Cách Guide Trốn Thoát Khỏi Sự Chiếm Hữu Điên Cuồng Của Công - Chương 38

Lịch ra: Thứ 3 và thứ 7 hàng tuần

“Vậy anh không bị muộn học à?”

“Ừ.”

“May quá.”

Joo Seung-hyuk ngạc nhiên là không truy hỏi thêm. À không, cũng không hẳn là ngạc nhiên.

Vốn dĩ cậu ta không mấy bận tâm đến việc tôi ở cùng với Guide khác. Cậu ta cũng không hề tức giận khi thấy tôi ở cùng với Ji-hee noona.

Giáo sư Choi cũng vậy. Thậm chí tôi còn bị bắt gặp đang thì thầm vào tai ông ấy, nhưng cậu ta cũng chỉ dừng lại ở mức ‘coi như không thấy’ mà thôi.

Nhưng chỉ có Kim Joon là ngoại lệ. Cậu ta ghét Kim Joon như thể Joo Seung-hyuk trong nguyên tác ghét Lee Yeon-soo, một nam phụ phản diện vậy.

Chẳng lẽ nam chính và nam phụ đã bị đảo ngược hoàn toàn rồi sao? Nếu chỉ là mối quan hệ như chó với mèo thì không sao, nhưng nếu bị đảo ngược hoàn toàn thì không được….

Tôi vẫn chưa từ bỏ hy vọng mong manh. Tôi vẫn còn hy vọng rằng Joo Seung-hyuk và Kim Joon sẽ lại yêu nhau như trong nguyên tác khi bước vào học kỳ 2.

Đương nhiên, khi gặp Kim Joon tôi cũng thấy tiếc khi một đứa trẻ tốt bụng như vậy lại phải kết đôi với một tên cuồng công, nhưng S và M ở bên nhau chẳng phải mới là hạnh phúc đích thực sao?

“Anh đang nghĩ gì vậy? Lẽ nào anh lại đang nghĩ về thằng nhãi nào trước mặt em đấy à?”

Tên cuồng chiếm hữu này quá sắc sảo rồi. Tôi vội vàng lắc đầu.

“Đâu có chuyện đó. tôi, tôi đang nghĩ về cậu đấy chứ!”

“Nghĩ về em?”

“Ừ. Nghe nói cậu vẫn liên tục từ chối kiểm tra tỷ lệ tương thích à?”

“Vâng.”

“Tại sao?”

“Em phải làm vậy sao?”

Joo Seung-hyuk trơ trẽn hỏi ngược lại. Mọi người đang trong tình trạng khẩn cấp vì cậu ta mà cậu ta lại chẳng bận tâm đến một chút nào.

“Từ sau khi ở cùng với tôi, cậu đã chưa từng kiểm tra tỷ lệ tương thích với Guide nào khác. Có lẽ phản ứng từ chối Guiding đã kết thúc rồi cũng nên. Có thể đã hồi phục rồi và tỷ lệ tương thích với các Guide khác cũng sẽ tốt ấy chứ.”

Có lẽ tôi đã kiểm tra tỷ lệ tương thích vào thời điểm phản ứng từ chối Guiding của Joo Seung-hyuk sắp kết thúc rồi cũng nên.

Nếu vậy thì có khả năng không chỉ tôi có tỷ lệ cao, mà tỷ lệ tương thích với các Guide khác cũng đã hồi phục hoàn toàn.

“Vậy thì sao ạ?”

“Vậy thì sao á. Nếu phản ứng từ chối Guiding đã kết thúc thì đương nhiên phải đổi người phụ trách chứ….”

“Em đã có Guide rồi, việc em có phản ứng từ chối với thằng nhãi nào khác hay không thì có liên quan gì ạ.”

“Gì cơ?”

Tại sao tôi lại là Guide của cậu ta chứ? Tôi ngớ người nhìn cậu ta. Nhưng tôi không thể nói gì trước ánh mắt sắc như dao của Joo Seung-hyuk.

“Lẽ nào anh muốn Guiding cho thằng nhãi nào khác?”

“K-không phải vậy, tôi lo cho cậu thôi. Guiding thì nên nhận từ nhiều người cho tốt mà. Phải nhanh chóng làm cho phản ứng từ chối Guiding biến mất thì….”

“Đừng lo. Em sẽ không đời nào nhận Guiding từ thằng nhãi nào khác ngoài Lee Yeon-soo đâu.”

Cậu ta cười khẩy rồi hôn lên môi tôi. Tôi giật mình và nhìn xung quanh.

“Sao anh lại giật mình như vậy?”

“Mấy đứa nhỏ đang nhìn kìa.”

Đây là sảnh ký túc xá nên có rất nhiều người. Cũng có người đang nhìn chúng tôi.

“Bọn họ nhìn thì sao ạ? Đằng nào chúng ta cũng là mối quan hệ sẽ kết hôn mà.”

“Gì cơ?”

“Sao anh lại ngạc nhiên như vậy? Chẳng phải chúng ta đã quyết định rồi sao.”

Hóa ra cậu ta vẫn chưa quên chuyện đó. Sau buổi họp báo cậu ta không hề nhắc lại nên tôi đã an tâm phần nào rồi chứ.

“Ơ, thang máy đến rồi.”

Tôi không trả lời mà vội vàng bước vào thang máy. Joo Seung-hyuk cũng im lặng đi theo tôi.

“Hôm nay cảm ơn cậu vì đã xách cặp giúp tôi.”

Vừa đến phòng, tôi đã định đuổi cậu ta về. Nhưng Joo Seung-hyuk lại bước vào một cách quá tự nhiên.

Ừ, cậu muốn vào thì cứ vào đi. Tôi không có can đảm để đuổi tên cuồng chiếm hữu đã xâm nhập vào phòng mình.

“cậu muốn uống gì không?”

“Anh, lẽ nào anh định chùi mép sau khi đã cướp đi sự trong trắng của em sao.”

Giọng của Joo Seung-hyuk trở nên âm u. Ý định chuyển chủ đề của tôi đã thất bại.

“V-vậy à.”

“Anh, cuối tuần này anh về nhà đúng không ạ?”

“Ừ.”

Gia đình đã rất lo lắng vì chuyện tôi nhập viện. Đặc biệt là mẹ tôi đã bị sốc rất nhiều, thậm chí bà còn nói rằng tôi nên tạm thời nghỉ học hoặc bỏ nghề Guide đi.

Sau khi xuất viện, bà đã muốn tôi nghỉ ngơi ở nhà một thời gian, nhưng tôi không thể nghỉ học được nữa nên đã quay trở lại ký túc xá.

Sau đó bà vẫn liên tục lo lắng nên tôi định về nhà vào cuối tuần này để bà yên tâm. Tôi cũng đã báo trước cho Joo Seung-hyuk rồi.

“Cho em đi cùng với. Em muốn chào hỏi bố mẹ anh và chọn ngày luôn ạ. Được không ạ?”

Được không cái gì chứ? Được cha mẹ chấp nhận kết hôn đã là chuyện kinh khủng rồi, giờ lại còn muốn chọn ngày nữa à?

“À, cái đó thì hơi….”

Tôi làm việc như một con rối vì sợ tên cuồng chiếm hữu, nhưng ngay cả chuyện này tôi cũng không thể chấp nhận được.

Khi tôi ấp úng, ánh mắt của Joo Seung-hyuk trở nên dữ tợn.

“Sao ạ? Lẽ nào nếu anh có ý định chà đạp lên sự trong trắng của em thì dù là Lee Yeon-soo em cũng không thể tha thứ được.”

Joo Seung-hyuk, tôi đã cứu mạng cậu mà cậu lại đối xử với tôi như vậy à? Ân nhân cứu mạng cũng bị cậu uy hiếp được à! Cậu có thể nương tay một chút có được không? Đằng nào thì cậu cũng đâu còn là lần đầu tiên thật đâu!

Tôi biết cậu ta đang nói dối nhưng lại không có cách nào chứng minh nên chỉ muốn phát điên lên.

Hơn nữa, tôi không hề mong chờ bất kỳ sự đền đáp nào, nhưng việc cậu ta không hề thay đổi thái độ dù tôi đã cứu mạng cậu ta chẳng phải là quá đáng lắm sao?

Nhưng tôi không thể mong chờ lẽ thường từ một tên cuồng chiếm hữu. Tôi cố gắng che giấu cảm xúc thật và gượng cười.

“Không phải vậy, tại tôi vẫn còn là sinh viên. Cậu vừa mới hồi phục mà đã đòi kết hôn thì bố mẹ sẽ ngạc nhiên đấy.”

“Vậy thì chúng ta đính hôn trước nhé?”

Joo Seung-hyuk, cậu thực sự định chọn ngày cưới đấy à?

“À, không. Dù sao thì bố mẹ cũng đã vất vả nuôi tôi lớn, tôi không thể lén lút đi như vậy được….”

“Lén lút đi là sao ạ?”

“tôi phải tốt nghiệp, kiếm tiền sinh hoạt rồi báo hiếu cho bố mẹ xong mới kết hôn được….”

“Em sẽ cho anh tiền.”

Tôi làm sao có thể tiêu tiền của cậu được chứ! Ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi tiêu tiền của tên cuồng chiếm hữu!

Tôi đang sống bằng cách rút tiền tiết kiệm, trong khi vẫn cất giữ cẩn thận tiền và thẻ của Joo Seung-hyuk.

“Không, không phải vậy…. Dù sao thì muốn kết hôn cũng phải tiết kiệm một ít tiền của mình chứ. Có vậy mới mua được nhà….”

“Anh nghĩ em sẽ bảo anh mua nhà cho em sao? Anh chỉ cần mang mỗi người đến thôi.”

Joo Seung-hyuk bật cười, chặn đứng hoàn toàn lời biện minh của tôi. Tại sao tên nhóc này lại có quá nhiều tiền đến mức vô dụng như vậy chứ….

“Vậy là giải quyết xong vấn đề rồi đúng không ạ? Thứ bảy mấy giờ chúng ta đi ạ?”

Cậu ta thực sự định đến nhà tôi sao? Tuyệt đối không được. Tôi không thể giới thiệu một tên cuồng chiếm hữu cho bố mẹ được.

“J-Joo Seung-hyuk!”

Để ngăn chặn tình huống trở nên tồi tệ nhất, tôi đã lấy hết can đảm hét lên.

“Vâng, anh cứ nói đi ạ.”

“tôi cũng là lần đầu tiên!”

“Đương nhiên là phải vậy rồi ạ.”

Tôi rùng mình trước giọng điệu có phần lạnh lẽo của cậu ta. Nhưng tôi không thể dừng lại ở đây được.

Tôi siết chặt nắm đấm và dũng cảm thốt ra những lời mà bấy lâu nay tôi đã kìm nén.

“cậu cứ nói tôi cướp đi sự trong trắng của cậu, nhưng sự trong trắng của tôi cũng bị cậu cướp đi rồi. Vậy nên chúng ta đang ở vị trí ngang bằng nhau.”

“Em sẽ chịu trách nhiệm.”

Joo Seung-hyuk trả lời một cách lạnh lùng đến mức khiến sự bi tráng của tôi trở nên thật lố bịch.

“Gì?”

“Em nói là em sẽ chịu trách nhiệm với anh mà.”

Không. Đừng làm vậy. Không cần chịu trách nhiệm đâu….

“Tại sao…?”

Tại sao cậu lại phải chịu trách nhiệm với tôi chứ!

Tôi bật ra giọng nói nghẹn ngào mà ngay cả tôi cũng không nhận ra. Tôi thực sự muốn khóc.

“Đã cướp đi sự trong trắng thì đương nhiên phải chịu trách nhiệm rồi ạ. Dù sao thì em cũng khá bảo thủ đấy.”

Mấy tên bảo thủ chết hết rồi chắc? Tuyệt Luân Bảo Thủ Cuồng Công à, Ùngie nhà tôi sẽ cười cho mà xem.

“T-thì, thì từ từ thôi mà….”

“Từ từ đến bao giờ ạ?”

“Seung-hyuk à, sao cậu lại vội vàng như vậy? cậu mới 20 tuổi thôi mà. Nếu cậu kết hôn nhanh như vậy rồi sau này gặp được người mà cậu thích hơn thì sao?”

Kế hoạch thoát khỏi trách nhiệm bằng cách nhấn mạnh rằng cả hai đều còn trinh trắng đã thất bại một cách thảm hại. Đến nước này tôi đành phải cố gắng thuyết phục tên cuồng chiếm hữu bằng lý lẽ. Nhưng Joo Seung-hyuk vẫn không lay chuyển.

“Chuyện đó không thể xảy ra đâu. Trong mắt em chỉ có Lee Yeon-soo thôi.”

“Nhưng tương lai thì không ai biết trước được mà. Cậu có thể gặp được một người tốt hơn tôi mà….”

“Người tốt hơn anh là người như thế nào ạ?”

“Ờ…. Một người đẹp trai hơn, cao hơn và có thân hình đẹp hơn tôi….”

“Anh là hình mẫu lý tưởng của em ạ.”

Đâu có chuyện đó! Cậu thích những người có vẻ ngoài đoan trang, dáng người cao ráo và vạm vỡ như Kim Joon mà! Lee Yeon-soo chỉ là một bông hoa không có hương thơm thôi mà! Đáng ghét mà!

Nhưng dù tôi có nhớ lại nguyên tác thì giờ cậu ta đâu phải là cậu ta trong đó nữa, tôi không còn gì để nói nữa.

“Một người có năng lực hơn tôi.”

“Ở đâu ra người có năng lực bằng anh ạ?”

“Cấp bậc đâu phải là tất cả.”

“Tỷ lệ tương thích của chúng ta là 93 đấy ạ.”

Đúng vậy. Không giống như trong nguyên tác, lần này không phải Kim Joon mà là tôi đã ghi được tỷ lệ tương thích khủng khiếp.

“Có thể một người giàu có sẽ xuất hiện thì sao.”

“Anh, anh nghĩ em cần tiền chắc?”

“Không…. Nhưng nếu là đối tượng có lợi cho việc kinh doanh thì….”

“Em không cần những thứ đó. Em có thể phát triển công ty bằng năng lực của mình.”

“……”

Joo Seung-hyuk đã bác bỏ tất cả những lập luận của tôi. Tôi cũng không còn gì để nói nữa.

“Rõ ràng là em chỉ cần mỗi Lee Yeon-soo thôi mà. Nếu em không bắt được anh thì em sẽ hối hận cả đời mất. Hơn nữa, ngoài anh ra thì cơ thể em cũng không phản ứng đâu.”

Joo Seung-hyuk nắm lấy tay tôi rồi đặt lên ngực cậu ta. Tôi cảm nhận được nhịp tim đang đập nhanh của cậu ta.

“Chỉ khi có anh thì em mới thở được. Anh đã tạo ra em như thế này mà. Anh phải chịu trách nhiệm chứ.”

“……”

Tôi không thể nói gì trước ánh mắt tha thiết của cậu ta. Thấy tôi im lặng, vẻ mặt của Joo Seung-hyuk nhanh chóng trở nên lạnh lẽo.

“Hay là việc muốn ở bên em chỉ là cái cớ, Lee Yeon-soo muốn gặp thằng nhãi nào khác à? Anh không tự tin rằng anh có thể chỉ nhìn mỗi em suốt đời sao?”

“……”

Không ạ. Không phải là tôi không tự tin rằng tôi có thể nhìn mỗi Joo Seung-hyuk suốt đời, mà là tôi cảm thấy tôi có thể sống tốt với bất kỳ ai trừ cậu.

Nhưng tôi giấu kín cảm xúc thật và lắc đầu.

“Không phải vậy. tôi biết tìm đâu ra người như cậu chứ….”

“Em có điểm nào khiến anh thích ạ?”

“Hả?”

“Anh thích em ở điểm nào? Lee Yeon-soo thích em ở điểm nào?”

Joo Seung-hyuk áp sát mặt tôi. Nhìn vào đôi mắt đen láy chứa đầy sự lạnh lẽo, tôi vô thức mở miệng.

“cậu đẹp trai mà.”

Ngay khi thốt ra lời, tôi đã nhận ra mình đã mắc sai lầm. Đây là điều tuyệt đối không nên nói.

“Anh thích khuôn mặt em à?”

“Ừ.”

Nhưng vì sẽ rất gượng gạo nếu phủ nhận câu hỏi đó, nên tôi đã khẽ gật đầu.

“May quá. Em nghĩ em sẽ bắt đầu thích khuôn mặt mình đấy ạ.”

“……”

Joo Seung-hyuk ghét khuôn mặt của mình, khuôn mặt y hệt mẹ cậu ta. Cậu ta càng ghét hơn khi lớn lên và nó bắt đầu giống khuôn mặt của bố.

Lý do cậu ta đặc biệt nhạy cảm với những câu chuyện về ngoại hình cũng là vì điều này.

Thà cậu ta nổi giận ngay khi nghe thấy tôi nói cậu ta đẹp trai còn hơn, nhìn vẻ mặt có vẻ buồn bã không giống với Joo Seung-hyuk, tôi lại nhớ đến quá khứ của cậu ta và lòng tôi trùng xuống.

Tôi bốc đồng hôn lên má cậu ta.

“G-gì vậy ạ?”

Cậu ta giật mình và sờ lên má mình. Đây là lần đầu tiên tôi thấy Joo Seung-hyuk lúng túng đến vậy.

“Vì cậu đẹp trai mà.”

Đó là một hành động bốc đồng, nhưng tôi không hề hối hận.

“Anh bảo là anh xấu hổ mà.”

“Bây giờ tôi vẫn xấu hổ. Nhưng cậu đẹp trai quá mà.”

Joo Seung-hyuk bật cười.

“Nếu làm thì phải làm cho đàng hoàng chứ. Anh quên những gì em đã dạy anh hôm qua rồi à?”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo