Dirty Switch - Chương 37

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 37

Không hiểu sao tự nhiên cậu lại buột miệng hỏi một câu như vậy. Chính cậu cũng ngạc nhiên nhìn Choi Yeon Jun, nhưng anh ta có vẻ đã quen với những câu hỏi như thế nên đáp một cách thờ ơ.

"Trước hết là lớn tuổi hơn."

"Hơn cả anh Baek Han ạ?"

"Ừ. Trước mắt thì chắc không vấn đề gì với người hơn đến mười tuổi. Hơn nữa nữa thì có lẽ cũng được? Rồi còn nữa....... Ơ! Người có đường cong cơ thể rõ ràng. Ngực lớn, eo thon....... Kiểu như thế đấy."

Ý anh ta là kiểu người như Han Se Yeon. Vừa nói Choi Yeon Jun vừa hất cằm một cách chiếu lệ.

"Vậy, cái....... hình thái thì sao ạ? Nhất định phải là Omega, hay là...... tuyệt đối ghét Alpha chẳng hạn?"

"Cái đó tôi không hỏi. Hình như chỉ cần là con gái là được thì phải?"

"......Chỉ cần là con gái thôi ạ? Vậy con trai, dù là omega cũng không gặp sao ạ?"

"Ừ. Nhất định là con gái. Rồi...... còn gì nữa nhỉ, tính cách? Ừm, tính cách à. Tính cách kiểu Seo Baek Han thích thì...... tôi không chắc lắm. Rõ ràng là nó không thích kiểu giả tạo hay ra vẻ ngoan hiền, nhưng Han Se Yeon lại hơi kiểu đó thì phải?"

"......Ra là vậy."

Có lẽ nhận ra vẻ hơi thất vọng của cậu, Choi Yeon Jun ngượng nghịu vỗ vai cậu.

"Ưm, nhóc con. Với tư cách là một người bạn lâu năm đã chứng kiến đủ mọi bộ mặt của Seo Baek Han, tôi chắc chắn một điều, chị Yoon Woo tuyệt đối không phải."

"Dạ?"

 Chị Yoon Woo? Tên người chị đột nhiên xuất hiện khiến cậu nhất thời nghẹn lời, chỉ biết há hốc miệng tròn xoe như chim. Sao tự nhiên chị cậu lại được nhắc đến ở đây......?

"Chị tôi....... sao ạ?"

"Ư ưng? Không phải cậu hỏi để gán ghép chị Yoon Woo với Baek Han sao?"

"Không ạ? Anh đang nói cái gì vậy!"

"Ơ ơ? Em bé, gọi chị hả a a a?"

Không biết từ đâu, đúng lúc Joo Yoon Woo xuất hiện. Chị ấy phảng phất mùi rượu.

"Á! Chị lại từ đâu ra thế!"

"Ơ ơ? Chị định làm tụi em bất ngờ, hức, chị....... "

Joo Yoon Woo may mắn không đi loạng choạng. Nhưng nhìn đôi giày chị ấy đang cầm trên tay thì có vẻ như chỉ trong vòng một tiếng chị ấy đã say khướt rồi. Đoán chừng chị ấy đã cởi giày để không gây ra tiếng động, lén lút, rón rén lẻn vào.

"Em bé của chị. Khỏe không?"

"Ư ưng, chị. Chị xỏ giày vào đi."

"Chị xin lỗi, chị phải bảo vệ em bé của chúng ta mới đúng....... Ôi trời. Mấy cái đứa đó lâu ngày gặp lại chị nên cứ giữ khư khư không chịu buông."

"Ư ưng....... Nhưng mà nếu mẹ với bố biết chị đi lại như thế này thì chắc chắn sẽ mắng chị nhiều lắm, nên chị mau xỏ giày vào đi."

"Oa, điên mất. Mùi rượu của chị Yoon Woo kinh khủng luôn. Cái này cái này, nhìn là biết vừa đi tăng hai với chị So Jin rồi!"

"Ờ ờ, gặp Cha So Jin. Sao?"

Vừa nói Choi Yeon Jun vừa bịt mũi tránh xa Joo Yoon Woo, dù bản thân anh ta cũng hơi ngà ngà rồi. Anh ta còn lẩm bẩm là chị ấy uống nhiều như vậy mà không đi xiêu vẹo đúng là giỏi.

"Hình như ở dưới có khu nghỉ ngơi riêng cho nhân viên thì phải. Hay là bảo chị xuống đó nghỉ ngơi một lát đi. Hai chị em cậu về nhà trong tình trạng này chắc bố mẹ với các anh lại cằn nhằn cho xem?"

"Vâng, chắc phải vậy ạ."

"Không, ở đó có...... mấy đứa nhóc."

Joo Yoon Woo vừa rót ầm ầm nước lọc vào ly on the rocks vừa thở dài "phù".

"Cha So Jin với mấy đứa nhóc....... ư ư, ở cái phòng nghỉ gì đó trải dài ra hết rồi, không còn chỗ đâu."

Joo Yoon Woo khẽ buồn nôn, nói rằng ngay cả người không uống rượu vào đó chắc cũng tự nhiên thấy say. Vừa nghĩ đến thôi đã muốn nôn rồi.

"Vậy giờ làm sao?"

"Chắc phải gọi tài xế thôi ạ. Nhưng mà đi ngay như thế này có ổn không......"

"Ờ ờ, coi như đã đến điểm danh rồi. Vừa nãy chụp ảnh ở photowall rồi đúng không?"

"Vâng ạ."

"Vậy thì ổn. À, nhưng mà tốt nhất là vẫn nên gặp Nhị hoàng tử rồi đi....... Không được. Chị Yoon Woo mà gặp điện hạ trong tình trạng này rồi nôn ra thì to chuyện."

Joo Tae Hyun hoàn toàn đồng ý.

Và dù cảm thấy có lỗi với Nhị hoàng tử vì cái suy nghĩ tồi tệ này, nhưng thật lòng mà nói, cậu vẫn muốn nhìn mặt Seo Baek Han thêm một lần nữa rồi mới đi.

Vừa nãy anh đã nói nếu có thể thì lát nữa gặp lại. Dù biết đó chỉ là lời chào xã giao, nhưng Seo Baek Han nói như vậy khiến cậu không khỏi mong đợi. Tự dưng lại muốn hy vọng.

Anh nói sẽ sàng lọc hội viên gắt gao theo quy tắc, vậy thì Seo Baek Han đang học ở Mỹ sẽ sắp xếp lịch trình như thế nào? Cậu muốn hỏi anh điều đó.

Cậu cũng tò mò không biết anh đã hẹn hò với bao nhiêu người lớn tuổi hơn. Cậu muốn biết tại sao anh lại thích người lớn tuổi hơn, và liệu có lý do đặc biệt nào khiến anh chỉ hẹn hò với phụ nữ trong thời đại này không.

Cậu muốn biết sở thích cá nhân của Seo Baek Han, những điều mà không thể tìm kiếm bằng từ khóa hay hỏi qua tin nhắn.

Nhưng.......

"Se Yeon không uống được nhiều rượu, mọi người vừa phải thôi nhé."

"Ôi dào, Seo Baek Han sến súa quá đi mất."

"Nhị hoàng tử cũng ở đây, mọi người tự trọng chút đi."

Không cần phải mất công tìm kiếm Seo Baek Han ở đâu. Vì cậu vẫn luôn dõi theo anh, chỉ cần ngẩng đầu lên là ánh mắt tự động hướng về phía anh.

Seo Baek Han vừa phải chăm sóc bạn gái, vừa bận rộn trò chuyện với bạn bè sau một thời gian dài không gặp.

Trong lúc bận rộn như vậy, anh vẫn dành chút thời gian để trông nom cậu thay Joo Yoon Woo, điều đó thật đáng cảm ơn.

"Nhóc con."

"Vâng?"

"Bỏ cuộc đi. Chị Yoon Woo với Seo Baek Han, ứ ứ, tuyệt đối không phải đâu."

Có lẽ nhận ra ánh mắt cậu đang hướng về đâu, Choi Yeon Jun khẽ tiến lại gần và thì thầm. Joo Yoon Woo kỳ lạ thay lại nghe thấy tên mình, liền hét lớn "Ai làm gì em bé của chị đấy! Sao hả!".

"......Chắc sẽ không có chuyện đó đâu ạ. Vậy em xin phép về trước ạ."

"Ờ ờ, gọi tài xế chưa?"

"Dạ, em nhắn tin rồi, chắc giờ bác ấy đang đợi ở trước cửa ạ."

Choi Yeon Jun ừ một tiếng rồi nhún vai. Thay vào đó, anh ta lặng lẽ đỡ Joo Yoon Woo ở phía bên kia. Nếu là người khác thì có lẽ đã ồn ào bảo cậu ở lại thêm chút nữa, bảo chị cậu say rồi không yên tâm để cậu về một mình....... Nhưng người này lại thẳng thắn như vậy, cậu thích điều đó.

"Nhưng mà hình như cậu lớn lên nhiều thật đấy."

"Tôi ạ?"

"Ừ. Giờ chị còn uống rượu bỏ cậu một mình nữa cơ mà....... Ơ? Kia có phải xe nhà cậu không?"

"À, vâng. Đúng rồi ạ."

Cậu ngăn người tài xế đang định chạy đến khi thấy anh ta đang đỡ Joo Yoon Woo, rồi cùng Choi Yeon Jun đi về phía ghế sau. Dù cậu không tỏ vẻ mệt mỏi, nhưng việc dìu một người say khướt quả thật là một việc nặng nhọc hơn cậu tưởng. Nhất là vì cậu còn phải cẩn thận để chiếc váy lụa mỏng manh chị ấy đang mặc không bị nhàu nữa.

Sợ Choi Yeon Jun trêu mình là trẻ con nên không có sức, cậu đã cố gắng hết sức để lạch bạch, kết quả là vẫn nhanh hơn cậu nghĩ, cậu đã giúp Joo Yoon Woo ngồi vào ghế sau.

"......Cảm ơn anh."

"Ờ ờ. Về cẩn thận nhé."

"Vâng, hẹn gặp lại anh sau ạ."

"À, đúng rồi nhóc con,"

"Vâng?"

"Tôi nghĩ trẻ con thì vẫn nên ra dáng trẻ con thì hơn."

"......Sao ạ?"

"Vừa nãy Seo Baek Han khen cậu có biểu cảm gì đó đấy. Nhưng tôi thấy không đúng. Cậu còn nhỏ mà đã phải quản lý này nọ như Seo Baek Han, có cần thiết vậy không? Cứ cười lên trông đẹp hơn nhiều mà."

"......"

"Đấy là ý kiến riêng của tôi thôi. Vào nhà đi."

Nói xong những gì muốn nói, Choi Yeon Jun luồn tay vào nách rồi chạy vội vào trong tòa nhà. Anh ta di chuyển nhanh đến nỗi cậu không kịp nói lời cảm ơn vì hôm nay.

Còn tiếp. 

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo