lịch update: mỗi ngày đều có chap
"Ha."
Ki Tae-yeon thở dài và cười khẩy. Dù đang mặc một chiếc áo sơ mi có chất liệu mềm mại, lồng ngực dày của anh vẫn phập phồng dữ dội. Bàn tay anh không hề dịu dàng chút nào. Những ngón tay thô lỗ chạm vào và xoa bóp những thớ thịt đỏ ửng và mỏng manh. Bàn tay thô lỗ kia chỉ rút đi khi Soo-hyun khép cổ họng lại để nuốt nước bọt đang đọng lại vì cậu đã phải thè lưỡi ra quá lâu.
"A!"
Bàn tay vừa lột đồ lót của cậu ra trong tích tắc vừa xông thẳng vào lỗ cậu. Dù đó là một hành động xuyên qua cả lối vào lẫn thành trong cùng một lúc, vì cả ngón tay lẫn thành trong đều ướt đẫm nên cậu không hề cảm thấy đau đớn gì. Ngược lại, cơ thể đang nóng bừng vì những mơn trớn xa lạ lại ngọ nguậy như thể đang chào đón bàn tay của alpha.
"Hức, a, a ha ừ……."
Vừa lúc những ngón tay đang mở rộng thành trong tăng lên thành hai ngón thì lỗ của cậu đã nuốt thêm một ngón tay nữa. Cảm giác có vật lạ đang mở rộng bên trong vừa khó chịu vừa quen thuộc. Mỗi khi những ngón tay vươn ra theo những hướng khác nhau như thể có những mục đích riêng và đẩy những thớ thịt bên trong, một khoái cảm âm ỉ lại thiêu đốt cơ thể cậu.
"Hừ……."
" nghe nói là omega có nồng độ pheromone thấp thì khó cảm nhận được mà nhỉ……."
Dù sao thì cũng không ai dạy những điều như vậy trong giờ giáo dục giới tính nên thông tin này không chắc chắn, nhưng hình như cậu đã xem một nội dung tương tự trên tivi. Vì lượng pheromone trong cơ thể ít nên cơ thể bị pheromone tác động cũng khó cảm nhận được khoái cảm so với omega bình thường hay omega có nồng độ pheromone cao, đó là nội dung chính. Việc Lee Chanseo tiêm thuốc cho cậu để mang lại cho cậu cảm giác của một omega có nồng độ pheromone cao có lẽ cũng là vì omega có nồng độ pheromone cao có cơ thể nhạy cảm hơn nhiều với pheromone.
"A hức!"
"Em bắn rồi à? Đúng là đồ mẫn cảm."
Cậu tự mình cảm nhận được rằng cơ thể mình đang mẫn cảm dù anh không cần phải chỉ ra. Dương vật đã cương cứng phun ra tinh dịch chỉ bằng những động chạm của người đàn ông. Dù không có thành trong rung rẩy và co rút, cậu chắc chắn rằng anh biết mình đã bắn vì anh vẫn đang nhìn chằm chằm vào dương vật của cậu như thể đang quan sát nó. Thế nhưng Ki Tae-yeon không hề dừng tay mà thậm chí còn nhét thêm ngón tay thứ tư vào rồi bắt đầu vẩy cổ tay một cách nhanh chóng. Thành trong vốn đã bị kích thích nay càng trở nên ướt đẫm và phồng lên vì những động tác chọc ngoáy dữ dội hơn.
"A ha, a! A, đừ! A a! Em, em sắp đi, hức, đến rồi!"
"Đi nhanh lên, ha, anh đang giúp em đây này, bây giờ."
"A hức, không thích!"
Một âm thanh loảng xoảng vang lên như thể nước đang tuôn ra từ lỗ cậu. Khoái cảm bắn tinh cộng thêm khoái lạc khi lỗ đít cũng bị chọc ngoáy khiến toàn thân cậu run lên bần bật. Seo Soo-hyun vặn vẹo eo. Mỗi khi những ngón tay ngoan cố kia nghiền nát điểm dày dặn bên trong thành, một tiếng rên rỉ như khóc lại bật ra.
"Hức, a, a a……."
"Anh có thể dùng nước lỗ đít của Soo-hyun để rửa tay luôn đấy."
Bàn tay đang dày vò lỗ cậu chỉ rút đi sau khi Soo-hyun rên rỉ. Soo-hyun thở hổn hển và cố gắng hé mở mí mắt. Bàn tay nổi đầy gân xanh và chất lỏng dính đầy trên bàn tay đó lọt vào tầm mắt cậu. Đó không phải là nước mà là chất nhờn nên nó không nhỏ giọt, nhưng nó ướt đến mức có thể gọi là ướt đẫm.
"Đừng, đừng, hức, trêu em mà……. Tại anh cả đấy thôi!"
"Vậy thì phải tại anh chứ."
Ki Tae-yeon nhướn một bên mày lên như thể đang nói một điều hiển nhiên rồi đưa bàn tay ướt đẫm đến quần anh. Soo-hyun vô thức nuốt nước bọt. Theo động tác kéo quần xuống, dương vật đang cương cứng một cách hung tợn của anh từ từ lộ ra. Khác với dương vật của Soo-hyun đang ửng đỏ vì vừa bắn tinh, dương vật đỏ sẫm của anh trông còn đáng sợ hơn vì có rất nhiều lông. Ki Tae-yeon chỉ lấy dương vật ra chứ không cởi quần hẳn xuống rồi cầm lấy dương vật gớm ghiếc của anh và gõ gõ vào lỗ đang há hốc. Chất nhờn đang làm ướt thành trong cậu cọ xát vào đầu dương vật và tạo ra một âm thanh ẩm ướt theo độ nhạy cảm của nó. Seo Soo-hyun ra sức đẩy tấm ga giường bằng gót chân nhưng vẫn quan sát người đàn ông đang xông vào giữa hai chân cậu. Dù đang mặc quần áo, anh vẫn mang đến một cảm giác áp bức. Anh từ từ lắc lư dương vật như thể đang tự sướng giữa hai bắp đùi đang mở rộng của cậu. Mỗi khi dương vật lướt qua lỗ cậu, bụng cậu lại siết lại và chiếc bụng thon thả lõm sâu xuống. Cái lỗ đang ửng hồng đang lặp đi lặp lại động tác đóng mở.
"Giám đốc, nhanh lên đi mà……."
Soo-hyun sốt ruột nài nỉ khi nhận ra rằng Ki Tae-yeon đang cố tình kéo dài thời gian. Đó là vì cậu biết rõ tính cách của anh, một người sẽ chỉ làm cậu sốt ruột cho đến khi cậu thành thật.
"Nhanh gì?"
"Em nhìn thấy hết dương vật của anh rồi, hức, mau đút vào đi mà."
"Em nhìn thấy gì mà thấy."
"Em thấy hết rồi mà. Em thấy nhiều đến mức em biết hết mọi thứ về nó rồi."
Dù cậu có lỗi vì đã phá vỡ lời hứa đi chăng nữa thì anh cũng thật quá đáng. Soo-hyun liếc xéo Ki Tae-yeon rồi lại vươn tay ra sờ soạng giữa hai mông anh.
"Với lại khi vào đây rồi thì dù không nhìn thấy em cũng biết nó trông như thế nào mà……."
Ki Tae-yeon vốn đang trêu chọc cậu khẽ nhếch môi cười.
"Hình như càng ngày em càng giỏi dụ dỗ người khác hơn nhỉ, Lông tơ à?"
"A a!"
Dương vật đang xoa xoa bên trên lỗ cậu đột ngột tách ra và tiến thẳng vào bên trong không một lời báo trước. Soo-hyun giơ tay lên như thể đang vùng vẫy. Vừa vặn cậu túm được cánh tay Ki Tae-yeon, anh khẽ cười rồi áp sát người lên cậu. Chiếc lưỡi trượt vào giữa đôi môi đang hé mở và môi cậu lại chồng lên môi anh.
"Ư ửng."
Soo-hyun cố gắng hít thở bằng mũi vì pheromone đang từ từ lan tỏa. Dù cậu đã dùng tay mở rộng đến mức muốn rách cả ra, thành trong dẻo dai vẫn không dễ dàng mở ra.
Cơ thể cảm nhận được chất nhờn trơn trượt và pheromone của alpha đã thả lỏng để dễ dàng đón nhận dương vật, nhưng vì dương vật dài hơn ngón tay và bàn tay cộng lại nên những phần sâu bên trong không được kích thích chỉ có thể chậm chạp mở ra. Đây không phải là một quá trình đau đớn.
Mỗi khi khối thịt nóng hổi nghiền nát những điểm sâu kín vốn không hề mềm mại, một khoái cảm sắc nhọn lại lan tỏa. Không chỉ vì những vùng nhạy cảm bên trong bụng bị kích thích mà thôi. Nhận thức được rằng mình đang kết nối cơ thể với người mình yêu mang đến một sự thỏa mãn vô cùng lớn. Seo Soo-hyun chỉ nhận ra rằng dương vật của Ki Tae-yeon đã hoàn toàn tiến vào khi cậu cảm nhận được một cảm giác sần sùi đang cọ xát vào đáy chậu của mình. Người đàn ông đang cắn môi cậu từ từ thúc hông và bắt đầu cởi chiếc áo sơ mi vướng víu đang dính chặt vào người cậu.
"A, hức……."
"Hà……."
Không phải là sự xâm nhập nhanh chóng và thô bạo như mọi khi. Có lẽ là vì anh vẫn giữ thẳng thân trên và chỉ lười biếng lặp lại động tác thúc hông mà dương vật đã cắm chặt không thể thoát ra khỏi lỗ cậu. Việc những thớ thịt vừa vặn đang cọ xát vào nhau như một miếng thạch tan chảy trong một nơi chật hẹp là một kết quả hiển nhiên.dương vật đang cắm chặt không thể thoát ra vì những động tác uyển chuyển chứ không phải những cú thúc mạnh bạo.
Tách, tách.
Mỗi khi Ki Tae-yeon cởi từng chiếc cúc áo bằng những ngón tay tinh tế không hề phù hợp với bàn tay to lớn của anh, một âm thanh nhỏ vụn vặt lại vang lên.
"A ha……."
Nếu ai đó nghe lén âm thanh này, có lẽ họ sẽ nhầm tưởng rằng Seo Soo-hyun đang tự sướng một mình vì những tiếng rên rỉ trầm thấp và tiếng ướt át đã hòa lẫn vào nhau một cách chậm rãi.
"Bé cưng."
"Hức!"
Như thể anh chưa từng chỉ xoay hông một cách nhẹ nhàng, người đàn ông vừa vứt chiếc áo sơ mi vừa bất ngờ nâng hông cậu lên. Chiếc dương vật đã cắm sâu đến tận gốc đang đè lên cặp mông mềm mại như thể muốn nhét cả hai hòn dái vào trong rồi nhanh chóng rút ra. Có lẽ là do đã cắm chặt quá lâu mà chiếc lỗ đã giãn nở theo chu vi của dương vật khẽ kéo theo khi dương vật rút ra đột ngột rồi cào vào các mạch máu nổi lên trên dương vật. Tuy nhiên, cảnh tượng thô tục đó chỉ kéo dài trong chốc lát. Người đàn ông vừa rút chiếc dương vật đang trơn bóng vì chất nhờn ra đã cắm dương vật vào lại ngay lập tức.
Phập!
"Phù, giờ thì em hài lòng chưa?"
"A ha, ư, ư hức!"
Chất nhờn đang đọng lại trên màng nhầy vì bị dương vật chèn ép đã trào ra khi dương vật rút đi. Có lẽ là vì vậy mà mỗi khi Ki Tae-yeon nâng hông lên, âm thanh ‘phập, phập!’ lại vang lên. Chiếc lỗ đang rung rung đã giãn nở đến giới hạn và ửng hồng nhưng vẫn mút mát chiếc dương vật dày như thể nó rất vui mừng khi được dương vật xuyên qua.
"Ha ha, thích…… ừ ửng!"
Ki Tae-yeon nhìn xuống người yêu luôn thành thật với anh và nhếch mép cười. Đó là một nụ cười như thể một con rắn đang há miệng và để lộ ra những chiếc răng nanh sắc nhọn. Mỗi khi người đàn ông đang giữ thẳng thân trên thúc mạnh lên, những bắp đùi rắn chắc lại phồng lên căng cứng. Anh di chuyển thô bạo đến mức dù đang mặc một chiếc quần tây đen tuyền, cơ bắp đùi của anh vẫn hiện lên rõ ràng.
"Hừ, a a!"
"Phải, ha, thay giường mới thôi……."
Người đàn ông vừa quét một lượt Seo Soo-hyun từ trên xuống dưới vừa than thở một cách ngắn gọn. Anh bỗng cảm thấy khó chịu với chiếc đầu giường kín mít. Nếu nó chỉ là một cái song sắt, anh đã có thể trói và cố định cổ tay của Seo Soo-hyun rồi.
"A ha, hức, chậm, chậm, hic!"
Từ trước đến nay cả hai đã làm tình một cách thác loạn nhưng anh không hề có sở thích đặc biệt nào trong việc áp bức người khác. Anh cũng không hề có ý định tạo ra những vết trầy xước trên cổ tay trắng nõn và mảnh khảnh của cậu. Tuy nhiên, nếu cậu giữ tư thế giơ tay lên thì anh sẽ dễ dàng mút nách cậu hơn. Dù anh chưa từng làm những mơn trớn kiểu này trước đây, anh cũng không hề cảm thấy khó chịu khi liếm nách Soo-hyun, giống như việc anh không hề ngần ngại mút lỗ của cậu vậy. Có lẽ là vì anh cảm thấy thích thú khi nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ của cậu nên anh muốn làm nó hơn.
"Anh thúc từ từ cho em nhé?"
"Ư, ừ ửng……."
Seo Soo-hyun gật đầu. Mỗi khi anh thúc hông, toàn thân cậu lại rung lên bần bật, cậu không biết đó là do phản ứng của động tác thúc hông hay là do cậu đang gật đầu, nhưng cậu chắc chắn đã gật đầu vì cậu đã trả lời rõ ràng chứ không phải là rên rỉ.
"Không phải em kêu anh nhanh lên hả, ông chủ Seo?"
"A, không, a!"
Phập, phập!
Có lẽ là vì cậu khó lòng chịu đựng được tốc độ đang tăng dần mà Soo-hyun đã giơ tay lên cào vào mu bàn tay đang nắm lấy eo cậu. Vì đó chỉ là những vết cào như của một con cún con ở quê nên anh chỉ khẽ cười và nhìn xuống. Chiếc nhẫn trên ngón áp út bên tay trái của cậu lọt vào mắt anh. Đó là chiếc nhẫn mà chính Ki Tae-yeon anh đã chọn.
"Ha."
Việc mua chiếc nhẫn đó là một hành động khá bốc đồng. Cho dù hành động đó có bắt nguồn từ sự bốc đồng đi chăng nữa thì nó vẫn là chiếc nhẫn mang đậm phong cách của Ki Tae-yeon. Anh chỉ cần nắm tay Soo-hyun là có thể áng chừng kích cỡ ngón tay của cậu nên anh không cần phải hỏi. Anh chưa từng thấy Soo-hyun đeo nhẫn bao giờ nên anh không biết sở thích của cậu. Tuy nhiên, có vẻ như cậu thích nó vì cậu vẫn luôn đeo nó.
'Chắc là tại em ấy không có sở thích gì cả.'
Một cảm xúc u ám bỗng trào dâng khiến Ki Tae-yeon giật lấy bàn tay trái của Soo-hyun. Sau đó, anh từ từ cúi người xuống và cắn vào ngón áp út của cậu. Chỉ cần cúi người thôi là góc độ đã thay đổi, thớ thịt mềm mại đã cắn chặt lấy dương vật của anh.
"Hức, a ha……."
Soo-hyun rên rỉ nhưng vẫn nghịch ngợm những ngón tay trong miệng. Nỗ lực liếm nhẹ nhàng của cậu khác hẳn với những động tác dứt khoát thường ngày. Có vẻ như vì anh là người đã dạy cậu làm tình nên cậu muốn bắt chước tất cả những hành động mà anh đã làm.
Đúng là, cứ như đang hẹn hò với trẻ con vậy. Ki Tae-yeon mút mạnh những ngón tay vừa bị anh cắn rồi hé môi. Sau đó, anh siết chặt bàn tay đang nắm lấy tay cậu.
"Soo-hyun à."
"Hức!"
"Nếu em làm mất nó thì, hừ……, lúc đó em liệu hồn với anh."
"Em sẽ, em sẽ không làm mất, a ha hức!"
Ki Tae-yeon là kiểu người không hiểu được việc tặng nhẫn cho người yêu. Vốn dĩ anh chưa từng có mối quan hệ nào có thể gọi là người yêu nên anh chưa từng tặng nhẫn cho ai, nhưng dù sao thì anh cũng hoàn toàn không hiểu được việc đàn em của anh chuẩn bị nhẫn cho người yêu vì lý do hẹn hò hoặc kết hôn. Nếu coi đó là một vật chất thay thế cho tiền mặt trong trường hợp khẩn cấp thì anh còn có thể chấp nhận được. Kim loại quý cũng không tệ nếu phải bán gấp. Nó không cần hàng chục tỷ won để lưu thông như bất động sản và nó còn nhỏ gọn nên dễ dàng bảo quản.
Chỉ là anh đã nghĩ một cách thờ ơ rằng 'Nếu đã vậy thì vàng có phải tốt hơn không. Bán lại đá quý khó mà được giá lắm.' Nhưng tại sao mình lại đeo thứ này vào ngón tay của Lông tơ nhỉ.
Anh đã tặng Seo Soo-hyun khá nhiều thứ. Không chỉ có giá đất đang tăng lên đều đặn mà ngay cả căn nhà này anh cũng đã sang tên cho Seo Soo-hyun từ lâu. Anh cũng dự định sẽ tặng cậu một món quà mà cậu sẽ thích vào ngày sinh nhật trong vài tháng tới. Seo Soo-hyun có lẽ nghĩ rằng mảnh đất được tặng nhân dịp sinh nhật chỉ là một khu rừng bình thường, nhưng đó là khu vực mà giá đất sẽ tăng vọt trong vòng chưa đầy mười năm. Anh cảm thấy thú vị khi người nhận quà không hề biết gì về việc anh đang đổ vật chất vào người yêu trẻ của mình nên anh vẫn giữ việc 'sang tên cho Seo Soo-hyun' như một thú vui riêng của mình. Vậy mà anh lại tặng nhẫn, nghĩ lại thì đó là một quyết định khá bất ngờ.
"Hức……. Giám đốc, em thích anh……."
Lúc đó Soo-hyun đã hổn hển nói bằng một giọng nói ướt át. Bỗng một giọng nói lí lắc không hề pha trộn tiếng rên rỉ vang lên bên tai anh.
'Chắc là tại luyến tiếc việc chia tay nên anh mới nghĩ như vậy đúng không?'
'Bây giờ em có nghĩ như vậy không?'
'Em không nghĩ như vậy ạ? Em đang hẹn hò với anh mà. Em chưa bao giờ nghĩ đến việc tụi mình sẽ chia tay cả. Chẳng lẽ anh đã từng nghĩ như vậy rồi ạ?'
Lúc đó anh đã trả lời như thế nào nhỉ. Anh chưa từng nghĩ đến những chuyện vô nghĩa như vậy và chỉ cần tưởng tượng thôi là anh đã cảm thấy khó chịu rồi. Ki Tae-yeon vẫn cảm thấy Seo Soo-hyun thật kỳ lạ. Cậu cứ chạy tới chạy lui, siêng năng làm việc, và dù chỉ là một đứa trẻ con nhưng tay chân lại rất tháo vát. Tuy nhiên, không phải vì cậu kỳ lạ mà anh lại làm người yêu của cậu. Khi làm công việc này, anh đã gặp rất nhiều loại người kỳ lạ đến mức vượt ra ngoài phạm vi kỳ lạ. Việc sự bất ngờ của Seo Soo-hyun thu hút sự chú ý của anh không có nghĩa là chỉ vì sự bất ngờ đó mà anh đã đưa cậu về nhà và mua nhẫn cho cậu.
"Nên em, hức, sẽ luôn đeo nó……."
"Ừ, em phải thế."
Hình ảnh một thứ gì đó sừng sững giữa khu vườn rau xanh mướt hiện lên trong đầu anh. Cát cánh và hoa chuông ư. Anh đã nghĩ tại sao cậu lại ám ảnh với những loại cây cỏ dại có thể thấy ở bất cứ đâu như vậy thì ra chúng có ý nghĩa với cậu. Cậu bảo rằng vì chúng là những thứ đầu tiên cậu trồng trên mảnh đất mà Ki Tae-yeon anh đã tạo ra nên chúng có ý nghĩa sâu sắc.
'Đầu tiên.'
Anh nhẩm lại từ ngữ mà đầu lưỡi anh cảm thấy xa lạ đó. Anh là một người chưa từng đặt ý nghĩa vào những thứ đầu tiên. Tuy nhiên, nếu từ 'đầu tiên' có ý nghĩa thì đương nhiên thứ đầu tiên đó phải là Seo Soo-hyun. Giống như việc anh đã mua chiếc nhẫn và đeo nó vào ngón tay cậu vậy.
"Mẹ kiếp……."
Gò má anh siết chặt và méo xệch, một câu chửi thề thô tục thốt ra từ đôi môi anh.
"Ha ha, ư, a!"
Ki Tae-yeon đan tay vào tay trái của Seo Soo-hyun và hạ người xuống như thể áp sát hoàn toàn cơ thể anh vào cậu. Sau đó, anh luồn chiếc lưỡi dày vào giữa đôi môi đang thở hổn hển của cậu. Anh thúc hông một cách hỗn loạn như một con thú đang giao phối.
"Ư! Ưng……."
Soo-hyun siết chặt bàn tay đan vào tay anh. Dù lực nắm tay của cậu không đáng là bao, nó vẫn có đủ sức nóng để làm rung chuyển Ki Tae-yeon.
"Khụt……."
Cùng với sự xuất tinh, Ki Tae-yeon thở dốc. Sự hiện diện của chiếc nhẫn đang nóng bừng và ướt đẫm mồ hôi giữa ngón giữa và ngón áp út của cậu hiện lên rõ ràng. Lần đầu tiên, một sự giác ngộ về lý do anh mua chiếc nhẫn và đeo nó vào tay Seo Soo-hyun giáng xuống như một tia sét. Cho đến giờ anh vẫn chìm trong vô thức, anh chỉ che đậy nó , cho rằng là một sự bốc đồng, nhưng thực chất đó là vì một cảm xúc hoàn toàn khác.