Cẩm Nang Sống Còn Của NPC - Chương 4

Chương 4

Tác giả: 낱말

Dịch: My

Nếu có gì sai sót, xin hãy bình luận nha.

Jinon có thói quen xấu là làm những điều hiển nhiên rồi coi đó như thể là việc gì đó tuyệt vời. Đến mức đó thì cậu nghĩ sẽ tốt hơn nếu hắn trở thành một tiểu thuyết gia hơn là game thủ.

Mỗi lần Jinon nói những điều vô nghĩa thì răng cậu lại nghiến chặt. Và muốn chỉ ra những chỗ vô lý đó thôi. Nhưng So Geum chỉ luôn có thể làm một chuyện.

Chính là chờ đợi.

“Em có nhớ anh nhiều không?”

“…….”

“Ừ thì, anh nhớ em lắm.”

Mặc dù không có câu trả lời nào được thốt ra nhưng Jinon vẫn cứ tiếp tục màn độc thoại của mình.

Bình thường, hắn ta chỉ thở dài và lờ đi, nhưng hôm nay thì lại khó chịu một cách bất thường và còn hơi nôn nóng.

‘Mình đã rất mệt mỏi từ sáng sớm tới giờ rồi’

Sau khi hít một hơi thật sâu và thở phù ra, So Geum đã bình tĩnh lại. Nhưng ánh mắt cậu vẫn chăm chú vào bộ đồ của hắn.

Đúng vậy. Thứ đang sôi sục bên trong cậu 100% chính là sự ghen tị.

‘NPC So Geum’ không có gì hơn ngoài là trưởng thôn trẻ tuổi của làng Elche, nhưng 'người chơi thử nghiệm So Geum' lại có cùng chức vụ với người đàn ông trước mặt.

Chức vụ của một sát thủ sử dụng dao găm và dây xích có gắn lưỡi dao được gọi là 'Avenger'. 

Không có lý do đặc biệt nào khiến So Geum chọn Avenger làm chức vụ của mình. Chỉ vì những kỹ năng độc đáo, sự nhanh nhẹn và hào nhoáng của Avenger hiện lên ở phần cuối của đoạn video quảng cáo đã khắc sâu vào tâm trí cậu.

Kể từ khi So Geum đắm chìm vào trò chơi đó, cậu đã tạo ra một nhân vật có chiều cao chỉ bằng 1/5 của cậu ngoài đời thực.

Ngoài những con quái vật được thiết lập tự động nhắm mục tiêu, cậu sẽ ít bị kẻ thù chú ý và có thể chơi một cách tự do, nhanh hơn trong chế độ PVP.

Được tạo ra từ một cơ thể nhỏ bé như vậy thực sự giúp cậu rất nhiều ở việc chiếm thế thượng phong trong khi chiến đấu.

Nhưng nếu biết rằng việc tùy chỉnh tại thời điểm đó sẽ ảnh hưởng đến ngoại hình NPC thì mình sẽ không bao giờ chạm vào nó.

Ánh mắt dịu dàng được một chút rồi lại trở nên sắc bén khi cậu nhớ lại những ký ức về việc chinh phạt đảo Eure trong những ngày thử nghiệm beta của mình. 

Nhưng người đàn ông đó là thứ gì vậy. Hãy nhìn vào khối cơ to lớn gắn trên cơ thể cao và mảnh khảnh của hắn ta đi. Trông chẳng nhanh nhẹn chút nào cả.

Không biết phải mất bao nhiêu giờ để thiết kế ra khuôn mặt tràn đầy sự mạnh mẽ đó, nhưng cũng có vẻ khác xa với những từ ngữ lén lút hoặc tấn công bất ngờ, như thể nó sẽ thu hút sự chú ý của người khác.

So Geum vừa lẩm bẩm vừa nhìn Jinon, người có vẻ như không hiểu rõ lắm về chức vụ của mình. Dù không biết hắn lấy nó bằng cách nào nhưng vật dụng thế là quá đủ với hắn ta rồi.

So Geum chỉ nghĩ hắn là một tên giàu có mà không biết rằng người trước mặt cậu đang cạnh tranh cho vị trí nhất nhì trong bảng xếp hạng Avengers, và người chơi đó đã lợi dụng các thành viên cùng bang hội trong gần một tháng chế tạo ra các vật phẩm chỉ để trông thật ngầu trước mặt một NPC.

Tất nhiên, câu nói đó cũng không hoàn toàn sai.

'Điều đó thực sự làm mình rất khó chịu.'

Dù không thể mua các mặt hàng người chơi bán nhưng cậu vẫn được tham quan các phiên chợ đấu giá do họ điều hành.

Nhờ đó mà cậu mới có thể biết được. Rằng vật phẩm đó rất có giá trị.

Bằng cách nào đó mà ánh mắt của cậu lại rất hung tợn khi nhìn thấy hắn ta mặc vật phẩm đắt đỏ nhất máy chủ đến khoe khoang thay vì lấy nó đi săn.

Jinon đang bận tán tỉnh vị trưởng làng yêu quý của mình mà không biết trong lòng So Geum đang có những suy nghĩ như vậy.

“Dù đã rất vất vả mới kiếm được thứ này, nhưng anh vẫn rất vui vì vợ mình thích đến mức không thể rời mắt khỏi nó. Hay chúng ta cùng mặc nó để trông giống cặp đôi nhỉ? À không được. Trưởng làng của chúng ta trông đẹp hơn khi mặc đồ trắng nên là, ừm…”

“…….”

“Anh nghĩ váy cưới sẽ hợp với em hơn đấy?”

Làm ơn, dừng lại đi…

So Geum phải cố gắng hết sức để giữ tâm trú không đi quá xa.

Nghĩ lại thì việc Jinon tìm đến cậu đã được 1 năm 6 tháng rồi.

Và cũng đã 3 tháng kể từ khi hắn ta gọi cậu là vợ, lúc đầu cậu rất ngại nhưng chưa được bao lâu thì cái tên mặt dày Jinon vẫn luôn không ngần ngại thốt ra cái danh xưng xấu hổ đó ngay cả ở những nơi có nhiều người đang nhìn.

So Geum cũng đã quen với điều đó và bây giờ nó chẳng là gì với cậu cả. Mấy từ như vợ, bé yêu giờ đây không còn gì đặc biệt nữa. Nhưng còn một điều còn tệ hơn.

Trong khi đang dò xét ánh mắt Jinon liệu hôm nay hắn ta có làm chuyện đó nữa không, không biết hắn ta nghĩ gì, mà lại đột nhiên nhếch khóe miệng lên và lẩm bẩm với một nụ cười ghê tởm.

“A, khía cạnh này của em có hơi dâm đãng đấy.”

“…….”

“Miệng của vị trưởng làng nhỏ bé của chúng ta có hẹp không nhỉ.”

Nếu hẹp thì làm sao nào!

Giọng nói ấy ngọt ngào đến nỗi khiến ngay cả những lời nói tục tĩu cũng trở nên giống như một bản tình ca xuyên thấu vào tai mình.

‘Giọng nói hay nhưng chẳng được ích gì cả.’

So Geum vội vàng di chuyển ánh mắt của mình đến biểu tượng bánh răng hiện ở rìa giao diện. 

Người đàn ông như một tai ương đó sẽ lảm nhảm hàng giờ liền sau khi anh ta bắt đầu. Cậu phải nhanh lên trước khi hắn ta mở miệng lần nữa.

Ngay khi cửa sổ cài đặt hiện lên, So Geum đã chuyển từ chế độ chatting thành text với sự khéo léo quen thuộc. Giá mà chế độ này được duy trì liên tục thì tốt biết mấy, nhưng hệ thống thỉnh thoảng sẽ gặp trục trặc như thế này.

‘Haiz’

Vừa mới hạ một nửa cửa sổ cài đặt xuống, khuôn mặt hắn ta đập ngay trước mũi khiến hơi thở của cậu nghẹn lại trong cổ họng. 

[Chung/Jinon] : Trong giấc mơ của bé yêu tối hôm qua có anh không ha ha, hôm nay trông em có vẻ hơi mệt mỏi đấy? (Aegyo)

Jinon, người từng nhìn kỹ mọi ngóc cạnh trên khuôn mặt dễ thương của vị trưởng làng, đã ngừng lẩm bẩm một mình và ngay sau đó lại bắt đầu 'trò chuyện' với So Geum.

[Hệ thống: Người chơi ‘Jinon’ đang nói chuyện.]

[NPC] Sogeum: Xin chào. Những người khai phá đã đến làng Elche. Tôi là trưởng làng So Geum. Nếu bạn gặp bất kỳ khó khăn nào, hãy yêu cầu tôi giúp đỡ bất cứ lúc nào! 

[Chung/Người chơi] Jinon: [Chào hỏi.]

Trưởng làng NPC So Geum, người đang giữ phép tắc đúng mực và nở một nụ cười thân thiện đã mỉm cười rạng rỡ và chào đón Jinon bằng giọng nói hào hứng ngay khi nhận được lời chào từ hắn.

[NPC] So Geum: Ngài đã đến rồi sao, vị cứu tinh của làng Elche, ngài Jinon. Tôi đã đợi ngài cả một ngày dài đấy!

Đối với người chơi bình thường, có thể hỏi 'Bạn tìm tôi để làm gì?' hoặc 'Bạn lại đến nữa à? "Xin mời vào!" là câu trả lời duy nhất, nhưng nhờ có độ thiện cảm cao mà hắn tích lũy được hàng ngày nên đã có một tin nhắn đặc biệt được gửi đến cho Jinon. Chỉ cần ngậm những lời này vào miệng thôi cũng đủ làm mình tức chết rồi.

[Chung/Jinon] : Dạ vâng, vợ. Anh cũng nhớ em lắm. (Ngại ngùng)

Gì cơ, ngại ngùng? Dù chỉ nhìn thấy tin nhắn thôi nhưng nó vẫn làm cậu tức đến nỗi nghiến chặt răng lại. Và tất nhiên là hắn ta sẽ không thể nhìn hoặc nghe thấy được.

Cứ mỗi lần gặp Jinon thì độ tức giận của So Geum ngày một tăng nên cậu đã thề lần nữa. Giả sử nếu thoát khỏi trò chơi này thì mình nhất định sẽ sửa cái hệ thống chuyển đổi nhắn tin một cách thân thiết vô ích này.

[Hệ thống: Đã nhận được vật phẩm 'Hoa Delphinium [thường]' từ người chơi 'Jinon'. Độ hảo cảm tăng lên 1.]

Sau đó, Jinon chọn [Tặng quà] trong số các hành động được nhập liệu, và một loạt bó Delphinium xuất hiện trong kho đồ của So Geum.

Hoa Delphinium xanh được biết đến rộng rãi như một vật phẩm yêu thích của tộc trưởng làng Elche. NPC So Geum ôm nó trong tay, mỉm cười rạng rỡ và đáp lại.

[NPC] So Geum: Quả nhiên người hiểu tôi nhất vẫn là ngài Jinon! Mong cho con đường sau này của ngài luôn gặp được nhiều may mắn!

Cậu chẳng thích chút nào về biểu cảm vui vẻ và những lời nói vừa thốt ra như thể bản thân đang rất hạnh phúc ấy.

Đây không phải là mình, không phải là mình…  So Geum cố gắng hết sức để phủ nhận bản thân trong khi nhắm chặt mắt (cậu ấy chỉ nhắm mắt trong đầu và quang cảnh trước mắt vẫn rất rõ ràng), rồi liếc nhìn Jinon.

Dù có nhìn thế nào thì trên gương mặt cậu vẫn là một biểu cảm trống rỗng. Nhưng trong lòng lại sắp điên lên vì tin nhắn lúc nãy.

‘Ơ?’

Mang trong mình suy nghĩ rằng hắn ta chắc chắn đang rất phấn khởi nhưng hai chân mày của người đối diện đang nhíu lại như sắp chạm vào nhau rồi.

Jinon cắn chặt môi như thể đang cấu xé nó ra, hắn nhìn lên không trung và toả ra với một luồng khí hung tợn dữ dội.

[Chung/Người chơi] Jinon: Em có nói thế với những người chơi khác không vậy? A, chết tiệt… (phẫn nộ)

Cậu không hề biết về mấy thứ như tính chiếm hữu của hắn ta, và cũng không muốn biết.

Khi định quay đầu đi (tất nhiên hắn ta sẽ không nhìn thấy) thì Jinon nhìn thẳng vào mắt cậu và nói.

[Chung/Người chơi] Jinon: Chắc em không làm vậy đâu đúng không, bé yêu? (Lo lắng)

[Chung/Người chơi] Jinon: Anh chỉ nói thế vì lo cho em thôi, nhưng nếu bé yêu của chúng ta thân mật với tên khác thì anh sẽ giết cmn chết hết bọn chúng. (Giận dữ)

‘Sao hắn ta lại tức giận khi nói những điều tốt đó vậy…’

Các tin nhắn với nội dung rùng rợn của hắn ta bắt đầu xuất hiện trên giao diện So Geum.

[Chung/Người chơi] Jinon: Tất nhiên điều đó không nên xảy ra, nhưng nếu có, anh sẽ bắt cóc em và nhốt ở trong nhà, sau đó sẽ móc mắt tên khốn đó ra. (Giận dữ)

[Chung/Người chơi] Jinon: Rồi sẽ trở về nhà… (Hưng phấn)

Hưng phấn?

So Geum dường như cảm nhận được điều gì đó và mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng cậu.

TIP! Mọi người đã nghe thấy tiếng khóc khó hiểu ở thung lũng Paurea rồi sao? Có lẽ là do tâm trạng thôi…

Bản dịch Cẩm Nang Sống Còn Của NPC của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo