Lịch ra: T3 và T7
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Cái chuyện đó, cái chuyện hồi xưa ấy.
Cái câu nói “dù trải qua bao nhiêu sóng gió, hai đứa chúng nó vẫn thân thiết đến giờ” cứ vướng trong cổ họng Jung Yoon như một cái gai, làm cậu cứ bứt rứt không yên.
“Em cứ thắc mắc tại sao một người như luật sư Seon Yang lại nhận bào chữa, hóa ra là bạn bè nên mới thế.”
Han Kyul đang xem lại hồ sơ vụ án ở phía sau, lên tiếng mở đầu. Jung Rok liếc nhìn Han Kyul với vẻ mặt khó chịu qua gương chiếu hậu, anh xoa cằm.
“Sự xuất hiện của một luật sư bạn bè tầm cỡ như Seon Yang. Và việc Jung Yong Baek bặt vô âm tín. Cậu nghĩ điều này có nghĩa là gì?”
“Chắc là Park Chang Gyu sẽ giúp đỡ nên anh ta yên tâm chăng?”
Han Kyul nghiêng đầu đáp. Jung Rok gật đầu hờ hững rồi lẩm bẩm nhỏ “cũng có thể lắm…”. Nghe thấy vậy, Jung Yoon liếc nhìn anh rồi lầm bầm như nói với chính mình:
“Nếu Jung Yong Baek muốn tránh không phải chúng ta mà là người khác thì sao?”
Dù không nói với ai, nhưng lời lầm bầm trong không gian nhỏ hẹp và tĩnh lặng ấy lại lọt vào tai mọi người. Dù ngồi ở ghế sau, Han Kyul vẫn bắt được giọng Jung Yoon, cậu ta nắm lấy ghế phụ rồi nhoài người về phía trước.
“Không phải chúng ta thì là ai? Anh nói là còn có người khác đang truy tìm Jung Yong Baek nữa à?”
“……”
“Park Chang Gyu…”
“Park Chang Gyu á? Nhưng mà… hai người là bạn thân mà, đúng không?”
Han Kyul hỏi lại, Jung Rok nghiêm mặt dùng lòng bàn tay đẩy mặt cậu ta ra. “Ác!” Han Kyul kêu lên một tiếng kỳ quái rồi giả vờ khóc lóc ở ghế sau, nói rằng cảnh sát đánh người.
Jung Yoon buồn cười, nhưng nụ cười ấy cũng không kéo dài được bao lâu. Hình ảnh Park Chang Gyu cứ hiện lên trước mắt cậu.
Vị luật sư này có vóc dáng tương tự Yong Baek và cách ăn mặc của anh ta cũng dễ gây nhầm lẫn. Bộ vest màu đen hoặc có thể là xanh đậm. Park Chang Gyu cũng mặc bộ đồ đó khi tham gia cuộc điều tra với tư cách là người có liên quan.
Ánh mắt Jung Yoon hướng ra ngoài cửa sổ xe. Một vài người đàn ông đang hút thuốc trên vỉa hè. Hai trong số họ đang mặc quần đen. Jung Yoon thu ánh mắt lại.
Nhưng cậu không thể khẳng định chắc chắn. Đó là kiểu trang phục phổ biến nhất đối với nhân viên văn phòng. Dù biết vậy, nhưng trực giác của cậu tại sao lại cứ hướng về đó thế nhỉ. Jung Yoon với tâm trạng phức tạp, tựa đầu vào ghế phụ và nhắm mắt lại.
Prrrrr―.
Cố gắng thư giãn đầu óc cũng thất bại khi tiếng chuông điện thoại reo đúng lúc. Đôi mắt mệt mỏi đến nỗi mí mắt sụp xuống, cậu chậm rãi mở ra.
[Là cái thằng luật sư Park Chang Gyu đấy, đúng không?]
Là Jun Hyuk. Giọng anh ta rất kích động, với kinh nghiệm từng đối đầu trực tiếp với luật sư.
“Đúng. Đại diện pháp lý đó. Kiểm tra tất cả bằng chứng ngoại phạm của anh ta. Hồ sơ liên lạc gần đây chẳng hạn. Anh ta có đang liên lạc với Jung Yong Baek không… Nếu có thể, hãy lần theo dấu vết của anh ta vào khoảng thời gian xảy ra vụ án Yang Seon Hwa.”
[Nhưng tại sao lại là hắn ta? Có gì à?]
“Đúng. Anh ta cũng là người làng này, là bạn thân của Jung Yong Baek.”
[Tôi đã nghĩ tướng mạo thằng đó đã khó ưa rồi.]
“Thôi được rồi, tôi đến nơi rồi. Vào thôi.”
Jung Rok bực bội vì giọng điệu nhấm nháp đầy giận dữ của Jun Hyuk, anh đưa tay định tắt điện thoại.
[Này! Có rồi!]
Ngón tay Jung Rok khựng lại giữa không trung. Han Kyul đang ngả ngớ ở phía sau, lại nhoài người vào giữa hai người, Jung Yoon cũng nhìn vào điện thoại. Giọng Jun Hyuk đã thay đổi. Dù vẫn kích động nhưng lại pha lẫn sự phấn khích khác, Jun Hyuk hét lên.
[Đã xác định được hung khí gây án rồi!]
Nghe lời anh ta, Jung Yoon tham gia vào cuộc trò chuyện.
“Có phải là cái kéo cắt móng guốc không?”
[Chính xác hơn là búa đóng móng guốc, có vẻ như kéo cắt cũng được dùng để hủy hoại thi thể.]
Sắc mặt Jung Rok cứng lại khi nghe cuộc trò chuyện của hai người. Anh nhìn Jung Yoon bằng ánh mắt sắc lạnh, Jung Yoon thoáng nhìn anh rồi cắn môi. Cậu nhớ ra mình chưa báo cáo chuyện này.
“Này là sao đây.”
Jung Rok dừng xe khi gặp đèn đỏ gần sở cảnh sát Duck Dong và hỏi.
[Hôm qua Jung Yoon gửi cho chúng tôi và chúng tôi đã điều tra. Cục Pháp Y đã đối chiếu và có vẻ như đã có kết quả sơ bộ rồi.]
“Thôi được rồi. Vào trong rồi nói chuyện.”
Jung Rok cúp điện thoại một cách hơi khó chịu, ánh mắt anh hướng lên trên. Đúng lúc đó, đèn tín hiệu chuyển màu và anh bẻ mạnh tay lái. Chiếc xe hơi chao đảo nên Jung Yoon phải nắm lấy tay cầm phía trên đầu.
Han Kyul mất cảnh giác và đập đầu, lại rên rỉ ở phía sau rằng cảnh sát lại lái xe bạt mạng. Trong lúc đó, chiếc xe đã vượt qua lối vào sở cảnh sát Duck Dong và đến ngay trước cửa tòa nhà.
Jung Rok đỗ xe xong, là người đầu tiên bước xuống, hai người còn lại theo sau. Bầu không khí trở nên lạnh lẽo đến lạ nên Han Kyul cũng im lặng. Cuối cùng, Jung Yoon nhìn cậu ta một lúc rồi đến bên cạnh Jung Rok.
“Anh sao vậy?”
“Tôi không chơi với cái loại thằng nào lén lút bên ngoài.”
“Lén lút á? Anh đang nói tôi đấy à?”