D-Day - Chương 65

Lịch ra: T3 và T7

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 65

"Thằng khốn?"

"... Là lũ khốn sao? Hay chỉ một thằng khốn thôi nhỉ?"

Gương mặt Jae Man tái mét. Hắn luôn thành thật trả lời mọi câu hỏi trong suốt buổi, nhưng giờ thì hắn lắc đầu, thì thầm rằng mình thật sự không nhớ gì nữa.

"Không... không phải là lũ. Thành thật mà nói, lúc đó tôi chẳng bao giờ tỉnh táo cả..."

Cuối cùng, đội điều tra án tồn đọng đã hết thông tin từ Jae Man và giao gã lại cho đội phòng chống ma túy. Trong bản tường trình của nhân chứng, có đoạn Jae Man khai rằng Jang Chang Hyun đã gặp nghi phạm và những người từng bị điều tra cùng hắn trong quá khứ đều đáng ngờ.

***

"Đã có kết quả từ Viện Pháp y."

Dựa trên lời khai của Jae Man, đội điều tra án tồn đọng đã kiểm tra các tài liệu do Đội Trọng án 1 cung cấp. Mấy tiếng đồng hồ trôi qua trong im lặng.

Trong lúc mọi người đang tích cực truy tìm thông tin qua các đầu mối và hệ thống quốc gia, máy fax bỗng kêu "bíp bíp" và giấy chạy ra. Han Kyul bật dậy, vội vàng đến nhận fax. Đó là công văn từ Viện Pháp y, bản khám nghiệm tử thi của Jang Chang Hyun.

"Sao rồi?"

"Cơ thể hoàn toàn sạch, không có cồn hay bất kỳ chất gây nghiện nào khác. Nguyên nhân trực tiếp dẫn đến tử vong là đa chấn thương sọ não và mất máu quá nhiều. Có vẻ như đầu nạn nhân đã bị đánh nhiều lần bằng vật tày."

"Những chỗ khác thì sao?"

"Chỉ có vết bầm tím được cho là do ngã. Dường như ngay từ đầu, hung thủ đã nhắm vào đầu nạn nhân."

Han Kyul tập hợp các tờ giấy tiếp theo và đọc. Bầu không khí vốn đã tĩnh lặng của đội điều tra án tồn đọng càng trở nên nặng nề hơn.

"Có phải là kế hoạch đã được sắp đặt không?" Jung Rok cau mày, mắt nhìn xuống, lẩm bẩm.

"Vậy thì ngay từ đầu đã chuẩn bị sẵn hung khí rồi. Hung khí vẫn chưa tìm thấy, đúng không?" 

Jun Hyuk đang thoải mái dựa lưng vào ghế và xem lại đoạn video từ hộp đen, hỏi.

"Họ nói rằng không tìm thấy bất kỳ hung khí nào đáng kể ở con hẻm nơi phát hiện Jang Chang Hyun. Các vật dụng khả nghi trong hộp đêm hiện đang được đối chiếu." 

Jung Yoon dừng gõ bàn phím và trả lời. Ánh mắt Jung Rok chuyển sang hình ảnh bên trong hộp đêm mà anh đã chụp riêng.

"Trước mắt, với lời khai của Choi Jae Man, chúng ta nên tìm Lee Jeong Wan và Goo Hae Sang trước."

"Em sẽ tìm..."

"À, tôi đã làm rồi."

Ánh mắt Jun Hyuk vốn định chỉ thị cho Han Kyul, khựng lại khi Jung Yoon lấy ra một tập tài liệu màu xanh da trời và mở nó. Han Kyul đang định trả lời như một cái máy mà không nhìn Jun Hyuk, cũng im lặng nhìn Jung Yoon.

Jun Hyuk hơi ngạc nhiên, tỏ vẻ "Cậu đã làm xong rồi ư?". Jung Yoon hơi nghiêng đầu.

"Hôm qua tôi với đội trưởng đã chia nhau mỗi người một người. Có thời gian rảnh mà. Trước tiên, Lee Jeong Wan hiện đang cư trú tại Gyeonggi. Anh ta không ở Chun Won vào thời điểm xảy ra vụ án trong quá khứ. Anh ta sống ở Yang Un, cách Chun Won khoảng 15 km. Có vẻ như anh ta đã chuyển đến Gyeong Gi ngay sau vụ án và lên tàu ngay lập tức."

"Khoảng 30 phút?"

"Tùy lúc có thể mất đến một tiếng, nhưng trung bình một chiều chắc khoảng 30, 40 phút."

Jun Hyuk gật đầu. Jung Yoon giải thích ngắn gọn thông tin về Lee Jeong Wan mà Jung Rok đã sắp xếp rồi chuyển sang trang tiếp theo.

"Tiếp theo là Goo Hae Sang. Goo Hae Sang sống ở Chun Won vào thời điểm đó, nhưng đã chuyển chỗ ở sau vụ án. Không phải xa lắm, chỉ là khu vực lân cận thôi. Địa chỉ hiện tại trong sổ hộ khẩu cũng giống với nơi anh ta chuyển đến. Không có ghi chép nào về việc anh ta di chuyển đến khu vực khác."

"Việc xác định vị trí thì sao?"

"Chúng tôi phải đến tận nơi để xác minh, nhưng có vẻ như không khó lắm vì anh ta đang làm việc tại một tiệm rửa xe gần đó."

Đằng sau lưng Jung Yoon, chiếc máy in trên tủ tài liệu bắt đầu kêu. Những tờ giấy liên tục được đẩy ra, chi chít thông tin. Trên cùng là một tờ giấy in hình Goo Hae Sang.

"Nếu Lee Jeong Wan vẫn đang đi tàu, việc điều tra sẽ khó khăn phải không? Nghe nói đi tàu có khi mất cả năm." 

Jung Yoon đứng dậy, định lấy giấy tờ thì quay lại.

"Không, anh ta đã xuống tàu được khoảng một năm rồi. Tuy nhiên, sau đó thì tung tích không rõ ràng nên chúng ta phải xác định lại vị trí của anh ta."

Khác với Goo Hae Sang có tung tích rõ ràng, Lee Jeong Wan lại không có lộ trình di chuyển cụ thể, khiến cho việc tìm kiếm trở nên khó khăn. Cả nhóm cảm thấy bất lực, dự cảm rằng mọi việc sẽ không suôn sẻ như họ nghĩ.

Jung Yoon cau mày vì sự bế tắc, chia những tài liệu đã in cho các thành viên trong đội. Han Kyul xem xét thông tin dưới tên và ảnh của Goo Hae Sang rồi kêu lên "Ối" vì kinh ngạc.

Lý lịch tiền án đã giải thích tất cả. Thật bất ngờ, số tội danh dưới tên hắn là 16, bắt đầu từ những vụ trộm vặt vãnh khi còn niên thiếu rồi tiến triển đến cưỡng hiếp, cố ý gây thương tích nghiêm trọng. Các tội danh cứ thế mà "tiến hóa", làm mọi người không nói nên lời.

"Thật đáng kinh ngạc khi một tên như thế này vẫn có thể tự do đi lại trên đường bằng hai chân."

Đó là một câu nói vừa khiến người ta thở dài ngao ngán, vừa phải bật cười chua chát. Đồng thời, nó cũng làm cho mọi người cảm thấy bất lực. Jung Yoon suy ngẫm về những vụ án mà các điều tra viên được gọi là "lão luyện" đã dốc toàn lực để giải quyết, bất chấp mọi khó khăn.

Và thành quả của những nỗ lực ấy vẫn là một kẻ nghi vấn, một con người vẫn nhởn nhơ ngoài kia, có lẽ đã giết chết ai đó. Jung Yoon cảm thấy bị sỉ nhục, nghiến chặt răng. Thế nhưng ý nghĩ phải bắt bằng được hung thủ vẫn không hề thay đổi.

"Oẳn tù tì!"

Đúng lúc Jung Yoon đang tập trung cao độ, một cái bóng bỗng đổ xuống đầu cậu, và một âm thanh lạc lõng với bầu không khí vang lên. Jung Yoon bừng tỉnh, ngỡ ngàng nhìn hai cánh tay và bàn tay vắt ngang vách ngăn.

Jung Rok ra búa, Jun Hyuk ra kéo. Jung Yoon nhìn Jun Hyuk đang rên rỉ thất vọng rồi lại nhìn Jung Rok đang nghiến răng, vui sướng đấm nắm tay vào không khí. Cả hai người thay phiên nhau dưới ánh mắt thờ ơ của cậu.

Sau đó, Jung Yoon lặng lẽ mở ngăn kéo, thu dọn đồ đạc cá nhân và cuộn tròn tập tài liệu đã in. Khi Jung Yoon đứng dậy, Jung Rok lập tức nhìn cậu. Khóe môi Jung Rok nhếch lên.

Ánh mắt ấy như muốn nói: "Cứ nói đi, cậu muốn gì?" Hai người trao đổi ánh mắt không lời. Jung Yoon tặc lưỡi khó chịu.

Trong khoảnh khắc ấy, sự im lặng bao trùm bốn người. Họ lén lút nhìn nhau, chìm trong suy nghĩ cho đến khi Jung Yoon lên tiếng. Cuối cùng, Jung Yoon khẽ thì thầm:

"Lee Jeong Wan."

Ngay khi Jung Yoon dứt lời, Jun Hyuk kêu "Oái!" một tiếng kỳ quái, đấm nắm tay vào không khí. Han Kyul đang chắp tay cầu nguyện, cũng vui mừng như một học sinh tiểu học vừa trúng cử lớp trưởng.

Chỉ có sắc mặt Jung Rok là đột nhiên trở nên tệ hại. "Cái này đúng không?" Đôi mắt anh chớp chớp chậm rãi như đang hỏi điều đó.

"Đấy, sao anh lại để tôi chọn chứ?"

"Đúng! Đúng rồi!"

"Đúng thế!"

Jun Hyuk và Han Kyul đồng thanh trêu chọc Jung Rok. Ánh mắt Jung Rok nhăn nhó. Jung Yoon ngượng nghịu nhìn ánh mắt đó, bước đến gần Jung Rok. Đôi mắt Jung Rok đầy vẻ hờn dỗi dõi theo Jung Yoon đang đến gần.

Jung Yoon thầm khịt mũi rồi đưa tay vào ngăn kéo của Jung Rok, thản nhiên lấy đồ đạc cá nhân của anh từ ngăn kéo. Cậu nhét thẻ căn cước vào túi áo khoác của Jung Rok khi anh đang run lên vì cảm giác bị phản bội.

Trên tay Jung Yoon là chiếc còng số 8. Jung Yoon mân mê chiếc còng, dùng mắt lướt qua toàn thân Jung Rok. Jung Rok lúc này đã đút tay vào hai túi áo khoác, tay trái mân mê chiếc thẻ căn cước.

Cậu không biết tại sao mình lại có suy nghĩ đó. Một thôi thúc bất chợt lướt qua tâm trí. Jung Yoon dùng lưỡi liếm bên trong má, đột ngột đưa tay xuống nửa thân dưới của Jung Rok.

"..."

Chiếc còng nằm trong túi sau của Jung Rok. Chiếc còng xếp chồng lên nhau, vừa vặn nằm gọn trong túi sau, và những ngón tay của Jung Yoon lướt nhẹ qua đó. Mông của Jung Rok ngay lập tức cứng lại.

Mặc dù không cảm nhận được phản ứng cơ thể, Jung Yoon vẫn đọc được vẻ mặt sốc trên gương mặt đang nhìn xuống mình. Cậu bật ra một tiếng cười khẽ.

Khóe môi Jung Yoon nhếch lên. Cậu thầm vui thích với sự bất ngờ mà hành động của mình gây ra.

"Đi thôi. Để tôi mua kem cho anh."

Gương mặt Jung Rok trở nên ngoan ngoãn như chưa từng có chuyện gì xảy ra, chậm rãi xoa mông như vừa bị tiêm thuốc rồi uể oải đi theo Jung Yoon ra khỏi văn phòng.

Dĩ nhiên, hai người vẫn không thể thống nhất được loại "sốc" đó là gì.

***

"Chào mừng quý khách."

Tiếng chuông gắn trên cửa vang lên trong trẻo. Bên trong cửa hàng tiện lợi không có một bóng khách nào, yên tĩnh lạ thường. Một người đàn ông trung niên đang ngồi ở quầy và xem điện thoại, nhìn thấy họ thì thong thả đứng dậy chào.

Jung Yoon và Jung Rok tìm đến một cửa hàng tiện lợi ở cảng Gyeong Gi. Mục đích là để tìm Lee Jeong Wan, người có tung tích không rõ ràng. Có nhiều thông tin, nhưng họ đã nhận được tin đáng tin cậy nhất là gần đây người này vẫn thường xuyên xuất hiện, nên họ đã tức tốc đến ngay.

"Xin chào."

Người đàn ông vẫn không rời mắt khỏi điện thoại khi Jung Yoon và Jung Rok đến gần, nhưng khi nghe lời chào không phải là điều ông ta mong đợi, ông ta ngẩng phắt đầu lên. Đúng lúc đó, Jung Yoon đưa thẻ công vụ ra.

"Không có gì khác, chỉ là chúng tôi muốn hỏi về một người thôi."

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo