Gửi Người Anh Trai Thân Thương Của Tôi - Chương 69 - H

Lịch ra: T5 và CN hàng tuần

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 69

Khi màn đêm dày đặc bắt đầu buông xuống từ bầu trời, thành phố đang say ngủ bỗng bừng tỉnh trong ánh sáng rực rỡ của đêm. Đứng trên cao và nhìn xuống thế giới được bao phủ bởi những tia sáng lộng lẫy, Si Yoon không thể rời mắt khỏi khung cửa sổ. Cảm giác như cậu đang đứng trên đỉnh của cả thế gian. Tất cả những gì vây quanh cậu dường như chỉ là một ảo ảnh đẹp đẽ, hư thực khó phân.

Không còn là căn phòng trọ chật hẹp, tối tăm, lạnh lẽo, ẩm ướt và đầy mùi khó chịu—nơi mà chỉ cần ngả lưng đã chật kín. Thay vào đó, Si Yoon đang đứng trước khung cửa kính rộng lớn trong phòng khách penthouse ở tầng cao nhất của một tòa biệt thự xa hoa mà cậu chỉ từng nghe qua trong lời kể. Nhiệt độ không quá lạnh cũng chẳng quá nóng, độ ẩm dễ chịu, và một mùi hương dịu nhẹ lan tỏa, vỗ về tâm hồn cậu. Không gian rộng đến mức từ phòng này sang phòng khác, từ phòng khách đến nhà bếp, cậu phải bước đi một quãng dài mới tới nơi.

Không chỉ dùng một tầng, nơi này còn là căn hộ hai tầng, mỗi phòng đều có ban công hướng ra ngoài trời. Nhìn những chiếc xe lướt qua vội vã bên dưới, ánh mắt Si Yoon chợt tối lại.

Ký ức về những ngày trong bệnh viện ùa về. Những y tá, bác sĩ, rồi cả Choi Ji Won, người được giới thiệu là giám đốc công ty của anh trai cậu. Một người đàn ông cao lớn luôn mặc vest đen, được anh gọi là Cheol Woo, thường xuyên ra vào phòng bệnh. Ngoài ra, mỗi khi phải rời phòng để kiểm tra hay vì lý do bất khả kháng, cậu luôn thấy những người đàn ông mặc vest đen đứng canh trước cửa.

Những ống truyền dịch lần lượt được cắm vào mu bàn tay, cổ tay, thậm chí là cả mu bàn chân; những cuộc kiểm tra lạ lùng mà cậu chưa từng trải qua; và ngoài giờ ăn hay kiểm tra, Si Yoon gần như luôn chìm trong giấc ngủ. Cậu chẳng có lấy một khoảnh khắc yên tĩnh để suy nghĩ một mình. Sau khi dì rời đi, anh trai cậu luôn túc trực bên cạnh mới rời khỏi để nghe một cuộc điện thoại, để lại cậu hoàn toàn đơn độc.

Nhìn lại không gian rộng lớn mà mình đang đứng, đầu ngón tay Si Yoon khẽ run lên. Không biết làm sao để kiềm chế, cậu nắm chặt lấy ống quần, nhưng bàn tay nhanh chóng thả lỏng. Cảm giác vải mềm mại và ấm áp dưới tay làm cậu ngỡ ngàng đến bối rối.

Dưới bức tường treo chiếc TV lớn là một lò sưởi, không phải loại lò sưởi dùng củi mà cậu từng biết mà là một thiết kế hiện đại với những viên sỏi xinh xắn xếp dài bên dưới, bao quanh bởi lớp kính trong suốt. Bên trong, ngọn lửa nhỏ nhảy múa, đẹp như một bức tranh sống động.

Những chiếc sofa to lớn và êm ái, lớn chẳng kém gì một chiếc giường bỗng đập vào mắt cậu, không chỉ một mà đến ba chiếc. Trước sofa là bàn trà, vài món đồ trang trí tinh tế và tấm thảm trải sàn bằng đá cẩm thạch hòa hợp hoàn hảo với không gian. Có cả những bức tranh mà cậu nhìn mãi cũng chẳng hiểu, vài chậu cây xanh và… chỉ cần xoay đầu, thậm chí xoay cả người, Si Yoon mới có thể ngắm trọn vẹn căn phòng khách này.

Cậu bước đến chiếc sofa gần nhất, cẩn thận như đang chạm vào một điều gì đó mong manh. Chỉ cần vươn tay thêm chút nữa là cậu có thể chạm vào nó, nhưng cậu lại do dự. Nếu đây là mơ hay chỉ là ảo giác, liệu khoảnh khắc này có tan vỡ ngay khi cậu chạm tay vào không?

Sau một hồi ngập ngừng, đầu ngón tay cậu cuối cùng cũng cảm nhận được sự êm ái của sofa. Một tiếng thở dài run rẩy thoát ra từ môi cậu, nhẹ như làn gió thoảng.

‘Không phải mơ.’

‘Mơ không thể sống động đến vậy.’

Thị giác, khứu giác, xúc giác, tất cả đều hoàn hảo, không chút sai lệch. Rút tay khỏi sofa, Si Yoon dùng ngón cái và ngón trỏ tay phải bấu mạnh vào mu bàn tay trái. Đau.

“Á…”

Cậu khẽ thốt lên, nghe rõ tiếng mình vang trong không gian. Vậy tất cả những điều này là thật sao?

Quay người thật nhanh, Si Yoon tiến đến khung cửa kính lớn của phòng khách. Bên dưới, dòng xe cộ di chuyển theo nhịp điệu của đèn giao thông, đều đặn và trôi chảy.

“Xin lỗi, cuộc gọi kéo dài quá. Giờ đi ngủ nhé?”

Đang ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài, Si Yoon giật mình quay lại khi nghe tiếng anh trai—Kim Do Yoon, cất lời cùng tiếng bước chân tiến đến. Người đàn ông trong bộ đồ ngủ thoải mái đang bước về phía cậu.

“Mệt không? Hay vì lạ lẫm quá?”

Do Yoon vừa nói vừa dang rộng hai tay. Chẳng biết từ lúc nào, Si Yoon đã ở trong vòng tay anh, gương mặt cậu áp sát vào lồng ngực rắn chắc của Do Yoon. Tầm nhìn đầy màu sắc ban nãy giờ chỉ còn lại màu đen của chiếc áo anh mặc.

Đôi tay mạnh mẽ ôm lấy cậu như muốn trói chặt, Do Yoon cúi người xuống làm Si Yoon phải ngửa đầu ra sau để thở. Má cậu cảm nhận được hơi ấm từ má anh kề sát bên. Khi vòng tay ấy siết chặt hơn, một tiếng “hự” nhỏ thoát ra từ miệng cậu, nhưng Si Yoon vẫn đứng im, hai tay buông thõng, còn Do Yoon chẳng tỏ ra phản ứng gì đặc biệt.

Không, anh cúi xuống sâu hơn, vùi mặt vào hõm cổ cậu rồi hít thở thật chậm rãi. Cảm giác như được bao bọc trong một cánh rừng dịu dàng làm Si Yoon vô thức điều hòa nhịp thở theo anh—hít vào chậm rãi, thở ra dài và nhẹ nhàng.

“Sao vậy?”

Giọng nói trầm thấp vang lên ngay bên tai. Si Yoon khẽ rụt vai, định đẩy ra để giữ khoảng cách. Nhưng rồi cảm giác ẩm ướt, mềm mại từ cổ khiến toàn thân cậu cứng đờ. Một cảm xúc chưa từng trải qua trỗi dậy. Lông tơ dựng đứng, làn da râm ran, cơ thể cậu run lên không kiểm soát.

Chụt.

Một âm thanh lạ lẫm vang lên khi thứ gì đó ẩm ướt chạm vào cổ cậu. Không chỉ một lần, cảm giác ấy lan từ cổ xuống vai, liên tục và dai dẳng. Khi nó trườn lên cằm rồi chạm vào môi cậu, Si Yoon nhắm chặt mắt lại.

Đầu óc cậu trở nên mơ hồ, toàn thân như mất hết sức lực. Từ đôi môi hé mở của Si Yoon, một tiếng thở run rẩy thoát ra rồi nhanh chóng bị đôi môi của Do Yoon nuốt trọn. Đôi môi cậu giờ đỏ mọng và ướt át, bị Do Yoon ngậm lấy, chiếc lưỡi anh chậm rãi khám phá từng ngóc ngách trên môi cậu.

Trong lần đầu trải qua cảm giác này, đôi tay Si Yoon bối rối chẳng biết đặt đâu, cuối cùng lại siết chặt lấy áo Do Yoon. Cơ thể mềm mại của cậu hoàn toàn bị anh giam giữ. Ngửa đầu theo sự dẫn dắt của Do Yoon, cậu bị cuốn theo từng nhịp điệu anh tạo ra.

Chiếc lưỡi ấm nóng của Do Yoon luồn vào miệng cậu, chạm vào hàm răng, lướt qua lớp niêm mạc mềm mại bên trong. Mỗi lần chạm đến, một luồng điện chạy dọc cơ thể khiến lưỡi cậu né tránh trong vô thức, nhưng chẳng mấy chốc đã bị cuốn vào vòng xoáy của anh. Nước bọt hòa quyện, hơi thở đan xen, mùi pheromone tự nhiên lan tỏa, thấm đẫm không gian một cách đầy mê hoặc.

“Hự… Hức…”

Nước bọt tràn đầy, chiếc lưỡi bị cuốn theo từng nhịp, khoái cảm lan tỏa qua từng mạch máu khiến Si Yoon không thể thở nổi. Đôi tay cậu hoảng loạn đẩy ra, quay đầu né tránh đôi môi của Do Yoon. Bàn tay từng siết chặt áo anh giờ chuyển sang đập vào ngực anh trong bản năng sinh tồn để tìm chút không khí.

“Haa… Ha…”

Cuối cùng thoát ra, Si Yoon hít thở gấp gáp. Gương mặt ngửa hẳn ra sau vì nụ hôn giờ lại chui vào lồng ngực Do Yoon, phổi cậu như cháy bỏng khi cố gắng hít đầy không khí. Đôi tay anh vuốt ve má cậu, ngón tay lướt qua môi, chiếc lưỡi cậu vô thức hé ra theo bản năng.

Dưới làn pheromone nồng đậm của một alpha đầy dục vọng, cơ thể Si Yoon trở nên hoàn toàn bất lực sau nụ hôn ấy. Phía sau ướt đẫm, phía trước căng cứng và nhô cao. Khi ngón cái của Do Yoon xoa lên đôi môi mọng nước, lưỡi cậu tự động chạy theo ngón tay anh.

Ngón cái luồn vào miệng, Si Yoon quấn lấy nó bằng lưỡi giống như cách anh vừa làm với cậu. Mỗi chuyển động của ngón tay anh khiến lưỡi cậu bị đè ép, bị cuốn theo. Chẳng còn dấu vết của sự phản kháng ban nãy, cậu lại bám lấy Do Yoon, cọ xát phần dưới căng cứng của mình vào anh.

Hơi thở Si Yoon lại rối loạn khi cậu tự nguyện cọ xát dương vật đầy hứng khởi của mình vào đùi rắn chắc, nóng bỏng của Do Yoon. Cơ thể cậu như bùng cháy, phía sau ngứa ngáy, ham muốn bùng nổ. Cậu rên rỉ không ngừng.

Chiếc lưỡi cậu cắn nhẹ, mút lấy ngón tay Do Yoon trong miệng, chìm sâu hơn vào cơn khoái lạc đang thống trị mình.

“…Chậm thôi.”

Giọng nói trầm ấm của anh vang lên như sóng âm lan khắp cơ thể, làm Si Yoon run rẩy. Phía trước quần ngủ của cậu ướt sũng trong nháy mắt.

“Cái này… Ha… Lạ… Haa… Lạ quá…”

Hoàn toàn nép vào Do Yoon, Si Yoon run run nắm lấy tay anh. Dù mắt vẫn mở, trước mặt cậu lại lấp lánh những tia sáng như vừa đứng dậy quá nhanh. Chẳng biết từ bao giờ, cậu đã trần truồng, đắm chìm trong hơi nóng từ phía sau. Giữa hai chân cậu, một thứ to lớn và cứng rắn nhô lên đầy khiêu khích.

Mỗi lần Do Yoon di chuyển cơ thể, thứ ấy lại lướt qua khe hẹp của cậu, lúc ẩn lúc hiện. Dịch nhờn chảy ra từ hậu môn làm ướt đẫm dương vật của Do Yoon. Âm thanh da thịt cọ xát vang lên dâm đãng trong căn phòng.

Hậu môn cậu khao khát được lấp đầy, co bóp liên hồi. Đầu dương vật của Do Yoon ép chặt vào vùng hội âm mịn màng, trượt lên chạm vào âm nang căng cứng của cậu. Si Yoon không còn kiểm soát được bản thân, nằm nghiêng trên giường, tay bấu chặt lấy drap, trong khi cơ thể bị bàn tay mạnh mẽ của Do Yoon giữ chặt, không thể trốn thoát.

Lúc đầu chất lỏng trắng đục phun ra, nhưng sau vài lần xuất tinh liên tiếp, chỉ còn vài giọt trong suốt rỉ xuống. Nhưng như thế vẫn chưa đủ. Cái khao khát mãnh liệt, không thể gọi tên ấy làm Si Yoon vặn vẹo cơ thể trong cơn thèm khát không nguôi.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo