D-Day - Chương 74

Lịch ra: T3 và T7

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 74

Jung Yoon lập tức cúi sát mũi vào tấm chăn. Cậu hít một hơi thật sâu, và mùi hương vừa ngửi thấy lại ùa vào. 

"Dùng loại bột giặt nào mà mùi vẫn còn lưu lại lâu thế nhỉ?" 

Jung Yoon suy nghĩ một lát rồi khẽ bật cười một mình.

Giờ không phải lúc để tò mò mấy chuyện vặt vãnh này. Jung Yoon đứng dậy, đi về phía tủ TV nơi Han Kyul đang lục soát. Han Kyul đang ngồi xổm, kéo tất cả các ngăn kéo ra để tìm kiếm.

"Có gì để xem không?"

"Xem gì á?" 

Han Kyul cười vô hồn đáp lại câu hỏi của Jung Yoon.

"Xem gì thì… à, xem ra anh ta đã 'mua bán tình dục' khá nhiều. Cả xổ số nữa à? Ồ… Năm dòng mà chỉ trúng một con. Chắc chắn Chúa tồn tại nhỉ?"

Lời nói của Han Kyul cũng chẳng có chút hồn nào. Han Kyul lắc đầu nguầy nguậy rồi nhét lại các ngăn kéo. Lạ thay, thứ tự vẫn được giữ nguyên.

"Chờ chút. Mọi người lại đây." Han Kyul đang giơ tay hình chữ V nhìn Jung Yoon khẽ vỗ tay, bỗng ngẩng đầu lên. Jung Yoon cũng đứng dậy, nhìn về phía phòng tắm nơi có tiếng nói vọng ra. Jung Rok thò đầu ra, gật cằm ra hiệu.

Khi Jung Yoon đến gần, Jung Rok đưa ra nắp cống dưới bồn rửa mặt. Một mùi hôi khó chịu thoảng nhẹ qua mũi. Jung Yoon vô thức nhăn mũi, bịt miệng lại, đôi mắt nheo lại.

Bề ngoài của nắp cống trông khá sạch sẽ, nhưng bên trong lại dính đầy cặn bẩn không rõ loại và vết ố nước. Khi Jung Yoon đang tập trung vào thứ gì đó khó gọi đơn thuần là vết ố nước, Jung Rok chỉ vào một lỗ trên nắp cống. Jung Yoon thoáng nhìn Jung Rok rồi lại nhìn xuống nắp cống.

"Là máu sao?"

"Tháo nắp cống ra thì thấy bên trong đường ống cũng có thứ tương tự. Ban đầu tôi nghĩ là gỉ sét, nhưng hình như không phải, đúng không?" 

Jung Yoon khoanh tay, cúi người xuống, đôi mắt nheo lại. Han Kyul cũng thò mặt vào giữa, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm trọng.

"Mấy anh, nhìn cái này nè!" 

Ba người đang chụm đầu lại xem xét nắp cống thì một thứ gì đó sáng loáng đột nhiên được đưa vào.

"Cái gì…" 

Thứ đưa đến trước mắt là một con dao. Jun Hyuk đang lục soát bếp, vênh váo khua khua con dao. Lông mày Jung Rok nhướng lên khi đặt nắp cống xuống. Jung Rok cầm con dao lên, xoay đi xoay lại, khẽ lẩm bẩm:

"Lời thoại cũng được đấy chứ…"

Jun Hyuk cười khẩy, ưỡn ngực. Jung Yoon né tránh ánh mắt vì dáng vẻ khá khó coi của anh ta.

"Đội của chúng ta ổn cả chứ?" Han Kyul luân phiên nhìn Jung Rok và Jun Hyuk rồi hỏi với giọng nghiêm trọng. Jung Yoon cố gắng im lặng, sợ rằng mình sẽ buông lời khó nghe.

"Mũi dao bị gãy rồi." 

Bầu không khí vừa hơi buông lỏng trở nên sắc lạnh trở lại sau lời nói của Jung Rok. Jung Yoon ngẩng đầu lên, nhìn vào phần mà Jung Rok chỉ, đúng là đầu dao đã bị gãy.

"Bị gãy ra rồi. Kỳ lạ không?"

"…Chờ chút." 

Jung Rok chăm chú nhìn con dao một lúc rồi trả lại cho Jun Hyuk và quay lại phía cống. Anh xắn tay áo lên đến vai, không chút do dự đưa tay vào trong cống. Mặc dù cống hẹp chỉ đủ để cánh tay anh đi vào, nhưng có vẻ như nó không cản trở mục đích của Jung Rok.

"Ư…"

"Chúng ta gọi đội pháp y đến được không?"

"Cũng phải gọi chứ? Dù sao thì cũng tò mò." 

Han Kyul bụm miệng khi thấy Jung Rok hành động táo bạo. Jung Yoon nghiêm túc hỏi Jun Hyuk vì lo ngại hiện trường bị hư hại, nhưng anh ta chỉ nhún vai như không có gì to tát.

"À, chết tiệt." 

Cuối cùng, Jung Rok rút tay ra và "thịch" một tiếng, ném thứ gì đó xuống sàn nhà vệ sinh.

"Ước." 

Thứ bị ném xuống sàn là một búi tóc rối bời lẫn với cặn bẩn. Chỉ nhìn thôi cũng đủ làm Han Kyul rùng mình buồn nôn. Mặc kệ, Jung Rok khuấy tung búi tóc và cặn bẩn lên. Lúc đó có thứ gì đó lấp lánh hiện ra giữa đống đó.

"Đội trưởng! Kia kìa!" 

Jung Yoon chỉ vào thứ vừa nhìn thấy. Jung Rok đưa mắt nhìn về phía đầu ngón tay Jung Yoon chỉ. Khi anh tách chỗ đó ra, một mũi dao sắc nhọn lộ ra. Không cần phải so sánh. Nó dính trong cống, trông hơi gỉ sét, nhưng chắc chắn đó là mũi dao bị gãy.

"Gọi đội pháp y." 

Jung Rok nhặt mũi dao lên, buông một câu. Dù không chỉ đích danh ai, Han Kyul vẫn vội vàng lôi điện thoại ra và đứng dậy.

"Ư… chết tiệt. Cứ tưởng đùi mình nứt ra rồi." 

Có lẽ do ngồi xổm lâu, Jung Rok rên rỉ. Jung Yoon quan sát, xé một mảnh giấy vệ sinh rồi đưa cho Jung Rok. Jung Rok liếc nhìn rồi đặt mũi dao lên đó.

"Họ bảo đến ngay."

"Bao lâu?"

"30 phút ạ."

Jung Rok đưa mũi dao cho Jun Hyuk. Hắn trải một chiếc khăn lên bàn ăn, đặt con dao lên đó, rồi ghép mũi dao vào như một mảnh ghép. Mảnh dao nhặt được từ cống khớp hoàn hảo với con dao. Jun Hyuk lôi điện thoại ra, chụp vài tấm ảnh rồi di chuyển sang chỗ khác.

Bốn người càng đi sâu hơn vào việc khám xét. Họ lục tung cả những nơi đã xem qua. Từ quần áo treo trên tường, cửa sổ có những song sắt nhỏ cho đến cả nồi cơm điện, tất cả đều được lục soát kỹ lưỡng.

Cứ thế, thời gian trôi qua nhanh chóng. Đúng lúc họ nghĩ rằng đội pháp y đã đến lúc đến thì tiếng bước chân từ bên ngoài vọng vào. Jung Yoon đương nhiên nghĩ đó là đội pháp y và bắt đầu di chuyển.

"Ôi! Cái gì thế này!" 

Bước chân đang tiến về phía cửa để đón đội pháp y bỗng dừng lại khi một tiếng hét chói tai bất ngờ vang lên. Ba người còn lại đang làm việc riêng cũng vậy.

"Không thèm trả lời điện thoại đòi tiền thuê nhà, đến đây cũng không mở cửa cho tôi! Giờ thì phá tan tành cả cửa…" Dùng từ "đột nhập" có lẽ đúng hơn. Sự xuất hiện của người phụ nữ trung niên với những bước chân giận dữ xông vào nhà khiến gương mặt của bốn người tràn đầy vẻ ngỡ ngàng. Và người phụ nữ trung niên đối diện cũng không khác là bao.

"Ai… thế?" 

Người phụ nữ trung niên vừa nãy còn xắn tay áo, chống nạnh ra vẻ tức giận, giờ lại trở nên dịu dàng như chưa từng có chuyện gì. Bà ta đưa hai tay lên miệng, mắt mở to, lần lượt nhìn bốn người. 

"Ôi, sao lại có bốn chàng trai đẹp thế này… Chuyện gì vậy chứ." 

Khi tiếng thì thầm rất nhỏ lọt vào tai.

"Chúng tôi là cảnh sát."

"Cảnh sát? Là cảnh sát thật à?" Người phụ nữ chớp mắt vài lần. Con ngươi màu nâu nhạt lại dò xét bốn người. Sau một lúc nhìn chằm chằm như vậy, bà ta đột nhiên vỗ tay một cái "chát" rồi trợn mắt, cao giọng:

"Tôi đã biết ngay mà. Tôi đã bảo là cái tướng mạo này là tướng phạm tội mà!" 

Tiếng la ó vang vọng khắp phòng. Lông mày được vẽ bằng bút chì kẻ mày nhướn lên.

"Tiền thuê nhà đã quá hạn từ bao giờ mà không chịu nghe điện thoại, tôi đã bảo rồi, tôi không bao giờ cho người thuê không có tiền cọc mà. Tóm lại, cái ông Kang đó làm tôi thiệt hại không hề nhỏ đâu."

Những từ ngữ như trút xuống, xuyên thẳng vào màng nhĩ. Họ không kịp phản ứng. Không kịp cho họ một chút thời gian nào để trả lời, bà chủ nhà cứ liên tục dồn dập hỏi.

"Thế những người ở đây giờ đang ở đồn cảnh sát à? Tôi phải lấy tiền thuê nhà tháng này chứ? Cho tôi nói chuyện với họ đi." Jung Yoon rụt rè lùi lại, định tránh xa để tai đỡ đau, nhưng Jung Rok đã giữ chặt vai cậu. Bước chân cậu tự nhiên dừng lại. Jung Yoon khẽ ngước nhìn, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Jung Rok.

Vai Jung Yoon khẽ cứng lại. Jung Rok có vẻ đã nhận ra, khóe môi khẽ nhếch lên, ngón tay khẽ búng vào má Jung Yoon. Rồi anh nhìn bà chủ nhà. Ngón tay của Jung Rok vẫn còn chạm vào má và cằm Jung Yoon.

"Bác gái, cái lời bác vừa nói ấy ạ." Với giọng nói trầm và nghiêm túc của Jung Rok, khuôn mặt bà chủ nhà bừng sáng. Khẩu hình của bà ta trông như đang nói: "Giọng nói cũng hay đấy chứ." 

Jung Yoon nhíu mày. Thật là dũng cảm. Cảnh sát đến bốn người mà không sợ hãi chút nào sao?

"Lời nào ạ?" 

Giọng bà chủ nhà trở nên ngọt ngào hẳn. Jung Yoon khẽ thở dài, rồi chạm mắt với Jun Hyuk. Jun Hyuk thả vai xuống, nâng hai tay lên như một vận động viên thể hình.

'Cơ bắp cuồn cuộn.' 

Jung Yoon đọc được khẩu hình của Jun Hyuk, nhăn mặt rồi quay đầu sang phía khác. Cậu thấy khó mà nhịn được khi không thể phản bác.

"Cô nói 'những người này' thì phải. Người đứng tên hợp đồng ở đây không phải là Jang Chang Hyun sao?"

"À, cái đó. Jang Chang Hyun đã ký hợp đồng, nên người đứng tên là cậu ta, nhưng có một người nữa sống cùng. Hai người đàn ông sống cùng nhau mà?" 

Bà chủ nhà giơ ngón trỏ và ngón giữa ra. Nghe nói có hai người, đội điều tra án tồn đọng đồng loạt cứng mặt lại.

Khi họ đang bí mật trao đổi ánh mắt, Jung Rok lấy điện thoại từ túi quần sau của Jung Yoon.

Jung Yoon khó chịu khi bị chạm vào mông trong lúc lơ là. Jung Rok liếc nhìn Jung Yoon đang nhăn nhó rồi cười thầm và trơ trẽn đưa điện thoại ra. Anh đã mở khóa và tìm ảnh Jang Chang Hyun trong album ảnh.

"Có phải người đã ký hợp đồng là người này không ạ?" Bà chủ nhà đang đứng xa hơn một chút tiến lại gần điện thoại. Càng gần, đôi mắt bà ta càng nheo lại.

Bà chủ nhà nhăn sâu trán, chăm chú nhìn rồi đột nhiên nghiêng đầu sang một bên thật mạnh.

"Người này… là ai?"

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo