Desire Me If You Can - Chương 53

Lịch ra ngoại truyện: Mỗi ngày 1 chương

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 53

Naomi tự nhiên khoác tay Grayson. Wilkins đứng quan sát cảnh tượng đó vội vàng bước lên phía trước.

"Phía bên kia có phòng nghỉ đấy ạ. Hay hai người vào đó vừa uống cà phê vừa trò chuyện nhé."

Anh ta giơ tay, cử chỉ trang trọng chỉ về một hướng. Naomi tỏ vẻ thích thú, kêu lên: 

"Ôi, chu đáo quá đi. Cảm ơn anh."

Naomi giả vờ đưa tay lên môi rồi lại buông ra, thổi phù một cái, gửi tặng Wilkins một nụ hôn gió. Vẻ đáng yêu của cô làm những người chứng kiến cảm thấy tim mình như tan chảy, đồng loạt thở dài thườn thượt và gục ngã tại chỗ. Mặc kệ đám người phía sau, Naomi duyên dáng sánh vai Grayson, nhẹ nhàng bước về phía phòng nghỉ. Đám đàn ông thất thần dõi theo bóng lưng hai người, mãi đến khi họ khuất sau cánh cửa mới bắt đầu lên tiếng bàn tán.

"Tên đó đúng là dân chơi thứ thiệt mà."

"Cứ tưởng hắn chỉ là thằng dở hơi, ai ngờ Miller vẫn là Miller thôi."

"Quen biết cả Naomi Parker, đúng là số hưởng."

"Hay là... mình cũng thử làm quen xem sao?"

"Thôi đi cha, ai mà chịu nổi cái tính dở hơi của hắn. Bạn bè kiểu gì chứ."

Lời nói kia nghe có vẻ đúng lý, nhưng chẳng ai thực sự đồng tình. Họ thở dài rồi lủi thủi kéo nhau về phòng tập thể lực, mặt mày thất thần như vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ hão huyền.

***

"Ôi, nóng quá đi. Điều hòa ở đây yếu quá vậy. Đã nóng sẵn rồi mà còn làm cho nóng thêm nữa hả?"

Naomi ngồi đối diện Grayson trong quán cà phê, vừa phe phẩy tay trước mặt như quạt vừa nở một nụ cười đầy ẩn ý. Không ai không hiểu thâm ý sâu xa trong lời nói của cô. Đến tận sào huyệt của đám lính cứu hỏa cuồn cuộn khí thế, biểu tượng của sự quyến rũ, thì đương nhiên phải có màn "thả thính" rồi. Chỉ có điều, đối tượng lại là Grayson, có vẻ không đúng gu lắm thì phải.

"Công chúa điện hạ sao lại hạ mình đến cái nơi tồi tàn này vậy?"

Grayson cố tình nhấp một ngụm cà phê đá thật to rồi đặt ly xuống bàn. Naomi liếc xéo hắn bằng đôi mắt lá dăm.

*Đôi mắt lá dăm: là cách miêu tả đôi mắt có vẻ sắc sảo, lạnh lùng và đôi khi khá gay gắt.

"Cái miệng anh dẻo quẹo hết chỗ nói đấy."

"Anh lúc nào mà chẳng nói sự thật, Naomi."

Grayson nắm lấy bàn tay Naomi đang đặt trên bàn, đặt lên mu bàn tay cô một nụ hôn nhẹ rồi mỉm cười. Naomi cũng đáp lại bằng một nụ cười thân thiện, nhưng rồi tự nhiên rút tay về, lên tiếng:

"Em tò mò không biết anh sống thế nào rồi nên đến thăm thôi. Công việc lính cứu hỏa của anh ổn chứ?"

Cô nghiêng đầu tạo dáng vẻ tự tin nhất của mình, chống khuỷu tay lên bàn, một tay chống cằm.

"Em đã sốc lắm khi biết anh làm lính cứu hỏa đấy. Trước giờ anh có bao giờ đụng tay đụng chân vào việc gì nặng nhọc đâu, phải không?"

Vẻ mặt cô lộ rõ vẻ ngạc nhiên chân thành, lại thêm đôi mắt chớp chớp như thể đang lo lắng cho hắn. Nhưng Naomi Parker là một diễn viên, lại còn là Ảnh hậu Oscar nữa chứ. Và Grayson thì quá rõ rằng, cái "vẻ mặt thật" mà hắn "đọc" được đôi khi lại hoàn toàn sai lệch, tùy thuộc vào đối tượng là ai. Bởi vậy, chiêu mỹ nhân kế này của cô chẳng dễ gì qua mắt được Grayson. Hắn chỉ là giả vờ như bị mắc bẫy thôi.

"Đời người còn dài lắm, Naomi à. Ai rồi cũng cần phải thử thách bản thân với những điều mới mẻ thôi."

"Anh lạc quan thật đấy."

Naomi lảng sang chuyện khác, vừa nói vừa hất mái tóc dài ra sau vai, đôi mắt hơi nheo lại.

"Không phải là anh đang tìm kiếm định mệnh ở cái nơi này đấy chứ?"

Grayson khựng lại, thoáng ngập ngừng. Naomi nhận ra phản ứng của hắn, liền bật cười khúc khích. Nhìn nụ cười đó, Grayson lắc đầu tỏ vẻ bất lực.

"Trời đất, tin đồn lan nhanh thật."

Chuyện hắn kể trong bữa tiệc tối qua, mới nửa ngày trôi qua đã đến tai Naomi, lại còn làm cho cô đích thân tìm đến tận đây nữa chứ. Quả là tốc độ ánh sáng. Thấy Grayson phản ứng như vậy, Naomi càng cười bí hiểm, hỏi:

"Anh có biết vì sao em lại biết anh làm lính cứu hỏa không?"

"Chắc là nghe ai đó kể thôi."

"Sai rồi!"

Trái ngược với vẻ hờ hững của Grayson, Naomi hào hứng đáp lời.

"Video của anh lan truyền trên mạng rồi. Có người xem được, giật mình nhận ra anh, liền gọi điện báo cho em ngay lập tức. Thử tưởng tượng xem, Grayson Miller oai phong trong bộ đồ lính cứu hỏa, đứng giữa hiện trường vụ cháy, ai mà tin được vào mắt mình chứ?"

Đây quả là một thông tin mới mẻ. Grayson hơi ngạc nhiên nhưng chỉ có vậy thôi. Thời buổi này người ta dễ dàng tạo ra video về đủ thứ chuyện vặt vãnh, việc quay lại hiện trường vụ cháy rồi đăng lên mạng cũng là điều bình thường thôi mà. Với lại thân phận người dị biệt hiếm có của hắn vốn đã dễ gây chú ý, việc bị chụp ảnh hay trở thành đề tài bàn tán cũng là chuyện quá đỗi bình thường. Lửa và alpha trội, còn gì là đề tài hấp dẫn hơn thế nữa, phải không?

Nhưng dù vậy, một câu hỏi vẫn còn lởn vởn trong đầu hắn.

"Vậy em biết anh ở đây bằng cách nào?"

Grayson vừa dứt lời thì Naomi đã nhanh nhảu đáp, như thể chỉ chờ có thế.

"Thư ký của em điều tra ra đấy. Chưa đến nửa ngày là xong rồi."

Cô nói thêm, vẻ mặt không giấu được vẻ tự hào.

"Thư ký của em giỏi lắm đó."

"Haizz, ra vậy."

Grayson thở dài, có vẻ như đã hết kiên nhẫn. Naomi nheo mắt nhìn hắn dò xét.

"Em chỉ biết anh vào làm ở trạm cứu hỏa thôi. Còn lại là em tự suy đoán cả đấy."

Cô nói thêm, đưa ly cà phê đá lên miệng, vẻ như đã đoán trúng phóc.

"Nếu không phải vì chuyện 'định mệnh' thì đời nào anh chịu làm cái công việc khổ sai này. Anh đâu phải kiểu người ham danh vọng hão huyền."

‘Một kẻ ích kỷ như anh thì…’

Naomi nuốt ngược những lời định nói vào vào trong. Cô chỉ khẽ mỉm cười, đôi mắt vẫn không rời khỏi Grayson.

"Vậy... tìm được chưa? Thế nào rồi?"

Thấy Naomi nhoài người về phía trước, hỏi dồn dập, Grayson lại càng rụt người về phía sau.

"Từ bao giờ mà em lại quan tâm đến đối tượng định mệnh của anh đến thế?"

Quả nhiên là hắn vẫn giữ thái độ nghi ngờ như thường lệ. Nhưng Naomi đã có sẵn "vũ khí bí mật" để đối phó với tình huống này, và cô đã sử dụng nó vô cùng khéo léo.

"Chúng ta là bạn bè mà, Grayson. Em tò mò cũng là chuyện đương nhiên thôi."

Cô cố tình làm ra vẻ thiết tha, chân thành rồi nói thêm: 

"Em thật lòng mong anh sớm tìm được người ấy."

"Cảm ơn em, cảm ơn em đã nghĩ cho anh."

Grayson khách sáo đáp lời, nhưng Naomi thừa biết đó chỉ là lời nói đầu môi, không hề có chút chân thành nào. Chẳng lẽ cô đến sớm quá? Hắn vẫn chưa tìm được? Hay là...

Trong lòng Naomi bắt đầu dấy lên sự bất an. Đúng lúc đó, Grayson bỗng nhíu mày, ánh mắt hướng về một phía. Phản ứng đột ngột của hắn làm Naomi ngạc nhiên. cô cũng quay đầu nhìn theo, và rồi cũng khựng lại, bất động như pho tượng.

Một người đàn ông cao lớn đến kinh ngạc, lại còn đẹp trai đến mức chói mắt đang đứng ở đó.

"Ôi mẹ ơi, chuyện gì thế này..."

Naomi vô thức thốt lên đầy kinh ngạc. Người đàn ông kia đang đứng đối diện một người đàn ông khác, dáng vẻ nhỏ bé hơn hẳn, có vẻ như đang trò chuyện với vị khách lạ. Naomi nhất thời ngây người nhìn theo. Cô là diễn viên, đã gặp gỡ vô số mỹ nam, kể cả Grayson trước mặt cũng thuộc hàng "cực phẩm", nhưng người đàn ông tóc vàng đỏ kia vẫn mang đến cho cô một cảm giác hoàn toàn khác biệt. Chỉ cần đứng yên thôi cũng đủ sức hút mọi ánh nhìn. Khí chất vừa lạnh lùng, vừa cuốn hút, đến cả cái cách anh hất mái tóc mái bằng ngón tay cũng làm người ta phải thở dài vì mê mẩn.

"Người đàn ông kia là ai vậy? Cùng đội với anh à?"

Naomi tò mò quay sang hỏi Grayson, nhưng rồi lại khựng lại. Grayson vẫn không rời mắt khỏi người đàn ông kia. Naomi khẽ liếc nhìn thái độ của Grayson rồi rụt rè vươn tay qua mặt bàn, khua khua trước mắt hắn.

"Grayson? Grayson ơi?"

"Hửm?"

Grayson khẽ động đậy đầu để tránh bàn tay đang vẫy vẫy của Naomi, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào người đàn ông kia, hờ hững đáp lời. Naomi lại liếc nhìn người đàn ông tóc vàng đỏ quyến rũ rồi quay sang nhìn Grayson. Trong đáy mắt cô ánh lên một tia sáng kỳ lạ.

"Người đàn ông kia là ai vậy? Đẹp trai ngất ngây luôn. Hóa ra lính cứu hỏa cũng có người thế này cơ đấy?"

Lúc này, ánh mắt Grayson mới chịu rời khỏi người đàn ông kia và chuyển hướng sang Naomi. Nhưng thực ra, hắn cũng chỉ liếc mắt nhìn cô một cái thôi.

Naomi nổi tiếng là người đào hoa, trải qua vô số mối tình. Mà một khi Naomi đã muốn có được ai, thì người đó khó lòng thoát khỏi tay cô. Naomi và Grayson cũng từng có thời gian mặn nồng, nhưng giờ thì chỉ là bạn bè trên danh nghĩa. Grayson chắc chắn không thể ngờ được rằng, Naomi vẫn luôn nghiến răng nghiến lợi căm hờn hắn, chẳng khác gì những người tình cũ bị anh đá phũ trước đây.

Có lẽ hắn cũng chẳng quan tâm.

Naomi nhếch mép cười tinh quái, nhìn thẳng vào mắt Grayson, hỏi:

"Hay là... em thử 'cưa cẩm' anh ta xem sao?"

Câu hỏi mang theo sự tự tin tuyệt đối. Đáp lại, Grayson chỉ im lặng nhìn cô chằm chằm, không hề biểu lộ cảm xúc gì trên gương mặt. Thời gian trôi qua, cái nhìn chăm chú không chớp mắt của hắn làm nụ cười tươi rói trên môi Naomi dần dần tắt lịm.

"Em... em chỉ nói đùa thôi mà."

Cô vội vàng chữa cháy bằng một nụ cười gượng gạo, ra vẻ như mình chỉ nói đùa cho vui. Lúc này Grayson mới chịu rời mắt khỏi Naomi rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Naomi lặng lẽ quan sát sườn mặt nghiêng nghiêng của hắn, trong lòng thầm suy đoán: ‘Cái gì đây? Phản ứng gì thế này? Chẳng lẽ…’

"Chẳng lẽ... người đó... chính là đối tượng định mệnh mà anh tìm kiếm bấy lâu nay sao?"

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo