Cận Kề Nguy Hiểm - Chương 19

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

Lưng trần của cậu, hở ra vì quần áo bị cuốn lên, bị cọ xát vào sàn đá hoa cương. Nơi da cậu bị rách ra nóng như thể bị bỏng.

"Bỏ tôi ra! Đừng làm thế!"

Shin Hae-beom không dừng lại. Cuối cùng, khi anh ta đến trước cửa văn phòng, quần và quần lót của Ryu Jin vốn đã tụt xuống đến đầu gối, đang lơ lửng trên mắt cá chân cậu.

Shin Hae-beom đá cửa mở toang. Ryu Jin bị hất văng xuống sàn bởi một lực tàn bạo. Ryu Jin đã lăn đến bàn làm việc, va lưng vào chân bàn.

"Hộc."

Cậu nghẹn thở. Cậu chắc chắn đã va phải một cái gì đó . Ryu Jin nằm sấp xuống sàn và uốn cong lưng như một con tôm. Mắt cậu nhòe đi khi cậu cố gắng hít oxy bằng mọi giá.

"Ư..."

Cơn buồn nôn lại bắt đầu. Vì cậu đã nôn trong hành lang rồi nên chỉ có dịch vị vàng chảy ra. Khuôn mặt của Shin Hae-beom lạnh lùng.

"Đứng lên."

"Hức... Hức, hức."

"Đứng lên ngay lập tức!"

"Tôi cũng muốn thế! Đồ chó!"

"Cậu làm tôi nổi giận bằng nhiều cách khác nhau nhỉ."

Shin Hae-beom nắm lấy cổ áo Ryu Jin, người đang nằm sõng soài trên sàn, và kéo cậu lên. Hai chân Ryu Jin treo lơ lửng trên không và thân hình gầy gò của cậu xoay tròn. Shin Hae-beom ném Ryu Jin lên bàn của Jin Chi-woo.

"Aaaaack!"

Một cú sốc khủng khiếp đánh vào sau đầu và lưng cậu. Ryu Jin vô lực gục đầu xuống. Một tấm bảng đen hiện ra trong tầm nhìn mờ ảo của cậu. Chữ bạc dày có thể nhìn thấy được. Phó đội trưởng trại huấn luyện Phong Kỳ... Jin Chi-woo.

"Không, không."

Ryu Jin lẩm bẩm theo bản năng. Cậu vùng vẫy cố gắng thoát khỏi tay Shin Hae-beom. Tất nhiên, một cái tát đã giáng xuống.

Đôi môi từng đóng vảy lại rách toạc ra. Chiếc cổ thon thả lay động từ bên này sang bên kia, một cách yếu ớt. Cuối cùng, khi Ryu Jin trở nên vô lực, Shin Hae-beom cười và cởi thắt lưng. Dương vật của anh ta, vừa xâm nhập vào bên trong Jung Ryu Jin, đã cứng lại. Đến mức đau đớn.

Anh ta lột quần áo ra hoàn toàn khỏi mắt cá chân Ryu Jin. Anh ta nắm lấy gân khoeo và vắt chúng qua vai mình.

Ryu Jin rên rỉ vì cơn đau làm cong cột sống của mình.

"Ư..."

"Đừng dùng sức."

"Đừng mà... Đừng mà. Tôi không thích ở đây...!"

"Vậy chúng ta có nên đến phòng thẩm vấn không?"

Ryu Jin cố gắng hết sức để nâng phần trên của cơ thể, nhưng cậu chỉ có thể di chuyển đầu vì sức nặng đang đè lên cậu. Bàn tay vươn ra trước mặt cậu chỉ khuấy động không khí. Dương vật đầy máu và tinh dịch của anh ta thâm nhập vào lối vào.

"Hức..."

Trần nhà hoàn toàn màu vàng. Ryu Jin thở hổn hển khi há miệng. Mồ hôi của Shin Hae-beom rơi trên ngực trần của cậu. Anh ta chỉ cau mày nhẹ, với một khuôn mặt không khác gì ngày thường. Chỉ Ryu Jin là đang trở nên lộn xộn.

"Á, a, a... Aứ, a...!"

Sau khi hất cậu lên một lúc, Shin Hae-beom dừng thở và gập người xuống. Sự kết hợp trở nên sâu hơn. Lông mu thô ráp cào vào mông cậu. Ryu Jin biết rằng anh ta sẽ sớm xuất tinh.

"Đừng ra trong. Hãy ra ngoài!"

Shin Hae-beom không nghe thấy. Anh ta đã xuất tinh trong khi đẩy tất cả vào bên trong Ryu Jin. Anh ta đang giữ chặt hông Ryu Jin bằng cả hai tay để ngăn cậu chạy trốn.

"A, không, đừng... Đừng mà..."

Cậu có thể cảm nhận được mọi thứ về Shin Hae-beom. Nhiệt độ cơ thể, hơi thở, mùi mồ hôi trộn lẫn với mùi nước hoa nồng nặc của anh ta. Mùi của đực rựa. Các mạch máu nổi rõ trên dương vật dày và cứng của anh ta đang quằn quại.

Bàn tay lớn của Shin Hae-beom túm lấy và bóp chặt mông Ryu Jin đang run rẩy. Ryu Jin nhắm chặt cả hai mắt.

Shin Hae-beom đã xuất tinh trong một thời gian dài. Lượng tinh dịch cũng nhiều đến mức tinh dịch rỉ ra ngoài qua các khe hở của lối vào khít khao. Ryu Jin rụt cổ lại và run rẩy. Toàn thân cậu đau nhức.

Cuối cùng Shin Hae-beom cũng nhấc phần dưới của mình lên. Anh ta đã rất khó chịu vì đã xoay và rút dương vật ra trong khi cào vào thành bên trong cho đến giây phút cuối cùng. Shin Hae-beom vuốt dương vật của mình bằng tay và lau máu và tinh dịch trên tay mình lên ngực Ryu Jin.

Ryu Jin rơi xuống khỏi bàn một cách vô lực.

"Hức..."

Cậu nằm nghiêng và hít vào hơi thở mà cậu đã kìm nén. Shin Hae-beom quỳ xuống bên đầu Ryu Jin. Mắt Ryu Jin mở to khi nhìn thấy giữa hai chân anh ta.

"Không, không thể... Không được. Tôi không thể."

Khi Ryu Jin lùi lại một gang tay, Shin Hae-beom lại đến gần chính xác như vậy. Chẳng mấy chốc lưng Ryu Jin chạm vào bức tường lạnh lẽo. Tuyệt vọng tràn ngập.

"Xin hãy..."

Môi cậu run lên, và nước mắt rơi xuống.

"Xin hãy dừng lại..."

Ryu Jin nằm sấp xuống sàn và khóc. Cậu biết mình xấu xí đến mức nào lúc này. Thật là thảm hại khi cậu cầu xin lòng thương xót trong khi máu và tinh dịch chảy ra từ giữa hai chân cậu.

Nhưng cậu muốn sống. Cậu không muốn đau nữa. Cậu cảm thấy mình sẽ chết nếu phải chịu đựng một lần nữa. Ryu Jin nắm lấy giày quân đội của Shin Hae-beom.

"Làm ơn."

Shin Hae-beom đưa ra một thỏa hiệp.

"Mút."

"Cái gì?"

"Cậu không biết cách làm tình bằng miệng à?"

Sự ghê tởm xuất hiện trên khuôn mặt Ryu Jin. Shin Hae-beom không bám víu vào cậu một cách thảm hại. Anh ta nắm lấy cánh tay của Ryu Jin đang nằm xuống và kéo cậu lên.

"Kệ đi. Chổng mông lên."

"Ah, a, tôi không muốn. Tôi không muốn!"

"Cậu nói cậu không biết cách làm tình bằng miệng. Vậy thì tôi sẽ tự làm."

"Tôi sẽ làm. Tôi sẽ làm!"

"Làm cái gì?"

"Tôi... bằng miệng."

"Tôi sẽ không hiểu trừ khi cậu nói rõ ràng. Cái gì?"

"......"

"Jung Ryu Jin, trả lời đi. Cậu sẽ làm gì cho tôi?"

Ryu Jin hét lên giận dữ.

"Tôi sẽ mút cặc của anh, đồ chó!"

Shin Hae-beom thở dài.

"Cậu vừa nôn xong mà. Sao cậu có thể làm tình bằng miệng khi cậu khó chịu đến vậy?"

"Tôi có thể làm được!"

"Tôi sẽ thực sự rất buồn nếu cậu lại nôn đấy."

"Tôi nói là tôi có thể làm được!"

Shin Hae-beom nở một nụ cười rạng rỡ.

Ryu Jin quỳ gối và tiến về phía Shin Hae-beom đang ngồi trên bàn.

"Cứ làm đi."

Cậu chạm vào đùi Shin Hae-beom bằng bàn tay run rẩy. Cậu có thể cảm nhận được cơ bắp cứng như đá. Một sự tức giận dâng trào khi cậu đối mặt với khối thịt tự hào khoe khoang sự hiện diện nặng nề của nó giữa hai chân anh ta. Tên khốn này... Một tên ác quỷ không đủ điều kiện để xuống địa ngục.

"Cậu đang làm gì vậy?"

Khuôn mặt Ryu Jin biến mất giữa hai chân Shin Hae-beom.

"Dùng khuôn mặt... Ừ. Như vậy đó. Vuốt ve đi."

Cậu đã làm như được bảo. Ryu Jin vuốt ve dương vật của Shin Hae-beom bằng khuôn mặt. Nó đã cương cứng và cứng cáp.

"Há miệng ra."

Tóc cậu bị giật mạnh. Ryu Jin nhăn mặt, nhưng cậu sớm thè lưỡi liếm dương vật.

"Được rồi..."

Shin Hae-beom cười hài lòng. Anh ta đặt bàn tay  lên vai Ryu Jin và dùng một tay vuốt ve cái đầu đang di chuyển lên xuống giữa hai chân mình. Anh ta nghĩ khi nhìn mái tóc đỏ rối bời trên ngón tay mình. Jung Ryu Jin, tóc đen sẽ hợp với cậu hơn nhiều.

"Ah...."

Shin Hae-beom ngửa đầu ra sau. Bên trong miệng Jung Ryu Jin chật hẹp và nóng bỏng. Nó không phải là một kỹ năng tuyệt vời ngay cả khi nói một cách tử tế, nhưng anh ta thích hàm răng đều đặn lướt qua dương vật và cái lưỡi chạm nhẹ vào và rút ra khỏi dương vật.

Thời điểm xuất tinh đến. Shin Hae-beom nắm lấy phía sau đầu Ryu Jin, cậu theo bản năng cố gắng rút lui. Anh ta siết chặt cổ Ryu Jin, người đang rên rỉ chống cự, bằng đùi. Anh ta khiến cậu phải uống đến giọt cuối cùng. Shin Hae-beom chỉ nới lỏng sức mạnh trên đùi sau khi nhìn thấy yết hầu Ryu Jin di chuyển.

"Cậu đã nuốt hết chưa?"

Ryu Jin nằm sấp xuống sàn. Một cơn nôn mửa dữ dội bắt đầu.

"Ha...."

Cậu chỉ có thể cười.

Shin Hae-beom thở dài khi vuốt ngược mái tóc rối bời của cậu. Bụng anh sôi sùng sục.

"Này."

Anh ta nâng cằm Ryu Jin đang thở hổn hển bằng đầu ngón chân.

"Cậu đang chơi tôi đấy à?"

"À, không. Tôi không cố ý."

"Vậy thì cậu đang làm gì vậy?"

Nước mắt Ryu Jin làm ướt đôi bốt quân đội của Shin Hae-beom.

"Cậu đã nói là cậu có thể làm mà."

Đầu cậu trống rỗng. Ryu Jin ngồi sụp xuống và nhìn chằm chằm vào nắm đấm của Shin Hae-beom đang bay đến khuôn mặt mình.


Đại úy Choi Yoo-shin đã lấp vào vị trí còn trống của bác sĩ quân y Oh Jae-yoon, là bạn học của Shin Hae-beom từ trường quân sự. Cả hai đã trở nên thân thiết trong số những sinh viên mới tốt nghiệp tuổi đôi mươi tươi trẻ vì có tuổi gần bằng nhau.

Choi Yoo-shin không giống như Shin Hae-beom. Anh ta có một nền tảng tốt. Toàn bộ cha mẹ và anh chị em của anh ta đều là thành viên của một gia đình có trình độ học vấn cao làm việc trong ngành y tế. Nếu họ gặp nhau trong xã hội, Choi Yoo-shin và Shin Hae-beom có lẽ đã khó nói chuyện với nhau.

Nhưng hai người gặp nhau trong một nhóm đặc biệt gọi là trường quân sự. Hai người, cùng chia sẻ những khóa huấn luyện khắc nghiệt và cuộc sống ký túc xá chen chúc, cùng với áp lực vì đến muộn hơn những người khác, đã nhanh chóng trở nên thân thiết. Mặc dù Choi Yoo-shin đã tốt nghiệp trước anh ta một bước... Có vẻ như cuộc sống trong sở hiến binh không dễ dàng như vậy. Xem cách anh ta từ bỏ việc nộp đơn từ chức vì một cuộc gọi hỏi thăm đơn giản và chạy đến đây.

Shin Hae-beom cảm thấy rằng điều đó khá ổn, mặc dù anh cảm thấy tiếc cho Trung úy Oh Jae-yoon trẻ tuổi. "Hồng Hổ" vẫn chưa có bác sĩ chính đáng mà anh ta có thể tin tưởng.

"Hai người đã làm nó à?"

Choi Yoo-shin nói khi kiểm tra mông Ryu Jin. Anh ta lau nó tránh khu vực bị ảnh hưởng bằng một miếng bông gòn tẩm cồn.

Jin Chi-woo gặm chân giò heo bằng cả cẳng, kêu ca.

"Không phải tôi. Đừng đối xử với tôi như thể tôi giống như tên khốn đó."

"......"

"Ah, thật đấy! Beom, Đại úy Choi hiểu lầm rồi. Hãy nói gì đi."

"Chi-woo đã không làm."

Shin Hae-beom thay áo phông thoải mái, rồi nói. Anh ta ném chiếc áo sơ mi bẩn thỉu với máu và nước bọt của Ryu Jin mà không hề hối tiếc vào thùng rác.

"Tôi đã tạm thời mất trí vì quá phấn khích."

Choi Yoo-shin cười toe toét. Anh ta lấy một ít thuốc mỡ bằng ngón tay đeo găng tay cao su.

"Shin Hae-beom đã thay đổi rất nhiều."

"Thật à?"

"Tôi có vẻ sẽ không tin lời cậu đâu khi cậu nói rằng cậu đã mất trí vì quá phấn khích à?"

"Làm sao một người có thể hoàn hảo được?"

Ngay khoảnh khắc Choi Yoo-shin định banh mông Ryu Jin, Shin Hae-beom hét lên.

"Cậu đang làm gì vậy?!"

" giật mình. Có chuyện gì vậy?"

"Tại sao ngón tay của cậu lại đang chọc vào hậu môn Jung Ryu Jin?"

"Tôi có nên khâu nó lại không? Tôi có đang làm cho vết thương được chữa lành bằng thuốc trở nên nghiêm trọng hơn không? Này, đây là da mỏng nên nếu nó lành sai cách, cậu ta sẽ gặp rắc rối cả đời."

"Được rồi. Tôi sẽ làm."

Shin Hae-beom giật lấy ống thuốc mỡ mà Choi Yoo-shin đang cầm. Anh ta đeo găng tay cao su và chiếm một chỗ giữa hai chân Ryu Jin.

"Vậy tại sao cậu lại gọi tôi đến?"

"Để ăn chân giò heo và đi đi."

"Đến tầng 12 để ăn chân giò heo?"

"Hãy tận dụng cơ hội này để làm quen với Chi-woo. Hai người vẫn còn hơi vụng về với nhau."

"Để bệnh nhân ở đó?"

"Tôi đang theo dõi mà."

Ánh mắt Shin Hae-beom nheo lại. Ý anh ta là dừng việc phàn nàn và làm những gì anh ta bảo.

Choi Yoo-shin thở dài trong lòng. Mùi chân giò heo rất ngon, nhưng anh không thể lấy lại khẩu vị của mình. Anh ta nhanh chóng đi xuống với lý do không thể rời khỏi phòng y tế lâu được.

Vào thời điểm Shin Hae-beom ngồi xuống дhế sau khi bôi thuốc lên vết thương của Ryu Jin, mặc cho cậu một chiếc quần rộng thùng thình, đặt cậu nằm nghiêng và đắp chăn lên đến cổ, thì đã gần nửa đêm. Anh ta nhìn xuống đống xương chân giò heo và cảm thấy choáng váng.

"Tôi đã bảo cậu cứ làm đại khái thôi mà."

Jin Chi-woo chế nhạo.

"Cậu ta xinh đẹp đến mức cậu đối xử với cậu ta bằng cả trái tim và linh hồn của mình à?"

"Cậu ấy xinh đẹp mà."

"Ý tôi không phải thế..."

"Vì tôi sẽ không gặp cậu ấy trong một thời gian."

Ui da, Jin Chi-woo than vãn.

"Ở Howolru trong mười lăm ngày đấy, mười lăm ngày. Cậu đã không thể chịu đựng điều đó và khiến đứa trẻ trở nên như thế này à? Cậu có còn là người không?"

"Sao cậu lại tức giận?"

"Ye-na của chúng ta đang gặp khó khăn, chết tiệt!"

Thùng rác mà Jin Chi-woo đá bay đến bức tường đối diện. Shin Hae-beom lấy một điếu thuốc ra và ngậm vào miệng.

"Từ bao giờ cô ấy là 'Ye-na của chúng ta' vậy?"

"Sao. Tôi không được gọi cô ấy như vậy à?"

"Không. Cậu thì không được."

"Đồ khốn."

Một lúc im lặng trôi qua, và Jin Chi-woo nói.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo