Cái Kết Của Thế Giới Này, Tôi Chẳng Mảy May Bận Tâm - Chương 36

Lịch đăng: Thứ 5 và CN

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 36

"Có gì phải áy náy đâu."

Kafka vốn đã biết Soren là người như thế, những lời cậu ta nói cũng chẳng sai, và hơn hết...

'Tất cả sự chú ý của mình đều đổ dồn vào việc tránh xa cậu ta.'

Tất nhiên, Kafka cũng là con người nên cảm giác không được dễ chịu cho lắm. Đôi khi anh cũng sắc bén với Soren, nhưng nếu hỏi có từng bị tổn thương không thì tuyệt nhiên là không. Không hiểu vì sao, nhưng từ một lúc nào đó, việc ai đó ghét mình chẳng còn làm Kafka bận tâm nữa.

'Mình cũng đâu có mối quan hệ tốt đẹp gì.'

Có lẽ vì anh không quá kỳ vọng vào người khác chăng?

Kafka gãi gáy, cảm thấy thật phức tạp. Dù sao thì, việc Aisha không thể tha thứ cho Soren lại xuất phát từ chính anh, điều đó khiến mọi chuyện trở nên khó khăn hơn anh nghĩ. Không thể nào bắt tay với Soren để giả vờ làm bạn được.

Aisha khá nhạy bén nên có diễn kịch cũng chẳng ích gì. Còn chuyện liệu có thật sự trở thành bạn bè với Soren không ư...? Chắc chắn câu trả lời là 'không thể'. Vì nhiều lý do, đó là một việc xa vời.

Việc Soren có muốn kết bạn với Kafka để hòa giải với Aisha hay không đã là một dấu chấm hỏi, và điều đó có khả thi ngay từ đầu không cũng là một ẩn số. Gần đây họ vẫn khá hòa thuận, nhưng đó chỉ là một liên minh tạm thời để hòa giải với Aisha, chứ chưa thể nói là đã mở lòng.

'Hơn nữa, Soren cực kỳ ác cảm với mình.'

Bức chân dung anh nhìn thấy trong phòng Soren cách đây không lâu lại lướt qua tâm trí. Người phụ nữ mang vẻ u buồn gợi nhớ đến anh. Có thể là anh đã sai, nhưng nếu Soren có lý do để ghét anh đến vậy thì khả năng cao là do mẹ cậu ta.

Chuyện này không dễ đâu. Kafka nhíu mày. Có lẽ vì anh vô tình lộ ra vẻ mặt u ám, Aisha lo lắng nhìn anh.

"Anh thật sự ổn chứ?"

"Anh ổn mà. Chỉ là... hơi phức tạp thôi."

Kafka khoanh tay, chọn lời nói. Nếu anh nói rằng Aisha không cần bận tâm đến mình, cứ sống theo ý mình dù ai có ghét bỏ mình đi chăng nữa thì mọi chuyện có thể được giải quyết. Bởi vì Aisha luôn ngụ ý rằng nếu "phần không thể tha thứ" được giải quyết, con bé hoàn toàn có thể hòa giải với Soren.

"..."

Nhưng như mọi khi, Kafka không thể mở lời. Anh nghĩ rằng nếu mình là Aisha, con bé có thể bị tổn thương thay vì cảm thấy nhẹ nhõm. Sớm muộn gì cũng phải xa cách, nhưng hà cớ gì phải xa nhau theo cách đau đớn như vậy? Ngay từ đầu, mục tiêu của anh trong mối quan hệ này là để nó tự nhiên biến mất, chứ không phải bùng nổ.

"Anh rất vui vì em quan tâm đến anh."

"..."

"Anh mình nghĩ em đang phải hy sinh quá nhiều vì anh."

"Hy sinh gì chứ. Không làm bạn với cái đồ chó má đó thì có gì là hy sinh."

"Nhưng em đâu biết được. Ibelnoia sẽ là người như thế nào trong cuộc đời em."

Aisha không phủ nhận. Cảnh cuối cùng của webtoon hiện lên trên khuôn mặt đang suy tư. Nụ cười hạnh phúc tột độ ấy.

Ngay cả khi không phải tình yêu, với tư cách là một Kiếm Thánh, Soren sẽ là một tấm gương tốt cho sự trưởng thành của Aisha, là một nhân vật vĩ đại sẽ trở thành gia chủ của Công tước Ibelnoia và vị anh hùng cứu thế giới, nên việc duy trì mối quan hệ thân thiện chẳng có gì là tệ.

Chỉ vì anh mà đánh mất Soren thì thật đáng tiếc cho cuộc đời Aisha. Ý nghĩ phải tìm cách hòa giải họ bùng lên trong lòng anh.

"Dù sao thì, cảm ơn lòng tốt của em. Thật sự chỉ có Sasha thôi."

"Đúng không? Chỉ có em thôi mà?"

Aisha có vẻ hơi đắc ý. Kafka mỉm cười gật đầu, nhưng trong lòng lại nảy ra một ý nghĩ. Nếu Aisha biết, con bé có thể sẽ thất vọng. Anh tự an ủi rằng tất cả những điều này cuối cùng cũng là vì con bé.

***

'Mình phải nói chuyện với Soren.'

Đó là giờ ăn trưa, và Soren thường dùng cầu thang thoát hiểm. Dù biết điều đó, Kafka vẫn đường hoàng mở cánh cửa sắt và bước vào cầu thang thoát hiểm.

"Ibelnoia, cậu có ở đây không?"

Kafka hỏi thẳng, nhìn quanh chiếu nghỉ cầu thang. Chờ một lát, anh nghe thấy tiếng bước chân, rồi Soren từ trên cầu thang vội vã đi xuống. Cậu ta không còn vẻ thù địch như trước, nhưng cũng chẳng có vẻ gì là vui vẻ.

'Trở lại điểm xuất phát rồi.'

Kafka nghĩ rằng mối quan hệ của họ đã dịu đi một chút sau khi nói chuyện về việc hòa giải với Aisha, nhưng có vẻ mọi thứ lại trở về số 0. Kafka nhớ lại bàn tay run rẩy của Soren trong cái lồng chim mấy ngày trước. Anh không rõ lắm, nhưng chắc chắn có liên quan đến quá khứ của cậu ta.

'Nhưng bây giờ còn quá sớm để đào sâu nguyên nhân.'

Để nhổ một củ cây ăn rễ một cách nguyên vẹn, không nên đào bừa bãi mà phải cẩn thận đào từ từ xung quanh. Vì vậy, Kafka quyết định rải mồi nhử, đồng thời đạt được mục đích khi đến gặp cậu ta hôm nay.

"Tôi nghe nói cậu vẫn chưa hòa giải với Sasha."

"...Cậu không đến để trêu chọc tôi chứ?"

"Đương nhiên là không. Hôm qua tôi có nói chuyện với Sasha, và tình cờ lại có được một manh mối có thể giúp ích cho việc hòa giải của hai người."

Thực ra là anh đang dẫn dắt, nhưng lại giả vờ là tình cờ. Mắt Soren hơi nheo lại. Cậu ta tỏ vẻ không hiểu tại sao Kafka lại sốt sắng như vậy.

"Tôi có hỏi cậu lời khuyên, nhưng cậu chủ động đến mức này nên tôi có chút bất an đấy."

"Cậu có thể nghe tôi nói hết được không? Nếu sau đó cậu vẫn nghi ngờ thì tôi cũng đành chịu."

"Cứ nói đi."

“Có rất nhiều nguyên nhân, nhưng nguyên nhân lớn nhất là do tôi.”

“Do cậu?”

“Ừm. Nên nếu cứ thế này mà mối quan hệ của hai cậu đổ vỡ hoàn toàn thì tôi sẽ áy náy lắm.”

"Thế nào, cậu có muốn nghe không?" Kafka khẽ hất cằm. Soren trầm ngâm một lát rồi thở dài thườn thượt, nhìn Kafka. May mắn thay, với vẻ mặt và không khí hiện tại, có lẽ cậu ta sẽ không ra lệnh đuổi khách.

“Sẽ dài dòng chứ?”

“Tùy vào tình huống.”

“Tôi có thể nói thẳng không? Thành thật mà nói, bây giờ tôi thấy khó chịu khi phải đối mặt với cậu.”

Soren nói ra một sự thật rất thẳng thắn. So với thời điểm cậu ta cứ thế bộc lộ sự thù địch mà không nói rõ lý do, đây quả là một bước tiến vượt bậc. Dù sao thì sự hiện diện của anh vẫn làm Soren khó chịu, Kafka cẩn thận hỏi, tránh nhìn thẳng vào mắt cậu ta.

“Đến mức nào?”

“Khá nhiều. Đến mức có thể tức giận nếu sơ sẩy.”

“Vậy thì… cậu ngồi bên kia. Tôi sẽ ngồi đây.”

Kafka chỉ vào bậc thang phía trên chiếu nghỉ. Nửa tầng trên và nửa tầng dưới. Với khoảng cách này, họ hoàn toàn có thể nói chuyện mà không cần đối mặt. Soren gật đầu, lập tức quay người bước lên cầu thang. Tiếng sột soạt của cậu ta ngồi xuống vang vọng từ phía trên đầu.

“Giờ ăn trưa rồi, tôi sẽ vừa ăn vừa nói chuyện.”

“Giữa lúc này mà cậu còn chuẩn bị cơm nước chu đáo à? Thật là…”

“Cậu khỏe mạnh, có thể bỏ bữa cũng được, nhưng tôi thì không, sẽ bị sụt giảm năng lượng.”

“Thôi được, bụng đói mà hút cái thứ đó thì không tốt đâu.”

Soren lẩm bẩm. Kafka đang bóc gói sandwich thì dừng lại, nhìn lên đầu. Quả thật, trong từ điển thảo dược học có nói rằng việc hít khói milenka khi đói rất dễ gây ra tác dụng phụ.

“Ibelnoia khá am hiểu về milenka nhỉ.”

“Lần trước tôi đã nói rồi mà. Khi người quen bị bệnh, tôi thường dùng nó.”

“Là người thân cận sao? Thấy cậu nhớ rõ thế mà.”

“…”

Soren im lặng. Không rõ là cậu ta không thể nói hay không muốn nói, nhưng có một điều chắc chắn là bầu không khí bỗng chốc trở nên tồi tệ.

“À, dù sao thì.”

Kafka hơi lúng túng, vội vàng đổi chủ đề để cứu vãn tình hình. Anh còn chưa kịp nói vào trọng tâm mà đã chọc giận Soren ngay từ đầu. Kafka nghĩ thầm rằng dù có tò mò đến mấy cũng không nên nhắc đến chuyện milenka trong một thời gian rồi tiếp tục câu chuyện.

“Khi nói chuyện với Sasha, có nhắc đến chuyện của cậu, Ibelnoia. Cậu có đang nghe không?”

“…Cứ nói tiếp đi.”

“Cậu đã cố gắng nói chuyện rồi đúng không? Dù Sasha không chấp nhận…”

“…”

“Dù vậy, Sasha nói rằng giọng điệu của cậu đã mềm mỏng hơn rất nhiều.”

“…Sasha nói vậy sao?”

Soren hỏi lại với giọng điệu hơi dịu đi. Kafka chớp lấy cơ hội, hơi phóng đại một chút để khen ngợi Soren.

“Đúng vậy. Không chỉ với con bé mà với những người khác cũng mềm mỏng hơn rất nhiều. Sasha hình như cũng nghĩ tích cực về điều đó. Thay đổi cách nói chuyện không phải dễ, cậu thật tuyệt vời.”

“Làm quá lên rồi đấy.”

Soren trả lời như không có gì, nhưng lại có vẻ hơi vui mừng, ngượng ngùng. Kafka cắn một miếng sandwich, cho Soren một khoảng thời gian để thưởng thức thành quả từ sự thay đổi của mình. Dù sao thì phải biết được vị ngọt của thành công thì mới có động lực mà cố gắng tiếp chứ?

“Nhưng con bé nói vẫn chưa thể tha thứ được.”

“…”

Cây roi đi ngay sau củ cà rốt. Kafka không rõ lắm, nhưng anh nghĩ rằng vẻ mặt đang giãn ra của Soren chắc hẳn đã lập tức trở nên khó chịu. Kafka vừa tưởng tượng khuôn mặt của Soren trong đầu vừa tiếp tục cuộc trò chuyện.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo