Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%
(chương cuối)
----
Điện thoại rung lên, ánh mắt của gã đàn ông tự nhiên dán vào đó. Số hiển thị trên màn hình điện thoại rõ ràng là số điện thoại nhà. Gã đàn ông vừa bắt máy thì giọng của Yeo-won đã vang lên qua điện thoại.
-Giám đốc.
Gã đàn ông theo thói quen nuốt một ngụm nước bọt khan khi nghe thấy giọng nói của Yeo-won gọi mình. Anh ta nới lỏng chiếc cà vạt đang thít chặt cổ mình.
-tôi có thể đến siêu thị gần nhà cùng với dì được không ạ?
"Phải về nhà trước 7 giờ."
Không biết cậu ta có đang xem đồng hồ không, một lúc sau cậu ta mới khe khẽ đáp đã biết. Gã đàn ông nhớ lại đôi môi đỏ tươi đang mím lại rồi hé mở, phát ra những âm thanh.
-Hôm nay anh mấy giờ về ạ?
"Sao thế? Có chuyện gì sao?
-Không ạ, không có chuyện gì ạ...
Yeo-won ngập ngừng. Gã đàn ông cảm thấy ánh mắt của Kim Jung-deok đang liếc nhìn mình qua gương chiếu hậu. Vì vậy, gã đàn ông dùng ngón tay che miệng lại để không ai nghe thấy giọng của Yeo-won. Yeo-won nói bằng một giọng nhỏ hơn, chỉ vừa đủ để anh ta nghe thấy.
-Chỉ là tôi muốn ăn tối cùng anh thôi ạ.
Tối nay anh ta có một buổi chiêu đãi. Gã đàn ông không trả lời mà chỉ nhìn chằm chằm vào gương chiếu hậu, rồi ánh mắt anh ta chạm phải ánh mắt của Kim Jung-deok. Kim Jung-deok giả vờ vuốt cà vạt rồi hắng giọng.
"Tôi có hẹn trước rồi."
-Vậy thì tôi sẽ chuẩn bị sẵn ạ.
Khi hơi thở dường như dính chặt vào tai anh ta, anh ta đã cắn chặt vào bên trong má. Sau đó anh ta im lặng cúp máy.
Bước ra khỏi phòng 420 của khách sạn Royal, gã đàn ông tháo cà vạt ra khỏi cổ. Tầm nhìn của anh ta vặn vẹo một cách hỗn loạn. Mỗi hơi thở anh ta thở ra đều nồng nặc mùi rượu. Gã đàn ông xoa bóp thái dương rồi hướng về phía cổng vào, nơi xe đang chờ sẵn.
Gã đàn ông hiếm khi say, nhưng hôm nay cơn say lại ập đến. Có lẽ là do thuốc pha trong rượu quá liều. Gã đàn ông vừa ngồi vào ghế sau, chiếc ghế da đen đã nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể anh ta.
Kim Jung-deok đang nắm vô lăng liếc nhìn sắc mặt của gã đàn ông qua gương chiếu hậu. Anh ta ngập ngừng mấp máy môi vài lần rồi thận trọng đưa ra lời đề nghị.
"Thưa giám đốc, nghĩ đến lịch trình ngày mai, hay là anh ngủ lại Royal thì..."
Từ Royal, nơi nằm sâu trong một góc của Hàn Quốc đến căn penthouse của gã đàn ông nằm ở trung tâm Seoul, dù có đạp ga hết cỡ cũng phải mất hơn hai tiếng. Nghĩ đến lịch trình ngày mai, có lẽ nên nghỉ ngơi ở khách sạn Royal thì tốt hơn. Gã đàn ông quay cằm về phía cửa sổ, không đáp lại lời nào. Kim Jung-deok liếc nhìn anh ta rồi bắt đầu lái xe. Anh ta nghĩ rằng bản thân còn phải mất mười năm nữa mới có thể hiểu được ý đồ sâu xa của cấp trên.
Sau khi chạy gần hai tiếng, chiếc xe dừng lại trước cửa nhà. Cơn say đã lan tỏa hoàn toàn khắp cơ thể gã đàn ông. Hơi men như một con sâu đục khoét não anh ta.
Vừa mở cửa ra thì ánh sáng lờ mờ đã tràn ra từ bên trong nhà. Gã đàn ông vịn tay vào gương, chống đỡ cơ thể to lớn của mình rồi cởi giày ra.
Nghe thấy tiếng sột soạt từ bên trong, Yeo-won bước ra. Cậu ta di chuyển khá nhanh nhẹn. Cậu ta có vẻ biết rằng gã đàn ông sắp về đến nơi.
"Anh về rồi ạ."
Yeo-won vừa giúp gã đàn ông cởi áo vừa dò xét. Hai mắt của gã đàn ông vừa cởi áo khoác trên vai ra đã chạm vào nơi mà Yeo-won đã ngồi cho đến tận khi nãy. Một chồng sách được đặt trên bàn ở một bên của chiếc ghế sofa. Đó là sách của Yeo-won, cậu sắp trở thành sinh viên năm cuối. Vẫn còn dấu vết cậu ta vội vàng gấp sách lại rồi đi ra khi nghe thấy tiếng cửa mở.
"…Anh ổn không ạ?"
Gã đàn ông đảo mắt nhìn Yeo-won. Đôi mắt đang nhìn anh ta ánh lên vẻ lo lắng. Gã đàn ông đang say rượu im lặng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ấy. Đôi mắt anh ta dần dần hẹp lại. Gã đàn ông đang cố gắng phán đoán ý đồ của Yeo-won bằng giác quan nhạy bén của mình nhếch môi lên. Anh ta không thể kìm được sự chế nhạo, bởi vì anh ta cảm thấy tình huống người trước mắt đang lo lắng cho mình này thật lố bịch.
Yeo-won nhìn chằm chằm vào gã đàn ông đang nhếch mép rồi ngập ngừng nói tiếp.
"tôi đã nhận được điện thoại từ anh Jung-deok và chuẩn bị sẵn nước tắm cho anh rồi ạ."
Gã đàn ông cởi cúc áo sơ mi như muốn xé toạc nó ra. Người ta không thể cảm nhận được chút hơi men nào từ bàn tay đang tháo dây thắt lưng của anh ta. Thế nhưng, mỗi hơi thở anh ta thở ra đều mang theo mùi rượu nồng nặc, đến mức chính anh ta cũng có thể ngửi thấy.
Gã đàn ông trần truồng lao mình vào bồn tắm. Yeo-won ngồi sang một bên rồi xoa bóp thân trên của gã đàn ông. Bàn tay cậu ta cần cù xoa bóp, ánh mắt liếc nhìn anh ta một cách kỳ lạ.
Đôi mắt của gã đàn ông ướt đẫm hơi nước, nhìn chằm chằm vào hàng lông mày của Yeo-won, thứ mà trông có vẻ rậm rạp hơn bình thường. Bàn tay của gã đàn ông đột ngột túm lấy cằm của Yeo-won. Anh ta hôn Yeo-won, cậu mở to mắt vì kinh ngạc trước hành động thô bạo ấy. Hàm răng sắc nhọn của gã đàn ông cắn xé hai cánh môi mỏng manh của Yeo-won bằng răng hàm. Đó đúng hơn là một hành động cắn xé. Mãi đến khi đã tha hồ chiếm lấy Yeo-won bằng miệng, gã đàn ông mới buông tha cho cậu ta.
“…Hà.”
Lồng ngực của Yeo-won phập phồng nhanh chóng. Khuôn mặt và cổ cậu ta đỏ bừng lên. Yeo-won nheo mắt, để lộ khuôn mặt mà cậu ta chỉ thể hiện khi hậu môn bị làm nhục. Nhìn khuôn mặt đỏ ửng ấy, gã đàn ông nghĩ. Mình muốn giết cậu ta.
“…Anh nói gì ạ?”
Yeo-won vừa hỏi lại vừa từ từ đảo mắt nhìn anh ta. Khuôn mặt có vẻ sợ hãi. Có lẽ anh ta đã lỡ lời nói ra những điều mình đang nghĩ trong đầu vì say rượu. Gã đàn ông dùng ngón tay cái to lớn của mình lau môi của Yeo-won, nơi dính đầy nước bọt của anh ta. Nó nhỏ nhắn và đầy đặn. Da thịt căng phồng trông rất ngon miệng.
"Hôm nay em đã làm gì?"
Gã đàn ông vừa mới nói rằng anh ta muốn giết người kia, giờ lại hỏi về cuộc sống hàng ngày của Yeo-won. Yeo-won vừa bối rối vừa ngập ngừng nói.
"...tôi đi học, sau đó đi chợ cùng với dì ạ."
Một ngày của Yeo-won, thứ mà anh ta đã biết, trôi qua ngắn gọn từ đôi môi có màu quả dại. Gã đàn ông biết rằng bản báo cáo này đã bỏ qua rất nhiều điều.
Seo Yeo-won đã ăn trưa với một cô gái ở trường, cậu ta đã do dự khoảng hai mươi phút trong hiệu sách rồi mua hai quyển sách chuyên ngành, về nhà làm bài tập, rồi đến siêu thị vào buổi chiều và mua chủ yếu là thịt. Sau đó về nhà chuẩn bị bữa tối. Vì mãi đến 10 giờ gã đàn ông vẫn chưa về nhà nên cậu ta mới ăn tối một mình. Cậu ta hầu như không động đũa đến món sườn hầm đã tốn hai tiếng đồng hồ để làm. Yeo-won không thích ăn thịt. Có vẻ như cậu ta khó tiêu hóa.
Gã đàn ông kéo cổ áo của Yeo-won xuống. Có đầy những vết ứ máu đỏ trên cổ của cậu ta, thứ có thể nhìn thấy bên dưới khuôn mặt trắng nõn.
"Người bạn ăn trưa cùng em có hỏi gì không?"
Đôi mắt của Yeo-won ánh lên vẻ nghi hoặc, như thể cậu ta không hiểu anh ta đang nói gì.
"Hỏi tại sao em lúc nào cũng mặc áo cổ lọ ấy."
"...tôi nói rằng tôi có cơ địa dễ bị cảm lạnh ạ."
…Ha, gã đàn ông bật cười thành tiếng. Lồng ngực anh ta đang ngâm mình trong nước phập phồng mạnh mẽ. Chẳng lẽ cô ta đã tin sao? Gã đàn ông tưởng tượng ra cảnh Yeo-won hốt hoảng bịa ra những lời biện minh để che giấu tình cảnh giường chiếu ô uế của mình. Đôi má và cổ thường ngày vốn dĩ xanh xao của cậu ta đỏ bừng lên, mang một khuôn mặt ngon miệng như bây giờ. Cô gái nhìn Yeo-won như vậy chắc hẳn đã nghĩ gì trong lòng?
Trong khi đang nghĩ về tất cả những ngôn ngữ dơ bẩn và bẩn thỉu trên thế giới, gã đàn ông một lần nữa bày tỏ ý định của mình.
"tôi đã nói là tôi muốn giết em rồi đúng không."
"……."
Đúng lúc đó, miệng của Yeo-won ngậm chặt lại như miệng con hến. Đôi mắt bị che khuất một nửa bởi hàng mi như mái hiên. Đôi môi dưới ửng hồng khẽ mím lại như thể đang thể hiện tâm trạng cậu ta.
Gã đàn ông kéo gáy của Yeo-won về phía dương vật của mình. Dương vật xuyên qua đám lông mu đen xì, cương cứng như muốn nổ tung. Kể từ khoảnh khắc gã đàn ông nói rằng anh ta muốn giết Yeo-won. Không, từ khoảnh khắc anh ta nhìn thấy cái cơ thể trắng nõn đang ngồi chờ mình trước bàn ăn từ video.
Yeo-won chắc chắn biết rằng thứ này đang cương cứng. Yeo-won ngoan ngoãn bị kéo đến rồi vùi mặt giữa hai chân của gã đàn ông. Khuôn mặt trắng nõn bị nhấn chìm trong nước.
Nhìn chiếc lưỡi màu hồng đào của Yeo-won liếm lấy đầu dương vật của mình, gã đàn ông liếm môi. Anh ta muốn kéo gáy cậu ta lại mạnh hơn nữa, rồi nhét cái của mình sâu vào cổ họng của Yeo-won. Anh ta muốn chửi rủa đủ thứ bậy bạ rồi xé nát cái lỗ của cậu ta.
Yeo-won chống hai tay lên bụng của gã đàn ông rồi trèo lên. Vòng eo tạo thành một đường cong uyển chuyển vừa vặn bám chặt vào cánh tay của gã đàn ông. Yeo-won nhắm chặt mắt rồi khẽ rên rỉ từ đôi môi.
"A, a a."
Tiếng rên rỉ như tiếng khóc lóc xuyên qua thính giác nhạy cảm của gã đàn ông. Mỗi khi cái thân trắng hếu rung lắc trên đùi của anh ta, những núm vú đỏ ửng gắn trên lồng ngực phẳng lì cũng rung rinh theo. Gã đàn ông cho tay xuống dưới đùi của Yeo-won để dang chân cậu ta rộng hơn nữa. Mỗi khi cái lỗ nhỏ hẹp mở rộng đến mức giới hạn rồi co rút dương vật của anh ta, gã đàn ông đều cảm thấy khoái cảm như thể thứ gì đó đang tuột ra khỏi hạ bộ.
Gã đàn ông tưởng tượng ra cảnh nắm lấy cổ của Yeo-won. Và thực tế, anh ta cũng đã đưa tay ra nắm lấy cổ của Yeo-won. Sức mạnh từ từ dồn vào bàn tay đang nắm lấy cái cổ dài một cách vừa vặn. Gã đàn ông đang say không nghĩ đến việc kiểm soát sức mạnh của mình.
“…G, Giám đốc.”
Giọng nói vừa hé ra từ đôi môi của Yeo-won đã đánh thức anh ta.
“…tôi, t.. khó thở quá.”
Sức mạnh vội vàng rút khỏi bàn tay đang nắm lấy cổ của Yeo-won như bóp cổ gà. Yeo-won ho khan, siết chặt dương vật của gã đàn ông. Trong khoảnh khắc ấy, gã đàn ông cảm thấy trước mắt mình trắng xóa. Đó là một khoảnh khắc nguy hiểm, suýt chút nữa thì anh ta đã bắn tinh. Gã đàn ông vội vàng ngậm lấy những dấu tay còn hằn trên cổ của Yeo-won. Anh ta liếm láp rồi chiếm lấy cơ thể của Yeo-won, vốn đã đầy những dấu vết của anh ta.
"Không thể giết chết em được."
Ánh mắt của Yeo-won chạm phải gã đàn ông. Đôi môi của Yeo-won mấp máy, phát ra một âm thanh ướt át. Giọng nói cũng ướt át như đôi môi cậu ta.
"Tại sao…."
Gã đàn ông vô thức nuốt một ngụm nước bọt khan. Cơn khát lại trào dâng. Anh ta tự hỏi liệu cơn khát có dịu đi nếu anh ta uống hết chỗ nước trong bồn tắm này không. Gã đàn ông không thể xác định được chính xác thứ mà anh ta phải uống để giải quyết cơn khát đang thiêu đốt cổ họng và gặm nhấm não bộ của anh ta là nước trong bồn tắm này, hay là Yeo-won đang ngâm mình trong bồn tắm này.
"Anh đang đau khổ sao?"
Gã đàn ông cau mày trước giọng nói trơ trẽn ấy. Gã đàn ông cảm thấy một sự sỉ nhục.
“…tôi cũng đã từng đau khổ.”
Yeo-won đang mang một đôi mắt như thể cậu ta hiểu rằng ngay cả anh ta cũng đang trải qua những cảm xúc lẫn lộn. Mang đôi mắt ấy, Yeo-won áp má lên ngực của gã đàn ông. Gã đàn ông rũ mắt xuống. Anh ta nhìn thấy đỉnh đầu màu nâu nhạt của người đang ôm mình. Rồi gã đàn ông khẽ cười chế nhạo. Thật là nực cười khi Yeo-won cứ như thể cậu ta hiểu rõ mọi cảm xúc của anh ta. Yeo-won vẫn còn một số điều chưa biết. Cậu ta không biết rằng anh ta đang che giấu điều gì bằng cách làm những việc phiền phức.
"Khi không có giám đốc bên cạnh, tôi cũng đã từng như vậy."
Yeo-won vòng tay đeo nhẫn qua cổ gã đàn ông. Gã đàn ông không tìm thấy cách để chiến thắng những cảm xúc đang trào dâng. Anh ta dồn sức vào bắp đùi đã được rèn luyện thông qua luyện tập và hất hông. Mái tóc của Yeo-won bay lất phất. Gã đàn ông nắm lấy gáy chỉ to bằng nắm tay của Yeo-won rồi thở hổn hển chạy về đích.
“…A, hức! G, Giám đốc, hức! Hức, Giám đốc.”
Gã đàn ông nuốt trọn lấy đôi môi của người đang phát ra những từ gọi mình như tiếng rên rỉ, với dấu tay của anh ta trên cổ. Anh ta vung hông một cách cuồng bạo, mút tai và liếm cổ của Yeo-won, ngậm lấy nhũ hoa gắn trên ngực. Khi anh ta dùng móng tay ngắn cào vào nhũ hoa căng phồng và trở nên nhạy cảm, tiếng rên rỉ của Yeo-won lại càng lớn hơn. Nghe những tiếng rên rỉ vang vọng nhiều lần vì va vào tường gạch, gã đàn ông lại càng hưng phấn hơn.
Trong khi mở rộng cái miệng vốn dĩ đã hẹp đến mức chỉ có thể nhét một ngón tay vào và đâm vào bên trong, gã đàn ông đã xuất tinh vào bên trong Yeo-won. Một dư âm lớn lao bao trùm lấy hai người. Cả hai áp lồng ngực đang thở dốc vào nhau rồi hôn nhau.
Dù đã kết thúc cơn cực khoái tột độ, trái tim bị giam cầm bên trong lồng ngực vẫn còn đập mạnh trong một thời gian dài.
Yeo-won khẽ thở đều khi hôn nhau và nhắm mắt lại. Ngay sau đó, hàng mi cong khẽ rung rồi từ từ mở mắt ra. Gã đàn ông nhìn chằm chằm vào hai khuôn mặt của mình đang nổi trên đôi mắt của Yeo-won đang đọng nước.
“Giám đốc Jang ki-joo…”
Cơn rùng mình đã đánh thẳng vào người anh ta khi Yeo-won gọi tên anh ta lần đầu, lại một lần nữa bao trùm lấy gã đàn ông.
Vì vậy, gã đàn ông thực sự đột nhiên nhận ra. Rằng kể từ ngày Yeo-won gọi tên anh ta lần đầu tiên, anh ta đã không còn hài lòng chỉ với cái cơ thể trắng nõn này nữa. Hơi thở, những suy nghĩ ấp ủ trong đầu và trái tim giấu kín bên trong lồng ngực của Yeo-won đều phải là của anh ta.
Gã đàn ông lướt đầu mũi mình trên sống mũi nhỏ nhắn của Yeo-won. Đó không phải là một hành động mang tính gợi dục, thế nhưng hai má của Yeo-won, thứ vốn dĩ đã ửng hồng vì nóng bừng, lại càng đỏ hơn.
Yeo-won ôm lấy cằm của gã đàn ông. Gã đàn ông hạ bàn tay ấy xuống, nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn đang đeo trên tay Yeo-won. Ngay sau đó, gã đàn ông cho tay xuống dưới đùi của Yeo-won, và cơ thể của cả hai người lại bắt đầu rung lắc. Nước tràn ra khỏi bồn tắm ào ào.
Gã đàn ông định sẽ đạt đến cực khoái từ tốn hơn so với trước, thế nhưng vì bên dưới Yeo-won trở nên nhạy cảm do xuất tinh liên tục nên cái lỗ của cậu ta siết chặt lấy cái của anh ta, kế hoạch lại không diễn ra theo ý muốn. Cảm nhận sự ấm áp và mềm mại bên trong, gã đàn ông đã thỏa sức chiếm lấy Yeo-won, người đang gặm nhấm anh ta.
“…Á, đm.”
Sau khi kết thúc mối quan hệ và ngủ thiếp đi, cơn say dữ dội đã xuyên qua thái dương của gã đàn ông. Gã đàn ông vừa chửi thề vừa rời khỏi giường, tay xoa xoa thái dương. Chiếc chăn quấn quanh eo anh ta tuột xuống.
"Cái này ạ."
Gã đàn ông nhìn chằm chằm vào chiếc cốc đang đưa ra trước mặt mình. Bên trong chiếc cốc thủy tinh có chứa nước pha loãng với chất lỏng màu vàng. Yeo-won ngập ngừng biện minh với gã đàn ông trông có vẻ dữ tợn hơn bình thường.
“…Đây là nước mật ong mà dì mang đến ạ.”
"……."
“Dì bảo rằng uống nó vào ngày hôm sau khi uống rượu thì tốt ạ.”
Khi gã đàn ông cau mày, Yeo-won rụt tay lại, bàn tay vừa đưa ra một cách thận trọng. Yeo-won đặt chiếc cốc lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường.
"tôi sẽ để ở đây ạ."
Yeo-won quay lưng bỏ chạy khỏi gã đàn ông. Trong tầm nhìn hỗn loạn của gã đàn ông, cái thân có vẻ như sắp sửa rời khỏi phòng lọt vào mắt anh ta. Vùng gáy có thể nhìn thấy bên dưới mái tóc cắt ngắn ngay ngắn đỏ ửng như thể bị bàn tay đè xuống. Gã đàn ông nhìn xuống eo mình, nơi mà Yeo-won vừa lướt qua trước khi quay lưng đi.
Một đám lông mu đen xì đang hiện lên trên tấm ga giường nhàu nhĩ. Gã đàn ông khẽ cười rồi vươn cánh tay với những thớ cơ xếp chồng lên nhau ra nắm lấy tay của Yeo-won. Rồi anh ta giật mạnh một cái. Yeo-won ngồi lên đùi của gã đàn ông. Gã đàn ông từ tốn ngước lên nhìn Yeo-won đang ngồi trên người mình. Yeo-won, khi nhìn từ bên dưới, luôn khơi gợi những cảm xúc mới lạ. Vì cậu ta luôn cúi gằm mặt, nên nếu gã đàn ông không ép buộc thì anh ta khó có thể nhìn thấy đôi mắt của cậu ta, nhưng ở vị trí này thì có thể nhìn thấy đôi mắt, mũi và miệng của Yeo-won một cách rất rõ ràng. Gã đàn ông đặt hai tay lên thành giường rồi từ từ ngắm nhìn các đường nét trên khuôn mặt của Yeo-won, như thể anh ta đang thong thả ngắm một bức tranh.
"…Anh sao thế ạ."
Rõ ràng là anh ta đang ở trong trạng thái trần truồng. Nhưng người đỏ mặt và né tránh ánh nhìn lại là Yeo-won. Gã đàn ông nhìn chằm chằm vào cổ của Yeo-won, thứ đang lộ ra bên trên chiếc áo phông, một cách đầy thích thú. Sao nó có thể đỏ đến vậy chứ.
“Chúng ta đã trải qua cả một đêm với nhau rồi mà chuyện này có vấn đề gì sao?”
Yeo-won đảo mắt hết bên này đến bên kia, như thể cậu ta không biết nên đặt mắt vào đâu.
“Anh mau uống nước mật ong đi ạ.”
Gã đàn ông vươn tay ra phía chiếc bàn nhỏ, đưa cốc lên môi và ngửa cổ uống trước mặt Yeo-won. Gã đàn ông vốn dĩ không thích đồ ngọt cau mày. Đặt chiếc cốc xuống, anh ta chạm mắt với Yeo-won, người đang theo dõi anh ta. Yeo-won quay ngoắt đầu đi như một đứa trẻ bị bắt gặp đang làm điều xấu.
"tôi đã nấu canh rồi đấy ạ."
Thật vậy, một mùi thơm ngon tỏa ra từ nhà bếp. Yeo-won đứng dậy khỏi người gã đàn ông rồi vội vã rời khỏi phòng. Gã đàn ông dùng lòng bàn tay khô khốc xoa lên mặt mình. Rồi anh ta nhớ lại những lời mình đã thốt ra với Yeo-won khi say rượu. Anh ta chắc chắn đã nói rằng anh ta muốn giết cậu ta. Yeo-won hành động như thể đã quên chuyện đó chỉ sau một ngày. Gã đàn ông rời khỏi giường và khoác áo choàng lên người trần truồng. Rồi anh ta hướng về phía nhà bếp.
Một dáng người dài và thon thả đang hối hả di chuyển tay chân một cách cần cù. Trông như thể cậu ta thực sự đang vun vén cho một gia đình vậy. Chiếc nhẫn đeo ở ngón áp út đã thu hút ánh mắt của gã đàn ông.