Lịch update: thứ 7
Giám đốc Jang cúi đầu xuống và che khuất tầm nhìn của tôi. Khuôn mặt chìm trong bóng tối của anh ta chiếm trọn đôi mắt tôi.
“Bây giờ đang mút dương vật của tôi mà còn nhìn cái gì giữa hai chân vậy hả?”
Giọng điệu của anh ta như thể anh ta sẽ nói “Dám hả?” bất cứ lúc nào.
“cậu vẫn chưa tỉnh táo lại à.”
Đột nhiên người đàn ông nắm chặt lấy phần gáy áo trên của tôi. Sau đó, anh ta dùng một sức mạnh kinh khủng kéo tôi vào trong nhà. Tôi bị anh ta kéo đi như một con sói con bị mẹ cắn vào gáy. Tôi đã cố gắng chống cự và bám vào khung cửa, nhưng vô ích. Ngay từ đầu thì tôi không có sức mạnh để chống lại anh ta.
Các nhân viên đang đứng quay lưng lại lần lượt bước qua ngưỡng cửa và rời khỏi nhà. Sau khi nhân viên bị rạch bắp chân bằng dao bấm khập khiễng bước ra ngoài thì cánh cổng sắt đóng sầm lại.
Tôi bị ném xuống như một túi rác ở một góc phòng khách bởi bàn tay của anh ta. Tôi cảm thấy một lớp vải mềm dưới lòng bàn tay khi chạm xuống sàn, có lẽ là do tôi đã bị ném lên chiếc chăn mà tôi trải ra và sống trên đó thay vì trải chiếu.
Lạch cạch lạch cạch. Người đàn ông bước vào cùng với tiếng gót giày. Anh ta rũ bỏ đôi vai to lớn hơn người thường rồi cởi áo khoác ngoài.
“Cởi ra.”
“… ”
Tôi đứng dậy và cởi thắt lưng đang siết chặt eo rồi kéo quần xuống cùng một lúc. Quần và quần lót cuộn tròn ở mắt cá chân tôi. Tôi cúi xuống cởi chúng ra, chiếc áo khoác tôi đang mặc che bớt phần thân dưới của tôi.
Người đàn ông trèo lên người tôi. Tôi ngửi thấy mùi thuốc lá nồng nặc từ anh ta. Có lẽ vì anh ta vừa mới hút thuốc nên mùi hương này mạnh đến mức át đi mùi nước hoa mà anh ta luôn xịt để tiếp khách. Tôi không muốn thừa nhận nhưng đó là mùi hương đã khắc sâu trong tâm trí và phổi của tôi.
Người đàn ông lao về phía gáy tôi. Người đàn ông định há miệng cắn gáy tôi như trước đây nhưng anh ta khựng lại một lúc gần cổ tôi rồi đột nhiên nhìn tôi và cười khẩy.
“…Mùi tanh.”
Ánh mắt lạnh lùng ẩn chứa trong đôi mắt đen láy. Anh ta áp sát mặt mình vào mặt tôi. Chiếc mũi cao vút thể hiện rõ tính khí sắc sảo của anh ta và đầu mũi tôi đặt ở một vị trí như thể sắp chạm vào.
“Không chỉ cái này mà mùi của cậu còn lan tỏa khắp cả căn nhà.”
Tôi im lặng đón nhận ánh mắt của anh ta.
“Tôi đã cố gắng hết sức để không đốt cháy toàn bộ căn nhà mà không để lại dấu vết.”
“… ”
“Để Seo Yeo-won có chỗ quay về và bò vào.”
Tôi liên tưởng đến hình ảnh một con rắn nuốt hết tất cả trứng vào miệng rồi cuộn tròn yên vị trong tổ chờ đợi chim non từ Giám đốc Jang.
“…Rốt cuộc là tại sao.”
Rốt cuộc thì tại sao người đàn ông này lại làm như vậy với tôi? Nếu là người đàn ông này thì anh ta có thể quyến rũ bất cứ ai mà không cần tốn tiền cho một đêm. Nhưng rốt cuộc thì tại sao anh ta lại làm như vậy với tôi. Vô vàn câu hỏi hiện lên trong đầu tôi bị chôn vùi hoàn toàn bởi cơn đau ập đến bất ngờ.
“…Ư hức! A hứt!”
Dương vật của người đàn ông xé toạc da thịt và chui vào từ quy đầu. Các nếp gấp chỉ thực hiện chức năng ban đầu của chúng trong một thời gian dài, nay phải nhường chỗ cho dương vật đang khoét sâu vào trong và nới rộng không gian. Bên trong cái lỗ phồng lên như một quả bóng bay được thổi phồng.
Người đàn ông ấn đùi tôi và thúc giục.
“thả lỏng đi.”
Tôi bướng bỉnh gồng chặt mông. Người đàn ông chụm ngón giữa và ngón áp út rồi nhét vào miệng tôi. Anh ta nhét các ngón tay vào rồi lại rút ra, với vẻ mặt như thể anh ta không quan tâm đến việc đầu ngón tay có chạm vào cổ họng tôi hay không. Cứ như thể anh ta đang bắt tôi mút vậy.
Cổ họng bị bịt kín nên đương nhiên tôi khó thở. Khi tôi chảy nước miếng ròng ròng và ho khan, người đàn ông thúc giục.
“Muốn thở thì bớt sức đi.”
Việc tuân theo mệnh lệnh áp bức của anh ta là bất khả kháng. Tôi khó thở và đầu bắt đầu đau âm ỉ nên tôi rũ bỏ tứ chi. Người đàn ông không bỏ lỡ cơ hội và nhấc hông lên. Tuy nhiên, cái lỗ không cho phép xâm nhập quá nửa. Bên trong vừa hẹp vừa khô khốc một cách điên cuồng.
“…Hức, ư!”
Vì không phải là nơi được tạo ra để đưa vào nên không có bất kỳ chất bôi trơn nào rỉ ra từ lỗ. Giám đốc Jang tính khí xấu lại tức giận mà giật hông một lần nữa.
“…Ha ư ức, hừ, …hức!”
Ngược lại, cơ thể tôi co lại và cái lỗ càng khép chặt hơn. Thứ gì đó trên bàn trang điểm của mẹ tôi bị va vào lưng tôi và đổ ầm ầm xuống. Một cái lọ lăn lông lốc và rơi xuống sàn nhà, trúng vào tay tôi. Khi tôi liếc nhìn thì đó là lọ kem dưỡng da mà mẹ tôi hay dùng. Người đàn ông vươn tay ra nắm lấy nó rồi vặn nắp ra.
“Cũng khó tính thật đấy.”
Anh ta dùng đầu gối đè chặt một bên đùi tôi xuống rồi nắm lấy cổ chân còn lại bằng tay. Sau đó, anh ta banh rộng hai chân tôi. Cái lỗ đã khép chặt lại càng bị banh rộng hơn. Một cảm giác kỳ lạ trỗi dậy.
Giám đốc Jang mở nắp và xịt thật nhiều. Cơ thể tôi run lên khi chất lỏng lạnh lẽo chạm vào những vùng nhạy cảm. Ngay lập tức tôi nghe thấy một tiếng cười khẩy lạnh lùng.
“…Ha.”
Dương vật sưng tấy lớn như sắp nổ tung của người đàn ông trượt vào theo lớp kem dưỡng da và chiếm lấy vị trí bên trong cái lỗ. Dương vật của người đàn ông lấp đầy bên trong bụng tôi. Bụng tôi khó chịu. Cảm giác như một con rắn lớn dày cộm chui vào rồi cuộn tròn ngồi trong đó.
Người đàn ông dường như đã chịu đựng rất lâu nên vừa chiếm được vị trí đã lập tức di chuyển hông.
“Ha, hù, ha….”
“Ư, hức, hứt, hừ….”
Cái lỗ ra sức cố gắng đẩy thứ của anh ta ra ngoài cuối cùng đã tìm lại được ký ức trước đây.
“Ư, hứt!”
Tôi không biết xấu hổ mà hoan nghênh thứ của anh ta và kéo nó vào bên trong. Từ bên dưới phát ra âm thanh nhầy nhụa sột soạt.
“Thích lắm à, đồ chó má?”
“…Ư hức, ư, hừ!”
Mỗi khi anh ta đẩy vào bên trong, các ngón chân tôi lại tự động co rúm lại.
“Sướng chết đi được khi tôi địt vào mà còn làm phiền phức vậy?”
Mặc dù những lời nói thật đáng xấu hổ nhưng tôi vẫn rên rỉ đến tận mang tai. Tôi không còn tỉnh táo vì những cảm giác đã được đánh thức sau một thời gian dài.
“Trong thời gian qua cậu đã xử lý nó như thế nào?”
“…Hừ, hức!”
“Seo Yeo-won tôi hỏi cậu đấy. Ha, trong thời gian qua, cậu, đã xử lý nó như thế nào?”
Anh ta thì thầm bên tai tôi.
“Cậu bảo công nhân công trường giặt quần áo cho cậu rồi bảo họ thông đít cho cậu à?”
Tôi nắm chặt vai anh ta và lắc đầu lia lịa. Tôi không biết liệu mình đang lắc đầu vì không thể chịu được khoái cảm đang đâm sâu vào bên trong hay là đang trả lời câu hỏi của anh ta. Ngay cả tôi cũng không biết nữa. Tầm nhìn của tôi rung lắc dữ dội. Phần thân dưới của tôi tan chảy và sức lực cứ thế tuột khỏi mắt tôi. Có lẽ tôi sẽ lật cả tròng mắt lên mất.
“Hay cậu bảo thằng sống trên tầng trên là ngứa lỗ rồi bảo nó cạy ra cho?”
Thằng sống trên tầng trên… Anh ta đang nói đến người đàn ông trung niên mà tôi đã giật mình khi nhìn thấy sao? Người đã mặc đồ đen và khiến tôi hoảng sợ…? Rốt cuộc thì giám đốc Jang biết đến đâu rồi?
“Nếu không thì cậu trải vài tờ báo xuống dưới mông rồi dùng ngón tay ngoáy ngoáy hả? Không, chỉ với mấy tờ báo đó thì không đủ rồi. Seo Yeo-won của chúng ta phải bắn nước ra mới được.”
Chạp chạp, âm thanh ướt át vẫn tiếp tục. Chỗ dưới rốn tôi bị dương vật của anh ta đâm xuyên qua dường như có dòng điện chạy qua. Đầu tôi cứ thế trở nên trống rỗng. Cứ tiếp tục như thế này thì tôi sẽ chết mất.
“Nhìn cậu run rẩy thế này là biết sắp bắn rồi.”
Tôi cố gắng hết sức để rút cái mắt cá chân đang bị anh ta nắm ra. Người đàn ông nhíu mày vì bực bội rồi gác luôn mắt cá chân tôi lên vai mình. Tự nhiên phần thân dưới của tôi bị nhấc lên khiến thứ của anh ta càng đi sâu vào bên trong hơn.
Cuộc tấn công của người đàn ông vẫn tiếp tục. Anh ta đâm sâu vào bên trong. Những tiếng rên rỉ đứt quãng hòa lẫn vào nhau vang vọng trong không gian lạnh lẽo.
“…A hức, ư!”
Cuối cùng tôi cũng lên đỉnh dưới thân giám đốc Jang trong cơn co giật. Trước mắt tôi trở nên trắng xóa rồi cơ thể tôi cứng đờ như đá trong giây lát. Ngay sau đó, tinh dịch tuôn ào ạt từ đầu dương vật đang cắm sâu vào bên trong tôi.
Tôi cảm thấy mình sẽ vỡ vụn vì không thể chịu được khoái cảm. Từ lúc nào đó tôi đã bám vào vai người đàn ông, giờ thì tôi nắm chặt bắp tay to khỏe của anh ta và run rẩy toàn thân.
“Xong rồi hả?”