Cẩm Nang Sống Còn Của NPC - Chương 5

Chương 5

Tác giả: 낱말

Dịch: My

Nếu có gì sai sót, xin hãy bình luận nha.

[Thông thường/ Người chơi] Jinon: Ha chết tiệt (hưng phấn)

[Thông thường/ Người chơi] Jinon: Những cái mẩu dữ liệu này đúng là làm anh khó chịu thật đấy (hưng phấn)

Thật tốt khi cậu thay đổi cài đặt cuộc trò chuyện. So Geum đã nhắm chặt mắt lại sau khi thấy nội dung mà chỉ cần nhìn thôi thì thị lực cũng giảm sút. Nhưng nhắm mắt lại cũng không có gì thay đổi nhiều.

Không biết liệu tất cả các nhân vật NPC có cùng một cài đặt hay không, nhưng một khi người chơi bước vào cùng một không gian, cơ thể của họ sẽ được di chuyển đến vị trí cố định và thiết lập thời gian cũng được thay đổi theo.

Đôi mắt của ‘NPC So Geum’ trở thành chiếc camera, cảm giác như có một cái màn hình lớn đập vào trước mặt cậu ấy.

Hệ thống này có những ưu nhược điểm rõ ràng. Đầu tiên, ưu điểm là bất kể nói gì, nhắm mắt, lắc đầu hay chạm vào trán sẽ không được truyền đạt đến người chơi. Nhược điểm là vẫn có thể nhìn thấy phía trước ngay cả khi nhắm mắt, và có thể nghe ngay cả khi bịt tai. 

Vậy nên dù không muốn nhìn cũng phải nhìn, không muốn nghe cũng phải nghe….

Nếu có thể tắt âm thanh thì tốt biết mấy nhưng dù có làm thế nào thì cũng không thể thay đổi được. Vậy nên trong tình huống này thay đổi cài đặt trò chuyện là phương án hay nhất.

Mặc dù vậy, hắn ta thực sự không biết rằng chỉ có duy nhất mỗi hắn là quan tâm một cách thái quá với một mẩu dữ liệu NPC như vậy sao?

Tôi thở dài vì thấy Jinon đang lãng phí năng lượng của mình vào một thứ vô nghĩa.

‘Có vẻ như cũng không đến mức đó…’

Trong khi So Geum đang lẩm bẩm một mình thì cục bông trắng đậu trên vai cậu run rẩy và hét lớn.

<Không, không phải đâu! Tên đó ngay từ đầu đã là một tên kì lạ rồi.>

‘… vậy sao?’

Khi cậu đang cố nhớ lại ấn tượng đầu tiên của mình với tên đó, một cửa sổ hệ thống trong suốt xuất hiện trước mắt So Geum.

[Hệ thống: Nhận được vật phẩm ‘[Thức ăn] Bánh chanh Meringue’ từ người chơi ‘Jinon’. Độ hảo cảm tăng 3 điểm]

Cùng lúc đó, một chiếc hộp có ruy băng màu vàng bay vào kho đồ của cậu. Một mùi bơ nồng nàn tỏa ra từ giữa những chiếc hộp được đóng chặt.

“Wow- ngài Jinon, bánh ngọt là món ăn yêu thích của tôi đấy! Cảm ơn ngài rất nhiều!”

Bị cuốn hút bởi mùi hương ấy, So Geum chỉ nghe đại khái cái vỏ bên ngoài nói, sau đó tháo ruy băng và mở nắp hộp ra.

‘Wow!’

Bên trong là một chiếc bánh trông rất ngon miệng. Đó là một món ăn mà mình chưa từng thấy trước đây trong game.

Chiếc bánh màu trắng mịn và hơi cháy, tỏa ra một mùi thơm ngọt ngào, đậm đà và tươi mát. Nước bọt đang đọng lại dưới lưỡi mình.

Hwi Dung ngửi thấy mùi thơm cũng hào hứng nhảy cẫng lên tại chỗ.

<Gì vậy! Gì vậy! Mùi thơm quá!>

Đôi mắt nhỏ nhắn của cục bông trắng ấy lấp lánh như thể rất thích mùi thơm đó.

<Ta cứ nghĩ tên đó chỉ là một tên vô dụng, nhưng hắn lại mang đồ ăn đến nên cũng khá có ích! Có ích! Hãy đến thường xuyên đấy!>

‘Bình tĩnh, bình tĩnh nào. Khi hắn đi thì chúng ta sẽ chia ra rồi ăn chung.’

<Tốt! Tốt lắm!>

Khi cố gắng đóng nắp hộp lại để dỗ dành con chim đang phấn khích kia thì có một tin nhắn khó tin xuất hiện.

[Chung/Người chơi] Jinon: Thật ra tôi… sống tới giờ mới được làm bánh kem đấy. (cười)

<Hể?! Thật á?>

Cục bông trắng đang nhảy múa một cách phấn khích đột nhiên khựng lại. So Geum ngạc nhiên mở hộp ra lần nữa và kiểm tra lại các tùy chọn vật phẩm.

[Thức ăn] Bánh chanh Meringue : Tuyệt đỉnh

Bánh chanh meringue nướng với kem chanh chua ngọt làm từ những quả chanh hảo hạng nhất và meringue mềm làm từ trứng gà thả vườn (người làm: Jinon)

[Tùy chọn] Khi sử dụng

+ Phục hồi 200 HP

+ Phục hồi 200 Mana

+ Phục hồi 500 Stamina

+ Tăng HP tối đa 12% trong 5 phút

+ Tăng tốc độ di chuyển 20% trong 5 phút

+ Tăng né tránh 50% trong 5 phút

‘Wow…’

Thật ngạc nhiên khi tên của người làm lại được điền tên của hắn, nhưng mùi hương toả ra có gì đó hơi khác thường… Chiếc mà Jinon đưa cho mình là loại bánh cao cấp nhất trong số các loại thực phẩm được chế tác.

Các lựa chọn áp dụng khi hấp thụ các mặt hàng thực phẩm cấp cao cũng rất hào nhoáng. Sẽ rất tốt nếu sử dụng nó như một món topping trước khi đi săn… Đây là một vật phẩm sẽ rất phí đối với một NPC.

Nếu biết cách làm thứ gì đó như thế này thì anh nên đi săn chăm chỉ hơn chứ. Mình không biết tại sao hắn lại lãng phí thời gian ở đây. Thực sự không hiểu. 

Dù bị nhốt và không thể ra ngoài đi săn, nhưng mình vẫn muốn giữ lại thứ này. Trong khi đó So Geum nhìn qua lại giữa cửa sổ tùy chọn và cục bông trắng.

[Chung/Người chơi] Jinon: Em có biết không, trưởng làng? Anh đã xây một chuồng gà và trồng cây chanh trên trang trại vào năm ngoái để làm ra thứ này đấy. (Ngượng ngùng) 

‘Cái gì?’

[Hệ thống: Nhận được vật phẩm ‘[Thức ăn] Bánh chanh Meringue’ từ người dùng ‘Jinon’. Độ hảo cảm tăng 1.]

Sau đó thì lại có một hộp khác được đặt trong kho đồ của So Geum.

[Chung/Người chơi] Jinon: Khi không thấy anh thì lúc đó anh đang có tiết học làm chồng với kĩ năng nấu ăn tuyệt vời này, vậy khi nào em sẽ lấy anh đây? (Ngượng ngùng)

So Geum nhìn Jinon với vẻ mặt ngơ ngác sau khi anh ta nói đã chăn nuôi gà cho cậu ấy. Mà tại sao chiếc hộp trong tay mình có cảm giác nặng hơn lần đầu tiên vậy?

 [Chung/Người chơi] Jinon: Giá mà em có thể ăn nó trước mặt anh thì thật tốt biết mấy. (Hưng phấn)

 [Chung/Người chơi] Jinon: Nếu lỡ kem merigue dính lên mặt thì anh sẽ lau cho em thật sạch… (hưng phấn)

Chú chim trắng im lặng một lúc, chép miệng rồi nói.

<So Geum.>

'Hả?'

<Ta không ăn đâu. Ngươi ăn hết đi.>

'Ừ....’

So Geum lặng lẽ đóng hộp lại với tâm trí bình tĩnh và cất tất cả vào sâu trong kho của mình.

Chắc ngay từ đầu người này không phải là một tên điên đâu nhỉ.

… Phải vậy không?

[Hệ thống: 11:59:99 cho đến Lễ khai trương vào ngày 8/1]

Đêm trước Lễ khai trương, So Geum sau khi nhận được thông báo đã run rẩy vì sợ hãi. Điều này là do cơn ác mộng từ sự kiện mở beta được tổ chức vào tháng trước hiện lên trong tâm trí cậu.

Mọi người cứ đổ xô vào mà không dừng lại, và cửa sổ thông báo trạng thái lộn xộn đến mức khiến cậu chóng mặt. Dù đã giới hạn số lượng là 1000 người nhưng cậu vẫn phải khổ sở suốt một tuần liền.

Nghĩ đến việc sau này người chơi mới sẽ truy cập bất cứ lúc nào khiến tầm nhìn trước mắt cậu mờ mịt.

“Lễ khai trương…”

Trước tiên cứ nghĩ rằng mình đã chết một tháng trước chắc sẽ đỡ hơn.

Tin tốt là hệ thống trò chơi đã xử lý cho người chơi cùng lúc nói chuyện mà mình không cần phải trả lời. Nên mình chỉ cần đứng yên và nhìn họ bao quanh thôi.

Lần đầu tiên Jinon xuất hiện là vào ngày khai trương, khi số lượng người truy cập đồng thời đạt 100.000 người, và còn 10 phút nữa là đến giờ làm việc của trưởng làng. Những người lo lắng về thời gian đóng cửa đã tranh giành nhau để có được vị trí đầu tiên nói chuyện với So Geum.

“Này đằng đó. Tôi không thấy NPC nên đằng đó hãy cúi xuống chút đi!”

“Đã bảo tránh ra rồi mà?”

“Á, đừng giẫm lên chân tôi!”

Vì những người cư xử như họ không biết văn hoá xếp hàng làm cho bên trong trở nên rất hỗn loạn. Vậy nên những người vào muộn hơn họ buộc phải bỏ cuộc sớm và đứng trước cửa nhìn đám hỗn loạn đó.

Khi So Geum chán nản với những người chơi đang nhìn vào đám đông vồ vập trước mặt mình,

Rầm!

“Cái gì thế?”

“Làm giật hết cả mình!”

Tiếng động lớn đến nỗi như có tòa nhà nào đã sụp đổ ở đâu đó,  bên trong trở nên yên tĩnh như bị nước dội vào. Những người đang đứng đó nhìn So Geum lần lượt quay lại phía sau.

Hàng trăm con mắt đổ dồn về một người đàn ông, So Geum dõi theo ánh mắt của họ và có thể đọc tên anh ta mà không gặp khó khăn gì.

[Người chơi] Jinon

Người đàn ông đó dường như không bận tâm đến những ánh mắt đổ dồn về phía mình, đã tận dụng khoảnh khắc khi họ im lặng từ từ bước về phía So Geum, đẩy những người đang đờ đẫn tránh ra.

Khoảnh khắc ánh mắt cậu chạm phải người đàn ông đã đến trước mặt mình.

“Wow chết tiệt thật.”

Khuôn mặt của So Geum nhăn lại như vừa mới bị ăn chửi ngay từ lần đầu gặp hắn.

"... Cậu dễ thương quá." 

'... Cái gì?' 

Người đàn ông đó với vẻ mặt bối rối ngồi phịch xuống sàn. Anh ta chống khuỷu tay lên đầu gối, đưa lên cằm với đôi mắt lấp lánh và ngước nhìn So Geum. Trước cái nhìn nóng bỏng dường như đang quan sát cậu ấy, So Geum phải liếc mắt nhìn xung quanh.

Mình không phải là người duy nhất bối rối trước hành động của Jinon. Đến tận bây giờ người vẫn đều đứng im tại chỗ lẩm bẩm, nhìn chằm chằm vào mình.

“…….”

“…….”

Khi sự im lặng vẫn tiếp diễn, một người đàn ông đứng gần cửa tiến đến gần Jinon dọc theo con đường mà anh ta đã mở và vỗ nhẹ vào vai hắn.

“Làm gì vậy hả. Cái thằng khốn này. Vẫn còn 3 phút nữa mà? Mau đi làm nhiệm vụ đi.”

“Nhiệm vụ?”

Jinon thở dài ra một hơi khi bị người khác thúc giục, rồi đứng bật dậy.

Không biết có phải là câu chuyện của họ bị nghe được hay không mà ngay khi Jinon đứng dậy thì những người chơi rải rác phía sau như thể thoát khỏi ma thuật và đổ xô đến chỗ So Geum.

Trong tay những người đang vật lộn trước mặt So Geum đều cầm bó hoa Delphinium.

Ngay cả trong lúc hỗn loạn, Jinon vẫn đứng yên đó như bị đóng đinh vào và nhìn những người xung quanh đang đổ xô đến chỗ So Geum.

Khi đang nhìn lên tấm lưng rộng của hắn thì một giọng nói giận dữ vang lên từ phía anh ta. 

“Mấy tên khốn háo sắc này dám đưa hoa cho ai vậy?" 

TIP! Kỹ năng nấu ăn! Vô số công thức nấu ăn đang chờ bạn!

Bản dịch Cẩm Nang Sống Còn Của NPC của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo