Lịch ra ngoại truyện: Mỗi ngày 1 chương
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 92
Phần 7: Không Thể Là Tình Yêu
1
Ầm! Ầm! Những tiếng nổ liên tiếp vang lên dữ dội, khói bụi mịt mù lan tỏa trong không khí. Bỏ lại sau lưng âm thanh bất an hòa cùng tiếng gầm của ngọn lửa, Dane quỳ nguyên tại chỗ, không hề nhúc nhích. Grayson cũng vậy. Chỉ có ánh mắt là rung động dữ dội, chứa đựng khát khao cháy bỏng.
Chỉ vài giây trôi qua, nhưng cảm giác như cả một đời dài vô tận.
Bất chợt, Dane bật cười khẩy. Nụ cười méo xệch đầy vẻ ngán ngẩm hiện lên trên gương mặt anh làm Grayson khựng lại. Một linh cảm chẳng lành vừa thoáng qua thì bất ngờ, anh đưa ngón trỏ gõ nhẹ lên má hắn, một cái chạm như trêu đùa. Nhìn thẳng vào mắt hắn, anh nheo mắt, giọng nhẹ nhàng:
“Nói mấy lời dễ thương ghê.”
Giọng điệu thoải mái ấy khiến Grayson buộc phải thừa nhận một sự thật: Anh chẳng hề xem lời tỏ tình của hắn là nghiêm túc. Dù đó là những lời chứa đựng tất cả chân thành.
Ngay cả bây giờ, trái tim Grayson vẫn đập dữ dội, không chút giả dối.
“Dane.”
“À.”
Hắn vội gọi tên anh, nhưng ngay lúc ấy, anh đột nhiên thốt lên một tiếng như vừa nhớ ra điều gì. Thấy hắn ngập ngừng, anh nhíu mày, nhìn hắn dò xét.
“Cậu có biết cô gái nào tên Larien không?”
Grayson không trả lời ngay. Đôi mắt vô hồn chạm vào ánh nhìn của anh một lúc lâu trước khi mở miệng:
“À.”
Chỉ một tiếng ngắn ngủi, giống hệt tiếng cảm thán của anh trước đó. Lông mày anh từ từ nhướng lên. Hắn khẽ liếc mắt tránh đi, nhưng hắn thừa biết Dane sẽ không dễ dàng cho qua chuyện này.
“Grayson Miller.”
Dane gọi tên hắn, giọng trầm xuống như xuyên thấu lòng người. Chỉ một câu nói thôi, nhưng âm điệu ấy đủ khiến kẻ vừa tỏ tình cảm thấy áp lực hơn cả trăm lời đe dọa. Grayson lảng tránh ánh mắt, vẻ mặt khó xử, nhưng cuối cùng cũng quyết định đối diện. Hắn nở nụ cười rạng rỡ như thường lệ.
“Em gái tôi gặp cậu rồi à. Nó thế nào? Có khỏe không?”
Dane không đáp, chỉ giơ nắm đấm siết chặt lên như thể muốn nói: ‘Coi chừng tôi đập nát mặt cậu đấy.’ Nhìn nắm đấm bằng ánh mắt lườm lườm, khóe miệng Grayson trễ xuống. Xác nhận xong, Dane lên tiếng:
“Khai hết ra đi. Chuyện gì đã xảy ra?”
Giọng anh nghiêm khắc, nếu Grayson dám nói dối dù chỉ một chút, anh sẽ không tha thứ. Hắn gãi má, thở dài rồi thú nhận:
“Tôi chỉ điều tra một chút về cô ta thôi.”
“Cô ta nào?”
Dane nhíu mày, Grayson đáp ngắn gọn:
“Sabrina Woods.”
“Hả.”
Dane cười khẩy một tiếng, không thể tin vào tai mình. Nhưng Grayson nhanh chóng lên tiếng biện hộ:
“Cô ta không thể nào mang thai con của cậu được. Tôi sợ cậu bị lừa nên mới lo lắng thay cậu thôi.”
Thái độ như thể mình bị oan làm Dane bỗng chốc ngớ người, nhưng anh kìm lại, im lặng chờ hắn nói tiếp. Hắn vẫn tỏ ra bất mãn, tiếp tục:
“Điều tra thì thấy gần đây cô ta có qua lại với Larien nên…”
“Nên cậu liên lạc với em gái mình rồi chỉ chỗ bệnh viện cho cô ta? Đúng ngay cái ngày tôi hẹn đi cùng Sabrina?”
Không chịu nổi, Dane cắt lời. Grayson bĩu môi, quay đầu đi chỗ khác. Tên này, khen xinh là được đà lấn tới. Anh nghĩ, tay lại siết chặt nắm đấm, nhưng không thể xuống tay. Dù sao hắn cũng là ân nhân cứu mạng Darling.
Hơn nữa, có lẽ…
Nghi ngờ rằng Grayson Miller từng bị ngược đãi vẫn còn âm ỉ trong lòng anh. Có khi nào các anh em khác của tên này cũng lớn lên trong hoàn cảnh tương tự?
“Larien bị truy nã toàn quốc mà vẫn liên lạc được với cậu nhỉ.”
Dane lẩm bẩm, tự nhủ rằng có thể giữa những người anh em ấy tồn tại một mối liên kết đặc biệt, sinh ra từ nỗi đau chung. Nghe vậy, Grayson quay lại nhìn anh.
“Không, không có đâu.”
Anh khựng lại, nhìn hắn như muốn hỏi: ‘Vậy rốt cuộc là sao?’
“Cậu cũng biết mà, cả gia đình tôi đều bị gắn thiết bị định vị trên người.”
Grayson thờ ơ nhắc lại một sự thật tưởng chừng đã bị lãng quên. Dane thầm hiểu ra rồi “à” lên một tiếng trong khi hắn tiếp tục:
“Tìm vị trí của Larien dễ thôi. Tôi chỉ nhờ đội thư ký gửi tin nhắn cho nó. Nhà tôi có hẳn một đội chuyên lo mấy việc lặt vặt này…”
Vậy thì dù bị truy nã toàn quốc, chẳng phải cũng bắt được ngay sao? Dane chợt nghĩ nhưng rồi tự sửa lại. Chắc chẳng ai trong gia đình muốn bán đứng người thân cả.
Quy mô bất ngờ này khiến anh câm nín. Nhìn vẻ mặt ngẩn ngơ của anh, Grayson đột nhiên cười khẩy. Thấy anh cảnh giác lùi lại, hắn tỉnh bơ nói:
“Larien tham lam lắm, đã nhắm ai thì không bao giờ buông. Nhất là nếu người đó mang thai, nó chắc chắn sẽ xuất hiện.”
“…Ha.”
Cả đời người bình thường có lẽ còn chưa từng gặp một alpha trội nào, vậy mà anh đã gặp tận hai và cả hai đều là người nhà Miller. Nếu tính luôn những người nhà Miller mà anh biết sơ sơ thì con số ấy đã lên đến ba.
Xoa mặt bằng một tay, anh nhìn xa xăm một lúc rồi gạt bỏ suy nghĩ. Đứng dậy, anh cúi xuống nhìn hắn.
“Lần sau có chuyện gì thì nói thẳng với tôi, đừng lén lút bày trò sau lưng.”
Anh chỉ tay vào hắn bằng ngón trỏ, cảnh cáo. Hắn đứng lên theo, nhăn nhó nhìn xuống anh.
“Tôi chỉ muốn giúp thôi.”
“Tôi hỏi thật lòng, cậu đã từng giúp ai mà người ta vui vẻ chưa?”
“Dĩ nhiên rồi, ai cũng thích mà.”
“Không đời nào, tôi đã bảo đừng nói dối rồi cơ mà?”
Thái độ Dane kiên quyết. Grayson im lặng, vẻ mặt đầy bất mãn. Tên này mà nơi lỏng cảnh giác là y như rằng sẽ nói dối. Anh nghĩ, hít sâu một hơi rồi cảnh báo lần cuối:
“Cậu chỉ làm những gì tôi bảo. Đừng tự ý giúp ai, hiểu chưa?”
*Lại một khứa dạy chồng rồi đây ^^
Dane chờ câu trả lời, nhưng Grayson ngoan cố ngậm miệng. Không muốn phí thời gian, anh quay lưng bước đi. Vừa được vài bước, hắn gọi giật lại:
“Tôi nói thích cậu rồi, sao cậu không trả lời gì về chuyện đó?”
Giọng đầy bất mãn khiến anh ngửa đầu nhìn trời, thở dài lần nữa.
“Này bé xinh.”
Anh quay lại, mỉa mai nhìn hắn.
“Cậu nghĩ cậu là người đầu tiên tỏ tình với tôi chắc?”
Thấy vẻ mặt hắn cứng lại, mất đi biểu cảm, anh cười nhạt.
“Cậu nghĩ chưa có ai từng cầu hôn tôi à?”
Grayson vẫn không nói gì. Trong khoảnh khắc, Dane thoáng cảm thấy thương hắn. Dù biết đó là cảm xúc vô lý, anh vẫn không thể phủ nhận chút xót xa và thương hại vừa lướt qua. Nhưng anh tự nhủ, không được mềm lòng. Nếu đã không chấp nhận, tốt nhất là từ chối dứt khoát, như cách anh vẫn làm bấy lâu nay.
…Nhưng còn Darling.
Chưa ai trong số những người từng tỏ tình với anh lại liều mạng vì chú mèo đáng thương của anh. Vì điều đó, anh không thể không yếu lòng với hắn.
Suy nghĩ một lúc, anh thở ngắn, xoa trán. Hắn lặng lẽ quan sát, dù không cảm nhận được nỗi dằn vặt trong lòng anh, nhưng bằng trí óc, hắn phân tích từng hành động của anh. Hắn vận dụng mọi kiến thức để hiểu anh.
Cuối cùng, anh quyết định, nói:
“Miller, tôi không có ý định yêu ai, kể cả cậu. Nên dù cậu tỏ tình cũng chẳng thay đổi gì với tôi. Tôi biết ơn vì Darling nhưng chỉ vậy thôi. Đừng hy vọng gì thêm.”
Nói thế là đủ lạnh lùng, nhưng cũng đủ nhẹ nhàng để không làm hắn tổn thương quá nhiều. Anh tự nhủ vậy. Đây cũng là lần đầu tiên anh nể mặt mà nhẹ nhàng từ chối một lời tỏ tình đến vậy. Điều này quá đặc biệt với anh.
Nhưng đối thủ lại là Grayson Miller.
“Thử hẹn hò ba tháng xem sao?”
Còn tiếp
—-----------
Mình nghĩ Dane dùng từ ‘예쁜아’ thì khen ‘xinh’ sẽ phù hợp hơn là ‘đẹp’ nên đã đổi lại ở chap trước 1 chút và cả chap này cho thống nhất.
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.