Định Mệnh Alphega - Chương 98

Tập 98

Haeil ngập ngừng, tỏ vẻ lo lắng:

"Mông nhỏ thế này thì làm sao mà đẻ được?"

"Kích thước mông đâu quan trọng. Vấn đề là khung xương chậu."

Kanghyun véo nhẹ tay Haeil đang định sờ vào phần hông anh. Haeil kêu lên đau đớn, rụt tay lại.

"Lúc sinh chắc anh sẽ mổ thôi. Anh có tử cung nhưng cấu trúc cơ thể không thay đổi để sinh thường được......"

"Hả?!"

Haeil bật dậy, nhìn xuống Kanghyun với vẻ mặt tái mét. Mắt hắn dao động dữ dội.

"Không thể nào. Thà để em đẻ còn hơn."

Ai mới là người đang nói những điều vô lý vậy?

Kanghyun ngớ người nhìn hắn rồi bật cười. Sự căng thẳng anh cố gắng kìm nén bấy lâu nay tan biến hết.

Nhưng Haeil vẫn rất nghiêm túc:

"Sao anh lại cười? Em đang nghiêm túc đấy."

"Nghiêm túc hay không để làm chi?"

Bàn tay lo lắng của hắn vuốt ve bụng anh qua lớp áo sơ mi.

"Dù thế nào cũng phải tìm cách chứ. Sao em có thể để ai rạch cái bụng xinh đẹp này, đm."

Anh khẽ cười, ngước nhìn Haeil đang lo lắng cho mình, rồi vén áo sơ mi lên. Phần bụng trắng trẻo với cơ bắp săn chắc lộ ra.

Anh dùng đầu ngón tay trượt dọc theo giữa bụng mình:

"Có một vết sẹo ở đây cũng không sao đúng không? Nó sẽ là dấu ấn đẹp vì đã sinh con của chúng ta."

Hắn khựng lại khi thấy hành động của Kanghyun. Sau đó, mặt hắn đột nhiên đỏ bừng, che miệng lại rồi vội vàng quay đi. Một tay hắn còn kéo nhẹ vạt áo sơ mi mà Kanghyun vừa vén lên.

"Đừng có tự tiện cởi đồ trước mặt em như thế. Anh biết em không kiềm chế được mà."

Vừa nãy còn sờ soạng mông người ta, giờ lại nói chuyện kiềm chế hả.

Anh  nhìn chằm chằm Haeil, rồi dùng đầu ngón chân ấn mạnh vào chỗ nhạy cảm của hắn.

"Đúng là không kiềm chế được thật."

"Ư..."

Hắn nhìn xuống chỗ dưới của mình, nơi đang trỗi dậy chỉ vì một cái chạm nhẹ. Có vẻ như hắn rất nhạy cảm vì đã nhịn làm tình với Kanghyun mấy ngày nay.

Nhưng hôm nay thì không được, à không, trong một thời gian nữa là không được.

Haeil cẩn thận gạt cái chân đang trêu chọc của anh ra rồi nằm xuống. Như một lẽ tự nhiên, hắn ôm anh vào , nhẹ nhàng vỗ về lưng anh.

"Em biết quan hệ khi mang thai ba tháng đầu là nguy hiểm mà. Em sẽ cố gắng nhịn."

"Ngoan lắm."

Anh vừa mới nghe bác sĩ dặn dò phải kiêng quan hệ trong một thời gian. Sau 6 tuần trở đi, có khả năng sẽ bị sảy thai.

"Sảy thai..."

Chỉ cần nghĩ đến từ đó thôi cũng thấy rợn người. Mất đi đứa con mà anh vất vả lắm mới có được, anh không muốn tưởng tượng ra viễn cảnh đó.

"Nhớ lại thì mẹ anh cũng đã rất vất vả để giữ anh khi mang thai."

Kanghyun nhớ đến người mẹ đang đi du lịch nước ngoài với bạn.

Mẹ anh là một Alpha trội thanh lịch. Bà và cha anh, cũng là một Alpha, yêu nhau sâu đậm và kết hôn trong sự chúc phúc và lo lắng của nhiều người.

Lý do lo lắng chỉ có một:

Họ không thể có người thừa kế.

Mẹ anh là phụ nữ và là một Alpha trội. Người ta đồn rằng Alpha nữ vốn đã khó mang thai, bà lại là Alpha trội có nồng độ hormone Alpha cao, nên nhiều người cho rằng bà sẽ không thể có con.

Nhưng bà đã chứng minh điều ngược lại, bà đã sinh được bốn người con.

Anh là con út, là đứa con duy nhất lớn lên trong bụng mẹ. Mẹ anh đã uống thuốc giữ thai, không làm bất cứ điều gì có thể gây hại cho đứa .

Bây giờ anh đã hiểu tấm lòng của mẹ mình.

Cũng như mẹ anh đã đặt tên con là "Phép màu", thì đứa bé này cũng quý giá như vậy. Anh cũng sẽ dành tất cả tình yêu thương để sinh con an toàn như mẹ anh đã từng.

Thế nên, kế hoạch của anh không được phép có sai sót.

Haeil cũng nghĩ như vậy, vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc hơn.

"Nhưng nếu anh - người mà mọi người đều biết là Alpha, đột nhiên mang thai thì chắc chắn sẽ ầm ĩ lắm. Khoảng nửa năm nữa thì bụng anh sẽ to ra nên không thể giấu được."

Kế hoạch sử dụng việc đính hôn để đẩy nhanh việc thừa kế không hề tệ. Thà mang thai tháng cuối rồi tranh giành quyền thừa kế với cha anh còn hơn.

"Ban đầu anh định không tiết lộ chuyện mang thai. Anh định hoàn thành việc thừa kế trước khi bụng to ra, rồi khi trở thành chủ tịch, anh sẽ xin nghỉ vài tháng."

Anh đã nghĩ rằng Haeil sẽ phủ nhận, từ chối anh và con. Nên ngay cả khi tổ chức họp báo, anh cũng sẽ giữ kín chuyện mang thai, rồi bí mật sinh ra đứa bé. Anh không muốn làm phiền Kwon Haeil.

Nhưng bây giờ tình hình đã khác.

"Nếu em không phiền, anh sẽ tiết lộ chuyện mang thai trong cuộc họp báo. Như vậy thì cha sẽ không nghĩ đến chuyện đính hôn hay kết hôn chính trị nữa."

Anh nhìn hắn với ánh mắt áy náy:

"Tất nhiên nếu làm vậy thì em sẽ bị chú ý thôi."

Đó là một điều rất đáng tiếc. Đột nhiên bị chú ý, đủ loại phóng viên đeo bám, chắc hẳn sẽ rất khó khăn khi ra ngoài.

Nhưng hắn không quan tâm:

"Thế thì nhớ nói 'Người yêu tôi là Kwon Haeil'. Rồi cho cả ảnh của em lên luôn nhé."

Sao người này lúc nào cũng vô tư như vậy.

Nhưng cũng nhờ có hắn mà anh mới được an ủi không biết bao nhiêu lần.

"Nói gì vô lý vậy."

"Có gì mà không được?"

Haeil cười, chìm vào suy nghĩ. Hắn ôn lại từng bước trong kế hoạch của Kanghyun:

"Cha anh ấy à, nếu hôn lễ bị hủy bỏ thì ông ấy vẫn sẽ giao quyền thừa kế cho anh, ông ấy có phản đối nhiều không?"

Kanghyun tỏ vẻ kỳ lạ khi nghe Haeil gọi "cha". Sao nghe vừa lạ lẫm vừa buồn cười.

Kanghyun chỉnh lại vẻ mặt rồi trả lời:

"Cha muốn anh trở thành một chủ tịch hoàn hảo, ổn định và không có bất kỳ khuyết điểm nào. Anh hủy hôn, lại còn làm mất đi danh hiệu Alpha trội, ông ấy sẽ không để yên đâu."

Trong đầu Kanghyun hiện lên những hành động của chủ tịch Baek Jungman. Anh biết rõ những gì cha anh sẽ làm.

"Có lẽ ông ấy sẽ tạm hoãn việc thừa kế. Ông ấy sẽ câu giờ và thay đổi dư luận. Để mọi người có cái nhìn tích cực về loại hình hiếm của anh."

Ánh mắt Kanghyun tối sầm lại.

"Hoặc... ông ấy có thể tìm cách loại bỏ hormone Omega của anh."

Anh không biết điều đó có khả thi hay không, nhưng anh không thể nói là không thể. Cha anh sẽ đổ tiền vào để tìm ra cách. Dù anh đang mang thai hay không, điều đó có lẽ không quan trọng.

Kanghyun đặt tay lên bụng:

"Ngay cả khi không làm vậy, nếu việc thừa kế bị trì hoãn, anh sẽ bị lợi dụng vì lý tưởng của cha. Có lẽ ông ấy sẽ lợi dụng cả đứa bé này để lấy lòng thương hại."

May mắn là nếu anh tiết lộ chuyện mang thai và công khai Kwon Haeil, cha sẽ khó ra tay hơn. Dù cha có thể kiểm soát tất cả các phương tiện truyền thông, nhưng ông ấy không thể kiểm soát hết được dư luận.

Đơn giản là có quá nhiều người đang theo dõi nên ông ấy không thể can thiệp. Vì vậy, Kanghyun quyết định, sẽ tiết lộ chuyện mang thai của mình trong cuộc họp báo, để mọi người chú ý đến Kwon Haeil.

Đây là một canh bạc.

Hoặc là việc thừa kế sẽ được đẩy nhanh, hoặc là nó sẽ bị tạm hoãn.

Để tăng tỷ lệ thành công, Kanghyun sẽ gặp gỡ càng nhiều cổ đông càng tốt cho đến trước lễ đính hôn. Anh cần sự ủng họ của họ.

Khuôn mặt Haeil bỗng nghiêm trọng.

"Đừng lo. Em sẽ không để ai điều khiển anh đâu."

Kanghyun mỉm cười, có lẽ anh đã làm hắn sợ rồi.

"Anh sẽ bảo vệ em và con."

Mắt Haeil mở to hơn, hắn cười theo Kanghyun.

"Để em nói điều tương tự."

Haeil đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Kanghyun và thì thầm:

"Em sẽ bảo vệ anh và con."

Sự ấm áp lan tỏa trên trán Kanghyun, thấm vào tận trái tim anh.

"Vậy thì chúng ta hãy làm mọi thứ chắc chắn hơn."

Kanghyun vẫn còn đang ngây ngất trong sự ấm áp và lời thì thầm của hắn, nên anh hỏi hơi chậm:

em là gì?"

"Chúng ta phải đảm bảo rằng cha anh sẽ ngoan ngoãn sau cuộc họp báo."

Kanghyun bất an trước lời nói của Haeil, anh hỏi lại:

"Em định làm gì?"

"Em cần chuẩn bị một chút, nhưng đã làm thì phải làm cho ra ngô ra khoai."

Haeil mỉm cười rạng rỡ và tuyên bố:

"Chúng ta kết hôn đi."

Kanghyun ngơ ngác.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo