Chương 6
Tác giả: 낱말
Dịch: My
Nếu có gì sai sót, xin hãy bình luận nha.
Những tên nóng nảy đến làm nhiệm vụ dành cho người mới bắt đầu đột nhiên dừng lại và nhìn về phía hắn ta lần nữa.
Cùng lúc đó, một người đàn ông trông có vẻ khó chịu, đã xen vào giữa những người chơi và bắt đầu chửi rủa Jinon.
"Tránh ra. Mày không thấy mọi người đang vội sao?"
Những người chơi ở sau lưng hắn ta nhìn nhau và cũng bắt đầu chỉ trích.
“Đ, đúng rồi đó. Đừng có cản đường nữa mà hãy tránh ra đi!”
“Tên điên, chỉ còn 2 phút nữa thôi đấy!”
“Tất cả tránh ra!”
Lý do mọi người đổ xô đến đây là vì một video mẹo chơi trên YouTube của một streamer. Sau khi trải qua bản thử nghiệm beta mở, người đó khuyên mọi người nên lấy sách kỹ năng mà So Geum đưa cho ngay từ đầu.
Bản thân nhiệm vụ không khó chút nào, nhưng vấn đề là thời gian để nhận được nó có hạn.
Ngôi nhà của trưởng làng nơi So Geum sinh sống, không giống như những không gian khác luôn mở cửa, mà chỉ có thể vào từ 10 giờ sáng đến 10 giờ tối.
Do đó, những người chơi không thể lấy được sách kỹ năng trước khi nhà của trưởng làng đóng cửa phải uống thuốc cho đến 10 giờ sáng hôm sau, ngay cả đối với những vết thương nhỏ có thể tự lành.
Điều đó làm mọi người tuyệt vọng vì họ cần sách kỹ năng để tăng cấp khi tập trung săn bắn suốt đêm.
Nghe thấy giọng nói vang ra từ khắp nơi, Jinon loạng choạng đứng dậy và giơ tay lên.
“Gì chứ. Nếu gấp như vậy thì phải bắt đầu từ hôm qua chứ.”
Cử chỉ gãi tai, biểu cảm và giọng điệu của Jinon dường như đều cho thấy hắn ta đang rất khó chịu. Jinon nhìn xuống đầu ngón tay mình, rồi nhìn lướt qua xung quanh và cười khẩy.
“Và mấy người nữa.”
“…….”
"Các người chưa từng nghe chuyện đó từ tổ tiên sao?"
Một nụ cười thân thiện hiện lên trên khuôn mặt bóng bẩy của Jinon.
“Nếu đụng chạm vào tài sản của người khác thì sẽ bị trừng phạt.”
Dù không biết hắn ta nghĩ cậu gì là của hắn, nhưng những người bị choáng váng bởi thái độ tự tin của hắn đều ngây người ra và thậm chí không còn nghĩ đến việc nói chuyện với NPC nữa.
10 giờ tối.
“Nhìn đi. Bị trừng phạt rồi kìa.”
Kết thúc bằng một giọng nói dường như pha lẫn tiếng cười vui vẻ ấy, tất cả mọi người ngoại trừ So Geum đều bị đuổi khỏi nhà của trưởng làng.
Lúc đầu, Jinon nghĩ rằng So Geum chỉ là một trong những người chơi tụ tập trước ở đó.
Hắn ta khó chịu vì có quá nhiều người trong túp lều, và mặc dù họ cầm hoa thay vì kiếm, nhưng cách họ vây quanh cậu và buộc cậu phải nhận món quà có vẻ rất bạo lực.
Vậy nên hắn ta đã đến gần để giúp đỡ cậu, rồi khi nhìn gần, hắn nghĩ rằng hình mẫu lý tưởng của mình đang ở ngay trước mắt, hắn buộc phải có được cậu, và hắn ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trừng phạt những kẻ quan tâm đến thứ là của mình.
Jinon đã bị sốc khi nghe một người bạn đã bị đuổi khỏi nhà của trưởng làng nói rằng, So Geum là một NPC, và hắn ta nói rằng mình sẽ không tin điều đó cho đến khi hắn tận mắt nhìn thấy thứ trên đầu của So Geum vào ngày hôm sau.
So Geum nhớ rất rõ biểu cảm trên khuôn mặt Jinon thay đổi theo từng khoảnh khắc của mỗi bước chân hắn đi vào sáng ngày thứ hai của lễ khai máy.
Jinon đông cứng như một tảng đá trước mặt cậu đang cố gắng phủ nhận thực tế, và sau đó thậm chí còn lên giọng đe dọa.
"Tôi biết có ai đó bên trong đấy."
"……."
"Nếu là người Hàn Quốc thì việc bị tôi tìm ra thì cũng là chuyện sớm muộn thôi. Tại sao cậu không tự mình xuất hiện trước khi tôi đến bắt cậu lại đi?"
"……."
"Mẹ kiếp…."
Mặc dù vậy thì Jinon, người đã làm gương mặt như bị ai đó phản bội, vẫn luôn đến thăm ngôi nhà của trưởng làng mỗi ngày trong suốt một năm rưỡi.
Jinon vẫn chỉ luôn ngồi trước mặt So Geum và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ấy trong một thời gian dài rồi bắt đầu lẩm bẩm một mình, vào một ngày nọ sau nửa năm, hắn ta bắt đầu cố gắng nói chuyện với So Geum.
Những điều hắn nói thường là về thói quen hàng ngày, những sự kiện trong quá khứ và hắn ta tuyệt vời như thế nào, nhờ đó nên So Geum (mặc dù cậu ấy không bao giờ muốn) đã biết tên, tuổi, mối quan hệ gia đình của Jinon và tất cả những sự kiện lớn nhỏ đã xảy ra xung quanh hắn ta từ thời thơ ấu đến hiện tại.
Cuộc đời hắn được tóm tắt như thế này.
<Quá trình trưởng thành của Woo Jin Heon>
Phần 1: Sinh ra là con một của gia đình họ Woo, có người mẹ yêu thương và người cha hiền lành.
Phần 2: Lớn lên trong một gia đình giàu có và đi du học ở Mỹ khi mới 12 tuổi.
Phần 3: Với đầu óc thông minh, hắn ta đã học vượt một lớp và vào đại học khi mới 17 tuổi, rồi trở về Hàn Quốc sau khi tốt nghiệp thạc sĩ ngành quản trị kinh doanh khi mới 21 tuổi.
Phần 4: Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, hắn ta đã giúp đỡ công việc kinh doanh của người bạn Choi Byeong Hee trước khi bắt đầu chơi game.
Phần 5: Một năm trước, hắn đã gia nhập một công ty lớn với tư cách là một nhân viên thực tập và hiện đang sống cuộc sống của một nhân viên văn phòng người Hàn Quốc.
… Có một dòng nội dung vô nghĩa giữa phần 4 và phần 5, nhưng vì nó không quá quan trọng nên sẽ bỏ qua phần giải thích.
Hơn nữa thì công ty lớn mà hắn ta mới gia nhập rất nổi tiếng, là công ty mà cha của ông nội Jinon đã gầy dựng nên, hắn ta nói mình sẽ thừa kế công ty đó, nên gần giống như đang làm một bộ phim mật vụ vậy.
Nhìn chung thì nó cũng rất thú vị, nhưng khi câu chuyện của hắn ta kết thúc, So Geum nghĩ rằng ‘Có đúng thật là đầu óc của hắn ta rất tệ không?’
Dù không biết những điều tuyệt vời như du học, vượt lớp hay tốt nghiệp sớm tuyệt vời như thế nào, nhưng thật đáng kinh ngạc khi một người đã sống một cuộc đời hoàn hảo như vậy lại bị ám ảnh bởi một nhân vật trong game.
… Hoặc có thể hắn ta là một hikikomori* tin rằng mình đang sống trong 'thế giới đó'.
*Những người luôn ru rú ở nhà
Nhưng không lâu sau, So Geum nhận ra rằng tất cả những điều này đều đúng với sự thật.
Mặc dù hắn ta đến đây mỗi ngày nhưng không chỉ là để chơi đùa, bởi vì hóa ra Jinon là thủ lĩnh của một bang hội tiếng tăm có tên là <Chuỗi Liên Kết>.
Hội phó của bang là một người chơi tên là Nucksal, và người đó không ai khác chính là Choi Byeong Hee, bạn của Jinon, người đã giúp hắn ta kinh doanh sau khi xuất ngũ.
Nucksal sẽ đến bắt Jinon, người luôn ở lì trong túp lều bất cứ khi nào hắn đăng nhập vào trò chơi, thay cho các thành viên trong bang hội.
Mỗi lần như vậy cả hai người họ đều sẽ có một cuộc trò chuyện kỳ lạ, và chỉ khi đó So Geum mới có thể tin lời Jinon.
Dù vậy thì cũng khá khó để dễ dàng tin rằng người trước mặt cậu là một trong những nhân tố quan trọng tạo nên xã hội này.
Đây cũng là điều khá dễ hiểu, vì cái tên Jinon đang đứng trước mặt So Geum đây, ai nhìn vào cũng thấy đó là một người kỳ lạ.
[Chung/Người chơi] Jinon: Bé yêu à, anh sẽ nhắm mắt làm ngơ mọi thứ nên bây giờ em hãy di chuyển đi. Không đời nào một người xinh đẹp như thế này lại có thể là một nhân vật trong trò chơi. (Phẫn nộ)
[Chung/Người chơi] Jinon: Anh đã từng đối xử tệ bạc với trưởng làng bao giờ chưa? Lần trước anh đã cho em số của mình rồi đúng không? Nếu em đổi ý thì hãy gọi cho anh. Anh sẽ bắt máy mà? (Nghiêm túc)
‘Làm ơn dừng lại đi…!’
Trong khi đang chìm đắm trong suy nghĩ một lúc thì Jinon lại bắt đầu nói nhảm, và đôi mắt tròn xoe của So Geum đã đẫm hai hàng nước mắt.
Sau khi đạt đến cấp tối đa, Jinon sẽ bám dính lấy So Geum như thể hắn ta là NPC thứ hai trong nhà trưởng làng vào những ngày không có sự kiện đặc biệt.
Nhờ vậy mà Jinon đã trở thành ‘bóng ma nhà trưởng làng’, điều mà hầu hết những người chơi đều biết đến. Tuy nhiên, Jinon không dừng lại ở đó.
Hắn ta bắt đầu gây sự với mọi người chơi đến nói chuyện với So Geum để hoàn thành nhiệm vụ vì nghĩ rằng điều đó có thể gây phiền nhiễu cho cậu.
Kết quả là, Jinon đã giành được danh hiệu 'Người bảo vệ nhà của trưởng làng' và 'Cảnh khuyển bảo vệ So Geum'.
Một cơn đau đầu ập đến khi cậu chợt nhớ lại Jinon đã quấy rầy những người chơi vô tội khác.
So Geum đưa tay lên đỡ trán thì nghe thấy tiếng chậc chậc phát ra từ bên cạnh. Hoá ra là chú chim trắng.
<Tên điên đó đang khiến tất cả người chơi phải chịu đau khổ!>
[‘[Người chơi] Sữa kẹo choco’ đã vào.]
Trong giấc mơ ngỡ như tai ương đang ở trước mắt, cả So Geum và chú chim trắng cùng thở dài khi nhìn thấy người chơi đó tiến vào.
Sau khi bị ngắt lời trong lúc đang nhàn nhã độc chiếm So Geum, mắt Jinon nheo lại.
[Chung/Người chơi] Jinon: Này. (Phẫn nộ)
Chỉ với một câu nói bất thường đó, Sữa kẹo choco đã dừng bước hướng về phía So Geum và chuyển ánh mắt sang Jinon.
[Chung/Người chơi] Sữa kẹo choco: ^^;;;;;;;;;;;;;;;;;; (xấu hổ)
[Chung/Người chơi] Sữa kẹo choco: Tôi được hướng dẫn là phải đến đây, nên tôi có thể vào không…? ^^;;;;;;;;;; (xấu hổ)
Người chơi vô tội chạm mắt với hắn ta đã đổ mồ hôi hột trong khi nói chuyện. Jinon cau mày, rời xa khỏi So Geum và mắng người đó.
[Chung/Người chơi] Jinon: Làm nhanh rồi mau biến đi ạ. (Phẫn nộ)
[Chung/Người chơi] Sữa kẹo choco: Vâng, vâng. Tôi sẽ làm ngay. (xấu hổ)
Đôi khi cậu lại thấy ngạc nhiên khi một người thô lỗ như vậy lại luôn dùng kính ngữ với người mà hắn mới gặp lần đầu.
Dưới áp lực của Jinon, Sữa kẹo choco đứng trước mặt cậu với khuôn mặt tái mét, còn So Geum nhìn anh ta với ánh mắt thương hại.
Anh ta nhanh chóng tặng một vài món quà và hoàn thành nhiệm vụ, sau đó lấy cuốn sách kỹ năng làm phần thưởng và rời khỏi nhà. Nhanh như ánh sáng.
[Chung/Người chơi] Jinon: Cậu nhanh hơn nhiều so với mấy tên khác. Tôi thích điều đó. (Thỏa mãn)
[Chung/Người chơi] Sữa kẹo choco: Cảm ơn anh ạ ^^;;;;;;;; (Xấu hổ)
Ánh mắt của Jinon đã thả lỏng hơn khi nhìn phía sau lưng Sữa kẹo choco đeo một cây gậy bằng chiều cao của mình vội vàng bỏ chạy.
[‘[Người chơi] Sữa kẹo choco’ đã rời đi.]
Và một lúc sau...
[Toàn bộ/Người chơi] Sữa kẹo choco: @@@@ Nhà của trưởng làng>>>>> Có cảnh khuyển<<< Khi vào ;;; Mọi người cẩn thận nhé~^^;;;;@@@@@
TIP! Những chú cá heo dễ thương xuất hiện trong lực lượng đặc nhiệm. Hãy ngồi trên chiếc thuyền buồm và ngắm nhìn mặt nước nào!
Bản dịch Cẩm Nang Sống Còn Của NPC của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.