Dirty Switch - Chương 6

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 6

"…Này, Choi Yeon Jun."

"Hả?"

"Cái gã tự xưng là họ hàng của Kim Seung Jun ở Cục Cựu Chiến binh, cậu có biết không?"

Vừa lúc đó, con số trên bảng điều khiển thang máy nhảy sang số 1, Seo Baek Han bước ra ngoài, tự nhiên chuyển chủ đề.

"Một kẻ ngu ngốc như tôi, chỉ biết ngồi nhà đẽo gọt xà cừ, làm sao biết được chuyện mà ngay cả cậu còn không rõ?"

Choi Yeon Jun, một trong những thành viên sáng lập của 〈Haechi〉, là một nghệ nhân sơn mài khảm trai, dạo gần đây khá nổi tiếng. Gia đình bên ngoại của anh ta điều hành một phòng trưng bày nghệ thuật cổ hàng đầu châu Á, nên anh ta cũng được hưởng lợi không ít, nhưng tài năng của Choi Yeon Jun thì không thể phủ nhận.

"Ác! Chết tiệt! Quên mất, ngày mai tôi phải kiểm duyệt xong MD mới của Bảo tàng Quốc gia rồi! Quên béng mất… Á, á… chán quá đi mất…."

Seo Baek Han nhìn Choi Yeon Jun đang vò đầu bứt tai một cách đáng thương, đột nhiên một ý nghĩ lóe lên, anh chậm rãi xoa cằm.

"Vậy à? Thế mai cậu gặp cả giám đốc Bảo tàng Quốc gia à?"

"Ừ? Chắc vậy? Đến bảo tàng rồi thì phải chào hỏi chứ. Ông giám đốc nhỏ nhen lắm, hay giận dỗi mấy chuyện đó."

"Hai ngày trước, Cục Cựu Chiến binh có tổ chức một sự kiện, tôi nghe nói giám đốc cũng tham dự. Bảo tàng Quốc gia tài trợ khá lớn cho sự kiện đó."

"Vậy sao? Tôi không biết."

"Ừ ừ. Thế mai gặp giám đốc thì cậu nói khéo một chút."

"Hả?"

Choi Yeon Jun không hiểu được ngay yêu cầu đột ngột của Seo Baek Han, anh ta gãi má bối rối.

"Nói khéo… À, chẳng lẽ cậu nói đến chuyện Kim Seung Jun? Bảo tôi nói với giám đốc?"

"Ừ. Nói đúng những gì cậu thấy thôi. Rằng có một thằng điên khùng nào đó tự xưng là họ hàng ở Cục Cựu Chiến binh, rồi chửi rủa Joo Tae Hyun, khiến bầu không khí trở nên căng thẳng."

Dù sao thì số lượng người thân cận của Thái tử có thể ra vào 〈Haechi〉 cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trong số đó, ai có liên quan đến Cục Cựu Chiến binh và có mối liên hệ với Kim Seung Jun? Không cần phải nhờ đến sự giúp đỡ của cha hay Nhị hoàng tử… Seo Baek Han tự tin rằng anh có thể tự mình tìm ra.

Anh có thể chắc chắn rằng cái gã tự xưng là họ hàng của Kim Seung Jun chẳng là ai cả, nhưng việc Kim Seung Jun biết rõ tình hình Joo Tae Hyun tỏ tình với mình khiến anh hơi khó chịu.

Chuyện gì đã xảy ra tại sự kiện nội bộ của 〈Haechi〉 mà lại bị lộ ra ngoài? Hơn nữa, nơi Joo Tae Hyun tỏ tình với anh không phải là giữa sảnh tiệc, mà là một nơi yên tĩnh vắng người.

Hay là hắn ta đã lén đặt thiết bị nghe lén? Hay là lén lút lẻn vào?

Seo Baek Han nghĩ đến nhiều khả năng khác nhau, rồi cắt ngang dòng suy nghĩ đang lan man.

Cứ từ từ. Dù sao thì cũng đến lúc phải dọn dẹp lại 〈Haechi〉 rồi, nhân cơ hội này mà thay máu nhân viên luôn.

"Mà… làm thì làm được, nhưng sao lại phải nói chuyện đó với giám đốc?"

"Ngân sách của Bảo tàng Quốc gia cũng có hạn, làm sao đủ tiền tài trợ cho sự kiện của bộ khác? Chắc chắn là bị ép buộc rồi, bây giờ giám đốc đang rất khó chịu với Cục Cựu Chiến binh đấy."

"Thì đúng là vậy, nhưng… liên quan gì?"

"Trong lúc đó, nếu nghe nói có một đứa cháu chắt gì đó của Cục Cựu Chiến binh gây rối ở học bổng Thái tử, ông ta có ngồi yên được không? Chắc chắn sẽ đi nói với người khác."

Cho dù giám đốc Bảo tàng Quốc gia chỉ than thở rằng đám người Cục Cựu Chiến binh quả nhiên không ra gì, thì khi tin đồn lan rộng, chắc chắn sẽ có người thắc mắc về tình hình.

"Thằng nhóc bị Seo Baek Han làm bẽ mặt là con nhà ai vậy? Tôi chưa nghe tên bao giờ. Sao nó lại đến dự lễ khai mạc học bổng? Nghe nói Thái tử đã đầu tư rất nhiều cho sự kiện này mà…" Kiểu gì cũng sẽ có những lời bàn tán như vậy.

Sau đó thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn. Người khác sẽ tự động mang thông tin đến cho anh.

Khi mọi người bắt đầu suy đoán lý do Thái tử lại giao du với một kẻ như Kim Seung Jun, anh chỉ cần chọn ra những giả thuyết hợp lý và lần theo. Biết đâu sẽ tìm ra được manh mối lớn, thậm chí là thứ gì đó lớn hơn cả dự đoán của anh.

"Nếu vậy thì cậu gọi điện cho Joo Tae Hyun ngay bây giờ chẳng phải nhanh hơn sao?"

Seo Baek Han không trả lời, chỉ liếc nhìn ra bên ngoài. Choi Yeon Jun bình thường rất nhanh nhạy và thông minh, nhưng đôi khi lại đi lạc đề như vậy. Anh không muốn phí sức tranh cãi nữa, chỉ muốn rời đi ngay lập tức.

"Seo Baek Han? Cậu có nghe tôi nói không? Sao cứ phải vòng vo tam quốc thế?"

Bên ngoài, nhân viên đỗ xe nhận ra ánh mắt của Seo Baek Han, liên tục cúi đầu chào qua cánh cửa. Có vẻ như việc di chuyển xe không hề dễ dàng vì quy mô sự kiện quá lớn.

"Theo lời cậu, chuyện này đằng nào cũng sẽ đến tai nhà Joo Tae Hyun, vậy thì các bậc trưởng bối bên đó sẽ nổi giận và đi khắp nơi tìm hiểu cho ra nhẽ. Đó chẳng phải là cái cậu muốn sao?"

"Yeon Jun à, Choi Yeon Jun. Phải đập đá, chứ không phải đập đầu."

"Thằng khốn này!"

"Dùng súng săn cỡ lớn để bắt chuột thì có được không? Muốn có trận đấu, trước tiên phải cho các tuyển thủ cùng hạng cân đấu với nhau chứ."

"Này!"

Chưa bao giờ tôi cảm thấy tin nhắn báo xe đã sẵn sàng lại đáng mừng như lúc này. Choi Yeon Jun vẫn lẩm bẩm: "Tôi đã nói ba nghìn lần rồi, xà cừ không phải làm từ đá đập ra đâu, hả?"

"Vả lại, nếu tôi trực tiếp nói chuyện này với Joo Tae Hyun, cậu ấy sẽ cảm thấy thế nào?"

"Chắc là em ấy sẽ vui khi cậu liên lạc với em ấy thôi?"

"Choi Yeon Jun. Theo cậu thì Joo Tae Hyun có vẻ chỉ bám theo tôi thôi không?"

"Chắc chắn rồi! Ai mà không biết? Ngay cả mấy đứa mắt mũi để trên đầu cũng biết đấy."

"Vậy à? Ngay cả cậu cũng biết. Thế mà tôi lại phải đi nói với em ấy rằng Kim Seung Jun chê bai em ấy, rằng em ấy bám theo tôi như một con Omega phát tình trong khi bản thân em ấy là Alpha?"

"…… À."

Anh không hề cảm thấy có lỗi khi hôm đó đã vạch rõ ranh giới với Joo Tae Hyun. Vì cậu đã tự mình trao cái tình cảm mà người ta không hề mong muốn. Nhưng anh cho rằng việc cậu không thể che giấu cảm xúc của mình không phải là lý do để người khác chế giễu. Seo Baek Han chắc chắn sẽ hành động như vậy, dù cho Kim Seung Jun có chọn ai làm con mồi đi chăng nữa.

"Mai nói chuyện với giám đốc cho tốt nhé."

"Ừ, vào đi."

"Ừ. Không như một số người, cậu mới là người bạn thực sự của tôi, Yeon Jun à."

Anh nháy mắt tinh nghịch khi đi về phía xe, Choi Yeon Jun liền làm bộ buồn nôn. Rồi như chợt nhớ ra điều gì, anh ta chạy vội đến nắm lấy tay áo anh.

"Seo Baek Han, khoan đã. Trước khi cậu thay máu 〈Haechi〉, cậu phải báo cho tôi một tiếng chứ? Hả?"

"Lại chuyện gì nữa?"

"Không được! Tôi thật sự thích một người ở đó! Lần này là thật đấy!"

"Cậu đã nói câu đó bao nhiêu lần rồi? Tôi đã bảo đừng có tòm tem với nhân viên nữa mà."

"Không, lần này là thật! Thật sự đấy! Này, Seo Baek Haaaan!"

Sau vụ đó, có tin đồn vô căn cứ rằng Seo Baek Han rất quý Joo Tae Hyun, nhưng anh không buồn giải thích hay đính chính. Không phải là yêu đương gì, chỉ là một người anh quý mến một đứa em nhỏ tuổi hơn nhiều, chuyện đó cũng không ảnh hưởng gì đến danh tiếng của anh.

Dù thế nào đi nữa, nhờ có Joo Tae Hyun, hay nói chính xác hơn là nhờ tập đoàn DH làm ầm ĩ lên, anh đã thành công trong việc xáo trộn 〈Haechi〉. Lần theo dấu vết của Kim Seung Jun, anh cũng biết được hướng đi của chính sách mà Thái tử đang âm thầm thúc đẩy, vậy nên đây là một vụ có thu hoạch không tồi.

"Anh."

"…… Ừm?"

Giọng nói nhỏ bé, đều đều của Joo Tae Hyun nhẹ nhàng đánh thức Seo Baek Han khỏi dòng hồi tưởng.

"Bây giờ tôi có thể nói chuyện được không?"

Có lẽ vì ngại ngùng khi chạm mắt, Joo Tae Hyun vội vàng cúi đầu. Đôi mắt to tròn của cậu dường như lúc nào cũng ướt át, nhìn thoáng qua cứ ngỡ là đang khóc.

"À, xin lỗi. Tôi vừa nghĩ đến chuyện khác một chút. Nói đi."

Có lẽ vì đang nhớ lại chuyện cũ chăng? Hình ảnh Joo Tae Hyun non nớt nói rằng mình thích anh với giọng nói nhỏ dần, dần dần chồng lên gương mặt của Joo Tae Hyun hiện tại đang ngồi trước mặt anh.

Có lẽ vì vậy, Seo Baek Han muốn đối xử với Joo Tae Hyun một cách rộng lượng hơn một chút. Anh không biết chuyện gia đình mà cậu muốn tư vấn là gì, nhưng nếu không phải là một yêu cầu quá đáng, anh sẵn sàng cùng cậu suy nghĩ.

"Thực ra, lý do tôi muốn gặp anh hôm nay là…"

Joo Tae Hyun khó khăn mấp máy đôi môi đã nát bươm vì vết cắn. Linh cảm mách bảo anh rằng cậu sắp nói ra một chuyện chẳng lành, Seo Baek Han đặt hai tay đan vào nhau trên đầu gối, chuẩn bị lắng nghe.

"Thực ra, tôi không cần tư vấn gì cả, mà là tôi có một đề nghị muốn đưa ra với anh."

"Đề nghị? Với tôi?"

"Vâng."

Một con robot chưa được tra dầu còn cử động tự nhiên hơn cậu. Joo Tae Hyun gật gù, gương mặt trắng bệch đến đáng thương.

Seo Baek Han nhìn chằm chằm vào cậu, không hề rời mắt. Anh biết rằng cái nhìn của mình khiến Joo Tae Hyun gần như nghẹt thở. Nhưng nếu chỉ cảm thấy áp lực đến mức này, cậu không nên đưa ra bất kỳ đề nghị hay tư vấn nào với anh thì hơn.

Hôm nay Seo Baek Han đã cố gắng sắp xếp thời gian để gặp cậu không phải với tư cách một đứa người đã có quen biết từ trước, mà là cậu út được yêu quý nhất của tập đoàn DH.

"Anh."

Tư thế hơi nghiêng người về phía Joo Tae Hyun của Seo Baek Han lại thả lỏng. Anh biết cậu đang rất căng thẳng…… nhưng khi cảnh tượng này lặp đi lặp lại quá nhiều lần, anh cũng không khỏi mất kiên nhẫn.

Không biết anh phải đợi đến bao giờ thì những hơi thở sâu vô nghĩa của Joo Tae Hyun mới kết thúc, đúng lúc anh bắt đầu cảm thấy hơi chán nản.

Lần này, Joo Tae Hyun lại ho khan, mở đôi môi khô khốc. Seo Baek Han, đã quá quen với những màn tương tự, chỉ liếc nhìn cậu, chẳng mấy mong đợi.

Ước gì đây là một câu chuyện thú vị có thể thay đổi hoàn toàn ấn tượng trước đây của cậu... Nhưng nhìn dáng vẻ của Joo Tae Hyun hiện tại, anh chỉ mong cậu đừng nói ra mấy lời kiểu như vẫn còn thích anh.

Nhưng mà.

"Chúng ta kết hôn nhé."

"…… Hả?"

Sau một hồi suy nghĩ dài dòng, cuối cùng cậu cũng thốt ra được một câu không phải là giải thích về tình hình nội bộ của DH, cũng không phải là lời tỏ tình vẫn còn thích anh.

Joo Tae Hyun bảo anh kết hôn với cậu.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.




Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo