Hành Trang Tuổi 18 - Chương 114

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 114

Nếu lấy độ to của giọng nói để định đoạt thắng thua, tôi chẳng bao giờ vượt qua được Kim Min Ho. Đó là tài năng trời sinh từ thuở khai thiên lập địa. Giọng Kim Min Ho mang một sức nặng trầm đục. Dù tích cực hay tiêu cực, khi cái kiểu nói hung hãn kết hợp với âm thanh sâu thẳm và âm lượng kinh khủng ấy vang lên, tôi không thể không bị áp đảo.

“Đúng là vậy mà.”

“Cái gì, thằng này? Cái gì đúng?”

Những lời như “mày là thằng tốt” hay “Kang Jun hiền lắm” chỉ là lời nói ngoài miệng. Không phải thiện ý, mà là nhu cầu. Tôi được chọn vì tôi phù hợp hoàn hảo với kịch bản của nó. Dĩ nhiên, tôi không phải không hiểu được hoàn cảnh của Kim Min Ho. Một thằng từng chứng kiến sự sụp đổ thê thảm của Han Jun Woo ngay bên cạnh, thì “Kang Jun” với “Go Yo Han” trong mắt nó hẳn là những diễn viên hấp dẫn đến nhường nào.

“Đầu tiên là tung tin khắp nơi rằng Go Yo Han là gay, rồi giờ cậu muốn tôi đập tan thằng đó luôn hả? Như cách Go Yo Han từng làm với Han Jun Woo? Được thôi. Và rồi phần dọn dẹp là của tôi đúng không? Tiền viện phí hay tiền thỏa thuận gì đó. Đó là lý do cậu đề nghị tôi chuyện này.”

“Đúng thế! Đù má, mày với tao phân vai mà đấu. Giờ thì hiểu rồi chứ?”

“Ừ, hiểu rồi.”

“Đù, giờ mới hiểu à? Tao tưởng tao tức chết mẹ luôn rồi. Người lớn nói đúng vãi, đầu óc học hành với đầu óc thực tế là hai chuyện khác nhau. Mày học thì giỏi, sao mấy cái này không nhạy tí nào chứ?”

Ừ nhỉ. Tôi cũng thường xuyên nhận ra đầu mình chẳng nhanh nhạy gì mấy. Nhưng ít nhất không đến mức bị Kim Min Ho nói thế này. Đang bực mình sẵn, mà cái thằng châm chọc tôi lại là một thằng ngu độn nổi tiếng, nên lời đáp của tôi bất giác sắc nhọn hơn cả những lần mỉa mai thường ngày.

“Không, ý tôi là hiểu rằng cái kế hoạch này chỉ tốt cho cậu thôi.”

“Á! Á! Á á á á! Đệt! Tao tức điên rồi! Đồ đầu óc ngu si này!”

“Nếu đầu tôi ngu thì nghe cậu nói xong chắc tôi đã mừng rơn mà nhảy cẫng lên rồi. Nhưng không.”

“Chỉ tốt cho tao? Này, tao đấu với Go Yo Han cũng hơi run đấy nhé. Thằng đó đánh nhau ác lắm. Đúng kiểu trời sinh để đánh lộn mà? Mày, mày. Chắc nó giả vờ ngoan nên mày không biết, nhưng mày phải thấy nó đánh nhau một lần đi. Đù má, bẩn thỉu kinh khủng. Nhưng cái khốn nạn là nó luôn thắng. Dù vậy, nếu là tao thì tao đủ sức thử một lần. Thằng đó khung xương to thật, nhưng tao nặng hơn, về cân thì tao đè bẹp nó được.”

Tôi nheo mắt, lạnh lùng nhìn Kim Min Ho. Con lợn cơ bắp Kim Min Ho. Ai nhiều mỡ thì cơ bắp cũng phải phát triển tương ứng để đỡ cái thân xác nặng nề ấy. Kim Min Ho chính là trường hợp điển hình. Thêm chiều cao vượt trội, nó sở hữu một sức nặng áp đảo. Sự tự tin của nó không phải là không có cơ sở.

“Dùng cân nặng với đòn phủ đầu mà chơi. Tao đã có kế hoạch hết rồi. Và mày cũng được lợi mà, thằng ngu. Mày định sống bám váy Go Yo Han, sợ sệt nhìn mặt nó đến bao giờ? Cứ bám theo nó mãi thì mày thành giẻ rách luôn đấy. Dù cái ‘giẻ rách’ đó là thật hay chỉ là lời đồn thì cũng chẳng liên quan, hiểu không?”

Kim Min Ho cười nham nhở.

“Nghĩ kỹ đi. Hửm–? Tao mà mở miệng là mày xong đời ngay. Trên giường hay đâu cũng được, mày sẽ thành thằng bị Go Yo Han đè ra mà khóc lóc thảm hại. Hiểu không? Chỉ là cái túi chứa tinh của thằng đó thôi.”

“…Này, Kim Min Ho.”

“Thành thật mà nói, Han Tae San có làm với thằng đó không? Cái đó có chui vừa nổi không? Nhưng đám chúng nó thì tò mò lắm. Nên tao, tao… biện minh? Không, không phải biện minh. Bảo vệ? Bảo vệ…? Không… thuyết phục? Giải thích? Địt mẹ! Dù gì thì cũng không kéo dài mãi được đâu! Mày phải… cái gì nhỉ… thái độ? Đúng rồi. Thái độ phải rõ ràng. Tao mà bực lên thì tao cũng chẳng biết sẽ làm gì đâu.”

“…”

“Đến lúc đó thì mày tiêu thật đấy, hiểu không? Trường học tan nát luôn. Mày thật sự muốn thế à? Muốn sống như Han Tae San hả?”

Kim Min Ho khéo léo hạ thấp tôi, đe dọa bằng giọng điệu như thể đó là lời cảnh báo ghê gớm lắm. Nhìn cái kiểu lên mặt ấy mà tôi chỉ thấy lố bịch.

“Tao lỡ miệng một cái là mày xong luôn, thằng ngu.”

Nhưng điều đáng buồn là lời đe dọa ấy lại ngấm vào tôi một cách thầm lặng. Tôi muốn phớt lờ, nhưng tiếc thay, Kang Jun lại khao khát sự bảo vệ đến tuyệt vọng. Sự thật phơi bày là điều tôi sợ nhất. Tôi giấu đôi tay run rẩy ra sau lưng, cố giữ vẻ bình thản.

“…Bao giờ làm?”

“À, đúng là Kang Jun. Đầu óc nhanh nhạy ghê?”

“Đừng dài dòng, tôi hỏi bao giờ làm!”

“Ừ. Làm càng sớm càng tốt, đúng không? Quan trọng là phải đánh bất ngờ.”

Kim Min Ho nhăn nhó như thể đang suy nghĩ nghiêm túc. Tôi lập tức dựng lên hàng rào phòng thủ cuối cùng. Kế hoạch ư? Không, thằng này chỉ đang bắt chước những gì Go Yo Han từng làm. Chẳng có kế hoạch bài bản gì cả. Đầu óc không hoạt động thì đều thế cả. Tôi mỉa mai nhẹ.

“Làm nhanh á? Cậu tỉnh táo không đấy?”

“Đù má, nghe cái kiểu nói của mày xem. Chẳng biết gì mà cứ luyên thuyên. Đệt, mày biết cái gì? Thằng suốt ngày cắm mặt vào sách! Phải làm ngay lúc nó không ngờ tới, hiểu chưa?”

“Cậu mới là thằng cần nghĩ sâu chút đấy. Kỳ nghỉ của tụi mình sắp đến rồi đấy.”

“Nghỉ? Sao tự dưng lôi kỳ nghỉ vào đây?”

“Còn vài ngày nữa là nghỉ, cậu nghĩ giữa Go Yo Han với kỳ nghỉ thì tụi nó quan tâm cái nào hơn?”

Nếu là Kang Jun năm lớp 11, có lẽ tôi sẽ nghĩ là Go Yo Han. Nhưng Kang Jun năm lớp 12 thì khác. Kinh nghiệm đã tát vào mặt tôi không biết bao nhiêu lần. Tôi từng nghĩ mọi người cũng cuồng nhiệt với “học sinh xuất sắc” như tôi. Nhưng lùi lại một bước nhìn kỹ, Go Yo Han chẳng khác gì Han Tae San. Tôi đã phải trả giá quá nhiều để nhận ra điều đó.

Trên đời có đủ loại người, mà trong thế giới ấy, Go Yo Han chỉ là một kẻ xa lạ chẳng mấy quan trọng.

“Dĩ nhiên là Go Yo Han chứ gì.”

Nhưng Kim Min Ho vốn sống trong thế giới ngọt ngào do Go Yo Han tạo ra lại không hiểu. Nó chỉ nhìn đời qua cái lỗ nút áo bé tí. Tôi bật cười khẩy.

“Đám tự cao tự đại đúng là phải bị cô lập một lần mới tỉnh ra.”

“Cái gì? Bị gì cơ?”

“Này, đánh Go Yo Han ngay trước kỳ nghỉ đi. Đánh xong bảo cậu thắng. Rồi nghỉ luôn. Cậu biết thế nghĩa là gì không? Không đến trường ấy. Tụi nó sẽ nghĩ gì?”

“Go Yo Han thua Kim Min Ho?”

“Không đâu. Lấy đâu ra thời gian mà nghĩ. Phải học chứ. Cậu cũng thế mà. Đến cả mấy thằng lười học như cậu cũng lao đầu vào học trong kỳ nghỉ hè cuối cấp ba. Ai rảnh mà để ý Go Yo Han khi thằng đó chẳng xuất hiện? Thỉnh thoảng gặp đám cùng trường, cùng lắm chỉ buột miệng: ‘Ê, trường tao có thằng gay. Nó bị đánh nữa.’ Thế là hết. Còn cậu? Cậu bị chìm luôn. Dù sao thì Go Yo Han vẫn là nhân vật chính, nhưng sau đó thằng đó ra sao thì ai quan tâm? Chỉ còn lại tin đồn thằng đó là gay, lững lờ trôi qua, rồi mọi người chán. Đến lúc đó, tất cả điên cuồng với kỳ thi đại học, quên sạch hết.”

“Ờ, ờ… vậy à?”

“Đánh thì đánh sau nghỉ hè đi. Học hành chăm chỉ trong kỳ nghỉ, quay lại trường thì bam – tin về Go Yo Han nổ ra. Thấy kích thích không? Ngày nào cũng gặp mặt, mỗi thay đổi nhỏ của thằng đó thành tin tức, thành show giải trí luôn. Chỉ cần thằng đó bước vào toilet nam mà chớp mắt thôi, cả đống lời đồn sẽ bùng lên.”

“Ờ, ô… ô ô…”

Kế hoạch chẳng có gì ghê gớm, chỉ là ý nghĩ vu vơ để kéo dài thời gian, nhưng Kim Min Ho mắt sáng rực, gật gù liên tục. May quá. Tôi nắm chặt mép đồng phục bằng tay giấu sau lưng, tiếp tục nói:

“Giai đoạn cuối kỳ thi đại học, khối thằng bỏ cuộc đầy ra. Đặc biệt là 100 ngày trước kỳ thi. Trường chỉ toàn nói về thi cử, còn đám bỏ thi thì sao? Chán chết. Đúng lúc đó mà chuyện bùng nổ thì sao? Tin đồn sẽ lan như tiểu thuyết luôn. Tấn công bất ngờ không quan trọng bằng thời điểm.”

Vì Go Yo Han từng bị Han Jun Woo đánh phủ đầu đấy thôi. Nhưng cậu ta vẫn thắng. Go Yo Han biết chọn thời điểm. Nhìn Kim Min Ho há hốc mồm thốt lên mấy tiếng cảm thán ngu ngốc, tôi chợt nhận ra.

Như vụ Hong Hwi Jun vậy, tôi đã học được từ Go Yo Han quá nhiều thứ vô bổ.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo