Warning: Chương có cảnh 18+++
“Hãy cúi xuống và nhấc mông lên. Nhìn từ phía sau cậu thật đẹp.”
Cậu nén lại hơi thở nặng nề của mình. Nhắm mắt lại và, như anh ta nói, nâng hông lên trong khi nằm sấp. áo sơ mi trắng chảy dài xuống lưng và ở lưng chừng giữa hông. Những ngón tay đẫm lotion trượt trên lỗ ở giữa đang run rẩy. Cảm giác của kem bôi trơn thật lạ lẫm và khó chịu.
Hơi thở hổn hển vang vọng khắp sàn nhà. Cậu có thể thấy đùi mình đang run rẩy. Trong khi cậu nắm chặt tấm thảm, anh ta thản nhiên bôi trơn lên lối vào. Đặt một ngón tay vào đó, thò một đốt ngón tay vào và xoa bên trong.
“Đừng siết chặt quá. Cậu sẽ bị thương đấy.”
Anh ta đặt tuýt kem bôi trơn xuống và nhặt chiếc ống tiêm đã lọt vào tầm nhìn của cậu. Cổ họng cậu nghẹn lại vì sợ hãi. Khi anh ta bôi kem vào đầu nhọn của ống tiêm, đôi mắt trông rất quen thuộc.
“Tôi vẫn mới bắt đầu thôi.”
“Hư-ư, ư, ư!”
“Lúc đầu tôi sẽ không cho quá nhiều vào. Nhấc mông cao lên, cậu định làm rớt hết ra à?”
Đầu nhọn cạy mở lối vào. Ống tiêm được đưa vào và anh ta bắt đầu ấn từ từ vào ống tiêm. Khóc, chất lỏng lạnh lẽo đổ vào lỗ. Mặc dù đang nghiến chặt răng nhưng miệng cậu vẫn tự mở ra. Khi cậu nhớ lại tấm thảm và bằng cách nào đó gắng nâng mông lên cao, Trưởng nhóm Han từ từ đẩy đầu pít tông. Chất lỏng bơm vào bên trong.
“A, a, a, a….”
Đầu ngón tay ấn vào nếp nhăn như đang chà xát chúng. Đẩy đầu nhọn của ống tiêm vào trong để nó không rơi ra ngoài, đồng thời ấn mạnh pít tong. Chất lỏng như lũ lụt tuôn vào trong cơ thể. Chỉ một chuyển động nhỏ nhất cũng tưởng như sẽ nổ tung.
Khi cậu gần như không thở được, anh ấy rút ống tiêm ra. Lối vào mà vật thể lạ chui ra đau nhói. Bằng cách nào đó cậu đã kìm chế được không bật ra tiếng. Trong lúc đó, anh ta lại nhúng đầu ống tiêm trở lại xô và hút thêm chất lỏng. Khi mắt cậu mở to nhìn thì Trưởng nhóm Han lại đứng dậy cầm ống tiêm đã đầy ắp và nói một cách thờ ơ: “Cái vẻ mặt như sắp chết đó là sao vậy? Bây giờ thì chỉ còn một nửa thôi.”
Cậu nghĩ mình thực sự sẽ chết nếu thêm nhiều hơn vào nữa, mắt tối sầm khi nghe thấy điều đó. Mắt trở nên cay cay vì những giọt nước mắt đã kìm nén. Ngay sau đó, có thứ gì đó cứng cứng chạm vào và đâm vào cậu lần nữa.
“Ư, ư, ha….”
Khi cậu chạm tay vào bụng, có vẻ như nó đã sưng lên tròn trịa. Nước sụt sôi bên trong và nó cứ chực trào ra ngoài. Cậu ngừng thở vì sợ điều đó hơn bất cứ điều gì khác. Trưởng nhóm Han bơm chất lỏng vào cho đến khi cậu cảm thấy mình sẽ chết nếu thêm nữa, rồi dứt khoát rút ống tiêm ra.
Cậu hầu như không thể ngước lên nhìn anh ta trong tư thế chổng cao mông không biết xấu hổ này.
“Trưởng nhóm, tôi thực sự….”
“Sẽ cần mười lăm phút.”
Sau khi ném ống tiêm vào xô, Trưởng nhóm Han liếc nhìn đồng hồ và nói. Nghe những lời đó, cậu rưng rưng. Không nghĩ mình có thể trụ được thêm một phút nào nữa. Đùi và hông tê cứng và đau nhức vì cơ bắp phải căng cứng hồi lâu. Có vẻ như chất lỏng sẽ chảy ra từ lỗ nhỏ đã kẹp chặt và làm ướt tấm thảm của anh ta bất cứ lúc nào.
Sau khi nhìn cậu như vậy, anh ta ngồi xuống ghế sofa và nhàn nhã bảo.
“Bò qua đây và mút cho tôi. Nếu cậu làm tốt, tôi sẽ rút ngắn thời gian giúp cậu.”
“Ơ, ư, ư…”
Lời nói tưởng như nhân từ nhưng nội dung thì không. Không còn lựa chọn nào khác, cậu bò khi mông vẫn nâng cao. Ánh mắt thờ ơ đánh giá sự xấu xí này làm trong cậu tràn ngập cảm giác xấu hổ khủng khiếp, vượt qua cả nỗi sợ hãi. Cậu gắng chui vào giữa hai chân dang rộng của anh ta và kéo dương vật ra. Cây cột màu đỏ với những đường gân nổi rõ giờ mới chỉ hơi dựng lên.
Cậu liều lĩnh mở rộng miệng và mút quy đầu. Mùi tanh nồng tràn ngập trong miệng. Âm thanh mút thật chói tai. Trong khi cậu cố gắng cho dương vật trước mắt vào miệng, anh ta vuốt tóc cậu một cách trìu mến. Cậu bồn chồn nâng mông lên khi ngón tay gõ nhẹ lên lỗ nhỏ có chủ ý. Khi cậu co chặt bụng đang sôi ùng ục của mình, cảm giác đau đớn như thể các lỗ chân lông trên khắp cơ thể anh ấy đang mở ra. Cậu thực sự không thể chịu được nữa. Khi cậu ngước nhìn anh ta với những giọt nước mắt chảy dài trên mặt, anh ta rút dương vật của mình ra. Tiếng động vang lên có vẻ ướt át. Quy đầu tròn và sưng tấy cọ xát chậm rãi vào má cậu.
“Mở cổ họng ra. Tôi sẽ giúp cậu.”
“Ưm, ư… A, ư-.”
Cậu mở to miệng. Tuy nhiên, bộ phận sinh dục nhét vào bên trong như muốn xé rách môi cậu vội vàng đè lên một bên môi. Trưởng nhóm Han nghiến răng, nắm lấy đầu cậu và đẩy dương vật đang cương cứng của mình xuống tận cổ họng. Khi bụng cậu réo lên, chất lỏng bên trong lại sôi lên hơn. Anh ta nắm lấy bàn tay đang vung trong không khí và giữ nó lại. Tay giữ má cậu, đối phương từ từ đưa dương vật vào và rút ra, tăng dần tốc độ.
“A! Xin lỗi! – Ha, ư, ư haaaa, a… .”
Cậu không thể thở được và trước mắt mờ đi. Miệng há hốc, chỉ có thể tập trung vào việc thít chặt bụng mình. Thời gian dài vô tận dường như ở địa ngục. Bụng đau nhói, cổ họng cũng đau vì bị đâm vào không thương tiếc, nước mắt không thể ngừng vì quá lo sợ.
Cuối cùng, Trưởng nhóm Han từ từ rút dương vật ra. Anh ta bắn khi chỉ để lại quy đầu trong miệng cậu. Chất lỏng nóng hổi, tanh nồng bắn vào vòm miệng. Anh ta đưa đẩy thêm vài lần nữa vào cái miệng co giật của cậu.
“Nuốt vào.”
Cậu cố chịu đựng cơn buồn nôn. Khi bộ phận sinh dục rút ra, cổ họng cậu rung lên. Chất lỏng đặc chảy xuống cổ họng sưng tấy. Khi thấy hông vặn vẹo một cách bồn chồn, anh ta dùng đầu ngón tay nắm lấy cằm cậu nhấc lên hết cỡ.
“Cậu phải làm cho xong.”
“Hư, Trưởng nhóm, thật sự là tôi, không được nữa…”
Quy đầu tròn xoe lọt vào giữa làn môi ướt át. Cậu từ bỏ phản kháng, vừa liếm hết nước bọt và tinh dịch còn sót lại từ bộ phận sinh dục nóng bỏng vừa rơi lệ. Chịu đựng cơn buồn nôn, cậu mò mẫm dùng đầu lưỡi liếm tận gốc, cuối cùng đưa gậy thịt ra khỏi miệng.
“Tôi giúp cậu nhé?”
Thấy cậu run rẩy cúi người xuống, anh ta ân cần hỏi. Vừa khóc nức nở vừa gật đầu, cánh tay của cậu bị nắm lấy và kéo lên. Run rẩy, chất lỏng trong bụng như thể sắp trào ra ngoài, anh đẩy cánh cửa như nặng ngàn cân ra. Cổ tay bị kéo đi và hai chân không còn vững trong suốt thời gian cậu bước đi.
Anh ta nhìn khuôn mặt đẫm nước mắt. Mở cửa phòng tắm, ôm lấy chiếc eo ướt đẫm mồ hôi lạnh rồi đặt cậu ngồi lên bồn cầu. Cậu ngước lên trong khi bất lực khóc, và một nụ hôn nhẹ như lông vũ rơi xuống môi.
“Xong rồi, tắm rửa rồi ra ngoài.”
Kể cả sau khi anh ta đóng cửa và rời đi, thậm chí sau khi giải phóng hết chất lỏng đang hành hạ mình, tiếng khóc buồn bã vẫn không nguôi. Cậu lau mặt bằng mu bàn tay run rẩy, tự nhủ. Không có việc gì cả. Không phải mình không biết, mình đã mơ hồ biết được sẽ như thế này. Dẫu vậy, nước mắt vẫn chảy dài xuống cằm và không ngừng rơi.
Cậu chật vật đứng dậy và mở vòi sen. Sau khi được tắm bằng nước nóng, hai chân cậu như nhũn ra. Ngồi xuống sàn nhà ẩm ướt, vùi cằm run rẩy vào giữa hai đầu gối. Tiếng nước đổ vào người nghe như tiếng mưa. Chính bản thân cậu không thể nghe thấy tiếng khóc của mình nên việc chúng không chạm tới được anh ta là điều đương nhiên.
Sau khi lau khô người, cậu lại mặc chiếc áo sơ mi trắng anh ta đưa cho. Vải mềm chạm vào làn da nhạy cảm. Hít một hơi thật sâu, cậu mở cửa. Trưởng nhóm Han đang ngồi trên ghế sofa và nhìn vào máy tính bảng. Cái xô đã biến mất đi đâu đó.
“Mang khăn tắm ra nữa.”
Anh ta tháo một trong những tai nghe đang đeo và nói mà không ngước lên. Cậu quay lại lấy một chiếc khăn trắng trong phòng tắm và bước đến gần anh ta trên đôi chân run rẩy.
Anh ta nhận lấy chiếc khăn rồi ngồi xuống tấm thảm, ấn nhẹ vào vai cậu. Nói đùa trong khi quấn mái tóc ướt của cậu trong khăn để lau khô.
“Giống như mắt thỏ vậy.”
“… … .”
“Ai đã mở vòi nước vậy, cậu Lee Seo-dan?”
Những cái chạm nhẹ của chiếc khăn tắm với mái tóc thật dịu dàng. Cậu ngậm miệng và chỉ nhìn thẳng về phía trước.
“Cậu muốn đi về nhà?”
Anh ta thờ ơ hỏi trong khi xoa khăn theo chuyển động tròn.
“Cậu có nghĩ mình không thể làm điều này?”
“… KHÔNG.”
Giọng nói vỡ vụn. Khi cố gắng hắng giọng, cậu lại ho không ngừng. Phải nuốt nước bọt vài lần vào cổ họng đau rát và nói.
“Không hoàn toàn như thế.”
“… Vậy à?”
Sau một lúc im lặng, tiếng trả lời từ phía sau vang lên.
“Tôi nghĩ cậu Lee Seo-dan thích tôi rất nhiều.”
Đó là một giọng nói pha chút tiếng cười, nhưng khi quay đầu lại, thứ cậu nhìn thấy là một vẻ mặt khá cứng ngắc. Khi cậu ngơ ngác nhìn lên, anh ta nghiêng người về phía trước và hôn nhẹ vào đôi môi hơi hé mở của cậu.
“Lên đây.”
Anh ta vỗ nhẹ vào đùi mình. Ôm lấy eo và giúp cậu leo lên. Hông ép vào áo choàng. Nhiệt độ cơ thể từ cặp đùi rắn chắc truyền đi rõ ràng.
Ném chiếc khăn lên bàn, anh ta kéo cậu lại gần và ôm lấy. Một bàn tay luồn vào trong áo, chậm rãi xoa lưng cậu. Theo phản xạ, cậu giơ tay lên ôm lấy cổ anh ta.
Ánh mắt họ chạm nhau một cách chậm rãi và thân mật. Anh ta thở ra giống như thở dài, chạm vào gáy cậu.
“Ngày mai mắt cậu sẽ sưng lên đấy.”
“… Không sao đâu. Dù sao cũng sẽ không có ai quan tâm….”
Với tình trạng của các thành viên trong nhóm mấy ngày nay, việc cậu đi làm với đôi mắt sưng tấy không là vấn đề gì lớn. Trưởng nhóm Han hỏi: “Thật sao?” và vòng lòng bàn tay ấm áp quanh mông như muốn bóp chúng.
“Vậy thì cậu có thể kêu thêm.”
“… Tôi xin lỗi.”
Nhào vài lần, những cái sờ nhẹ đã trở nên lâu hơn. Đầu ngón tay thọc vào khoảng giữa hai bờ mông như thể vô tình chạm vào chúng. Anh ta dùng đầu móng tay gãi những nếp nhăn sưng tấy nhạy cảm. Cậu run rẩy, đẩy người lại gần anh ta hơn.
“Nếu rửa ruột như thế này và đâm vào ngay, bên trong sẽ rất mẫn cảm, cậu có biết không?”
“Hư, không sao.”
“Do cậu nhạy cảm nên có thể cảm nhận rõ ràng.”
Bàn tay đang cọ xát giữa mông rời đi. Anh ta gỡ cánh tay vòng qua cổ mình, khiến cậu phải nhanh chóng kéo áo anh ta. Khi đang bồn chồn nới lỏng tay áo, cậu nghe thấy một tiếng lạch cạch. Anh ta đặt tuýt kem lúc trước lên đùi, bóp kem vào ngón giữa phải rồi xoa thật kỹ. Bàn tay đưa ra sau lưng, chạm vào nếp nhăn ở lối vào vài lần rồi ấn xuống và thọc vào.
“A!”
“Hãy bám vào tôi như trước.”
Anh ta nắm lấy cổ tay cậu và quàng nó quanh cổ mình. Cậu nhắm mắt lại và tựa trán vào vai đối phương. Những ngón tay thon dài chạm vào và chậm rãi xoa bên trong. Khi bức tường nhạy cảm bên trong co lại trốn tránh, anh ta đẩy đầu ngón tay vào sâu và chạm vào hai bên. Đúng như anh ta nói. Cậu cảm nhận được từng chuyển động nhỏ như thể các giác quan được tăng cường. Thật nguy hiểm, như thể cơ thể sẽ sụp đổ nếu kích thích thêm một chút nữa.
Tốc độ ra vào của ngón tay tăng dần. Âm thanh vang lên. Không nói một lời, anh ta thêm ngón tay vào trong. Ma sát làm cho phía trước bị nhức và bên trong nóng lên. Không thể bỏ chạy, bản thân đã ở trong vòng tay anh nên tôi cắn môi, nhấc cái hông run rẩy của mình lên để anh cắt.
Có cái gì đó nóng hổi chạm vào sau gáy. Đôi môi mềm mại chạm vào rồi rơi xuống, hút mạnh làn da ẩm ướt. Một cơn nhói đau chạy dọc sống lưng như một luồng điện.
“Có lẽ là do da cậu trắng nên càng dễ để lại nhiều dấu vết hơn.”
Cậu nghiến răng, người nâng lên. Nó nhói lên như thể sắp xuyên qua làn da mỏng manh. Giọng nói lan tỏa như một rung động nhỏ bởi cơ thể mình đang chạm vào.
Những ngón tay bên trong cơ thể vốn đã dừng lại một lúc lại gãi và chạm vào chỗ sưng tấy. Những đầu ngón tay tiếp tục chơi đùa trong khi anh giữ chặt cơ thể đang nảy lên của cậu.
“… Kia, không… À, ha ha.”
Cảm giác vui thích như đâm thẳng vào não. Khi cố gắng đẩy cơ thể lên, anh ta ôm lấy lưng cậu và ném cậu xuống ghế sofa. Dang rộng hai chân, anh ta ấn một đầu gối cậu lên tận ngực và thọc ngón tay vào cái lỗ ướt át. Bên trong co lại chặt chẽ như thể đang vẽ lại hình dạng của vật thể lạ. Khi anh ta từ từ đưa đẩy ngón tay, có vẻ như tất cả chúng sẽ rách ra, kể cả bức tường bên trong đang thắt chặt.
Những nụ hôn mãnh liệt rơi xuống làn da nhạy cảm phía trong đùi trần của cậu. Anh ta không chỉ dừng lại ở việc thọc ngón tay vào cơ thể mà còn vuốt ve và mút toàn bộ cơ thể bằng tay và môi. Anh ta dùng móng tay chà xát hoặc dùng răng cắn vào. Không thể biết cơn đau đến từ đâu. Như không muốn để lại một chút khoảng trống nào, anh ta tìm kiếm mọi ngóc ngách và dùng môi vuốt ve nó. Ở mặt trong của cẳng tay, sau tai, trên mắt cá chân, trên hông. Cơn sốt tăng cao như thể toàn thân bị nóng lên. Màu đen và đỏ lướt qua bên trong mí mắt khép kín.
Một lúc lâu cậu không thể thốt ra lời nào có nghĩa. Mãi cho đến khi anh ta làm cậu xuất tinh hai lần chỉ bằng ngón tay, quy đầu sưng tấy mới chạm vào nếp nhăn đang hé mở. Không một lời cảnh báo, anh ta đâm mạnh dương vật của mình vào trong chỉ trong một lần. Ôm lấy cơ thể đang co giật bên dưới và từ từ cắm vào đến tận gốc.
“Hư, ư, ư!”
Môi hé ra, thở hổn hển. Như thể một cây gậy dài lấp đầy trong bụng, chiếc lưỡi nóng hổi lấp đầy bên trong miệng. Anh ta liếm phần thịt bên trong má cậu, lấy đà đâm vào gần cổ họng. Cậu cố đẩy người phía trên ra, khóc đến không thở được, anh ta nắm lấy bàn tay run run, đan xen giữa các ngón tay, ấn xuống và hôn cậu lần nữa.
Động tác trở nên thô bạo, như thể bị đánh vào bên trong. Sự thâm nhập sâu và nhanh đến mức tinh hoàn đập vào mông. Anh ta nhắm mắt hơi đỏ của mình, trầm giọng chửi rủa vài lần. Hơi thở phả vào má cậu nóng hổi và không ổn định.
Anh ta hỏi, cắn chặt đôi môi sưng tấy của cậu. Đó là một giọng nói xa lạ, đầy căng thẳng, như thể vang lên từ vực sâu.
“Cậu có thích tôi không?”
“Ư, ư, cái đó.”
“Tôi hỏi. Cậu Lee Seo-dan, cậu có thích tôi không?”
Qua dòng nước lũ kích thích, giác quan đan xen thành từng lớp, giọng nó nhòe đi trong mờ ảo. Cậu gật đầu qua những tiếng nấc của mình.
Như thể vẫn chưa đủ, anh ta thẳng lưng lên và ôm cậu thật chặt. Nắm lấy bờ mông đã được đẩy lên, cố định nó lại rồi đưa dương vật của mình từ trên xuống. Anh ta thì thầm với giọng gấp gáp khi đút thẳng vào bên trong như thể đang đánh vào đó.
“Cậu phải nói thành lời. Nếu cảm thấy sướng, hãy nói sướng đi.”
“… Oa, sướng-sướng, oa, sâu quá.”
“Ai làm cậu sướng thế hả?”
“He, ư, he, ư, Trưởng nhóm, Trưởng nhóm… ư, ư, ư…”
Tiếng khóc không ngừng lấp đầy cổ họng cậu. Anh ta thậm chí còn không chạm vào, nhưng đầu dương vật của cậu không ngừng tiết ra dịch thể nhớp nháp. Ngay cả khi cậu mở mắt to, trước mắt vẫn tối đen như mực.
Anh ta bắn trong khi ép cậu vào chiếc ghế dài như thể sẽ nghiền nát cậu. Gậy thịt căng lên đến mức tối đa, đưa đẩy ra vào nhiều lần, tuôn ra một dòng lũ đặc quánh. Như thể bôi lên vách tường co giật bên trong, anh ta kiên trì đưa đẩy vào trong. Bên trong co thắt lại như thể đang cố ghi nhớ hình dạng của dị vật. Nuốt chửng nó đến tận gốc rễ và co rút lại.
Thân thể ướt đẫm mồ hôi đổ ập lên người anh ta. Áp vầng trán nóng hổi lên vai cậu, anh ta không nói gì cho đến khi hơi thở lắng xuống.
“… Trưởng nhóm….”
Cơ thể sôi sục khó chịu. Cậu cẩn thận đặt tay lên vai anh ta, muốn dương vật còn kẹt bên trong rút ra.
Rồi đối phương nhỏm dậy. Anh ta rút bộ phận sinh dục của mình ra và xoay cậu lại như tư thế cúi sấp. Phần thân trên đổ sụp về phía tấm thảm, chỉ có phần thân dưới bị kéo lên ghế sofa. Ngạc nhiên, trong khi cậu giữ chặt tấm thảm và hầu như không đỡ được phần thân trên của mình, anh ta dang rộng hai chân cậu ra như thể xé chúng ra và đẩy cơ thể mình vào giữa. Đầu khấu tròn lại chạm vào những nếp nhăn sưng tấy đang khép lại. Cột thịt thon dài lập tức đâm sâu vào.
“Hư! He, ư, từ từ thôi.”
“Từ từ, cái gì cơ?”
Cậu không thể chịu đựng được va chạm thô bạo nên đã khóc khi nắm chặt tấm thảm. Anh ta thở hổn hển khi xoa xoa đôi má đẫm nước mắt của cậu. Trong người bị dày vò và nung nóng, lại vừa lạnh vừa đau đớn. Anh ta lướt mạnh quy đầu của mình qua cây cột sưng đỏ. Cậu thậm chí còn không biết cổ họng mình đã khàn đi khi cố nuốt nước mắt đang không ngừng lướt xuống.
“Thật sự, làm thế nào mà cậu làm được nó thế này, thật ngọt.”
Anh ta thổi hơi thở nóng hổi vào tai cậu rồi cắt ngang. Ôm cậu vào lòng và xoa xoa những đầu vú trên ngực cậu như muốn xé chúng ra. Tay chạm đến đâu là cơ thể cậu nóng lên và tan chảy. Như không có hồi kết, thân nhiệt nóng bỏng va chạm, trộn lẫn vào nhau. Đó là một trận ân ái kéo dài và mãnh liệt mà cậu không thể nhớ hết nổi.
***