lịch update: 2 tuần 1 lần vào thứ 6
BẢN DỊCH THUỘC VỀ TEAM EKATERINA. NẾU CÓ SAI SÓT, VUI LÒNG LIÊN HỆ QUA FACEBOOK TEAM EKATERINA.
------------------
Seo Soo Hyun luống cuống đứng dậy theo anh và xem xét Lee Chan Seo đang nằm sõng soài trên sàn. Trông anh ta có vẻ thực sự không ổn. Dù không phải toàn thân anh ta đều dính đầy máu, nhưng thảm hại đến mức cậu nghĩ có lẽ như thế sẽ tốt hơn. Thà máu me be bét còn hơn là tay và đầu gối bị bầm dập.
"Seo Soo Hyun."
Lúc đó, Ki Tae Yeon túm lấy má cậu. Khi mắt hai người chạm nhau, anh khẽ cười và nghiêng đầu.
"Nhìn thấy cái bộ dạng đó thì bé con thấy sợ à?"
Cậu không nhìn vì lo lắng cho Lee Chan Seo. Cậu chỉ đang kiểm tra xem anh ta bị thương đến mức nào để còn dễ biện hộ cho Ki Tae Yeon hơn thôi. Tất nhiên, việc biện hộ là việc của luật sư chứ không phải cậu, nhưng vì Lee Chan Seo đã làm những việc xấu với cậu trước nên có lẽ cậu, người bị hại, có thể đứng ra bao biện rằng hành động của người đàn ông là chính đáng.
"Bỗng nhiên thấy ghê tởm à?"
Seo Soo Hyun cảm thấy bàn tay đang nắm lấy má cậu siết chặt hơn, nhưng cậu vẫn lắc đầu.
"Tôi không sợ Giám đốc..."
"Không sợ."
Những tương lai mà cậu không muốn tưởng tượng cứ tiếp tục khuấy động trong đầu khiến dòng nước mắt đã ngưng lại bỗng chốc tuôn ra.
"Tôi sợ, hức, Giám đốc bị cảnh sát bắt mất."
Cho dù là một thế giới mà mọi thứ đều có thể giải quyết bằng tiền thì với cái mức độ này có vẻ như anh có khả năng cao sẽ phải vào tù vì tội hành hung.
"Giám đốc, hức, nếu chú vào trại giam thì sao ạ."
"Trại giam?"
"Nhà tù ạ. Hức, lỡ, lỡ phải ngồi tù mấy năm thì sao ạ."
Cậu cảm thấy tủi thân hơn khi nghĩ đến việc anh sẽ phải ngồi tù mấy năm.
Seo Soo Hyun vô thức kéo áo Ki Tae Yeon như thể muốn được ôm. Rồi cậu cứ thế vừa khóc vừa líu lo nói không ngừng ngay cả khi Ki Tae Yeon bế xốc cậu lên.
"Vì tôi, hức, thích Giám đốc mà... tôi còn muốn hẹn hò với Giám đốc, còn muốn đi ngắm hoa nữa, hức, lỡ, lỡ cảnh sát ập đến thì sao ạ. Nếu bây giờ mà đụng mặt cảnh sát thì, hức, Giám đốc là tội phạm quả tang mất."
Mượn lời của người lớn thì đó là "Không thể chối cãi" đấy ạ.
"Với lại, hức, nhà anh Chan Seo làm bên pháp, luật mà, hức, tôi đã bảo chú rồi. Tôi không rõ lắm, nhưng, nhưng nghe nói, mấy thẩm phán mà bị ai đó làm gì thì kiểu gì cũng, kiểu gì cũng xử nặng hơn đấy. Lỡ ông của anh Chan Seo, quen, Giám đốc, rồi Giám đốc bị xử nặng thì, không biết, không biết phải ngồi tù mấy năm luôn ấy ạ."
Seo Soo Hyun biết rõ rằng thế giới này không công bằng.
Dù lòng cậu không tốt, nhưng nếu Lee Chan Seo là người bình thường thì cậu đã không lo lắng đến vậy. Các công tố viên và thẩm phán chắc chắn cũng sẽ ăn hối lộ thôi, và Ki Tae Yeon là người sẽ bỏ tiền ra hối lộ họ bằng được.
Nhưng nếu gia đình của Lee Chan Seo thuộc hàng "khủng" thì đó lại là một vấn đề khác.
Cậu yêu Ki Tae Yeon nhiều bao nhiêu thì cậu lại càng muốn hẹn hò với anh bấy nhiêu, vậy mà chỉ vì mỗi nhà tù thôi mà có lẽ cậu sẽ không thể làm được như thế, một nỗi buồn bã trào dâng trong lòng cậu.
"Vì tôi vẫn còn, trẻ con mà, hức. Tôi có thể chờ Giám đốc, nhưng, nhưng dù sao thì hẹn hò với Giám đốc ba mươi mấy tuổi cũng hơi, hức, khác với hẹn hò với Giám đốc bốn mươi mấy tuổi một chút chứ ạ."
Ki Tae Yeon chưa từng nói với Seo Soo Hyun rằng anh thích cậu. Tuy nhiên, Seo Soo Hyun đã sẵn sàng cho mọi thứ. Cậu đã quyết tâm bằng mọi giá phải quyến rũ người đàn ông ngay cả khi anh không thích cậu.
Nhưng nếu anh vào tù thì cái quyết tâm đó sẽ tan thành mây khói không phải do cậu muốn mà do hoàn cảnh. Đã là đàn ông thì phải rút kiếm ra mà vung chứ, không có lý gì lại để tuột mất cơ hội như thế được.
"Vì tôi muốn Giám đốc ở cả tuổi ba mươi và tuổi bốn mươi, hức, vậy nên ngay từ mùa xuân này tôi, hức, muốn hẹn hò với Giám đốc rồi. Với lại, hức, tôi còn muốn ăn chung cái bánh dâu tây hôm trước chú mua nữa cơ. Tôi định ăn cùng Giám đốc nên tôi đã không ăn một miếng nào cả đấy... Hức, cả cái cánh, hoa anh, đào rụng trên hộp bánh, tôi, ức, tôi vẫn để nguyên luôn đấy..."
Vốn dĩ cậu đã lảo đảo vì tác dụng của thuốc, giờ cậu còn khóc lóc ầm ĩ khiến mặt cậu nóng bừng lên. Đầu óc cậu tan nát, những suy nghĩ lang thang trong đó bắt đầu bắn tung tóe ra tứ phía. Cậu biết rằng lúc này mình phải cẩn trọng trong lời nói, nhưng dù vậy cậu vẫn cảm thấy rằng giờ cậu phải tuôn ra hết tất cả những gì mình muốn nói.
Seo Soo Hyun không hề nghĩ đến việc lau nước mắt mà vẫn kiên trì nói hết những gì mình muốn nói. Nhờ đó, cậu không có thời gian để xác nhận biểu cảm của người đàn ông.
"Vậy nên, hức, chúng ta dừng lại và đi nhanh thôi ạ. Với lại, hức, người tôi cũng lạ lắm, tôi sợ..."
Khi cậu đối mặt với Lee Chan Seo thì cậu đã quá kinh ngạc, và sau đó cậu phải vùng vẫy để thoát khỏi anh ta nên cậu không có thời gian để ý đến sự bất thường của cơ thể. Khi Ki Tae Yeon mở cửa cũng vậy. Nhưng có lẽ vì đã được ôm trong vòng tay của người đàn ông một lúc nên sự căng thẳng trong cậu đã tan biến và cậu cảm thấy bụng mình ngứa ngáy. Cảm giác như thể cậu sắp đến kỳ động dục.
"Giám đốc, hức, xin chú thả pheromone ra đi ạ..."
Seo Soo Hyun biết nước mắt mình đang dính lên quần áo của Ki Tae Yeon, nhưng cậu vẫn dụi trán lên vai người đàn ông và nài nỉ. Cậu biết rằng đây không phải là tình huống thích hợp, nhưng khi cơ thể cậu nóng bừng lên thì cậu lại trở nên mè nheo như một đứa trẻ đang lên cơn sốt.
"Cậu đúng là có tài khiến người ta phát điên mà."
Cùng với giọng điệu than thở, những pheromone quen thuộc từ từ bắt đầu thấm vào đầu mũi cậu.
Soo Hyun vẫn còn sụt sịt cho đến khi Ki Tae Yeon mở cửa bước ra ngoài. Cậu thoáng nghe thấy tiếng Lee Chan Seo gọi mình, nhưng cậu không thể chắc chắn vì cậu không lắng nghe kỹ.
"Giám đốc."
"Sao rồi?"
"Đang xử lý và chuyển đến xưởng ạ. Bên trong thì sao ạ?"
Dù Ki Tae Yeon đang vuốt tóc cậu, nhưng sự run rẩy của cơ thể cậu vẫn không có dấu hiệu sẽ dừng lại. Seo Soo Hyun liên tục ngọ nguậy các ngón chân để đánh thức cơ thể đang rã rời nằm ngoài ý muốn của cậu.
"Phải trả lại cho cái cậu ấm dựa hơi ông nội để mà hoành hành một cái giá tương xứng chứ."
"Tôi sẽ liên lạc ạ."
"Cậu ta đã tiêm gì cho em bé?"
"Nghe nói là một loại thuốc giống như chất kích thích động dục ạ. Có vẻ như là loại được lưu hành ở Hashi ạ."
"Vậy là không có thuốc giải l à. Tác dụng phụ thì sao?"
Khi bước ra khỏi tòa nhà, một cơn gió mát lạnh mơn man trên má cậu. Tuy nhiên, thay vì ngẩng đầu lên hít thở bầu không khí trong lành, Seo Soo Hyun lại cựa quậy để bám vào Ki Tae Yeon nhiều hơn nữa. Giờ cậu thích pheromone của người đàn ông hơn nhiều so với không khí trong lành.
"Nghe nói có thể khác nhau tùy theo từng người, nhưng vì chỉ là chất kích thích đơn thuần và chỉ dùng một lần nên có vẻ như sẽ không có tác dụng phụ lớn đâu ạ. Tôi đã đích thân xác nhận với bác sĩ Lee rồi ạ."
"Khách sạn gần đây nhất là ở đâu?"
"Ý anh là khách sạn ạ?"
Có lẽ vì nhận thấy cậu đang cựa quậy nên Ki Tae Yeon đã vỗ vào mông cậu.
"Phải dỗ dành em bé đang bị hoảng sợ đã chứ."
"Giám đốc, hức, nhanh lên, nhanh lên..."
Seo Soo Hyun liên tục chạm môi vào môi Ki Tae Yeon như một con chim non đang đòi ăn. Một khi sự hưng phấn đã trào dâng thì khó mà dập tắt được. Sau khi sự kinh hãi qua đi, khi cậu được ôm trong vòng tay của người đàn ông và hít lấy những pheromone quen thuộc, có vẻ như trái tim cậu đang dần bình tĩnh lại, nhưng cơ thể cậu thì ngược lại. Cậu liên tục được Ki Tae Yeon ôm cho đến khi lên xe và đến khách sạn rồi lên thang máy. Dù vậy, không hiểu sao cậu vẫn cứ sốt ruột mãi.
"Seo Soo Hyun. Đã bảo đừng có mè nheo rồi mà. Để người khác thấy thân thể của cậu à?"
Cũng giống như khi Ki Tae Yeon lẩm bẩm như thể đang cảnh cáo cậu với một giọng nói như thể đang cố gắng kìm nén điều gì đó.
Mình vẫn còn ở bên ngoài à. Seo Soo Hyun nghe thấy tiếng cửa trượt mở rồi mới nhận ra rằng mình, chính xác hơn là người đàn ông đang ôm cậu, đã bước ra khỏi thang máy.
Nghĩ đi nghĩ lại thì cái pheromone của mình thì sao nhỉ.
Không biết có phải cái chuyện trội hay không là thật không, nhưng một mùi hương hoa anh đào mà bình thường cậu chẳng cảm nhận được mấy giờ lại tỏa ra rõ rệt khiến cậu hốt hoảng.
Cậu đã được dạy rằng việc tỏa pheromone lung tung ở bên ngoài là một hành động vô lễ, nhưng giờ cậu khó mà kiểm soát được pheromone mà ngay cả khi tỉnh táo cậu còn không điều khiển được. Sau khi bước vào khách sạn, cậu không nhớ mình đã gặp ai cả, nhưng không vì thế mà cậu có thể yên tâm rằng không có ai cả. Tất cả thần kinh của cậu đều hướng về Ki Tae Yeon nên cậu khó mà chắc chắn được.
"Hình như đến..."
Vừa cố gắng tập trung lý trí và nhìn xung quanh thì một bàn tay to lớn đã túm lấy má cậu và một cái lưỡi nóng hổi đã xâm nhập vào giữa hai hàm răng cậu. Seo Soo Hyun nghe thấy tiếng cửa đóng lại và nhắm mắt. Có vẻ như hai người vừa mới bước vào sảnh.
"Ư ư..."
Soo Hyun nhón chân lên ngay khi Ki Tae Yeon vừa đặt cậu xuống. Đó là một hành động theo bản năng vì cậu không muốn rời xa anh dù chỉ một chút. Anh mặc kệ bàn tay dính máu của mình luồn vào quần áo cậu vuốt ve xương sườn và chạm vào ngực cậu, chỉ tập trung vào nụ hôn.
Cậu có cảm giác như thể vị ngọt đang thấm vào mỗi khi những mảng thịt đang sống động chạm vào màng nhầy ẩm ướt và nghiền nát lưỡi cậu. Người đàn ông đang tỏa pheromone ra, vậy nên đó chắc chắn không chỉ là ảo giác của riêng cậu. Có lẽ bộ não đang tan chảy đang tiếp nhận mùi hương độc hại đó như một mùi hương ngọt ngào.
----
Seo Soo Hyun cố gắng mút lưỡi Ki Tae Yeon như một đứa trẻ đang ngậm kẹo mút trong miệng. Có lẽ vì cậu đang sốt ruột nên cậu cứ liên tục hụt hơi, nhưng cậu vẫn muốn cướp đi tất cả nước bọt dính trên lưỡi người đàn ông nên cậu đã dồn lực vào đầu lưỡi và mút chùn chụt.
"Hức, a..."
Có lẽ cảm thấy cậu không thở được nên Ki Tae Yeon đã ngẩng đầu lên. Đồng thời, bàn tay đang véo ngực cậu di chuyển xuống dưới nắm lấy mông cậu. Vì cậu mặc bộ đồ thể thao rộng rãi đi ra ngoài nên chiếc quần đã bị tuột xuống mắt cá chân từ bao giờ.
Dù vai cậu đang run lên vì sự mong chờ đang ập đến, Seo Soo Hyun vẫn thò lưỡi ra và tiến lại gần vì tiếc nuối cái đôi môi đang rời xa cậu.
"Ah!"
Tuy nhiên, cậu không còn cách nào khác ngoài việc cúi đầu trước ngón tay đang xoa bóp nếp nhăn của mình. Chuyển động của ngón tay luồn vào bên trong quần lót cậu trần trụi đến mức thô tục.
"Hức, hức..."
"Không nuốt được nhỉ. Sưng vù lên rồi."
Không phải là mới làm mấy ngày trước mà là hôm qua, nói đúng hơn là cho đến tận rạng sáng hôm nay, nên sao cái lỗ đó còn lành lặn được. Nhưng cậu muốn làm ngay. Không chỉ vì tác dụng của thuốc. Cậu cảm thấy như thể chỉ khi hòa chung thân nhiệt vào nhau thì cậu mới có thể hoàn toàn yên tâm. Có lẽ đó là sự yên tâm có được từ việc cậu đang ở bên Ki Tae Yeon chứ không phải ai khác.
---
"Dù vậy, hức, tôi vẫn muốn..."
Seo Soo Hyun cố tình dồn lực vào mông như thể đang kích thích Ki Tae Yeon và van xin anh.
"Không phải là, người khác, mà... Là Giám đốc mà..."
Anh chỉ đang chạm vào những nếp nhăn xung quanh cái lỗ chứ không phải bên trong, nhưng cậu vẫn cảm nhận được những ngón tay thô to và cứng rắn, khiến cậu càng thêm sốt ruột.
"Tôi muốn làm với người mình thích, hức."
Cậu ngang nhiên sờ soạng cái bắp đùi với hình dáng to lớn của người đàn ông và ngước mắt lên thì thấy những mạch máu trên thái dương của Ki Tae Yeon đang nổi lên.
"Em bé nhà tôi còn có cả tài khiến người ta phát điên cơ đấy?"
"A!"
Không chút do dự, như thể đã vứt cái từ "do dự" đó cho chó gặm, ngón tay anh thô bạo đào sâu vào lỗ huyệt cậu. Có một cơn đau nhè nhẹ thấm vào vì cái chỗ sưng tấy bị tách ra, nhưng chỉ là trong chốc lát. Những nơi đau đớn chỉ là những vùng da sưng tấy xung quanh cái lỗ huyệt mà thôi. Thành trong cậu lại tiết ra dịch nhờn trộn lẫn đầy pheromone để chào đón sự xâm nhập của Alpha.
"Haa, Seo Soo Hyun. Muốn ăn dương vật thì phải làm thế nào?"
Người đàn ông vừa xoa bóp ngón tay vừa hỏi. Nãy giờ cậu vẫn đang nhón chân, nhưng nhờ có lưng tựa vào tường nên cậu vẫn có thể đứng vững được. Soo Hyun mò mẫm cởi cúc quần của Ki Tae Yeon rồi kéo khóa quần xuống. Vì cậu đang ngửa cổ để đòi hôn người đàn ông nên việc này không dễ, nhưng cậu giỏi dùng tay làm mọi việc nên cậu có thể lấy dương vật của người đàn ông ra một cách dễ dàng mà không cần nhìn.
"Đưa nó, vào đi ạ. Nhanh lên..."
---
Seo Soo Hyun vuốt ve dương vật đang cương cứng của người đàn ông, cậu không cần phải dựng nó lên, và nó chỉ mang lại cảm giác nặng nề. Ngay cả trong tình huống cấp bách này cậu vẫn cảm thấy kỳ lạ vì đây là lần đầu tiên cậu sờ vào dương vật của Ki Tae Yeon như thế này. To như thế này mà chú mang nó theo người được hay sao vậy. Cái khối thịt nặng nề còn giật giật trong tay cậu, khiến cậu cảm thấy như thể đó là một sinh vật sống.
"Há miệng ra để tôi đâm lưỡi vào trước."
Ki Tae Yeon xoa bóp thành trong cậu bằng ngón tay và ra lệnh. Đã có ba ngón tay đang nong rộng bên trong cậu rồi.
Seo Soo Hyun ngoan ngoãn há miệng. Ngay lập tức Ki Tae Yeon cúi đầu xuống và đâm lưỡi vào rồi rút ngón tay ra. Khoảnh khắc đó, bàn tay ướt sũng dịch nhờn ấn mạnh vào bên trong đùi, gần bắp chân cậu.
"Hức!"
Chân phải cậu vừa bị nhấc bổng lên bởi lực tay của người đàn ông thì dương vật to lớn đã lao vào cái lỗ huyệt đang sưng tấy và chật hẹp. Vì môi cậu đang bị bịt kín nên tiếng rên rỉ sắc nhọn không thể thoát ra được, thay vào đó chỉ có những tiếng kêu rên rỉ rả. Bắp chân trái cố gắng giữ thăng bằng nên căng cứng lên.
"Haa, chỉ mút được có thế thôi à?"
Ki Tae Yeon cắn môi cậu và hỏi bằng một giọng điệu bực bội. Seo Soo Hyun thoáng cảm nhận được sự nóng nảy của anh nên lắc đầu nguầy nguậy. Nếu cậu hạ chân xuống thì cậu có thể mút sâu hơn được. Nhưng cậu đang cố gắng đứng vững vì có một lý do khác.
"Tôi, tôi còn, hức, muốn hôn chú nữa mà..."
---
Ki Tae Yeon chỉ cần cúi người xuống là xong, nhưng đầu óc đang say thuốc không cho phép cậu nghĩ xa đến thế. Cậu chỉ muốn bám lấy người đàn ông một cách vô điều kiện.
"Hức, tại Giám, đốc cao quá..."
"Vậy làm thế này nhé?"
Cậu còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần trước khóe miệng đang nhếch lên đầy tinh nghịch của người đàn ông. Trong nháy mắt, một bàn tay đã luồn vào bên trong đùi trái và chộp lấy cái chân đang run rẩy kia rồi nhấc bổng cả người cậu lên không trung.
"Ôi!"
Seo Soo Hyun vội vàng vòng hai tay qua cổ Ki Tae Yeon. Vì trục trung tâm đang nghiêng về bên trái một cách bất ổn nên cậu túm chặt vai anh bằng tay phải, nhờ đó cậu mới có thể nhanh chóng vung vẩy tay được.
"Hừ... Em bé nhà tôi, hức, phát ra âm thanh cái lỗ ăn dương vật kìa."
Lúc đó cậu cắn môi để chịu đựng sự xâm nhập bỗng trở nên sâu hơn. Ki Tae Yeon khẽ cười rồi điều chỉnh lại tư thế. Thân trên cậu áp sát hơn một chút, và bàn tay đang đỡ đùi cậu cũng tự nhiên di chuyển xuống dưới mông cậu. Dương vật ướt đẫm dịch nhờn đâm xuyên qua bụng cậu theo chuyển động đó, khiến một âm thanh "tõm" hạ xuống bên tai cậu.
"Hức, không, không phải..."
"Không phải cái gì mà không phải."
Ki Tae Yeon cố tình dùng răng cắn và nhai vành tai cậu như thể muốn cậu nghe cho rõ.
Khi đứng thì lỗ huyệt cậu chỉ mút được đến đầu khấc thôi, nhưng khi tư thế thay đổi thì nó lại từ từ mở rộng theo hình dáng dương vật của người đàn ông. Cảm giác trở nên nhạy cảm do say thuốc đủ để cậu nắm bắt được những âm thanh ma sát sền sệt.
"Haa..."
Mỗi khi cái đầu khấc cứng rắn đâm xuyên qua da thịt bên trong và tiến vào, một âm thanh như thể chất lỏng đặc dính đang ma sát vào nhau lại vang lên, như lời trêu chọc của người đàn ông rằng lỗ huyệt cậu đang phát ra âm thanh ăn dương vật. Khi Ki Tae Yeon cố tình kéo eo ra rồi thúc hờ hững vào thì âm thanh "xộc xệch" lại trở nên rõ ràng hơn.
"Nhanh, lên, hức, nhanh, nhanh lên đi..."
Cậu chỉ xấu hổ vì âm thanh phát ra từ lỗ huyệt một lát thôi, giờ cậu lại sốt ruột vì những cú thúc eo hờ hững.
Seo Soo Hyun liên tục chạm môi lên môi Ki Tae Yeon và nói những điều mà cậu không thể làm được. Dù cậu đang ở trên không trung và cảm thấy bất ổn vì đã quấn chân vào eo người đàn ông, nhưng cậu không hề cảm thấy bất an mà chỉ nghĩ rằng thật tuyệt vì tầm nhìn của cậu cao hơn Ki Tae Yeon.
"Thì bé con cứ thử cử động nhanh xem."
Rõ ràng anh biết cậu muốn mình làm chứ không phải mình tự làm, nhưng Ki Tae Yeon vẫn cười hờ hững như thể bảo cậu cứ thử xem. Seo Soo Hyun nhìn xuống anh với đôi mắt đẫm lệ và vô cùng hưng phấn. Nhìn thế nào thì anh cũng đang cố nhịn không cử động thô bạo, có vẻ như anh đang cố tình trêu chọc cậu. Có lẽ anh đang tức giận vì anh nghĩ cậu đã bỏ nhà đi.
Đột nhiên Seo Soo Hyun cảm thấy có lẽ bây giờ mình đang bị phạt, và cậu không ngần ngại nhấc eo lên. Tư thế cậu hoàn toàn dựa vào Ki Tae Yeon nên không dễ, nhưng ít nhất cậu cũng có thể khiến dương vật của người đàn ông đâm vào thành trong một chút .
--
"Hức, ức, ư ư..."
Những khối thịt cứng rắn và nóng bỏng đang kích thích màng nhầy, thúc vào những vùng da thịt đang sưng tấy và đỏ ửng của cậu. Nhưng cho dù cậu có cố gắng cử động đến đâu thì vẫn có giới hạn. Sự xâm nhập đã sâu, và cái dương vật đang đào sâu vào bên trong lại quá lớn, ngay cả khi cậu chỉ đứng im mà không cử động thì khoái cảm cũng đã sục sôi đến nơi rồi, nhưng chỉ có thế thôi. Có lẽ vì không có những cú thúc eo xoa bóp nên thành trong không được kích thích và đang quằn quại kêu gào vì khát. Cuối cùng Seo Soo Hyun dồn hết lực vào mông, siết chặt cái lỗ và chạm môi lên má Ki Tae Yeon.
"Giám đốc, hức, vẫn chưa, đủ ạ. Nhanh lên, nhanh lên đi, xin chú... tôi muốn ăn dương vật của Giám đốc, aaaa!"
Lời nói còn chưa kịp dứt thì đã vỡ vụn thành trăm mảnh. Đó là vì người đàn ông vừa chửi thề vừa thúc eo mạnh mẽ.
"Hừ, mẹ kiếp..."
"Ah, ư, ư ức, a, aaaa, aaaaa!"
Âm thanh ma sát trầm thấp của những chất lỏng đặc dính không còn vang lên nữa. Chỉ còn âm thanh những cú đánh như thể da thịt đang va chạm vào nhau, khi cái mông mềm mại của cậu chạm vào bắp đùi cứng rắn của anh.
"Ư ư, hức, hức..."
Khi dương vật mà đến cuối cùng vẫn không thể đi vào sâu hơn cắm rễ vào bên trong, vùng bên trong vẫn chưa được mở ra tách rời và kích thích vùng bụng bên trong sâu thẳm. Cơn đau tê tái đó không chỉ truyền đến những nội tạng bên trong cậu mà còn men theo cột sống truyền lên não, khiến tinh thần cậu tan biến trong chốc lát và toàn thân cậu run rẩy.
"Hức, hức..."
---
"Haa, phải tỉnh táo lại thôi, Soo Hyun à."
Nếu phía sau cậu không có tường thì có lẽ cơ thể cậu đã ngã nhào rồi.
Seo Soo Hyun nín thở trong khoảnh khắc rồi khó khăn thở dốc và thò lưỡi ra như thể đang tìm nước. Kệ cho nước bọt chưa kịp nuốt trôi chảy ra, cậu chạm môi vào và liếm khóe miệng Ki Tae Yeon thì người đàn ông đã vui vẻ há miệng ra.
Sao, sao lại thích như thế này chứ... Seo Soo Hyun đào sâu vào đôi môi của Ki Tae Yeon và nhắm mắt. Khi người đàn ông dồn lực vào bàn tay đang nắm lấy mông cậu và thúc eo mạnh mẽ thì toàn thân cậu lại rung lắc và môi cậu cứ liên tục rời ra rồi lại dính vào. Dù vậy cậu vẫn không muốn rời bỏ cái thân nhiệt đó mà nghiêng người tới như thể đang bám víu vào anh.
"Ư ư... Hức, ah, ôi!"
Tuy nhiên, hành động đuổi theo đôi môi của Ki Tae Yeon cũng không kéo dài được lâu. Khi những cú thúc eo trở nên dữ dội hơn thì cậu không có cách nào để chống đỡ cả.
"..ahh"
Seo Soo Hyun từ bỏ việc thò lưỡi ra và vùi đầu vào bờ vai rộng lớn. Những sợi tóc ướt đẫm mồ hôi dính bết vào trán cậu, nhưng cậu thậm chí còn không dám vuốt chúng đi.
"T...hích, a...h!"
"Haa, Seo Soo Hyun, thích à?"
Bịch, bụp! Sau những động tác nghiền nát lỗ huyệt cậu vang lên một âm thanh như thể người đàn ông đang khẽ cười. Seo Soo Hyun ôm chặt Ki Tae Yeon và gật đầu. Nước bọt chảy ra lênh láng giữa hai môi còn chưa khép chặt, nhưng lạ thay cậu lại khó mà phát ra được tiếng.
"Thích cái gì?"
"Hức, hức, ư ư......"
"Không trả lời thì không cho làm."
Giọng điệu trêu chọc lộ liễu nhưng cậu biết anh là thật lòng, Seo Soo Hyun run rẩy dữ dội nhưng vẫn cố gắng ngẩng đầu lên. Đôi mắt cậu trừng trừng như oán hận, trái với dự đoán anh sẽ giở trò nhơn nhơn, khuôn mặt vô cảm lấp đầy tầm nhìn. Không hiểu sao, khoảnh khắc lần đầu tiên cậu chạm mặt người đàn ông trong không gian tối tăm này lại ùa về, cảm xúc nghẹn ngào trào dâng.
"Hức."
Cậu thích cả tình dục, nhưng cậu thích Giám đốc hơn, cậu thích tình dục cũng vì cậu thích Giám đốc. Vì thế, cậu muốn trút hết nỗi lòng, bảo anh đừng trêu chọc mà hãy cử động đi, nhưng có lẽ vì cái lưỡi mềm nhũn chẳng còn tác dụng gì nên cậu cảm thấy bế tắc.
Vậy thì cậu phải nói ra điều quan trọng nhất. Lưỡi thì mềm nhũn, hơi thở thì dồn dập, có lẽ cậu không thể nói hết những gì trong đầu, nhưng bây giờ đó là lựa chọn tốt nhất.
"Giám, đốc, thích, ư, thích lắm......"
"Nhanh, hức, nhanh, ư, cho tôi....... Sau khi bú cu, hức, tôi còn muốn nuốt cả tinh dịch..."
"Ha ha. Mẹ kiếp."
Ki Tae Yeon không kìm được mà chửi thề. Thay vì lập tức "cho" như Soo Hyun mong muốn, anh bắt đầu di chuyển. Vì cả hai đã quấn lấy nhau ngay khi vừa mở cửa nên vẫn còn ở ngay lối vào.