Desire Me If You Can - Chương 208 - Ngoại truyện 13

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 208: Ngoại truyện 13

"Grayson thật lòng muốn xin lỗi. Chỉ là Chase không chịu gặp thôi."

Joshua lạnh lùng đáp lại lời Dane: 

"Đó là lời của kẻ sai, còn việc chấp nhận hay không là do bên này quyết định."

"Ừ, cậu nói đúng."

Cuối cùng, Dane đành giơ hai tay đầu hàng. 

"Tôi sẽ nghĩ xem nên tặng quà gì. Cậu chỉ cần cho tôi lời khuyên thôi, làm ơn đi mà."

Đây là lần đầu tiên anh phải nài nỉ người khác như thế này. Dane vốn dĩ chẳng bận tâm hay cố chấp vào bất cứ điều gì, cũng vì thế mà anh chẳng bao giờ phải nhờ vả hay níu kéo ai. Nhưng giờ phút này, anh chẳng còn sự lựa chọn nào khác.

Joshua cũng hiểu điều đó, nên anh ta thoáng sững sờ khi nghe thấy lời ấy. Chỉ vì một món quà mà lại phải làm đến mức này sao? Dane Stryker ư?

Nếu không tự mình trải qua, Joshua hẳn đã cho rằng đó chỉ là một lời bịa đặt. Nhưng ngay cả khi đã nghe tận tai, Joshua vẫn thấy khó tin. Người đang nói chuyện với mình thật sự là Dane Stryker sao? Joshua thậm chí còn thoáng nghĩ rằng mình đang bị lừa.

"…Lời khuyên sao?"

Joshua hỏi lại như để xác nhận. Dane chẳng ngần ngại, lập tức đáp: “Ừ.” Dù vậy, chuyện này vẫn thật khó tin. Ngay từ lúc Dane đề cập đến chuyện yêu đương, Joshua đã mơ hồ cảm thấy điều gì đó, nhưng rồi lại gạt đi, cho rằng mình đã hiểu nhầm. Làm sao có thể chứ? Người trước mặt mình là Dane Stryker cơ mà. Anh là một người đàn ông có thể lên giường cùng, nhưng tuyệt đối không thể là người yêu. Sau hơn mười năm quen biết, Joshua vẫn luôn nghĩ như thế.

Thế mà giờ lại đang hẹn hò ư? Hơn nữa, đối tượng lại là Grayson Miller sao?

"Đây là thật chứ?"

Joshua hỏi đi hỏi lại, nhưng Dane vẫn chỉ đáp lại một câu duy nhất.

"Ừ."

Không thể phủ nhận được nữa. Dù đã lặp đi lặp lại câu hỏi và câu trả lời ấy bao nhiêu lần, Dane vẫn không hề tỏ ra khó chịu. Hình ảnh Grayson gào khóc, dùng tay không đào đất để cứu Dane hiện lên rõ mồn một trước mắt Joshua.

…Đau đầu quá.

Cơn đau nửa đầu ập đến, Joshua dùng một tay day thái dương. Bỗng nhiên mọi thứ đều trở nên phiền phức. Anh ta vội vã muốn kết thúc cuộc gọi, thế là nhanh chóng đưa ra giải pháp.

"Cậu hãy nhớ lại những chuyện hai người đã trải qua đi."

"Gì cơ?"

Dane ngạc nhiên hỏi lại lời Joshua. Anh không hiểu được cũng phải. Vốn dĩ là một kẻ "mù tịt tình yêu", hỏi phải tặng quà gì cho người yêu mình thì đúng là… Joshua điềm tĩnh giải thích thêm.

"Cậu hãy nhớ lại những chuyện đã xảy ra giữa cậu và thằng cha đó đi. Chắc chắn sẽ có những kỷ niệm đặc biệt, vậy thì hãy chuẩn bị một món quà có thể gợi lại những kỷ niệm ấy. Cứ làm như vậy đi."

Rồi Joshua cúp điện thoại mà không chào hỏi gì. Dane nhìn chiếc điện thoại im lìm, nhíu mày lục lọi ký ức. Lời Joshua nói có vẻ khá hợp lý. Nhớ lại những kỷ niệm. Ừ, không tệ. Dane tựa cổ vào lưng ghế sofa, ngửa đầu ra sau rồi nhắm mắt lại. Giống như một người được thôi miên đang từ từ hồi tưởng lại ký ức. Từ lần đầu gặp gỡ cho đến những chuyện đã xảy ra sau đó, từng chút một…

Ngực, ngực.

Dane cau mày, lắc đầu. Lại nữa. Lần đầu gặp mặt là thế nào nhỉ…?

Venus, Venus.

Trán Dane càng nhăn sâu hơn. Lần này anh lắc đầu mạnh hơn nữa. Lại, lại! Từ đầu!

Virginia, Virginia.

"Khốn kiếp!"

Cuối cùng, Dane gào lên rồi bật dậy. Kỷ niệm đẹp đẽ cái quái gì chứ, làm gì có mấy cái đó! Có kỷ niệm gì với cái thằng biến thái ấy chứ…

…À.

Dane đang thở hổn hển vì giận dữ, bỗng khựng lại khi một ký ức bất chợt lướt qua. Trong chớp mắt, mọi ký ức khác đều tan biến, chỉ còn một hình ảnh duy nhất tràn ngập tâm trí anh. Bầu trời rực rỡ, khuôn mặt Grayson đang nhìn anh, những lời hắn đã nói, tất cả đều sống động như thật.

…À, đúng rồi, là cái đó.

Lúc ấy, Dane mới thực sự thấm thía lời Joshua nói, đồng thời cũng biết mình phải làm gì.

***

Bầu trời lúc nào cũng trong xanh nhưng hôm nay lại đặc biệt xanh biếc. Có lẽ là do cảm xúc. Tâm trạng con người đôi khi có thể khiến cho một cơn bão cũng hóa thành làn gió mát.

Hôm nay đúng là như vậy. Đã lâu lắm rồi Dane mới có thể cảm nhận trọn vẹn một ngày thời tiết đẹp đến vậy. Grayson ngồi ở ghế phụ, vừa ngân nga một giai điệu lạ tai, vừa gõ nhẹ lên đùi theo tiếng nhạc. Mỗi khi xe dừng đèn đỏ, hắn lại tranh thủ vỗ vỗ lên ngực Dane như không muốn lãng phí chút thời gian nào. Đến khi xe lăn bánh, hắn ngoan ngoãn thay thế ‘Venus’ bằng đùi mình. Dĩ nhiên, cứ có cơ hội là hắn sẽ tận dụng ngay, nhưng Dane chẳng buồn ngăn. Anh chỉ lặng lẽ để mặc hắn như thế.

"Disneyland ư, thích quá!"

Grayson hớn hở reo lên. Quả đúng như hắn từng nói, nơi đó là địa điểm yêu thích nhất của hắn. Cả gia đình đã từng đến đó một lần hồi hắn còn rất nhỏ, và Ashley gần như trải qua một cơn ác mộng khi phải cố gắng kiểm soát sáu đứa trẻ cứ chạy loạn khắp nơi. Đấy cũng là lần cuối cùng cả nhà cùng nhau đi công viên giải trí. Một, hai, nhiều nhất là ba đứa. Đó là giới hạn họ có thể chịu đựng được cho những chuyến đi sau này. Thế nhưng, bất chấp tất cả, Grayson vẫn luôn yêu nơi ấy. Mỗi lần quay lại, hắn đều tận hưởng trọn vẹn như lần đầu và mang về thêm một kỷ niệm đáng nhớ.

Chỉ trừ một lần duy nhất.

Nhớ lại khoảnh khắc ấy, tâm trạng đang phấn khởi của hắn lại chùng xuống. Cũng đành chịu thôi. Đó là lần đầu tiên trong đời Grayson nếm trải nỗi tuyệt vọng lớn đến vậy.

…Thế nhưng.

Grayson liếc sang Dane đang ngồi cạnh. Khuôn mặt anh gần như vô cảm khi chăm chú lái xe, làm cho người ta khó mà đoán được anh đang nghĩ gì. Nhưng có một điều Grayson biết chắc: Hôm nay Dane đã quyết định đến Disneyland chỉ vì hắn.

***

"Gì cơ? Disneyland?"

Khi Dane bất ngờ nhắc đến chuyện đó, Grayson đã kinh ngạc đến mức hai mắt mở to. Đây là lần đầu tiên hai người nói chuyện như vậy trong bữa tối. Grayson dừng việc xé bánh mì, còn Dane thì vừa nhai miếng thịt lớn vừa nhồm nhoàm nói:

"Ừ, cậu nói là cậu thích mà."

"Thì đúng là vậy… nhưng mà…"

Grayson chớp mắt bối rối. Miếng thịt tái vẫn còn rỉ máu, nhưng Dane chẳng bận tâm, cứ thế đưa miếng thịt vào miệng. Grayson nhìn anh với đôi mắt tràn ngập hình trái tim. Hoang dã quá, thật ngầu!

Dù cảm thấy ánh mắt ấy đầy áp lực, Dane vẫn cố gắng nói tiếp như không có gì:

"Vậy thì đi thôi. Đằng nào cũng chẳng có việc gì làm."

Anh uống cạn ly rượu như uống bia rồi đặt ly xuống.

"Phải làm gì đó chứ."

Lời nói đó chỉ đúng một nửa. Dane vốn là người đã dành cả đời để nói rằng ước mơ của anh là được ăn chơi cả đời. Anh thậm chí đã nhiều lần mua vé số và cào thật sự. Dù lần nào cũng trượt.

Giờ anh có rất nhiều việc phải làm. Nói chính xác hơn là có rất nhiều thứ để tận hưởng. Từ du thuyền đến trượt tuyết, rất nhiều kế hoạch. Tất nhiên, Grayson sẽ bám theo như sam. Và đứng đầu trong danh sách lịch trình hoành tráng ấy chính là Disneyland.

"Ký ức xấu phải được thay thế bằng ký ức đẹp chứ."

Dane nói vậy với Grayson khi hắn vẫn còn đang ngơ ngác. Ngay khoảnh khắc ấy, tim Grayson bắt đầu đập điên cuồng. Má hắn nóng bừng, khóe mắt cay xè. Đây rốt cuộc là cảm giác gì? Khi Grayson đặt hai tay lên ngực và thở dốc, Dane thờ ơ nói:

"Cảm động đấy."

"Hả?"

Grayson chớp mắt hỏi lại, Dane vừa uống rượu để nuốt trôi miếng thịt, chợt nhìn hắn.

"Cảm động, đó là thứ cậu đang cảm thấy bây giờ."

"À…"

Lúc đó Grayson mới như hiểu ra, thốt lên một tiếng. Thấy vậy, Dane khẽ nghiêng khóe mắt và nở một nụ cười nhẹ.

"Thế nào, bây giờ cảm thấy sao?"

Nhìn khuôn mặt trêu chọc ấy, Grayson chớp mắt trả lời:

"Tim anh đập dữ dội."

Dane khẽ bật ra một tiếng cười ngắn. Khi Grayson ngây người trước âm thanh trong trẻo ấy, anh kiêu ngạo nói:

"Là vì tôi quá ngầu đấy mà."

Tim Grayson đập loạn không kiểm soát dù hắn nghĩ điều đó thật nực cười. Có lẽ Dane nói đúng. Cuối cùng, hắn đành phải thừa nhận. Trái tim hắn rung lên dữ dội như vậy, đơn giản chỉ vì người đàn ông ấy là Dane Stryker.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo