Cách Guide Trốn Thoát Khỏi Sự Chiếm Hữu Điên Cuồng Của Công - Chương 168

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

#168

"ÁAAAA!!!"

Joo Tae-han hét ầm lên. Anh ta nhận ra thủ phạm ngay lập tức. Người dám làm vậy chỉ có Joo Seung-hyuk.

Joo Tae-han gào thét điên cuồng:

"Mày! Thằng chó! Cút ngay! Joo Seung-hyuk, thằng chó chết, không cút ngay đi!!!"

"Cút đi."

Nghe Joo Seung-hyuk nói vậy, Joo Tae-han cứng đờ người.

Từ trước đến giờ, Joo Seung-hyuk không hề phản ứng gì, dù Joo Tae-han có hành hạ cậu thế nào.

Anh ta chửi thì cậu im, đánh thì cậu chịu. Dù là Esper hạng S, nhưng vóc dáng cậu lại nhỏ bé, còn chẳng được huấn luyện bài bản. Vậy nên anh ta nghĩ cậu chẳng ra gì. Ngay từ đầu, anh ta đã không tin cái thứ đó là hạng S rồi.

Nhưng giờ đây, trên tay Joo Seung-hyuk đang lơ lửng một quả cầu đen làm từ mana.

Từ khi thức tỉnh, Joo Tae-han đã được huấn luyện bởi những Esper nổi tiếng. Nhưng dù có được huấn luyện bởi Esper hạng cao, dù có dùng item xịn, anh ta vẫn không thể phát ra mana thật trơn tru.

Vậy mà Joo Seung-hyuk, cái thứ từ trước đến giờ còn chưa được huấn luyện bài bản, lại điều khiển được mana. Không chỉ đơn thuần là phát ra mana, mà còn tạo ra một hình dạng hoàn hảo.

Không phải đo lường sai sót, cũng không phải hạng S thiểu năng.

Joo Seung-hyuk thật sự là thiên tài. Joo Tae-han không thể không thừa nhận sự thật mà hắn đã gào thét phủ nhận bấy lâu.

Hơn nữa, luồng mana đầy sát khí đó đang hướng về phía Joo Tae-han.

'Nếu mình mà bị trúng cái đó, mình chết chắc.'

Joo Tae-han kinh hãi. Chỉ cần Joo Seung-hyuk nhúc nhích một ngón tay thôi, là anh tatoi mạng.

"Thằng chó! Tao mách bố!!!"

Joo Tae-han ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Nhưng lòng tự trọng không cho phép anh ta bỏ cuộc như vậy, nên đến phút cuối, anh ta vẫn nhắc đến 'chủ tịch Joo', hòng hù dọa cậu.

Khi anh ta ra ngoài, Joo Seung-hyuk thu mana lại. Đây là lần đầu tiên cậu tập trung sử dụng mana đến vậy, kể từ sau sự kiện vỡ cổng ở đảo Abite.

 Trước mắt cậu nhòe đi, toàn thân mất hết sức lực. Thấy vậy, Lee Yeon-soo giật mình, định đỡ cậu.

"Seung-hyuk à!!!"

"Đừng chạm vào tôi!!!"

Nhưng Joo Seung-hyuk lạnh lùng gạt tay anh.

"Seung-hyuk à..."

"Dơ bẩn."

Joo Seung-hyuk ướt đẫm nước cam từ đầu đến chân. Nếu anh chạm vào cậu, tay anh cũng sẽ dính đầy nước cam nhớp nháp.

"Sao anh lại đến đây!!!"

"Tôi là guide của em mà..."

"Ai cần anh làm guide! Đồ nhà quê! Biến ngay cho khuất mắt!!!"

Joo Tae-han định đánh Lee Yeon-soo. Nhưng dù thấy vậy, Joo Seung-hyuk cũng chỉ có thể đuổi Joo Tae-han ra khỏi căn phòng này.

Rồi chuyện gì sẽ xảy ra đây? Cậu đã sử dụng mana với Joo Tae-han, chắc chắn cậu sẽ bị trừng phạt. Chỉ là một kẻ giả mạo, mà dám làm tổn thương dòng máu thật của gia tộc Joo.

Liệu cậu sẽ lại bị nhốt trong kho như trước đây? Hay là bị tống ra đảo?

Nếu chỉ bị nhốt trong kho, nhưng chuyện này cứ lặp đi lặp lại, thì sao?

Joo Tae-han sẽ tiếp tục lộng hành. Anh ta chửi mắng, bạo hành cậu, rồi cũng sẽ làm vậy với Lee Yeon-soo thôi. Và Joo Seung-hyuk không thể bảo vệ được Lee Yeon-soo.

Việc anh bị bán đến đây, hay là tự nguyện đến đây, không còn quan trọng nữa.

Chỉ vì làm guide độc quyền cho một kẻ giả mạo bẩn thỉu, mà anh cũng sẽ bị đối xử giống như cậu.

Cậu đã quá tham lam rồi. Đáng lẽ cậu không nên mong chờ có người bên cạnh mình. Cậu không có tư cách mong muốn điều đó... Cậu chỉ là một thứ dơ bẩn bị bố mẹ ruột vứt bỏ...

Ánh sáng vừa bao bọc Joo Seung-hyuk vụt tắt, xung quanh cậu lại chìm trong bóng tối. Không chỉ trái tim cậu bị giam cầm trong bóng tối, mà mana cũng đang nổi loạn, nuốt chửng lấy cơ thể cậu.

Cơ thể cậu nóng bừng lên như lúc thức tỉnh, toàn thân như sắp tan chảy ra đến nơi. Nhưng cậu không quan tâm. Cho dù biến mất không dấu vết, cậu cũng thấy ổn. Không, cậu thà biến mất còn hơn.

Cậu cứ mặc kệ mana nổi loạn, không hề có ý định kiểm soát nó. Anh bèn nắm lấy tay cậu.

"Anh làm cái gì vậy!!!"

Joo Seung-hyuk giật mình hét lên. Nhưng Lee Yeon-soo lại bình thản đáp:

"Tôi định guiding cho em."

"Tôi không cần!!!"

Cậu định giằng tay ra ngay lập tức. Nhưng Lee Yeon-soo lại nắm chặt tay cậu hơn.

"Tôi phải guiding cho em."

Nước cam dính trên tay Joo Seung-hyuk chạm vào bàn tay trắng nõn của Lee Yeon-soo.

Không được. Nếu ở bên cạnh cậu, Lee Yeon-soo sẽ luôn như vậy thôi. Vì cậu mà bị dính bẩn, vì cậu mà bị khinh miệt, bị hành hạ vô cớ.

Chỉ cần tưởng tượng thôi, cậu đã thấy kinh tởm rồi.

"Tôi không cần! Ai cần cái thứ nhà quê như anh...!"

Cậu cố tình nói ra những lời tàn nhẫn. Nhưng dù cậu có nói những lời y hệt Joo Tae-han, thì Lee Yeon-soo cũng không hề chớp mắt.

"Cho dù em không thích, thì cũng phải im lặng. Có thể vì là lần đầu, nên tôi sẽ làm không tốt lắm, nhưng không sao đâu."

"Cái gì? Lần đầu á?"

"Ừ. Nhưng đừng lo. Tôi đã học qua khóa cơ bản ở trung tâm rồi. Chị guide nói tôi có năng khiếu thiên bẩm."

Lee Yeon-soo khẽ mỉm cười, rồi nắm chặt tay cậu hơn.

Cậu phải gạt tay anh ra. Phải bảo anh đừng guiding, phải đuổi anh ra khỏi cái nhà này. Mình cậu bị chửi là đồ giả dơ bẩn là đủ rồi.

Nhưng khoảnh khắc mana của Lee Yeon-soo truyền vào tay cậu, đầu óc Joo Seung-hyuk trống rỗng.

Hơi nóng như muốn nuốt chửng lấy toàn thân, mana đang nổi loạn lung tung, bỗng chốc im lìm dịu lại. Nỗi đau khổ tan biến, ánh sáng thuần khiết bao bọc lấy cậu.

'Đây là guiding sao?'

Cảm giác hoàn toàn khác. So với những lần cậu được guiding bởi guide nước ngoài, nó khác biệt một trời một vực.

Cậu đắm mình trong ấm áp khó tả, bỗng có giọt nước nóng hổi rơi xuống mu bàn tay cậu.

Joo Seung-hyuk giật mình mở mắt. Lee Yeon-soo đang khóc.

"Này, anh sao vậy? Sao anh khóc?"

Lee Yeon-soo im lặng, ngơ ngác nhìn Joo Seung-hyuk. Dù vậy, từ đôi mắt to tròn của anh, nước mắt vẫn cứ tuôn rơi.

"Này! Đừng, đừng khóc mà. Con trai thì khóc cái gì."

"..."

"Đã bảo đừng khóc mà!!!"

Joo Seung-hyuk hoảng hốt.

Có lẽ mình đã nói nặng lời quá? Anh ấy chỉ đang cố tỏ ra ổn thôi, chứ thật ra là anh ấy đã bị tổn thương rồi?

Cậu cứ nghĩ, nói những lời tàn nhẫn thì anh ấy sẽ giận dữ bỏ đi. Cậu không ngờ anh ấy lại khóc.

Joo Seung-hyuk vội chạy về phía sofa, chụp lấy hộp giấy ăn trên bàn.

"Lấy cái này mà lau... Á!"

Cậu định đưa giấy ăn cho anh. Nhưng vì chạy quá nhanh, nên cậu bị vấp ngã. Và hộp giấy ăn văng khỏi tay cậu, bay thẳng vào mặt Lee Yeon-soo.

Cậu giật mình định chạy đến đỡ anh, thì một giọng nói the thé vang lên:

"Cậu đang làm cái gì vậy hả!!!"

Thư ký Ahn xông vào phòng, hét ầm lên:

"Đã bạo lực với thiếu gia Tae-han rồi, còn hành hạ guide nữa hả!!!"

Bà ta thấy Joo Seung-hyuk ướt đẫm nước cam, nên cũng đoán được Joo Tae-han lại gây sự trước. Nhưng bà ta phớt lờ điều đó, cứ một mực trách mắng cậu.

Thư ký Ahn là người phụ trách Joo Seung-hyuk, nhưng lúc nào bà ta cũng bênh vực Joo Tae-han. Sự thiên vị của bà ta lộ liễu đến mức, những người làm thuê khác trong dinh thự đều biết, nhưng ai nấy đều làm ngơ.

Joo Seung-hyuk cũng không định tranh cãi về sự bất công của bà ta. Dù cậu có phản đối, thì mọi chuyện cũng chẳng thay đổi gì.

Nhưng hôm nay lại khác.

"Không phải đâu ạ. Không phải cậu ấy hành hạ tôi, mà là định lấy giấy ăn cho tôi thôi."

Lee Yeon-soo đã đứng ra bênh vực Joo Seung-hyuk. Nhưng nghe anh giải thích, thư ký Ahn càng tỏ vẻ khó chịu hơn.

"Không cần phải bênh vực cậu ta."

"Không phải vậy, mà là..."

"Chủ tịch đến rồi. Đi thôi."

Thư ký Ahn bực dọc kéo tay Lee Yeon-soo đi. Sau khi hai người rời khỏi, Joo Seung-hyuk ngồi phịch xuống sàn.

Lee Yeon-soo đã đi gặp chủ tịch Joo. Ông ta sẽ nói gì đây? Chắc là ông ta sẽ từ chối hợp đồng guide độc quyền thôi?

Anh ấy đã bị tổn thương và khóc, vì những lời nói tàn nhẫn của cậu. Dù anh ấy đã bênh vực cậu trước mặt thư ký Ahn, nhưng chuyện đó và hợp đồng guide độc quyền là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Vậy là tốt rồi. Thôi thì cứ cho là tốt đi. Lee Yeon-soo cứ rời đi như vậy là được.

Một mình cậu bị khinh miệt, chửi rủa là đủ rồi. Cho dù có bị nhốt trong kho, thì cũng chỉ mình cậu bị nhốt. Cho dù có nhịn đói, thì cũng chỉ mình cậu nhịn đói thôi. Cứ để cậu ở một mình là được.

Chỉ là một kẻ giả mạo bẩn thỉu, mà dám mơ tưởng đến chuyện có người bên cạnh mình, có guide cho mình. Đó chỉ là sự tham lam đáng xấu hổ....

Nghe nói có rất nhiều Esper muốn Lee Yeon-soo. Nếu hợp đồng độc quyền với cậu bị hủy, thì anh ấy sẽ ký hợp đồng độc quyền với một Esper khác.

Vậy thì Lee Yeon-soo sẽ trở thành người của Esper đó, và chỉ guiding cho mỗi Esper đó.

...Không. Cậu không muốn vậy.

Chỉ cần nghĩ đến chuyện Lee Yeon-soo trở thành guide của người khác, cậu đã thấy kinh tởm và ngộp thở.

Lee Yeon-soo là guide của cậu. Và cậu là Esper của Lee Yeon-soo. Không thể có chuyện khác được.

Cậu bật dậy khỏi chỗ ngồi.

Vô vàn suy nghĩ và lo lắng trong đầu cậu tan biến, chỉ còn lại một ý nghĩ duy nhất: cậu không thể từ bỏ 'guide của mình'.

Joo Seung-hyuk chạy về phía tòa nhà chính. Lúc đó, cậu thấy Lee Yeon-soo đang bước ra.

"Anh..."

Vừa nhìn thấy mặt anh, cậu bỗng câm nín.

Đầu tiên mình nên nói gì đây? Mình nên xin lỗi vì đã nói những lời tàn nhẫn? Mình nên hỏi anh có sao không, có đau không vì bị hộp giấy ăn trúng mặt? Mình sẽ quyết định thế nào về hợp đồng guide độc quyền?

Cậu muốn nói quá nhiều, đến nỗi không thốt nên lời.

Trong mớ suy nghĩ phức tạp đang trỗi dậy, Joo Seung-hyuk không nói gì, mà đưa tay lên, hướng về phía mắt Lee Yeon-soo.

Vùng mắt anh vẫn còn ướt.

"Tôi không sao ạ."

"..."

Bàn tay Joo Seung-hyuk khựng lại.

Lee Yeon-soo dùng kính ngữ với cậu.

Dù cậu có nổi giận thế nào, anh vẫn luôn thân thiện gọi tên cậu, xưng hô thân mật. Vậy mà giờ đây, anh lại đột ngột dựng lên một bức tường, giữ lễ phép với cậu.

Cậu bất an, đến nỗi trái tim như muốn nổ tung.

Lee Yeon-soo im lặng nắm lấy tay cậu. Hành động đó thật dịu dàng, trái ngược với những lời anh vừa nói. Tay anh chạm vào bàn tay bẩn thỉu của cậu. Cậu căng thẳng, nhưng dù sao thì cậu cũng yên tâm phần nào.

Nhưng những lời nói sau đó của anh đã phá tan mọi hy vọng của Joo Seung-hyuk:

"Esper Joo Seung-hyuk, tôi xin phép đi trước ạ."

"...Tại sao?"

"Tôi vẫn còn nhiều thiếu sót, không xứng đáng làm guide độc quyền của Esper Joo Seung-hyuk. Sẽ có một guide tài giỏi hơn tôi đến thôi ạ."

"..."

"Thời gian vừa qua thật vui ạ. Cảm ơn cậu."

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo