Dirty XX - Chương 110

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

EPILOGUE

Mùa đã quay một vòng, và cậu ấy đã chuẩn bị đón một mùa xuân mới.

Thời gian hối hả trôi đi đã đưa Yeo-won đến ngày giỗ đầu của mẹ cậu. Yeo-won mặc một chiếc áo khoác đen rồi đến thăm nhà tang lễ. Cậu đặt một bó hoa bên cạnh bức ảnh của mẹ, người có đôi mắt y hệt cậu rồi cúi đầu mặc niệm. Nhờ đó, gã đàn ông đã lặng lẽ nhìn chằm chằm vào vùng gáy trắng hếu đang lộ ra bên trên chiếc áo khoác đen. Yeo-won cũng đã dành chút thời gian trước mặt người cha và người chú của mình. Vì có những ánh mắt của người thân, nên không thể đặt cậu ta ở một nơi khác. Gã đàn ông vừa hút thuốc lá liên tục vừa đợi Yeo-won, rồi đi theo phía sau Yeo-won đang quay trở ra.

Trên đường về nhà, Yeo-won cứ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ. Đôi mắt cậu ta vẫn mang vẻ tĩnh lặng như mọi khi, và đôi môi dưới cậu ta mím lại một cách điềm tĩnh. Gã đàn ông ngắm nhìn khuôn mặt nghiêng ấy.

Yeo-won nói rằng cậu ta sẽ đi tắm rồi vào phòng tắm. Gã đàn ông đang xem tài liệu trong phòng làm việc đưa mắt về phía phòng tắm. Nước đã chảy được vài chục phút bên trong rồi. Và dòng nước vẫn chảy đều và liên tục. Gã đàn ông rời khỏi bàn làm việc trong phòng làm việc.

"Seo Yeo-won."

Không có bất kỳ câu trả lời nào từ bên trong. Gã đàn ông nhẹ nhàng thúc giục.

"Mở cửa ra."

"……."

"Em thừa biết là việc phá cái cửa này đối với tôi chẳng là gì cả."

Mình có nên phá cửa rồi xông vào luôn không nhỉ. Trong lúc gã đàn ông đang suy nghĩ như vậy, cánh cửa cạch một tiếng rồi mở ra. Và khuôn mặt của Yeo-won đã hiện ra đằng sau khe cửa đang từ từ mở ra. Cậu ta đứng đó nghịch ngón tay, có lẽ vì không muốn gã đàn ông nhìn thấy khuôn mặt mình. Đôi mắt cậu ta đỏ hoe. Nghĩ đến cảnh cậu ta vừa bật nước vừa lén khóc như một đứa trẻ, gã đàn ông cảm thấy có gì đó buồn cười.

"Tại sao lại khóc?"

Gã đàn ông chậc lưỡi khi nhìn khuôn mặt vẫn còn vương đầy cảm xúc dù đã lau khô. Yeo-won im lặng. Những giọt nước mắt chưa kịp rơi hết từ hàng mi rớt xuống. Yeo-won vội vàng lau đi bằng mu bàn tay, nhưng mọi chuyện đã muộn vì đã bị gã đàn ông bắt gặp. Con đập nước mắt đã mở cửa trở lại. Gã đàn ông kéo Yeo-won vào vòng tay mình. Rồi anh ta vuốt ve tai của người đang mang tội lỗi không phải của mình trên cả hai vai.

"Sợ bị phạt sao?"

Người trong vòng tay anh ta khẽ lắc đầu. Đầu mũi ửng đỏ của Yeo-won cọ vào ngực gã đàn ông.

"Không ạ."

"Vậy cái gì khiến em sợ hãi đến vậy."

Hửm? Gã đàn ông dùng chiếc lưỡi trơn tru và mềm mại của mình để an ủi người đang ở trong vòng tay mình. Anh ta dùng lưỡi vuốt ve tai của cậu ta. Anh ta dùng lưỡi từ từ vuốt ve cái tai nhỏ nhắn và nhạy cảm, rồi vuốt ve xuống cổ và ngậm lấy ngực của Yeo-won. Anh ta liên tục vuốt ve quầng vú bằng chiếc lưỡi ráp, và cắn mút nhũ hoa.

Yeo-won mệt mỏi vì những hành động ép buộc mình một cách dai dẳng rồi ngã xuống giường. Cậu ta vừa mới chợp mắt một lát, thì đã bị cuốn vào cơn ác mộng. Đây là lần đầu tiên cậu ta gặp ác mộng kể từ lâu. Chắc hẳn những chuyện đã xảy ra vào ban ngày khi đến nhà tang lễ đã gây ảnh hưởng đến cậu.

Trong khi nhìn xuống Yeo-won, gã đàn ông đã đứng dậy. Một cái bóng lớn và tối tăm bao trùm lấy cơ thể của Yeo-won. Gã đàn ông trèo lên trên, dùng tay tách mông của Yeo-won đang áp sát vào nhau ra. Cái lỗ mà những mảng thịt tròn trịa giấu kín đã lộ ra trước mắt gã đàn ông.

Gã đàn ông kéo quần của mình xuống rồi nắm lấy dương vật trong tay. Rồi anh ta đưa nó vào cái lỗ. Cái lỗ của Yeo-won, nơi đã từng bị đưa vào và nhả ra một lần, kéo dương vật của gã đàn ông vào bên trong một cách sít sao. Gã đàn ông trèo lên trên người Yeo-won đang gặp ác mộng rồi giao hoan. Anh ta che phủ cơ thể đau khổ ấy bằng cơ thể mình rồi thúc đẩy nhanh chóng.

"A a!"

Cuối cùng thì đôi mắt cũng từ từ mở ra. Seo Yeo-won tỉnh dậy và đối diện với gã đàn ông bằng đôi mắt ngái ngủ. Sự tỉnh táo từ từ tràn vào đôi mắt ngây dại. Chẳng mấy chốc cậu ta nhận ra rằng giữa hai chân mình đang ướt đẫm. Má và sống mũi của cậu ta đỏ ửng lên trong tích tắc.

…Đã là người trưởng thành rồi.

"Anh lại bắn nữa ạ?"

Khuôn mặt xinh đẹp bỗng trở nên méo mó vì lựa chọn từ ngữ thiếu tinh tế.

“…tôi xin lỗi.”

Seo Yeo-won đã không thể tự mình xử lý một tấm ga giường. Vì xấu hổ nên cậu ta không biết phải làm gì. Cậu ta run rẩy hàng mi rồi cắn chặt lấy môi dưới như muốn làm vỡ nó ra. Cậu ta nhìn xung quanh phòng bằng đôi mắt ướt át như đang tìm một cái lỗ để trốn, nhưng rồi cậu ta nhận ra rằng không có nơi nào để trốn khỏi ánh mắt của gã đàn ông.

Cuối cùng thì cậu ta cũng từ bỏ ý định trốn chạy rồi vươn tay về phía gã đàn ông. Cơ thể đang sụp đổ trong vòng tay anh ta có nhiệt độ cao hơn bình thường. Làn da ướt đẫm mồ hôi dính chặt vào gã đàn ông. Khi gã đàn ông vén phần tóc mái hơi ướt của Yeo-won lên, những sợi lông tơ mọc dọc theo trán lộ ra.

Gã đàn ông nghiêng đầu rồi liếm lấy vùng gáy của Seo Yeo-won đang ôm lấy anh ta. Những sợi lông tơ khẽ nhột đầu lưỡi anh ta.

“…Ư hừm.”

Cơ thể vừa mới xuất tinh xong đã dựng tóc gáy lên nhạy cảm chỉ với vài lần liếm láp. Anh ta cảm nhận từng sợi lông tơ mỏng manh đang dựng đứng lên một cách tỉ mỉ rồi mút lấy những giọt mồ hôi. Cái cơ thể trắng nõn này có một mùi vị ngọt ngào ngay cả trong mồ hôi.

“…Aa!”

Đống quần áo vứt ngổn ngang xung quanh giường hiện lên trong mắt anh ta sau lưng Seo Yeo-won đang rụt người lại. Vì đã cởi và ném chúng đi một cách mất trí nên hai chiếc áo khoác đen đang rối tung vào nhau một cách lộn xộn.

“…tôi xin lỗi.”

Không nhận được câu trả lời nào, Seo Yeo-won đang bất an gọi gã đàn ông.

“…Giám đốc?”

Một khuôn mặt đang mang đầy vẻ bất an. Gã đàn ông hỏi Yeo-won bằng cách ngắt từng âm tiết rồi khắc ghi vào đầu cậu ta.

“Em là của ai?”

…Dạ, của giám đốc Jang ki-joo ạ. Gã đàn ông khẽ mỉm cười khi nhìn khuôn mặt vừa phát ra tên mình cùng với hơi thở ngây ngất. Ừ, đến giờ thì cũng đến độ tuổi thích hợp để mộng tinh rồi.

Gã đàn ông ngậm bàn tay của Yeo-won, nơi đeo chiếc nhẫn của anh ta, vào miệng mình. Đặc biệt vùng dấu vân tay trở nên mềm mại như da em bé vì đã được chà nhám bằng giấy nhám thô. Chỉ có mình anh ta là người duy nhất biết được bí mật ẩn sau những dấu vân tay này. A a, một tiếng than thầm tự động bật ra.

Gã đàn ông đã cảm nhận được một khoái cảm dai dẳng mà từ trước đến giờ anh ta chưa từng cảm nhận được, từ sự viên mãn mà người đã hoàn toàn rơi vào tay anh ta mang lại. Cuối cùng thì.

<HẾT>

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo