Bọ Trong Hổ Phách - Chương 16

Chương 16

Căn hộ cũng giống như hầu hết các tòa nhà cũ kỹ khác, bên trong khá sạch sẽ, nhưng bề ngoài thì rất tệ. Đêm qua đã thấy vậy, ban ngày nhìn càng tệ hơn.

“Nhưng tôi là xạ thủ đỉnh cao mà.”

Vì không có thang máy, hai người đi lên cầu thang sắt gỉ sét đến tầng ba, Isaiah nói.

“Đúng vậy.”

“Vậy giá trị của tôi phải rất cao, tiền kiếm được đã đi đâu hết mà sao lại sống trong căn hộ tồi tàn thế này.”

“Chắc chỉ là nơi tạm trú thôi.”

Bran luôn đi trước Isaiah ba bốn bước, lần này cũng lên tầng ba trước.

“Nhà thật sự có lẽ ở Virginia, gần trụ sở chính của WD.”

“Ừ, có thể lắm.”

Rất nhanh Isaiah cũng lên đến tầng ba. Bất ngờ là khá dễ dàng, không mệt như tưởng tượng, cũng không thở gấp.

“Hóa ra thể lực của tôi tốt hơn tưởng tượng.”

Bran nói với Isaiah đang ngạc nhiên:

“Thể lực của cậu chắc chắn tốt hơn tôi.”

“Thật sao? Tại sao?”

Bran không trả lời, chỉ nhún vai, sau đó không đợi Isaiah phản ứng liền mở cửa. Cửa vừa mở, đã thấy xác chết. Isaiah không chuẩn bị tâm lý, trong lòng hét lên, bám chặt lấy lưng Bran bước vào nhà.

Lo lắng cửa không khóa, nhưng bên trong vẫn y nguyên như lúc rời đi tối qua. Ngay cả chai bia Bran uống dở còn để trên bàn.

“Điện thoại đâu?”

“Trong phòng ngủ… trên giường.”

Bran không gỡ Isaiah đang bám như gấu koala trên lưng, cùng bước vào phòng ngủ.

“Ở đây.”

Vừa vào phòng ngủ, Bran đã phát hiện chiếc điện thoại trượt cũ kỹ ném trên giường, tự mình kiểm tra tin nhắn rồi đưa cho Isaiah.

“Còn gì cần lấy nữa không?”

“Không biết nữa, muốn lấy cũng không biết trong phòng này có gì… À, đợi chút.”

Isaiah nhét điện thoại vào túi sau quần, đi đến tủ quần áo.

“Lấy vài bộ quần áo.”

“Đồ cậu đang mặc là ổn rồi.”

“Giống đồng tính quá.”

Nếu đi cùng Chester, cậu sẽ mặc, nhưng nếu đi cùng Bran, cậu chẳng bao giờ nghĩ đến loại quần áo này.

“Đóng gói như vậy, ngày mai đi đám tang cũng dùng được.”

Bran nhìn đống quần áo toàn màu đen trong tủ nói.

“Cậu thích màu đen?”

“Tôi không thích… Không, chắc là tôi thích.”

Isaiah lục tìm những bộ quần áo đen giống hệt nhau, lẩm bẩm.

“Cậu không thích à.”

Isaiah dừng tay, ngẩng đầu nhìn Bran. Bran không để ý đến ánh mắt của cậu, tùy ý lật lật mấy bộ quần áo trên giá nói:

“Không có cái nào thích thì mua mới.”

“Muốn mua, nhưng không biết thẻ và tiền của tôi ở đâu.”

“Tôi mua cho cậu.”

Bran nói xong, tự ý đóng một cánh cửa tủ quần áo. Rồi thẳng bước ra khỏi phòng ngủ, để lại Isaiah đang ngẩn người nhìn, chỉ cầm lấy một chiếc áo khoác rồi đóng cánh cửa còn lại.

Isaiah vừa bước ra khỏi phòng ngủ, Bran đã đứng trước bàn bếp.

“Cái này sao nhàu rồi?”

Hắn chỉ vào tờ biên lai trên bàn hỏi.

“À, cái đó. Chester làm nhàu đấy.”

“Chester nhìn thấy rồi?”

“Ừ. Nhưng không biết có phải mẩu giấy anh để lại không. Tôi tưởng là người đàn ông quen ở câu lạc bộ.”

Bran cầm tờ biên lai trên bàn, liếc qua thông tin mình để lại, rồi đặt lại lên bàn.

“Ra là vậy.”

Tưởng hắn sẽ thẳng tiến ra cửa, không ngờ lại quay về phòng ngủ của Isaiah.

“Súng ở đâu?”

“Súng nào?”

Isaiah bị câu hỏi bất ngờ làm chớp mắt, rồi bừng tỉnh hét lên:

“Là cái này à?”

Isaiah đẩy chiếc gối trên giường sang một bên. Bran rút từ dưới gối ra một khẩu súng ngắn, xem xét kỹ lưỡng rồi nhét vào túi áo khoác của mình, nói:

“Đúng rồi. Những khẩu súng khác đâu?”

“Những khẩu súng khác?”

“Ừ. Những khẩu súng khác ở đâu, có nhớ không?”

Còn có những khẩu súng khác? Trong căn nhà này? Ở đâu? Isaiah trợn mắt.

“Được rồi, hiểu rồi.”

Bran gật đầu, không chút do dự quỳ xuống sàn phòng ngủ.

“Chắc là ở đây.”

Hắn cúi người xuống, nhanh chóng kéo từ dưới đệm ra một chiếc hộp lớn. Từ nơi không ngờ lấy ra thứ không ngờ, Isaiah sửng sốt.

“Sao cậu biết?”

“Hiểu biết thông thường. Nhớ nhé, súng luôn đặt ở nơi gần giường nhất.”

Bran đứng dậy, dùng chân đẩy đẩy chiếc hộp. Isaiah hiểu ý, quỳ xuống đất như Bran lúc nãy.

Chiếc hộp làm bằng gỗ, không khóa, chỉ cần mở nắp.

“Hây.”

Isaiah dùng sức mở chiếc hộp. Bên trong ngoài năm sáu khẩu súng ngắn, còn có ba túi câu cá.

“Mấy cái túi này là gì?”

Bran không trả lời, mà lấy ra một túi câu cá, đặt lên đệm. Lò xo đệm rung lên, có vẻ rất nặng. Bran không để ý, kéo khóa mở ra.

Trong túi là một khẩu súng bắn tỉa.

“Quả nhiên là dòng AX*.”

*Các súng dòng AX đều là một trong những khẩu súng bắn tỉa tốt nhất hiện nay

Bran vừa lắp ráp các bộ phận súng bị tháo rời vừa nói.

“Giờ cậu biết tại sao thể lực của cậu chắc chắn phải tốt hơn tôi rồi chứ?”

Đương nhiên. Phải mang khối sắt nặng nề này, thể lực bình thường chắc chắn không xong.

“Mấy khẩu súng này đều là của tôi à?”

“Đương nhiên không thể là của tôi.”

Bran dễ dàng lắp ráp xong phần thân súng, rồi lần lượt gắn nòng và ống ngắm.

Trong lúc Bran lắp súng, Isaiah xem xét chiếc hộp. Bên trong có bảy khẩu súng ngắn, với người ngoại đạo như Isaiah thì có vẻ đều cùng một loại. Isaiah tùy ý cầm lên một khẩu, trọng lượng bất ngờ khiến cậu giật mình.

“Bran, đây không phải giống súng của cậu à?”

“Đúng. Súng của tôi là Glock*, còn đây là…”

*Glock: là tên của một loại súng ngắn bán tự động được sản xuất bởi công ty Glock GmbH. Được ưa chuộng vì súng bắn nhanh, nhẹ, có nhiều đạn trong băng và đa dạng về chủng loại.

Bran cầm lấy khẩu súng trong tay Isaiah xem xét, nói:

“M1911*, do Wilson Combat chế tạo.”

*Súng ngắn Colt M1911 là một loại súng lục bán tự động của Mỹ do John Browning thiết kế vào những năm 1900. Hãng Wilson Combat đã thực hiện Kỹ thuật chế tạo súng tùy chỉnh Đẳng cấp Thế giới trên súng lục 1911 kể từ năm 1977. Tại Wilson Combat, chỉ những Thợ Pistolsmith giàu kinh nghiệm nhất mới có thể thực hiện việc rèn dòng súng này.

“Tốt hơn súng của anh à?”

“Nói sao nhỉ, dòng M1911 giống như tín ngưỡng của quân đội Mỹ. Dù không bằng các mẫu mới hiện nay, nhưng hầu như không có khẩu súng nào sức phá hủy mạnh hơn nó.”

Nói đơn giản là xuyên giáp mạnh, sức phá hủy lớn, sát thương cao.

“Nhỏ hơn súng của cậu, nhưng nặng hơn nhiều.”

“Súng của tôi hộp đạn làm bằng nhựa.”

“Ồ, ra vậy.”

Isaiah cầm khẩu súng nắm nắm thế này, nắm nắm thế kia. Dù nắm thế nào cũng đều vừa vặn trong tay, cảm giác rất thần kỳ.

“Khẩu súng này nắm vừa tay quá.”

“Vì là của cậu mà.”

Của cậu… khẩu súng của cậu.

Cảm giác rất kỳ lạ. Trong trạng thái mất trí nhớ, vẫn có thể tự nhiên nắm trong tay như vậy, đây còn lại là súng. Có cảm xúc với thứ này có đúng không? Có thể như vậy không?

“Cậu nghĩ có thể bắn được chứ?”

“Không, tôi nghĩ là không.”

Isaiah vội vàng đặt khẩu súng trong tay trở lại hộp. Bran cầm lấy khẩu súng Isaiah đặt về, xác nhận hộp đạn trống rỗng, lập tức kéo lên nòng, bóp cò.

“Đây là hàng đặt làm.”

“Vậy sao? Sao biết được?”

“Bóp cò là biết ngay. Độ giật hoàn toàn khác.”

Bran liên tục bóp cò, cảm nhận độ giật.

“Súng của Wilson Combat thường không nặng như vậy. Chắc là thợ súng của WD đã cải tiến theo yêu cầu của cậu.”

“Cải tiến?”

“Để chịu được đạn công suất cao, cải tiến buồng đạn và nòng súng. Đạn thường thì không sao, nhưng loại đạn KTW* công suất quá lớn, đôi khi nòng súng sẽ nổ tung.”

*Đạn KTW được thiết kế để sử dụng trong súng ngắn nhằm xuyên thủng các tấm thân xe và kính tốt hơn.

“Đạn làm nổ súng? Thật sao?”

“Vốn dĩ là loại đạn dùng để xuyên áo chống đạn.”

…Thì ra còn có loại đạn xuyên được áo chống đạn.

Con người thật phi thường. Isaiah vừa chán nản thở dài, Bran đang kiểm tra hộp đạn trống của khẩu súng bỗng khẽ cười.

“Sao vậy?”

“Không có gì, chỉ là cảm thấy đây là phong cách của cậu.”

“Ý anh là sao?”

“Dù là súng ngắn hay súng trường, thường khi cải tiến chỉ có thể chọn một trong hai: độ chính xác hay hỏa lực.”

Bran đẩy hộp đạn trở lại vào súng. Cách một tiếng, các bộ phận khớp nhau chính xác, hộp đạn trống đã lắp xong.

“Không thể có cả hai. Cố gắng theo đuổi cả hai, thường được ít mất nhiều. Vì vậy thường xạ thủ bắn tỉa sẽ cải tiến nòng súng để nâng cao độ chính xác, đồng thời thay hộp đạn dung lượng lớn để bù đắp hỏa lực, nhưng như vậy sẽ nặng hơn.”

Bran đưa khẩu súng cho Isaiah. Isaiah theo phản xạ tiếp nhận. Càng nắm càng cảm thấy vừa tay, nhưng trọng lượng này dù sao cũng không quen được. Nhưng mà…

“Còn nặng hơn nữa à?”

“Ừ, sẽ nặng hơn.”

Nặng thêm nữa, tay run lên sao cầm súng bắn được? Isaiah nhìn khẩu súng trong tay nghĩ. Bran dường như nhìn ra tâm tư của cậu, cười nói:

“Vì vậy cậu đã chọn sức mạnh, từ bỏ độ chính xác. Sử dụng đạn KTW. Độ chính xác cậu tự khống chế là được. Hộp đạn cũng không cần thay loại lớn, một phát giải quyết vấn đề.”

Nghe lời Bran, Isaiah đến cuối không khỏi lòng nặng trĩu. Đoạn video Chester cho xem lại hiện lên trong đầu. Tên đồ tể tàn nhẫn đó táo bạo tiếp cận nạn nhân, một phát giải quyết tất cả.

“Quả nhiên không có đạn.”

Bran lục lọi chiếc hộp, giọng điệu như đã dự đoán trước.

“Vậy sao? Không có đạn thì súng… cái đó là gì?”

Isaiah nhìn thứ Bran lấy từ đáy hộp hỏi.

“Cái này? Đây là sách, đọc theo, sách.”

“Không, ý tôi không phải vậy…”

Isaiah thở dài. Thôi, làm sao Bran biết được thứ cậu không nhớ.

Đúng như Bran nói, giấu dưới khẩu súng, ở đáy hộp là một quyển sách. Bìa đỏ vẽ đầu lâu màu vàng, thiết kế bìa mạnh mẽ. Không biết đã đọc bao nhiêu lần, bìa sách bị mài mòn gần như thành màu nâu sẫm. Dưới đầu lâu dùng bút đậm viết nguệch ngoạc tiêu đề, tiêu đề đó là…

“Lò Mổ Số Năm?”

Isaiah không tự chủ nâng cao giọng. Bran hứng thú nhìn cậu.

“Có vẻ cậu thích Lò Mổ Số Năm?”

“Ừ…”

Bran bắt đầu lật sách, chẳng mấy chốc đã lật đến trang gấp góc. Hắn mở ra xem nội dung, rồi gấp sách lại.

“Quyển sách này tôi mượn được không?”

“Ừ, tùy anh.”

Isaiah theo phản xạ trả lời.

“Anh chưa đọc Lò Mổ Số Năm à?”

“Đọc rồi.”

“Vậy tại sao…”

“Lâu rồi không xem, muốn xem lại.”

Bran ném sách vào túi câu cá, tháo rời khẩu súng trường tự lắp cũng bỏ vào, rồi nhét đầy những khẩu súng ngắn còn lại vào khoảng trống. Isaiah cảm thấy bối rối trước hành động nhét hết bốn khẩu súng ngắn trống của Bran.

“Sao phải mang hết đi?”

“Cần.”

Bran trả lời ngắn gọn, đóng chiếc hộp gỗ lại. Hắn dùng chân đẩy hộp về vị trí cũ, cuối cùng xách túi câu cá trên giường nói:

“Về thôi.”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo