Bọ Trong Hổ Phách - Chương 29

Chương 29

Khi kỳ học đầu tiên của năm thứ ba kết thúc, ngay khi kỳ nghỉ hè bắt đầu, tôi đã đến Quantico. Ở đó, tôi tham gia khóa huấn luyện tại Học viện FBI, nằm cạnh căn cứ hải quân. Thông thường, các học viên FBI phải hoàn thành tổng cộng 20 tuần đào tạo, nhưng những người được tuyển dụng đặc biệt như tôi có một khóa học riêng kéo dài 8 tuần. Ngoài tôi ra, còn có một số người được tuyển dụng đặc biệt khác, nhưng trong suốt 8 tuần, chúng tôi chưa từng gặp nhau. Mỗi người có lịch học và huấn luyện riêng, được sắp xếp ở các thời điểm và địa điểm khác nhau.

Sau khi tất cả các khóa huấn luyện kết thúc, chính Edgar Derby đã bay đến Quantico để trao cho tôi thẻ thân phận FBI.

“Thẻ này cậu có thể xé bỏ và vứt đi. Vì cậu đã hoàn thành khóa học, tôi nghĩ ít nhất cũng nên để cậu tự tay cầm nó một lần.”

Ông ấy nói rằng tất cả các tài liệu tuyển dụng, bao gồm cả bằng tốt nghiệp, đã bị hủy ngay khi thẻ thân phận được in. Vì vậy, bây giờ thứ duy nhất có thể chứng minh tôi là FBI chỉ là tấm thẻ trong tay.

Sau khi về nhà, tôi đắn đo về cách xử lý tấm thẻ này, cuối cùng chỉ xé phần ảnh và chữ ký rồi đốt bỏ. Phần còn lại, in chữ “FBI” lớn, tôi nhét vào phía sau khung ảnh của cha trong phòng khách. Tôi chỉ muốn làm vậy.

Kỳ học mới bắt đầu, và đã đến lúc nghĩ về cách “bị đuổi học một cách gây chấn động” như Edgar Derby đã nói. Nhưng tôi đã tìm thấy câu trả lời ở một nơi không ngờ tới. Chính xác hơn, câu trả lời đã tự tìm đến tôi.

Lúc đó, ở khoa Luật của chúng tôi có một cặp đôi nổi tiếng – Dominic Larson và Dennison Young. Cả hai đều cao lớn, ngoại hình khá ổn, gia đình giàu có, và thường khoe khoang những chiếc xe đắt tiền. Những cô gái trên xe của họ thay đổi liên tục, và quan trọng là không chỉ một người. Mỗi cuối tuần đều có tin đồn rằng ai đó đã bị họ đánh tại bữa tiệc, không chỉ họ mà còn cả bạn bè, nhưng khó mà biết được thực hư.

Hai người này đã may mắn tìm đến tôi để gây rắc rối tại một quán bar. Tất nhiên, họ cũng có thể bỏ qua tôi và tìm kiếm con mồi khác. Nhưng họ chọn tôi làm mục tiêu không phải vì cảm giác công lý rẻ tiền, mà vì tôi cung cấp một cái cớ hoàn hảo.

Vốn đã không hài lòng với việc tôi, một người không phải sinh viên Luật, lại đạt điểm cao trong lớp học đó, họ bắt đầu chế giễu tôi ngay khi nhìn thấy tôi. Tôi im lặng chờ đợi. Khi họ cuối cùng thốt ra từ “con trai của tội phạm”, tôi bắt đầu ra tay. Trong quán bar có hơn hai mươi sinh viên trường tôi, nhưng không ai can ngăn. Có lẽ mọi người đều đang chờ đợi khoảnh khắc này.

Nhưng những người bạn đó đã may mắn đưa ra những lời khai có lợi cho tôi trong cuộc điều tra của cảnh sát, thậm chí còn chủ động viết đơn xin ân xá cho tôi trong thời gian bị giam giữ.

Mặc dù rời trường sớm hơn và gây chấn động hơn dự kiến, nhưng điều đó không quan trọng. Edgar Derby rất hài lòng, và quan trọng hơn, Cedric Kalisz thực sự đã tìm đến.

Sau đó, mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch của Edgar Derby. Cedric Kalisz không phải là người đàn ông lạnh lùng sẽ bỏ qua con trai của một thuộc hạ đã hi sinh vì mình. Hơn nữa, người con trai này đang đối mặt với án tù vì đánh những kẻ chế giễu cha mình, ông ấy không thể đứng nhìn. Cedric Kalisz đã bỏ ra một cái giá khá lớn – đe dọa, số tiền hòa giải hợp lý và khoản tiền bảo lãnh khổng lồ – để cứu tôi, và sau khi tôi bị đuổi học, ông ấy đã kết nạp tôi vào tổ chức của mình.

Tôi được giao phụ trách một phần công việc kiểm toán sổ sách, hoàn toàn vì tôi đã học ở một trường đại học tốt. Đây rõ ràng không phải là công việc dành cho một tay chân bình thường. Chester có lẽ đã cảm nhận được điều gì đó, tự ý lục lọi sổ sách chỉ dành cho thành viên, và còn chê chữ viết của tôi quá nữ tính.

Tôi phớt lờ anh ta, tiếp tục công việc kiểm toán, đồng thời cũng đảm nhận một số việc vặt của Cedric Kalisz, chủ yếu là vận chuyển hối lộ cho các quan chức cấp cao hoặc người giàu.

Ngay lúc đó, tôi nhận được liên lạc từ Edgar Derby.

1428436: 2 giờ sáng thứ Năm, cảng số 9, Freeport.

Kể từ khi trở thành thành viên của gia đình Kalisz, chúng tôi liên lạc qua mạng ngầm. Thông tin ông ấy để lại là địa điểm đặt ma túy của những tay buôn người Lào. Tôi đã đánh cắp số ma túy đó trước khi các thành viên gia đình Barone đến, và sự việc này đã làm chấn động giới xã hội đen ở thành phố Eloy West. Không chỉ những tay buôn ma túy, mà ngay cả cảnh sát cũng bàn tán xôn xao về chuyện này. Gia đình Barone, thậm chí cả La Cosa Nostra, đã trở thành trò cười.

Tôi và Edgar Derby có một chút bất đồng về cách xử lý số ma túy đánh cắp. Edgar Derby chủ trương giao nó cho đội chống ma túy để lấy thành tích, và nợ họ một ân huệ, điều này sẽ giúp tôi thuận lợi hơn trong tương lai.

Tôi lại nghĩ khác, nghe nói rằng Mario, ông trùm gia đình Barone đang bị giam giữ, đang phải chịu đựng những biến chứng của bệnh tiểu đường. Ông già đó sẽ làm bất cứ điều gì để được giảm án.

1984720: Mario mười năm trước cũng từng bị công tố viên thuyết phục phản bội Omerta. Giờ lại làm vậy nữa sao?

1985375: Phản bội là chuyện chỉ những người biết làm mới làm. Nếu lúc đó ông ấy có ý chí kiên định như vậy, mười năm trước đã không phản bội rồi.

Cuối cùng, Edgar Derby đã nhượng bộ trước sự kiên quyết của tôi.

Quả nhiên, một năm sau, Mario lần thứ hai phản bội anh em trên tòa án, còn tôi thì bán số ma túy giấu đi. La Cosa Nostra từ chối yêu cầu của gia tộc Barone xử tử chàng trai trẻ đã đánh cắp ma túy của họ. Đây là khởi đầu của vết nứt giữa năm đại gia tộc.

Cedric Kalisz vô cùng hài lòng, để tôi tùy ý sử dụng một phần tiền kiếm được từ buôn ma túy. Tôi dùng số tiền đó thuê vài hacker người Nga, mua một căn hộ ở Saint Petersburg làm căn cứ, để họ ở đó hack các trang web đánh bạc bất hợp pháp. Lúc đó trong căn hộ còn có một điều tra viên tội phạm mạng của FBI.

Số tiền chúng tôi kiếm được từ việc hack các trang web đánh bạc bất hợp pháp dao động từ 80.000 đến 200.000 USD mỗi trang. Đối với những công ty nhỏ sống nhờ các trò chơi nhỏ thao túng xác suất, chúng tôi chỉ đánh cắp thông tin khách hàng, và yêu cầu 30.000 USD với điều kiện không tiết lộ sự thật bị hack. Nếu họ trả tiền, chúng tôi còn yêu cầu thêm 50.000 USD với điều kiện không tấn công trong vòng một năm. Không ai từ chối.

Đối với các trang web đánh bạc bất hợp pháp lớn hoặc công ty baccarat*, chúng tôi trực tiếp làm tê liệt hệ thống, sau đó thu 200.000 USD với điều kiện khôi phục hệ thống. Những công ty này đã xây dựng nhiều lớp mạng lưới an ninh, nhưng chúng tôi chỉ cần một đòn là họ phải giơ cờ trắng đầu hàng. 200.000 USD đối với họ không phải là số tiền lớn, thay vì bỏ ra số tiền tương đương để xây dựng lại máy chủ và hệ thống, họ chọn trả tiền để chúng tôi khôi phục, để có thể mở cửa lại ngay trong ngày, tiếp tục kiếm tiền từ tay những con bạc.

*Baccarat: là một trò chơi bài chơi tại Casino. Đây là một trò chơi so sánh điểm số giữa hai cửa “người chơi” và “nhà cái”.

Trong vòng nửa năm, tôi đã hack khoảng ba mươi trang web bất hợp pháp, chỉ riêng số tiền kiếm được từ việc đe dọa các trang web này đã vượt xa tổng thu nhập của gia tộc Kalisz trong bốn năm. Nhưng để tránh sự cằn nhằn của Chester — ‘cậu rốt cuộc là hiệp sĩ công lý hay cái gì vậy’ — cũng như những nghi ngờ không cần thiết, tôi đã thử các hoạt động bất hợp pháp quy mô lớn hơn. Chúng tôi nhập khẩu một lượng lớn hàng hóa trong EU, thu thuế bán hàng bất hợp pháp rồi xuất khẩu, đây chính là cái gọi là vụ lừa đảo vòng quay ngựa gỗ. Vì đây là trốn thuế, không có nạn nhân cá nhân, và số tiền thuế này cũng là vơ vét từ các nước châu Âu, nên cấp trên sau khi nhận được báo cáo của Edgar Derby đã nhắm mắt làm ngơ. Thậm chí có quan chức cấp cao của CSI* thông qua Edgar Derby công khai đòi hối lộ, điều này khiến tôi lần đầu cảm thấy chính phủ và băng đảng chẳng khác gì nhau.

*CSI (Crime Scene Investigation): Đội điều tra hiện trường vụ án, một hệ thống tổ chức làm nhiệm vụ điều tra hiện trường và phá án.

2370381: Cậu quá ôn hòa.

Dù vậy, Edgar Derby vẫn không hài lòng.

2452026: Tiền đã kiếm đủ rồi.

Câu trả lời của tôi khiến Edgar Derby im lặng một lúc, rất lâu sau mới gửi tin nhắn.

2370381: Bran, rốt cuộc cậu nghĩ gì về băng đảng?

Kỳ lạ là, tôi như nhìn thấy biểu cảm của mìnmình qua dòng chữ.

‘Đúng vậy, băng đảng rốt cuộc là gì?’

Dù đột nhiên tò mò, nhưng bây giờ không có thời gian suy nghĩ nghiêm túc vấn đề này.

Không có thời gian, bản thân lại không tìm được câu trả lời, vậy chỉ còn một cách: chép đáp án của người bên cạnh. Còn việc có phải đáp án chính xác hay không, đó là chuyện sau này. Tôi bắt đầu bắt chước cách làm của các băng đảng khác, phân phát ma túy trong câu lạc bộ do tôi quản lý, đưa phụ nữ đến. Đối với những kẻ gây rối trong cửa hàng, tôi thậm chí tự tay bắn chết. Mỗi lần đến câu lạc bộ đều có thể nhìn thấy những người mất ý thức vì ma túy của tôi bị bảo vệ lôi ra ngoài, hầu hết họ bị ném thẳng vào ngõ hẻm, không ai đoái hoài.

Theo thời gian, ngón tay bóp cò không còn do dự, nhưng thời gian chìm vào giấc ngủ lại càng ngắn hơn. Bây giờ tôi cuối cùng cũng hiểu tại sao cha mình ngày nào cũng uống rượu, tại sao không uống rượu thì không ngủ được.

Dù chất lượng giấc ngủ giảm sút, nhưng vị trí của tôi trong tổ chức lại càng vững chắc hơn. Điều này phần lớn lại nhờ vào Chester – là người thừa kế duy nhất, cậu ta chỉ biết gây rối, so sánh với tôi càng nổi bật hơn. Hơn nữa chúng tôi cùng tuổi, người ngoài càng dễ so sánh.

Chester đã phá vỡ dự đoán của tôi và Edgar Derby rằng cậu ta không sống quá ba mươi tuổi, ngoan cường sống sót. Điều này nhờ vào mẹ cậu ta Grace và cô Angelina. Hai người hợp lực, dẫn cậu ta đi khắp nơi từ các tu viện, cơ sở cải tạo đến trung tâm cai nghiện, mới miễn cưỡng giúp cậu ta cai được ma túy.

Đối với người làm cha Cedric, đây có lẽ là chuyện may mắn, nhưng đối với gia tộc Kalisz, đây là bất hạnh lớn trong những bất hạnh. Thà để cậu ta tiếp tục nghiện ngập, nhốt trong phòng còn hơn để cậu ta đi khắp nơi gây rối. Chester nhân danh giúp đỡ cha, đi khắp nơi gây chuyện, khiến các thành viên tổ chức càng đau đầu.

Lúc đó, khu vực phía Tây do Chester quản lý đã trở thành sân chơi của gia đình Martino. Mọi chuyện bắt đầu từ một câu lạc bộ. Vào buổi tối, ba thành viên cấp cao của gia đình Martino đến câu lạc bộ của Chester uống rượu, say xỉn và xảy ra tranh cãi với nhân viên câu lạc bộ. Chester sợ chuyện sẽ đi quá xa nên đã miễn phí tiền rượu cho họ và đưa họ ra ngoài. Sau khi tin tức lan truyền, điều này đã trở thành một trò đùa trong nội bộ gia đình Martino. Sau đó, không chỉ các thành viên cấp trung mà cả những thành viên cấp thấp cũng bắt đầu gây rối công khai trên lãnh thổ của Chester. Dù vậy, Chester không thể làm gì được.

Lúc này, nhớ lại lời của Edgar Derby, có lẽ chết sớm sẽ tốt hơn cho anh ta. Điều này được nói từ góc nhìn của Cedric.

Dù sao đi nữa, việc tiếp quản không đổ máu đã trở thành hiện thực. Ngay khi tôi cảm thấy yên tâm, vấn đề rắc rối đã xảy ra.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo