Chương 107
Chẳng mấy chốc, phòng ngủ đã ngập tràn hơi nóng của cả hai người.
Quần áo vứt bừa bộn dưới sàn, phản ánh sự vội vã tột độ. Không khí ấm áp ban đầu đã bị hơi nóng hừng hực chiếm lĩnh.
"Ư... a...!"
Kanghyun nằm thẳng, dang rộng hai chân để đón nhận dương vật của Haeil, môi anh run rẩy. Tiếng rên rỉ đầy dục vọng thoát ra, khiến dương vật của Haeil càng thêm cương cứng.
Nhưng trái ngược với sự hưng phấn tột độ, động tác của hắn lại chậm rãi.
Hắn từ tốn cử động, điều chỉnh nhịp thở, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay vuốt ve khóe mắt ướt đẫm của anh.
"Ổn không?"
Kanghyun thở dốc, khó nhọc gật đầu.
"Ư... ổn... ổn mà."
"Thật sự ổn chứ?"
Hắn lo lắng hỏi lại. Anh nhíu mày, hơi nhấc hai chân lên. Hai chân anh quấn quanh eo Haeil rồi kéo hắn lại gần. Điều đó khiến áp lực ở bên dưới tăng lên một chút, nhưng Kanghyun dường như bị kích thích bởi điều đó mà run rẩy cả người.
"Ha... ư... đừng hỏi nữa... ha... nhanh lên, làm... đi mà...."
Anh nôn nóng cũng phải thôi. Dương vật của anh đã cương cứng đến mức có thể xuất tinh bất cứ lúc nào. Ngay ngay cả lúc này, nó vẫn đang rỉ ra một chút dịch nhờn.
Cuộc yêu sau bao ngày xa cách khiến ngay cả Baek Kanghyun, người luôn chỉnh tề và điềm tĩnh, cũng trở nên nôn nóng. Trên bụng anh, nơi những đường cơ bắp hiện rõ, đã có một vũng tinh dịch đặc quánh. Là kết quả của vài lần xuất tinh trước đó.
Đến anh còn như vậy, thì Kwon Haeil, có dục vọng cao và luôn chiều theo anh, há có thể dửng dưng được?
Không thể kìm nén bản năng thêm nữa, hắn bắt đầu di chuyển nhanh hơn theo lời thúc giục của Kanghyun. Thành trong mềm mại co giật dữ dội, phản xạ lại siết chặt lấy hắn.
"A, ha... hức! Hức!"
Những tiếng rên rỉ không thể kìm nén liên tiếp thoát ra khỏi miệng anh. Phần nhạy cảm bên trong bị đâm mạnh không thương tiếc, khiến anh không ngừng run rẩy.
Vừa đâm mạnh vào bên trong, Haeil vừa không hề quên rằng anh đang mang thai. Kanghyun thích nhất là khi hắn đâm sâu vào bên trong, nhưng vì sự an toàn của sinh mệnh bé nhỏ, Haeil chỉ tập trung kích thích tuyến tiền liệt thay vì tử cung. Dương vật của hắn cũng chỉ đưa vào một nửa.
Như vậy cũng đủ thỏa mãn rồi. Chỉ cần nhìn thấy Baek Kanghyun đắm chìm trong khoái cảm tuyệt vời, cũng đủ khiến hắn sung sướng tột độ.
"Ư ư ư...!"
Anh cắn môi, ưỡn hông lên, ngửa đầu ra sau. Hai tay anh nắm chặt lấy ga giường, run rẩy.
Tinh dịch có vẻ loãng hơn một chút, rơi lộp độp xuống bụng và ngực Kanghyun. Anh đã xuất tinh đến lần thứ tư rồi, dịch loãng đi cũng phải.
"Ư!"
Cùng lúc anh xuất tinh, thành trong siết chặt khiến hắn cũng đạt cực khoái. Chính nhờ chút lý trí còn sót lại, mà hắn đã kiềm chế được bản năng muốn đâm sâu hơn vào bên trong.
Haeil thở dốc, gương mặt đắm chìm trong khoái cảm, bắn đầy tinh dịch nóng hổi vào bên trong Kanghyun đang run rẩy.
"Hà... hà... suýt mất trí."
Haeil thích cái cảm giác mơ hồ này, khi Kanghyun đạt cực khoái cưỡng ép do hắn gây ra. Mọi giác quan và tâm trí đều bị kích thích cùng một lúc, tạo ra những rung động không thể kiểm soát. Có lẽ Baek Kanghyun, người cũng đang run rẩy vì bị kích thích bởi cực khoái của hắn, cũng sẽ đồng ý với điều đó
Haeil thở dốc, vẫn giữ nguyên tư thế dương vật cắm vào một nửa bên trong Kanghyun. Hắn đưa một tay ra, nắm lấy dương vật đang ửng hồng trước mắt. Vì quá nhạy cảm, dương vật của anh khẽ giật giật, rỉ ra chút tinh dịch còn sót lại.
Haeil nhẹ nhàng vuốt ve dương vật của Kanghyun. Hắn siết chặt tay từ gốc đến đầu khấc. Mỗi lần như vậy, tinh dịch lại tuôn ra cùng với tiếng rên rỉ dâm đãng.
"A... ha... ư... ư..."
Kanghyun vặn vẹo người vì khoái cảm dồn dập, nắm lấy tay Haeil. Đó là ý bảo hắn dừng lại, nhưng Haeil vẫn cố chấp di chuyển tay, cho đến khi không còn tinh dịch nào chảy ra nữa.
Sau khi buông anh ra, Haeil liếm nhẹ tinh dịch còn dính trên lòng bàn tay. Vị tanh nồng quen thuộc, nay có thêm vị ngọt đậm hơn.
"Đây cũng là do mang thai sao?"
Nồng độ hormone omega tăng lên một chút vì mang thai, có lẽ là do điều đó.
Haeil vừa nếm tinh dịch trên tay, vừa cười toe toét.
"Không biết anh đã kìm nén cái ham muốn bắn tung tóe này bằng cách nào vậy?"
Anh thở dốc, hé mắt trừng yêu Haeil.
"Câu đó đâu chỉ mình anh , ha... không phải sao?"
Tay anh mò xuống bụng dưới.
Tuy không đâm sâu, nhưng hắn cũng bắn đầy tinh dịch bên trong anh.
Nếu bụng anh không có cơ bắp mà chỉ có lớp da mỏng manh, có lẽ người ta đã nhìn thấy bụng anh hơi phình lên vì chứa đầy tinh dịch.
"Hình như bụng to ra rồi..."
Nghe thấy tiếng anh lẩm bẩm, mắt hắn sáng lên.
"Kanghyun bụng bự..."
Chỉ vừa nghĩ đến thôi mà mặt hắn đã nóng bừng lên. Sống lưng hắn tê dại. Trong đầu hắn tự động hiện lên hình ảnh: cái bụng không còn cơ bụng mà trở nên mịn màng và tròn trịa của anh.
Không biết là do hình ảnh khác lạ đó, hay là do một khía cạnh khác của Baek Kanghyun, dù sao thì chỉ cần tưởng tượng thôi, mà dương vật của hắn lại cứng nữa rồi.
Nuốt xuống những lời chửi rủa đầy dục vọng, hắn trách móc, nhìn anh.
"Đừng có kích thích em. Em đang cố gắng kìm nén ham muốn đâm sâu đấy."
"Anh có kích thích gì đâu... Hức!"
Cảm thấy dương vật bên trong ấn mạnh vào tuyến tiền liệt rồi xoa xoa, anh cứng đờ cả người. Hành động đó là một nỗ lực bản năng để thoát khỏi sự kích thích, nhưng Haeil lại cố chấp ấn và xoa, như thể đang trừng phạt anh. Mỗi lần như vậy, nhũ hoa nhô cao của anh lại run rẩy dữ dội, như đôi chân đang dang rộng của anh.
Hắn thở hổn hển, cố gắng chịu đựng ham muốn đâm mạnh vào trong. Chỉ vừa mới xuất tinh thôi, mà dương vật của hắn còn cứng hơn lúc nãy, ấn mạnh vào tuyến tiền liệt của Kanghyun như muốn nghiền nát nó.
"A hức! Ư ư, a...!"
"Anh ơi... khốn... không được làm quá sức... không được mà..."
Hắn không ngừng lẩm bẩm để giữ lấy lý trí.
Một khi đã bị kích thích, hắn không thể kiềm chế được dục vọng của mình. Dương vật đang xoa tuyến tiền liệt của anh, nôn nóng đòi đâm vào. Với tình trạng này, có lẽ hắn sẽ đâm vào anh liên tục cho đến hết ngày mất.
Nhưng Kanghyun thì khác. Thể lực suy giảm do nghén nặng, mà trong tiếng thở hổn hển của anh đã có cả tiếng thở dốc mệt mỏi.
"Hay là nghỉ ngơi một chút cho đến khi bình tĩnh lại?"
Hắn tự nhủ. Để tận hưởng anh trong thời gian dài mà không khiến anh mệt mỏi, có lẽ cần phải làm dịu dương vật và cái đầu đầy dục vọng của hắn trước mới được.
Haeil đang vật lộn với chính mình.
Anh ngước nhìn gương mặt đầy gắng gượng của hắn, cố gắng điều chỉnh nhịp thở. Không đời nào anh không nhận ra Haeil đang cố gắng kìm nén điều gì.
"Không cần phải kiềm chế đâu."
Anh cố gắng bình tĩnh, thoải mái nói.
"Em quên rồi sao? Dù anh là Alpha, nhưng anh cũng là một Omega. Anh đủ sức chịu đựng mọi thứ mà em bắn cho anh."
Kanghyun vừa thở, vừa thả lỏng cơ thể đang căng cứng, rồi dang rộng hai chân hơn nữa. Phần bên trong đang ngậm lấy dương vật cũng bớt siết chặt, thành trong co giật dữ dội cũng trở nên mềm mại hơn. Như thể đang nói rằng, dù hắn có di chuyển dồn dập đến đâu, anh vẫn có thể tiếp nhận.
"Không phải em bảo sẽ bắn tất cả vào bên trong anh sao?"
Kanghyun dùng ngón tay, gõ nhẹ vào bụng dưới đã đầy tinh dịch. Khóe mắt và khóe miệng anh cong lên thành một đường cong xinh đẹp, mờ ảo.
"Để cho anh và Phép Màu ăn no nê... thế này thì còn lâu mới đủ."
Đầu ngón tay anh vuốt ve phần bụng dưới, như thể đang muốn nói rằng, hãy bắn vào đến mức cái bụng này phình to ra.
Haeil bật cười trước sự khiêu khích táo bạo của anh, ánh mắt hắn trở nên hung dữ, rồi bắt đầu di chuyển dữ dội. Tuyến tiền liệt vừa được xoa xoa ban nãy, lại bị kích thích như muốn nổ tung.
"A...!"
Mắt Kanghyun mở to, run rẩy dữ dội. Hông anh vặn vẹo, cơ thể anh giật nảy lên vì sự kích thích mãnh liệt. Trong khi đó, hắn vẫn không ngừng đâm thúc vào anh.
"Chết thật, dâm đãng thế này thì biết làm sao?"
"Hức, biết làm sao... a...! Thì em phải, chịu... trách nhiệm chứ, ư...!"
"Ừ, ừ. Em sẽ chịu trách nhiệm hết. Chết tiệt, mang cái thứ này ra ngoài thì biết làm sao, khốn kiếp."
Đôi mắt Haeil đã dại đi. Hắn di chuyển không thương tiếc, đến mức ngay cả Kanghyun, người đã khiêu khích hắn, cũng phải sợ hãi. Dù vậy, hắn vẫn không bao giờ đâm sâu vào bên trong. Có lẽ, hắn vẫn còn chút lý trí nào đó.
Mỗi khi phần bên trong đầy tinh dịch bị đâm chọc, lại có tiếng nước nhớp nháp vang lên. Tinh dịch đặc quánh định trào ra theo chuyển động của dương vật, nhưng rồi lại bị đẩy ngược trở lại.
Hắn nhìn xuống dương vật đang ra vào bên trong Kanghyun. Cái lỗ đỏ rực đang bận rộn ngậm lấy nó.
"Cứ sinh Phép Màu ra đi. Để em lại bắn đầy bụng anh như lúc mang thai ấy. Em sẽ bắn như trút cả thùng nước vào anh cho mà xem."
"Nếu bắn nhiều thế thì... hức, chết mất...! A...!"
Kanghyun lắc đầu. Hắn thực sự làm như vậy mất. Nhưng nhìn ánh mắt của hắn, có vẻ như hắn đã vô số lần tưởng tượng ra cảnh Baek Kanghyun bụng bầu vì tinh dịch của hắn rồi.
"Để xem có chết không, hôm nay thử nghiệm một lần xem sao."
"Điên... Hức!"
Anh không thể nói thêm bất cứ điều gì nữa, chỉ có thể gượng gạo đón nhận dương vật nóng hổi đang tấn công như vũ bão. Sự kích thích dữ dội từ bên dưới khiến anh hoàn toàn mất trí.
Ngày hôm đó, Baek Kanghyun chỉ mất đúng 1 phút để hối hận vì đã khiêu khích Kwon Haeil.