Chẳng Ma Nào Chơi Theo Kịch Bản - Chương 40

Cơ thể lắc lư. Lắc lư lắc lư trên con thuyền trôi dạt giữa đất trời.

Nơi này…... sông? Đang hè sao? Bản thân cảm tưởng như đang bị chiên giòn dưới cái nắng chang chang. Không muốn đâu, muốn tới chỗ râm cơ! Mà sao cơ thể chẳng nghe lời. 

Đúng khi nghĩ bản thân sắp thành cá một nắng, chị gái đột nhiên xuất hiện. Chị lúc hồi nhỏ. Chị nói gì đó, cứ lặp đi lặp lại, tôi chẳng nghe được gì.

Tôi cố ngồi dậy nghe cho rõ, nhưng…..

Bùm!!

Lật thuyền!!!!

Tôi giật mình choàng tỉnh, mở mắt. Mơ à?!

Ngước mắt nhìn trần nhà quen thuộc, tiếc là không phải phòng tôi. Đảo mắt một vòng, căn phòng gọn gàng ngăn nắp, nội thất xa xỉ cao cấp.

――Đây là phòng Falk………………?

Giường siêu cấp VIP này nằm lên êm ái gì đâu, khác xa với mấy loại tôi từng nằm. Ừ, đúng giường Falk rồi!

Toàn thân tôi ướt đẫm mồ hôi, cơ thể rũ rượi nặng trịch.

Ngay khi cố ngồi dậy, khăn ướt từ trên trán trượt xuống.

Vừa mơ màng nhìn khăn, tôi vừa cố chấp ngồi dậy để rồi nhận lấy cơn choáng váng đầu óc.

Phịch!

Như rối đứt dây, tôi ngã thẳng xuống giường.

「Rail? Em tỉnh rồi?」

Cạch!

Bên ngoài vang lên tiếng lạch cạch ngay cửa, lát sau đã thấy Falk ôm đủ thứ đồ bước vào.

 「Falk……」

Tôi giơ tay ra theo bản năng. Falk đặt đồ lên bàn rồi bước lại nắm lấy tay tôi, áp lên má mình.

Má Falk mát lạnh, đã tay quá đi mất.

「Ừm, sốt hạ rồi. Mà người em đầy mồ hôi thế kia, khó chịu lắm đúng chứ? Thay đồ nha?」

Nói rồi, Falk vén chăn lên. Gió lùa vào khiến thân mình đẫm mồ hôi thoải mái dễ chịu đôi chút.

Thấy Falk đưa tay chạm vào cổ áo ngủ, tôi vội vàng tóm lấy ngăn lại.

「Đ-đợi đã! C-chuyện này là sao….. Tớ………..!」

Giọng tôi khàn đặc, lắp bắp chẳng thành câu, Falk liền với tay rót cho tôi ly nước đưa tới.

Tôi vội vàng nhận nhận lấy.

Một hơi hết sạch! Cảm giác cứ như kiếp trước tôi chết vì chết khát, tu ừng ực mấy hớp mà hết sạch ly.

Falk rót thêm, tôi lại ôm lấy nhưng không uống nhanh như vừa rồi, mà nhấp từng ngụm.

「……Em ngất ngay sau khi đánh bại Boss Dungeon, anh đã cõng em ra ngoài. Thấy em sốt cao nên đưa tới phòng y tế, họ nói em sốt do nhiễm chướng khí, cần phải nghỉ ngơi đầy đủ. Nên anh đưa em về phòng chăm sóc…… Mọi chuyện chính là như vậy」

Falk nghiêng đầu hỏi tôi, hiểu chưa? Tôi rất muốn hỏi, tại sao lại là phòng của Falk? Mà thôi, gật đại vậy.

Falk cầm lấy cái ly rỗng trong tay tôi, đặt lại lên bàn.

「Trên bàn, quà thăm bệnh của mọi người gửi cho em đấy! Phần lớn là của Đoàn kỵ sĩ, à, có cả tiểu thư Amelia nữa. Rail, nói anh nghe, em thân với cô ấy từ khi nào vậy?」

Falk cười thắc mắc. Tôi không trả lời mà nhìn hoa, túi giấy, thiệp... chất cao thành đống trên bàn.

………Sao, sao mọi người tặng nhiều thế……….!? 

「Rồi, thay đồ nào!」

「Đ-đợi đã! Đợi đã mà!」

Falk lại lần nữa vươn móng vuốt về phía tôi, tôi hoảng sợ chụp lại. 

Nếu là trước kia thì sao cũng được. Nhưng bây giờ thì không! Làm ơn! Để người trước mắt thay đồ hộ, tôi biết giấu mặt vào đâu đây? Xấu hổ chết mất! Người tôi thích đó!!!

Ê, mà khoan…… Trước lúc tôi bất tỉnh…………..

『Rail, cưới anh nhé!』

Bùm!!!

Pháo hoa nổ đùng đoàng trong đầu. Ngoài mặt đỏ bừng, nóng ran. Đầu tôi đỏ tới bốc khói! 

Falk giật mình nhìn tôi.

「Em phát sốt nữa à!? Em không sao chứ? Có khó chịu chỗ nào không!?」

「K-không sao, không sao mà. ……Ờm, ngại….ngại lắm, khỏi thay đồ cũng được. Thanh tẩy bằng ma pháp được rồi」

Falk xị mặt xuống, rầu rĩ thi triển ma pháp thanh tẩy hộ tôi. Bộ đồ ngủ ướt nhẹp và ga giường nhớp nháp kia mau chóng khô ráo như mới được phơi nắng.

Dễ chịu đến mức tôi không kìm được mà thở một hơi mãn nguyện「Haa~」

Falk nhấc chăn đắp lên người tôi.

「Lúc Rail bất tỉnh nhân sự, anh thay đồ cho em chứ đâu! Có gì đâu mà ngại」

「.....Hả?」 

Nói mới nhớ, lúc tôi ngất còn đang mặc đồ chiến đấu. Chứ làm gì có chuyện tôi đi đánh Boss với bộ đồ ngủ viền đăng ten điệu chảy nước như bây giờ………… Hở!?!?

Tôi tá hỏa, luồn tay xuống kiểm tra quần ngủ. Nhưng chạm vào….. Đây, đây là quần lót của tôi…… đúng không? 

「Ch-chẳng lẽ….cả quần lót cũng bị…… thay rồi…….?」

Tôi run rẩy hỏi.

Falk gật đầu cái rụp!

Tôi hùng hổ bật dậy, rồi lại như mới nãy, nhục nhã đập mặt xuống giường.

C-CHƯA CÓ TỎ TÌNH MÀ BỊ THẤY MÔNG VỚI BÉ CON MẤT RỒI!!!!!!

Ai tới trả lại tôn nghiêm cho tôi đi!!! Hức!!!

Tôi oan ức rên rỉ như thiếu nam mất trinh mông, Falk nhẹ nhàng xoa đầu tôi, dịu giọng an ủi.

「Yên tâm đi, anh không có làm gì kỳ quặc đâu. Sao anh nỡ ra tay với người bệnh được, đúng không?」

…….Nghe cái câu đầy ý tứ này, tôi bất chợt nhớ tới『Lời cầu hôn』!

……Cầu hôn đúng không? Tôi không có nghe nhầm đúng không? …….Ể? Lạ vậy? Có thật Falk đã nói? Tôi nghe nhầm rồi à…………?

Tôi ngước mặt lên nhìn Falk ngồi ở mép giường, ánh mắt dịu dàng, nụ cười ấm áp như nắng xuân.

「Rail. Anh nói lại một lần nữa nhé! Lấy anh nha!」

「HYAAA!!!!!!」

KHÔNG PHẢI NGHE NHẦM!  THẬT 100%!!!  CẦU HÔN THIỆT!!!  

MÀ TẠI SAO!? TẠI SAO LẠI CẦU HÔN VẬY!?

Tôi còn chưa tỏ tình nữa mà Falk đã cầu hôn rồi!

Đầu óc tôi loạn xì ngầu, miệng ú ớ phát ra mấy tiếng kị dị, Falk nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi. 

Lòng bàn tay to ấm, hơi thô ráp, chỉ với từng đó đã khiến con tim tôi nhảy disco trong lồng ngực.

Tay có ra mồ hôi không? Tôi còn mùi mồ hôi không!? Tôi chưa có tắm mà!!!

「Thích em. Yêu em, Rail!」

Một đống câu hỏi chạy ngang qua đầu, tại sao? Từ khi nào? Nhưng tôi biết, giờ không phải lúc hỏi mấy câu này. Tôi phải cho Falk một câu trả lời thích đáng!

「Tớ cũng… cũng thích Falk…..!」

Tôi nói được rồi. Cảm xúc giấu kín đi từ khi còn nhỏ, từng có lúc lo lắng không dám nói ra, nhưng lần này, lúc này, tôi đã nói ra được rồi!

Đôi mắt vàng của Falk thoáng dao động.

Tôi ngượng ngùng cúi đầu, bỗng hơi thở của Falk phà trên mặt, tôi theo bản năng nhắm mắt lại.

Có thứ gì đó mềm mại, ấm áp chạm nhẹ môi tôi. Thực sự rất nhẹ. Nụ hôn đầu của tôi phớt qua như cơn gió xuân.

Tôi mở mắt. Đôi ngươi vàng chuyên chú nhìn tôi, khẽ cười. 

Nụ cười này tôi chưa từng thấy qua, nó quá nâng niu, quá nín nhịn cảm xúc muốn vỡ oà.

Ngoài kia vẫn còn rất nhiều chuyện để lo, nhưng mà…..

Chỉ với một tiếng thích của tôi đã khiến Falk cười rạng rỡ thế này, xỳ, dăm ba cái vấn đề, dẹp hết đi!

Tôi tựa đầu vào ngực Falk, vòng tay qua lưng hắn ôm thật chặt, muốn truyền tới hắn tất cả mười ba năm tình cảm.

Ngay sau đó, tôi cũng được ôm chặt lại muốn nghẹt thở.

Tôi khẽ cười.

……Truyền được rồi, Falk nhận được rồi!

Falk nói tôi còn yếu rồi nhẹ nhàng ấn tôi xuống giường, đắp chăn lại ngay ngắn. Sau kéo ghế đến bên giường, ngồi coi trông tôi. 

Tôi thầm nghĩ, ngồi không vậy có chán không? Mà tôi hơi quá đáng khi chiếm giường của Falk nhỉ? 

Nhưng khi ngước nhìn rồi chìm đắm trong mật ngọt quý giá Hoa Mắt Biếc nơi ánh mắt Falk, tôi không biết mở lời thế nào.

T-trước giờ Falk luôn nhìn tôi vậy sao……..?

Hay là vì cả hai đã thổ lộ với nhau mà tôi mới thấy rõ cảm xúc của Falk đến thế. Mắt tôi hình như trước đây có vấn đề rồi hay sao ấy, lý nào không nhận ra sớm hơn!? Thật là!

Vui sướng xen lẫn ngượng ngùng, tim trong lồng ngực lâng lâng. A, tôi sắp lên cơn sốt nữa rồi!

「Rail. Em muốn thử nước cam tiểu thư Amelia tặng không?」

「U-uhm! Uống!」

Thấy tôi đỏ hết mặt mũi, Falk cười khẽ đổi chủ đề, cứu vớt trái tim bé bỏng của tôi.

………………Thông cảm, thông cảm, tôi mới yêu lần đầu thôi! Vẫn còn ngại ngùng bối rối.

Chai nước cam của Amelia vừa mới  mở nắp ra, hương thơm ngọt ngào mát lạnh đã bùng nổ gọi mời.

Tôi bật dậy, háo hức uống một ngụm.

……..Gì thế này……!? Chua! Nhưng cực kỳ ngon! Mới một ngụm thôi, đã đánh tan hết cơn mệt mỏi…………!

Tôi lập tức quay sang nhìn chằm chằm cái chai đang đặt trên bàn cạnh giường, nhãn có hình vẽ cối xay gió và chim. Nhãn hiệu này tôi chưa từng thấy. Nhìn qua Falk, thấy hắn cũng đang nhìn chằm chằm nhãn hiệu như tôi.

「...........Này chắc từ lãnh thổ Công tước Dravalet, ở đó có một thị trấn nối tiếng với cối xay gió, nước cam này có khi làm từ ở đó? Anh không thấy bày bán ở thủ đô, có lẽ không được sản xuất hàng loạt. Em thích à?」

Tôi gật gù như gà mổ thóc.

Là con nhà thương hội, tôi nghĩ bản thân đã nắm kha khá mặt hàng rồi, không ngờ ngoài kia còn quá trời thứ tôi chưa từng thấy qua.

Falk cười tươi như hoa, trông cực kỳ hài lòng mà ngọt giọng nói「Vậy lần tới, hai ta tới đó du lịch nha」

Không rõ sao tự dưng Falk vui vậy, tôi ngây ngô gật đầu.

Tôi đưa cho Falk uống thử, hắn uống một ngụm rồi khen ngon.

Lại lần nữa bên nhau cùng nói cười, tôi bỗng thấy lòng mình vui tới lạ thường. Bất giác tuôn một tràng.

「À, đúng rồi! Đòn kết liễu Boss Dungeon là 『Nước phản chiếu ánh sáng, gió dẫn lối sức mạnh! Thánh kiếm vàng giáng lâm, phán xét muôn loài!!!!』đúng không? Chời ời, lúc đó cậu ngầu bá cháy luôn!!!」

「Ừ……? À, ờ, ừm. Nó đó! Em nói thế nào thì nó là thế đó!」

Falk ban đầu còn che miệng, mặt nín nhịn. Nhưng chỉ vài giây sau, hắn không nhịn nổi nữa, vai run bần bật, cười nắc nẻ.

「Phụt! Hahahaha………… Chời ơi, anh thích em mấy lúc thế này ghê!!!」

「Nghe sao chẳng giống khen chút nào………」

Tôi phụng phịu nói, má phồng lên giận dỗi. Falk cười chán chê rồi nghiêng người hôn nhẹ lên môi tôi, chụt một cái ngọt nhũn tim.

Hừ, đồ láo cá……! Đừng nghĩ chiêu này có thể lấy lòng được tôi! 

À, khoan, còn có chuyện quan trọng hơn……..

 

「À, ừm……… Sera sao rồi?」

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo