Ebony Castle - Chương 2.4 (1-H)

Vào đêm khuya muộn trước khi rạng sáng, Do Hwa khoác áo choàng tắm màu trắng và đi dép lê, âm thầm băng qua bóng tối mờ ảo trên hành lang dài.

Đây là lần đầu tiên cậu đặt chân lên tầng ba, nơi có cấu trúc khác biệt so với tầng hai, bầu không khí ảm đạm như một công trình sửa chữa dang dở. San sát hai bên là những cánh cửa im lìm đóng chặt. Tầng ba chỉ có phòng ngủ của riêng Tristan Locke. Tầng dưới hoàn toàn im ắng, toàn bộ dinh thự chìm trong giấc ngủ, đêm khuya tĩnh mịch bao phủ không gian.

Theo lời thư ký hướng dẫn, cậu bước đến cuối hành lang bên trái. Dưới khe cửa đen là chút ánh sáng len lỏi hắt ra. Đứng trước cánh cửa kiên cố, Do Hwa lưỡng lự một lát rồi mới đưa tay lên gõ.

"Vào đi."

Bên trong vang lên giọng nói trầm thấp của người đàn ông.

Ánh sáng lờ mờ từ chiếc đèn chùm pha lê không đủ thắp sáng phòng ngủ u ám. Chiếc giường gỗ lớn hơn cả king size, băng ghế ottoman bọc da cuối giường và chiếc bàn cổ có chân thanh mảnh là tất cả những món nội thất trong không gian lớn. Ở một góc phòng, lửa trong lò sưởi đang cháy hừng hực và kêu lách tách.

Khoác lên người chiếc áo choàng xám, Tristan Locke ngồi trên ghế ottoman. Ánh mắt anh từ từ hướng về Do Hwa khi cậu bước qua ngưỡng cửa rồi dừng lại.

Trên khuôn mặt đẹp đẽ là thứ biểu cảm không thể đoán được. Nửa như buồn bực, nửa hồi chìm đắm vào mớ suy tư. Mái tóc còn ẩm trở nên sẫm màu hơn lúc thông thường, gợn sóng nhẹ nhàng rủ xuống vầng trán.

"Lại đây."

Anh ta lên tiếng trước khi nhìn lấy Do Hwa.

"Lại đây ngồi xuống."

Giọng nói trầm thấp hơn cả thường ngày. Do Hwa cảm giác lồng ngực quanh tim đột nhiên siết chặt.

Cậu đóng cửa lại, tiến từng bước đến gần giường. Chẳng còn chỗ nào để ngồi vì ghế ottoman đã bị người đàn ông chiếm giữ, thế nên cậu đành cẩn trọng ngồi xuống mép giường. Nhờ chọn vị trí đầu giường, Do Hwa giữ được khoảng cách gần hai mét với Tristan. Chiếc đệm cao cấp cùng ga trải giường sột soạt dưới mông, thoải mái vừa vặn với cơ thể cậu.

"Muộn rồi đấy."

Tristan liếc nhìn chỗ Do Hwa ngồi rồi cất giọng.

"...Tôi xin lỗi ạ."

"Hôm nay là tối thứ ba nhỉ."

"Vâng."

Anh nhìn chằm chằm Do Hwa rồi thở hắt ra.

"Như đã hứa, tôi sẽ dành thời gian cho cậu Eden đến thứ hai tuần sau. Tôi nghe nói tiếp xúc da thịt cũng như trao đổi dịch thể giúp ích quan trọng cho việc điều trị, nếu vậy thay vì quan hệ, chúng ta cũng có thể thử những phương pháp khác... nhưng có vẻ đó không phải là điều cậu Eden muốn."

"...Vâng."

"Tôi nghĩ vậy. Đã thế thì dù không thích, chúng ta cũng phải làm tình với nhau thôi."

Anh ta duỗi thẳng hai chân đang bắt chéo rồi đứng dậy. Do Hwa theo phản xạ co rúm người. Xét về khoảng cách, cậu đã từng ngồi ở ghế hành khách trên xe Tristan, thế nhưng hôm nay, chiều cao lẫn cả vóc dáng của người đàn ông đặc biệt to lớn.

Ngay từ khoảnh khắc nghe kết quả từ cái tên, cậu đã biết rằng một ngày nào đó, cậu phải hoà hợp thể xác với Tristan Locke để điều trị bệnh. Nhưng chưa bao giờ hình dung cụ thể cảnh tượng hành động. Khuôn mặt của Tristan Locke mà cậu từng thấy qua ảnh hoặc video dường như chẳng mang chút gì liên quan dục vọng. Có lẽ bản thân anh ta cũng chẳng tồn tại ham muốn tình dục, cũng chẳng phải là đối tượng tình dục để ai đó dám khao khát. Đó là vẻ đẹp khác xa hình tượng hào nhoáng của các diễn viên điện ảnh hay người mẫu trên hoạ báo. Đêm muộn, dưới ánh nến chập chờn, khuôn mặt hiện lên mang nét tĩnh lặng và sự cao quý, giống hệt bức tranh tôn giáo đến mức người đối diện phải nín thở.

Dáng vẻ điềm tĩnh ngồi trên giường, lấy ra từ trong ngăn kéo ở tủ đầu giường tuýp nhựa trong suốt của người đàn ông hiện lên một cách hết sức tự nhiên. Dùng bàn tay trắng trẻo và đẹp đẽ, Tristan xoay tuýp nhựa đọc nhãn dán, anh ta cất giọng mà không ngẩng lên.

"Đây là chất bôi trơn dạng hoà tan. Tôi nghĩ rằng nó có thể cản trở việc tiếp xúc da thịt trong quá trình điều trị, nhưng tôi đã cho người chuẩn bị sẵn dùng để phòng hờ. Biết đâu rơi vào tình huống khó xử mà lại không có."

"Nếu gây trở ngại cho việc điều trị... thì không dùng cũng được ạ."

Anh ta liếc nhìn.

"Tôi biết rồi."

Vén mái tóc rũ loà xoà trên trán, anh ta đứng dậy khỏi giường. Sắc mặt không hề kì lạ, chỉ mang mỗi nét nghĩa vụ công việc. Ngón tay thon dài kéo nút áo choàng buộc ở thắt lưng rồi nói ngắn gọn.

"Cậu Eden cũng cởi đồ ra đi. Nếu cậu chẳng thiết tha gì việc này thì tôi cũng tương tự vậy. Thế nên hãy nhanh chóng kết thúc thôi, đừng kéo dài nữa."

Do Hwa cố tháo nút thắt áo choàng đang mặc mà không nhìn vào những khoảng hở dần lộ ra. Áo choàng mở bung khi được giải thoát khỏi cái nút thắt. Do Hwa cởi nốt tay áo rồi ngước mắt lên.

Ánh nhìn của Tristan Locke dừng lại giữa hai chân cậu. Đối diện ánh mắt sắc bén của người đàn ông, Do Hwa vội vàng dùng vạt áo choàng để che kín phần thân dưới.

Tristan nhẹ nhàng hé môi như thể nuốt chửng những lời cay đắng.

"Cái đó, do bình thường tôi vẫn hay che lại."

"...A-."

Khối thịt khổng lồ giữa hai đùi anh chẳng có dấu hiệu gì là phấn khích. Do Hwa không tin nổi vào mắt mình ngay khi nhận thức đó là thứ gì. Trước hình ảnh khơi gợi dục vọng từ Tristan Locke, thế giới vốn mất nhận thức trong giây lát của Do Hwa đã bị bóp méo một cách thê thảm.

"......."

Bụng cậu quặn thắt vì sự căng thẳng. Dù từng hẹn hò với một chàng trai vào thời trung học, song cậu chưa từng trải qua quan hệ tình dục thực sự. Hơn nữa, dương vật tiền bối mà cậu từng thấy thoáng qua khi ấy thậm chí chưa bằng một nửa so với vật thể trước mắt hiện giờ.

"Ánh mắt của cậu lộ liễu quá đấy."

Tristan nhẹ nhàng đánh giá. Do Hwa lập tức trấn tĩnh, vội vã dời mắt khỏi hai chân anh.

"Như thể với cậu Eden thì đây là thuốc chữa bách bệnh vậy."

Tristan tự nhiên đặt nửa thân trên tựa vào đầu giường. Giữa hai chân anh là khối thịt da trông khá đáng sợ, hoàn toàn trái ngược cơ thể tao nhã.

Do Hwa không thể cưỡng cầu nhìn thêm được nữa nên quay đầu lại. Tim đập liên hồi như đã phình lên, chạm vào lồng ngực, cậu theo phản xạ lùi lại nửa bước bằng hai đầu gối. Kẻ đang theo dõi điều đó là Tristan Locke, chậm rãi lên tiếng với vẻ mệt mỏi.

"Đến đây, trực tiếp làm nó cương cứng rồi cho vào đi."

"......."

"Lúc đó chính cậu nói rằng tự biết đường làm khi tôi ngủ mà, thế nên không cần tôi giúp đâu nhỉ."

Mắt anh nhắm lại, như thể quay lưng tình huống khó xử vẽ ra trước mắt. Lông mi vàng rậm rợp xuống gò má. Khuôn mặt vô cảm tựa hồ đang ngủ.

Do Hwa bàng hoàng một lúc, không ngờ bản thân rơi vào cảnh này, nhưng chẳng mấy chốc đã bình tĩnh lại. Thà rằng thế này còn hơn. Phỏng theo lời Tristan nói, sẽ dễ dàng hơn nếu cậu tưởng tượng đó là công cụ điều trị mô phỏng bộ phận sinh dục một người đàn ông.

Cậu nín thở và dùng đầu gối bò lên đầu giường. Quỳ giữa hai chân người nọ dang rộng, cậu cẩn trọng giơ tay ra.

Mu bàn tay dự định chạm vào dương vật anh ta cuối cùng mất hết can đảm, sượt qua đùi người đàn ông. Làn da mịn màng, trơn nhẵn rắn chắc dường như ẩm ướt khi được bàn tay đơ cứng chạm vào.

"A..."

Âm thanh như tiếng thở dài trái lại đến từ Do Hwa. Khoảnh khắc chạm làn da anh, cậu không khỏi thấy rùng mình. Người đàn ông nọ chẳng có bất kỳ phản ứng nào.

Do Hwa điều chỉnh hơi thở, xong xuôi lại đưa tay ra như đã tỉnh táo. Lần này, bàn tay chạm đầu dương vật nóng như lửa đốt của người đàn ông. Kìm nén sự thôi thúc muốn rụt tay, cậu dốc sức gắng chịu đựng. Cảm giác không nóng rực như dự đoán. Lớp da mềm mại hơn cậu tưởng tượng.

Do Hwa hạ mắt rồi bỏ tay ra, từ tư thế quỳ, cậu cúi gập xuống. Bàn tay đơ cứng không thể sử dụng, thế nên chẳng còn lựa chọn nào khác. Khi cậu nhắm mắt và di chuyển xuống, bộp, đôi môi khép hờ chạm khối thịt lớn.

Bắp đùi của người đàn ông có vẻ lung lay, song khi mở mắt và liếc nhìn anh thì biểu cảm đó không hề thay đổi. Đôi mắt Do Hwa lần nữa khép lại. Hương thơm xà phòng quyện mùi cơ thể phả vào chóp mũi. Mặc cho đầu óc cảm thấy khó chịu, cảm giác mềm mại làn da chạm môi không khó chịu như cậu nghĩ.

"...Ư ưm."

Do Hwa há miệng ngậm đầu dương vật. Khớp xương hàm căng ra, dừng ở đầu môi âm thanh cót két. Hít hơi thật sâu và cho vào miệng hết mức có thể, Do Hwa khựng lại ngay khi đầu trụ chạm đến lưỡi gà.

"Hư, hứp..."

Khuôn miệng căng phồng, mở mắt vẫn thấy còn nửa dương vật. Do Hwa mặc kệ, đầu tối sầm lại, dùng lưỡi liếm láp phần gốc dương vật một cách khó khăn. Cảm thấy nghẹt thở, Do Hwa chật vật hết lè lưỡi liếm rồi lại ngậm lấy bộ phận sinh dục, cái đầu nghiêng ngả hết về trước lại về phía sau. Đó là thao tác mà cậu sao chép một cách vụng về từ những hình ảnh xem qua đâu đó. Bờ môi bỏng rát sau khi cần mẫn chà xát liên tục, ngoài việc trở nên ẩm ướt bởi số nước bọt lưỡi cậu tiết ra, khối thịt bên trong chẳng có dấu hiệu cho việc cương cứng.

"Cậu Eden..."

Người đàn ông đang nhắm mắt trên đỉnh đầu cậu lẩm bẩm.

"Nếu có cuộc thi cho việc làm tình bằng miệng thì cậu chắc chắn không nhận được giải."

"......."

"Có khi từ đầu còn chẳng đáp ứng được những yêu cầu để tham gia nữa."

Do Hwa nhả dương vật đang ngậm ra. Cậu thở hổn hển, đầu óc choáng váng, khuôn miệng đau nhức, nhưng có lẽ đúng như anh ta nói, chẳng có thứ gì cậu đạt được cả.

"Phải làm thế nào-."

Thanh âm giọng nói lập tức ngưng lại, hệt như đang thốt lên từ dưới nước.

"Nếu ngài Locke cho tôi biết ngài thấy hưng phấn ở đâu khi quan hệ, biết đâu sẽ giúp ích phần nào ạ."

Người đàn ông hé nửa đôi mắt vì lời nói đó. Anh nhìn chằm chằm Do Hwa quỳ giữa hai chân và khẽ cau mày một cách tinh tế.

"Nếu phải nói ra những thứ làm tôi mất hứng thì nhanh hơn đấy."

Ánh mắt anh ta đang nhắm chính xác đích danh Do Hwa. Người gầy trơ xương, khuôn mặt xanh xao hốc hác, thêm nữa còn là quả ớt treo giữa hai chân. Trong phút chốc, Do Hwa bỗng dưng nhớ đến lời Nicholas, về những mối tình của Tristan Locke được đăng tải trên báo chí. Trong số những người phụ nữ lướt qua đời anh, không thiếu vô số những người mẫu và diễn viên. Điển hình là người phụ nữ xuất thân thượng lưu, sinh ra trong một gia đình gia giáo ở Anh và dát lên mình đầy rẫy đồ hiệu.

Không cần anh nói, trong đầu Do Hwa cũng vẽ lên được hình mẫu lý tưởng Tristan mong muốn. Gò má chốc lát đỏ bừng lên vì xấu hổ.

"Cứ cái đà này thì không được rồi."

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo