bó với ngành dịch vụ cả đời nên biểu cảm cơ bản của anh là nụ cười thân thiện đến mức tạo thành nếp nhăn ở đuôi mắt. Seungjin vẫn cười ngay cả trước những hành khách cư xử tệ bạc, nhưng nụ cười chân thành của anh còn rạng rỡ hơn nữa. Gương mặt Su-ho khi nhìn Seungjin không được nhìn thấy rõ từ tầm nhìn của Eunjo.

Cảm thấy như đang lén nhìn những thứ không nên nhìn, Eunjo ngừng nhìn xuống cửa sổ. Việc trở nên nhạy cảm với những mối quan hệ công việc khiến Eunjo cảm thấy mình hẹp hòi, cậu vội vã bước về phía khu vực nhà chứa máy bay.

[tôi đang ở sảnh đến. Cậu có thể gặp tôi một lát không?]

Eunjo vừa nhắn lại cho Su-ho rằng cậu không thể ra ngoài được và bảo anh về khách sạn nghỉ ngơi. Su-ho vẫn chưa trả lời.

Cậu hối hận, lẽ ra cậu nên gọi lớn khi nãy và vẫy tay để cho anh thấy mặt mình. Ai thèm nhìn cái mặt đó, chỉ là gặp một lát thôi mà cũng không ra, Eunjo tự trách mình. Nơi Eunjo đang đứng là một nhà chứa máy bay cách nhà ga quốc tế khoảng 25 phút đi xe. Một nơi mà ngay cả việc gọi nó là bên trong cùng một sân bay cũng còn mơ hồ.

“Mình cũng muốn đi quá, thật sự là…”

Su-ho đã làm xong hết mọi việc, còn Eunjo thì đang phải tập trung làm việc, cậu không thể đi chơi cùng anh được. Chỉ việc cố gắng giữ cho tâm trí không bị phân tâm khỏi công việc thôi cũng đã đủ khó khăn rồi. Việc vẫy đuôi và ra đón cũng phải có thời gian rảnh mới làm được.

Eunjo rời khỏi nhà chứa máy bay nồng nặc mùi gỉ sắt và dựa lưng vào tường, nhìn về phía nhà ga quốc tế. Xung quanh nhà chứa máy bay không có bất kỳ tòa nhà nào, nên gió lùa vào. Tóc đập vào mặt đau điếng.

Một lúc sau, một kỹ sư đi theo ra. Kỹ sư đang kiểm tra vấn đề về hệ thống hạ cánh lắc đầu khi chạm mắt với Eunjo.

Cuối cùng thì mọi chuyện cũng rối tung lên. Mục tiêu là bằng mọi cách thay bánh xe và cho máy bay cất cánh, nhưng vấn đề không phải ở bánh xe mà là ở bộ phận kết nối. Nếu vấn đề cơ bản không được giải quyết, máy bay không thể cất cánh.

Máy bay sẽ phải trải qua quá trình bảo trì mất cả ngày. Việc đó là máy bay chở hàng chứ không phải máy bay chở khách là một điều may mắn trong bất hạnh.

Eunjo ngồi phịch xuống, vò đầu và nói.

“Đành vậy thôi. Tôi về văn phòng trước đây.”

Công việc cứ chất đống lên. Cậu có thể không trễ giờ bay ngày mai, nhưng đó không phải là vấn đề. Đáng lẽ tối nay cậu đã có thể cùng Su-ho tận hưởng niềm vui trước chuyến đi Hawaii ngày mai, nhưng mọi thứ đã tan thành mây khói.

Cậu đã tưởng tượng ra cảnh hai người sẽ thức trắng đêm cùng nhau, rồi sau khi Su-ho đi đến sân bay trước vào buổi sáng, cậu sẽ về nhà xách vali và đến sân bay. Cậu sẽ giả vờ tình cờ gặp Su-ho trong khu vực xuất cảnh và cùng nhau uống một tách cà phê.

Nhưng hầu hết những điều đó đã tan biến, chứ đừng nói đến khách sạn, ngay cả việc tan làm hôm nay cũng là điều không thể. Lịch trình đã thay đổi, cậu chỉ có thể ghé qua nhà lấy hành lý trước khi vội vã đến sân bay trước giờ làm thủ tục vào ngày mai.

Khi Eunjo trở lại sân bay và bước vào văn phòng, cậu đã chạm mặt với trưởng chi nhánh đang trên đường về nhà. Eunjo không thể nở một nụ cười thân thiện với trưởng chi nhánh, người luôn vui vẻ về nhà bất kể có chuyện gì xảy ra.

Đáp lại lời chào tạm biệt với nụ cười thân thiện của trưởng chi nhánh, Eunjo lạnh lùng nói rằng dù có chuyện gì xảy ra, cậu vẫn phải đi vào ngày mai, nhưng đó là lời tự nhủ với chính mình.

Trưởng chi nhánh nói một cách nhân từ, “Đương nhiên rồi, một kỳ nghỉ quý giá mà.” Con người đã bỏ mặc cái kỳ nghỉ quý giá đó tích lũy lại mà thậm chí còn chưa dùng hết một nửa trong năm lại nói hay thật.

Thay vì Eunjo, Boyun đã bộc lộ sự bất mãn.

“Làm ơn kiến nghị lên trụ sở chính về việc phân bổ nhân lực đi.”

Trưởng chi nhánh đi công tác đến Hàn Quốc hai lần một tháng để tham gia các cuộc họp tại trụ sở chính, không ai biết ông ta nói những gì, chẳng lẽ ông ta chỉ im lặng lắng nghe như một người câm hay sao. Boyun cũng đã nói rằng nếu vậy thì hãy để cô đi thay ông ta, nhưng điều đó đã không có tác dụng.

“Eunjo đi Hawaii vui vẻ nhé. Hãy giữ cho tâm trí nhẹ nhàng và hai tay nặng trĩu, đừng quên nhé. À, Boyun à.”

“Vâng?”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo