Lịch ra ngoại truyện: Mỗi ngày 1 chương
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 93
2
Không khí ngượng ngùng bao trùm giữa hai người. Dane nhìn Grayson với vẻ ngán ngẩm, trong khi Grayson lại nhìn anh bằng ánh mắt sáng rực, tràn đầy kỳ vọng, cứ như một đứa trẻ đang chờ được cho kẹo, đôi mắt lấp lánh.
Tên này đang nghĩ cái quái gì vậy chứ… Dane chỉ biết thở dài, đầu óc quay cuồng.
“Rốt cuộc cậu… Thôi bỏ đi.”
Dane định nói gì đó nhưng ngừng lại, lắc đầu rồi quay người định bỏ đi. Anh không muốn phí sức với một kẻ chẳng thể nói chuyện cho ra hồn. Trước mắt anh còn cả đống vấn đề cần giải quyết ngay lập tức.
Nhưng dĩ nhiên, Grayson đâu dễ dàng buông tha.
“Nghĩ kỹ đi.”
Chỉ vài bước nhảy nhót, Grayson đã đuổi kịp Dane, tiếp tục nói:
“Chỉ ba tháng thôi, nếu sau đó cậu vẫn không đổi ý, tôi sẽ rút lui hoàn toàn. Coi như bỏ luôn cả đội cứu hỏa.”
Thấy Dane khựng lại, Grayson lập tức thêm vào như đã chờ sẵn:
“Tôi sẽ biến mất khỏi mắt cậu mãi mãi.”
Dane không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn vào gương mặt Grayson. Anh em nhà này thì toàn lừa đảo, bản thân Grayson cũng động tí là nói dối, làm sao tin được đây? Trước ánh mắt đầy nghi ngờ của Dane, Grayson nở nụ cười tươi rói, như đang cố thử thách lòng anh.
“Không hấp dẫn sao? Chỉ ba tháng ngắn ngủi thôi mà cậu có thể khiến tôi biến mất khỏi đời cậu mãi mãi.”
Cậu thì biết cái quái gì về cuộc đời tôi mà nói dài hay ngắn. Dane nghĩ thầm, nhưng không thể phủ nhận lòng mình đang dao động. Đây cũng chẳng phải lần đầu anh nhận được lời đề nghị kiểu này. Trước đây, anh luôn thẳng thừng từ chối, chưa từng chấp nhận bất kỳ lời đề xuất nào, nhưng…
Đúng lúc ấy, hình ảnh Darling nằm trên băng ca phía sau xe cứu thương bất chợt lọt vào tầm mắt Dane. Anh quay đầu, trước mặt anh là Grayson, gương mặt vẫn lem luốc bụi than, mái tóc vàng cháy xém loang lổ, vẫn là Grayson Miller ấy.
Ha. Dane thở dài bất lực, cuối cùng cũng lên tiếng:
“Cậu sẽ thực sự biến mất khỏi mắt tôi chứ?”
“Đúng vậy.”
Grayson trả lời ngay lập tức, không chút do dự.
“Cả đội cứu hỏa cũng bỏ luôn?”
Dane tiếp tục hỏi.
“Dĩ nhiên.”
Grayson đáp nhanh không kém.
Dù trong lòng Dane vẫn còn chút nghi ngờ, nhưng anh chẳng còn lựa chọn nào khác. Có mất gì đâu chứ? Dù sao kết cục cũng đã rõ ràng.
“Nếu điều đó khiến cậu hài lòng, thì được thôi.”
Cuối cùng, Dane đưa ra quyết định. Anh giơ tay phải về phía Grayson, nói tiếp:
“Ba tháng thôi. Không thêm ngày nào nữa.”
Grayson lập tức nắm lấy tay Dane, khuôn mặt rạng rỡ. Dane chỉ định bắt tay nhẹ rồi buông ra ngay, nhưng bất ngờ, Grayson kéo mạnh tay anh về phía mình. Dane còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Grayson ôm chặt, giọng thì thầm bên tai:
“Giờ cậu là người yêu của tôi rồi.”
“Này…”
Cảm nhận hơi thở nóng bỏng bên tai, Dane lên tiếng phản đối:
“Đừng quên chính cậu nói ‘thử ba tháng’ đấy nhé.”
“Tôi biết mà.”
Grayson siết chặt vòng tay thêm lần nữa. Dane bị ôm đến mức nghẹt thở trong giây lát, thoáng hoảng hốt, nhưng may sao Grayson nhanh chóng thả anh ra. Dane vội lùi lại muốn chạy trốn, còn Grayson lập tức nói như đã chờ sẵn:
“Vậy giờ tính làm gì tiếp? Tôi là người yêu của cậu rồi, tôi cũng cần biết chứ.”
Thái độ của Grayson nhanh như chớp vượt qua ranh giới làm Dane nhăn mặt. Nhưng chuyện đã lỡ, anh tự chuốc lấy mà. Xoa trán bằng một tay, anh đáp:
“Trước tiên, tôi phải đưa Darling đến bệnh viện. Sau đó tìm chỗ ở…”
“Đến nhà tôi đi.”
Chưa kịp nói hết câu, Grayson đã chen vào đề nghị. Dane ngừng tay, liếc nhìn Grayson, và hắn tiếp tục:
“Ở nhà tôi thì cậu chẳng tốn một đồng nào. Rộng rãi thoải mái luôn. Nhà có tới chín phòng, cậu muốn dùng phòng nào cũng được. Xong việc về thì thư giãn ở spa, hoặc lúc hoàng hôn ngồi ở ban công phòng cậu, nhâm nhi ly rượu ngắm mặt trời lặn. Dưới hầm có cả hầm rượu, ngoài trời lạnh thì vào bể bơi trong nhà, bật nước nóng lên là thoải mái ngay…”
Grayson thao thao bất tuyệt liệt kê ưu điểm như thể đã chờ sẵn cơ hội này từ lâu. Một nhân viên bất động sản còn chẳng nói năng trơn tru được đến thế. Dane chỉ biết đứng nghe, gương mặt như mất hồn. Grayson nhanh chóng nhận ra Dane đang để lời mình trôi qua tai, bèn đổi chiến thuật:
“Darling cũng sẽ thích nhà tôi đấy. Có một phòng ánh nắng chan hòa. Darling thích nằm trên tháp mèo phơi nắng đúng không?”
Đúng như dự đoán, ánh mắt Dane lập tức trở nên tập trung. Mỗi lần cái tên “Darling” được thốt ra từ miệng Grayson, Dane đều bất giác khựng lại như một phản xạ tự nhiên. Và Grayson thừa biết điều đó. Mỗi lần nhắc đến Darling, ánh mắt Dane lại dao động. Đó là một chuyển động thoáng qua, nhưng Grayson không bỏ sót. Tất cả giác quan của hắn đều tập trung vào Dane.
Đây cũng nằm trong tính toán của Grayson. Nhắc đến Darling là Dane chắc chắn sẽ dao động. Và dự đoán ấy đã đúng. Nhìn vẻ mặt Dane nghiêm túc suy nghĩ, Grayson lặng lẽ chờ đợi. Hắn biết nếu cứ thúc ép vào lúc này sẽ phản tác dụng. Chỉ cần thêm một chút nữa thôi, Dane sẽ bị thuyết phục. Grayson chỉ việc đợi đúng thời điểm.
Darling.
Dane chìm trong suy nghĩ với gương mặt nghiêm nghị. Anh không thể tin rằng Grayson Miller thực sự yêu quý chú mèo của mình, cũng như khó chấp nhận việc Grayson đã liều mạng vì Darling chỉ để làm anh hài lòng. Nhưng mỗi khi cái tên “Darling” được thốt ra từ miệng Grayson, anh lại không thể thẳng tay từ chối. Dane cảm thấy mình rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Không, dù vậy thì cũng không được.
“Thôi, bỏ đi.”
Dane quyết định dứt khoát, lên tiếng:
“Chỗ ở thì tôi tự lo được, cậu không cần phải quan tâm. Cảm ơn vì đề nghị của cậu nhưng tôi từ chối.”
Câu nói sau cùng chỉ là xã giao, nhưng với Dane đã là cố gắng lắm rồi. Từ đầu anh đã thấy chuyện này phiền phức, và giờ chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi nó. Nhận ra tâm trạng của Dane, Grayson lập tức chuyển sang vấn đề thực tế:
“Nhưng giờ cậu đâu có chỗ ở ngay? Vậy thì chỉ cần ở nhà tôi đến khi tìm được chỗ mới…”
“Cậu nói cái gì vậy, đồ ngốc? Ngoài kia thiếu gì nhà nghỉ.”
Không thể chịu nổi, Dane gắt lên. Đồng ý thử bên nhau ba tháng không có nghĩa là để Grayson kiểm soát mọi thứ trong cuộc sống của anh. Dane yêu tự do hơn bất cứ điều gì, và với một người thậm chí không phải người yêu thật sự, chỉ là trả “nợ” mà thôi, anh không có ý định để Grayson chen vào sâu hơn.
“Nhà mới xây xong cũng phải mất vài năm, cậu định sống ở nhà nghỉ suốt khoảng thời gian đó sao?”
Grayson cố thuyết phục, nhưng Dane không nhượng bộ:
“Cậu với tôi cũng chỉ có ba tháng thì có khác gì đâu?”
Câu nói đó làm Grayson khựng lại. Hắn thoáng lộ vẻ ngạc nhiên, rồi nở nụ cười:
“Chà, bị bắt bài rồi.”
Tên này, biết rõ mà còn giả vờ. Dane cau mày rõ ràng. Đúng là chỉ cần thả lỏng một chút, Grayson liền tìm cách chui vào kẽ hở ngay. Hắn lợi dụng lúc Dane đang rối trí vì đám cháy để tỉnh bơ đưa ra những đề nghị vô lý.
Phản ứng từ chối của Dane lập tức truyền đến Grayson. Những ý nghĩ kiểu ở nhà Grayson sẽ tiết kiệm được tiền, hay sau này biết đâu sẽ có gì đó thay đổi, không phải không lướt qua đầu Dane. Nhưng Grayson không tiếp tục những lời vòng vo ấy, chỉ thêm vào rất tự nhiên:
“Cần giúp gì thì cứ nói, Dane. Tôi luôn sẵn sàng chờ cậu.”
Thái độ lùi bước dễ dàng của Grayson khiến Dane không khỏi nghi ngờ, nhưng anh vẫn đi về phía Darling. Khi Dane cẩn thận ôm chú mèo vào lòng, bất ngờ Grayson nói từ phía sau:
“Từ mai chúng ta chính thức gặp nhau với tư cách người yêu nhé, Dane.”
Dane khựng lại, quay đầu nhìn. Grayson cười rạng rỡ, vẫy tay rồi xoay người chạy về phía đám đông đang dọn dẹp hiện trường. Còn lại một mình, Dane đứng đó hồi lâu, cảm giác một linh tính chẳng lành đang dâng lên trong lòng.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.