Desire Me If You Can - Chương 207 - Ngoại truyện 12

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 207: Ngoại truyện 12

Grayson nhìn chằm chằm vào Dane rồi mở miệng:

"Những người mà anh từng hẹn hò rồi làm tổn thương đã lập ra một hội nhóm gì đó."

"Lập cả hội nhóm sao?"

Cái tên này, rốt cuộc sống kiểu gì vậy chứ. Dane thầm tặc lưỡi. Anh đang nghĩ rằng may mà hắn vẫn còn sống thì đột nhiên Grayson nói ra một câu mà anh không ngờ tới:

"Trong số đó có một người phụ nữ đã ngủ với em."

"Khụ, ặc."

Dane ho sặc sụa rồi lập tức hét lên. Grayson chỉ im lặng nhìn anh đang ôm chỗ đau, toàn thân căng thẳng. "Hộc, hộc." Sau khi cơn thở dốc dịu xuống, Dane mới tái nhợt mở miệng:

"Gì... gì cơ, cậu nói gì cơ?"

"Có một người phụ nữ đã ngủ với cả anh và em."

Trước câu hỏi lắp bắp của anh, Grayson lặp lại lời nói đó như để xác nhận. Nhưng chưa dừng lại ở đó.

"Ba người."

"Khoan đã..."

Dane định nói gì đó nhưng Grayson đã nhanh hơn. Hắn lạnh lùng nói thêm:

"Và trong số đó có một người còn nói đã ngủ với em nhiều lần nữa."

Một sự im lặng khó xử bao trùm. Dane cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng sau lưng, vội vàng vắt óc suy nghĩ. Ngay lập tức, anh tìm ra một giải pháp đơn giản:

"Dù sao thì cũng đã ngủ với cậu rồi, vậy thì công bằng. Vậy là đủ rồi chứ."

Anh cười lanh lảnh như thường ngày, nhưng Grayson không cười. Sự im lặng khó xử lại ập đến. Chẳng lẽ cậu ta định giận dỗi mình vì chuyện cũ sao? Dane chợt nghĩ. Từ trước đến nay, anh chưa từng có một mối quan hệ nghiêm túc nào nên không quen với việc bị người khác đào bới và chất vấn về quá khứ như thế này. Anh đang vội vàng tìm kiếm cách thoát khỏi tình huống này thì:

"Em thật sự ổn chứ?"

Grayson đột nhiên hỏi. Trước câu hỏi bất ngờ đó, Dane ngạc nhiên nhìn hắn. Không ngờ Grayson lại tiếp tục nói với vẻ mặt u ám:

"Em một mình anh là đủ rồi chứ. Em... nếu em lại, trước mặt anh, làm chuyện đó với người khác..."

Grayson thở dốc một hơi rồi nói thêm:

"Anh sẽ khó mà chịu đựng được."

Một sự im lặng nặng nề bao trùm. Dane im lặng nhìn Grayson. Hắn cụp mắt xuống tránh nhìn anh. Rõ ràng đã nói yêu nhưng phản ứng này là sao? Dane chợt thấy hoang mang.

"Tôi trông có vẻ sẽ lừa dối cậu sao?"

Trước câu hỏi nhỏ nhẹ, Grayson ngừng lại rồi trả lời:

"Anh muốn tin là không."

Đó là một câu trả lời mơ hồ không rõ ràng. Cuối cùng thì cậu ta cũng nói vậy mà, cái tên này. Dane nhăn mặt, nhưng nghĩ lại thì đó là lỗi của anh. Dù sao thì việc Grayson không tin tưởng được anh cũng là lỗi của anh. Vì vậy, Dane không nói thêm gì nữa, chỉ đành để hắn quay đi.

***

Nghĩ lại cuộc trò chuyện ngày hôm đó, lòng anh lại nặng trĩu. Anh cho rằng lý do mình bám víu vào chuyện quà cáp cũng là vì điều đó. Dù sao thì anh cũng muốn Grayson yên tâm. Sau đó không có cuộc trò chuyện nào tương tự, và Grayson cũng không tỏ ra nghi ngờ gì, nhưng cái ý nghĩ đã một lần len lỏi vào tâm trí cứ khiến Dane bận lòng.

Chết tiệt, những lúc như thế này thì phải làm sao đây?

Anh không thích thể loại lãng mạn. Phim thì anh chủ yếu xem phim zombie hạng B hoặc phim hành động, tiểu thuyết cũng vậy. Đang xem phim kinh dị mà thấy đoạn yêu đương là anh bỏ qua luôn. Đó là một lĩnh vực mà anh chẳng hề quan tâm, vậy mà đột nhiên lại xuất hiện tình huống tồi tệ nhất.

Trong lúc chờ đèn tín hiệu, Dane gõ gõ vào vô lăng, cố gắng đưa suy nghĩ trở lại điểm xuất phát. Mình đang nghĩ về món quà cho Grayson mà, tỉnh táo lại đi. Chỉ cần lơ là một chút là suy nghĩ lại trôi đi nơi khác. Lúc này không phải là lúc đó. Đã muộn rồi, quá muộn rồi. Lần này, anh quyết tâm tập trung vào một suy nghĩ duy nhất: món quà cho Grayson, món quà cho Grayson.

Anh nhíu mày suy nghĩ.

...Làm sao để thuyết phục Joshua đây?

***

"Quà?"

Joshua bất ngờ nhận được cuộc gọi, ngạc nhiên lặp lại lời mình vừa nghe.

"Đúng vậy."

Dane nói một cách khô khan qua điện thoại.

"Tôi có một món quà muốn tặng, nhưng tôi chưa bao giờ làm chuyện đó nên không biết. Cậu biết rõ mà, cậu cũng hẹn hò nhiều rồi còn gì."

Trước từ "cũng", Joshua không bỏ qua.

"Tôi còn có những mối quan hệ mang tính con người nữa, còn cậu thì không."

"Đúng rồi, đúng rồi."

Dane vẫn thờ ơ bỏ qua lời anh ta như mọi khi. Joshua không hài lòng lắm với thái độ đó của anh, nhưng vì Dane vốn là người như vậy nên không đáng để suy nghĩ sâu xa. Dù sao thì cũng không phải là người xấu, Joshua nghĩ rồi hỏi lại:

"Cậu định tặng quà cho ai? Phải biết đối tượng trước đã chứ."

Đúng như dự đoán, lại là câu hỏi giống hệt mấy tên lính cứu hỏa đã hỏi. Không thể cứ cho đại một món đồ nào đó sao, Dane nghĩ, dù biết rằng điều đó đúng. Chỉ là anh cảm thấy ngượng khi phải tự mình nói ra sự thật đó.

Nhưng có một điều khiến anh bận lòng. Mặc dù anh đã nói bóng gió câu "Cậu cũng hẹn hò nhiều rồi còn gì", mà vẫn hỏi câu này sao? Tên này, có vẻ không tinh ý lắm thì phải?

Không còn cách nào khác, Dane đành phải thành thật.

"Tôi có người yêu rồi."

Trong giây lát, bên kia đầu dây không có tiếng động nào. Dane đưa điện thoại ra khỏi tai rồi lại áp vào.

"Alo? Này, có đó không?"

"Có."

Nghe Joshua trả lời, Dane mới tựa lưng vào ghế sofa và hỏi:

"Cậu nghe thấy rồi chứ? Sao không trả lời?"

"Nghe rồi."

Joshua lần này cũng trả lời ngắn gọn. Dane im lặng chờ đợi trong bầu không khí có điều không ổn, rồi Joshua mở miệng:

"Chẳng lẽ là, tên đó sao?"

Anh muốn giả vờ không biết "tên đó" là ai, nhưng làm vậy cũng chỉ lãng phí thời gian. Joshua đã cùng anh đi cứu Grayson ngày hôm đó, và tận mắt chứng kiến cảnh Grayson phát điên lên tìm cách cứu Dane sau khi quả bom phát nổ. Trong tình huống như vậy, nếu Dane nói là có người yêu thì suy luận đối tượng là Grayson Miller là điều hiển nhiên.

"Ừm..."

Dane không thể trả lời ngay, lời nói của anh bị ngắt quãng.

"Thế đó."

Đúng là chỉ có thể nói như vậy. Đây là mối tình đầu nên mọi thứ đều khiến anh ngượng ngùng và khó xử. Lời thú nhận vừa rồi, ngay khi thốt ra khỏi miệng, anh đã cảm thấy mặt mình nóng bừng. Chết tiệt, anh thầm chửi rủa, rồi nghe thấy giọng Joshua từ bên kia đầu dây:

"Rốt cuộc là chuyện gì..."

Trong giọng nói bình tĩnh của Joshua ẩn chứa sự tức giận lạnh lùng. Không biết là đang kinh ngạc hay là cả hai. Dane nói trước khi Joshua kịp tuôn ra lời nào:

"Nói trước cho mà biết, cậu là kẻ gây ra mọi chuyện đấy."

"Cậu nói cái quái gì vậy, thằng điên này."

Joshua buông lời chửi thề. Dane đưa ra lời bào chữa của mình:

"Cậu đã nhờ tôi làm việc đó nên mới dính dáng đến cái tên đó. Trước đây chẳng có chuyện gì cả."

"Tôi nhờ cậu bắt cóc anh ta chứ có nhờ cậu lăn lộn với anh ta đâu? Đúng là không thể tin được cậu mà, thằng chó dâm đãng. Mà cậu dám trơ tráo hỏi tôi về quà tặng cho anh ta sao? Cậu dám à?"

Joshua thực sự giận sôi máu. Dane hiểu điều đó nên thành thật xin lỗi:

"Lăn lộn là lỗi của tôi, đúng vậy."

Dù sao thì Chase đã bị Grayson làm hại, và Joshua cũng không có thiện cảm với Grayson, đó là sự thật. Vậy nên khi nghe chuyện này, Joshua đương nhiên sẽ tức giận. Dane không phải là một đứa trẻ tin rằng cứ thành thật là tốt, nên trong trường hợp này, anh cũng phải nhanh chóng đưa ra giải pháp.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo