Hỏa Hồn - Chương 121

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 121

Khi Chủ tịch Jang và thư ký rời khỏi, tiếng cười khoái trá bất ngờ vang vọng trong căn phòng vốn yên tĩnh như tờ.

“Hahaha…”

Trong lúc Paehyeon tạm rời đi để tiễn Chủ tịch Jang cùng những người còn lại, Đoàn chủ Yoon Taehee, ở lại một mình trong phòng, gục mặt xuống bàn, bật cười lớn. Khi Paehyeon trở lại sau khi hoàn thành nhiệm vụ, anh ta bắt gặp cảnh đoàn chủ vẫn đang cười khúc khích trên bàn. Một nụ cười nhẹ thoáng qua trên môi Paehyeon, như thể anh ta đã quá quen thuộc với tình huống này.

“Ngài thấy vui đến vậy sao?”

Paehyeon hiểu rõ tính cách của đoàn chủ. Anh mang một nét quái gở hiếm có, thường thích trêu đùa một cách nghịch ngợm. Đặc biệt, khi khách hàng khiến anh không hài lòng, sự tinh quái ấy càng bộc phát mạnh mẽ. Anh dường như tận hưởng việc tìm ra điểm yếu của họ, rồi triệt để giẫm đạp lên lòng tự trọng của những kẻ có lẽ chưa từng phải cúi đầu trước ai trong đời.

“Anh có thấy mặt ông ta lúc nãy không?”

Đoàn chủ đưa bàn tay to lớn che miệng, cười lớn như thể vừa chứng kiến điều gì vô cùng thú vị. Tiếng cười khiến má anh đau nhức. Chủ tịch Jang không giỏi che giấu cảm xúc. Hình ảnh khuôn mặt ông ta lúc đỏ bừng, lúc tái xanh, như đang kìm nén cơn thịnh nộ, cứ hiện lên trong đầu khiến anh không thể ngừng cười.

“Ông ta luôn giữ vẻ cao ngạo, nhưng hôm nay ngài đã thực sự đẩy ông ấy vào thế bí.”

Paehyeon khéo léo bày tỏ chút lo ngại, thầm tự hỏi liệu đoàn chủ có đang gây rắc rối không cần thiết hay không.

“Tôi không chắc khoản thanh toán có được thực hiện đúng hạn không. Tôi e rằng ông ta có thể hủy bỏ yêu cầu vì cảm thấy bị xúc phạm.”

Nhưng đoàn chủ lắc đầu quả quyết.

“Không, điều đó sẽ không xảy ra.”

Ngay từ đầu, đây là kẻ đã chọn tìm đến thầy pháp thay vì Sở Narye. Bây giờ, khi mọi chuyện đã đi quá xa, việc quay sang Sở Narye là điều không thể. Lựa chọn duy nhất còn lại là tìm một thầy pháp khác. Tuy nhiên, trừ khi đó là một thầy pháp giả chỉ biết gọi hư chủ – loại tạp quỷ nhập vào người – thì một thầy pháp chân chính, đi theo con đường tu hành như Đại sư Yeohye, tuyệt đối sẽ không nhận lời.

“Cuối cùng, kẻ cần cầu cứu luôn là kẻ chịu thiệt.”

Dù Chủ tịch Jang có bị xúc phạm đến đâu, ông ta cũng chỉ tự chuốc lấy bất lợi nếu rút lui.

Sáu năm trước, Yoon Taehee đã tập hợp các linh hồn thành một nhóm mang tên ‘Bích Tà Đoàn’ và bắt đầu nhận những vụ việc bí mật, tránh sự giám sát của Sở Narye. Anh sớm nhận ra rằng có những người bị cả Sở Narye lẫn các pháp sư chính thống bỏ rơi. Trong suốt nhiều năm, dưới danh nghĩa Bích Tà Đoàn, anh đã âm thầm giải quyết các yêu cầu của những kẻ bị ruồng bỏ ấy.

“Ồ, phải cho Dduddu ăn đã.”

Đoàn chủ, vốn đang nằm dài trên ghế, đột nhiên bật dậy và bước đến bức tường. Anh mở cánh cửa sổ khung gỗ lót giấy và lưới. Với một tiếng lách cách nhẹ, cửa sổ hé ra, để làn gió mát ùa vào phòng.

Anh vươn người ra ngoài, dáo dác tìm kiếm, rồi huýt sáo một tiếng. Từ đâu đó, một quả bóng lông nhỏ lăn tới, nhanh nhẹn trèo lên vai đoàn chủ. Anh cúi nhìn sinh vật bé nhỏ đậu trên vai mình.

“Dduddu.”

Quả bóng lông ấy, tên Dduddu, thực chất là một con sóc. Để con sóc nhỏ trên vai, đoàn chủ quay lại bàn. Anh nhặt chiếc túi nhựa đen đã đặt sang một bên, đổ thứ bên trong ra mặt bàn. Những hạt dẻ anh nhặt trên sườn núi lăn ra lóc cóc. Chọn một hạt dẻ tròn căng, anh đưa nó đến gần mặt con sóc.

“Nhăm nhăm.”

Con sóc liếc nhìn hạt dẻ, rồi bất ngờ giả vờ dụi mặt như không quan tâm. Đoàn chủ kiên nhẫn đưa hạt dẻ lại gần, nhưng Dduddu giật lấy và ném đi ngay tức khắc.

“…”

Anh nhìn Dduddu với vẻ khó tin. Nhìn hạt dẻ lăn trên sàn, anh quay sang Paehyeon. Đúng lúc ấy, con sóc bất ngờ cắn mạnh vào ngón tay anh. “Ái,” anh kêu lên, nhăn mặt rút tay lại.

“Ngươi giận à? Sao vậy?”

Đoàn chủ bối rối hỏi, trong khi Paehyeon nheo mắt quan sát con sóc.

“Có vẻ nó đang dỗi vì phải đợi ngài gần cả tháng.”

Dduddu là con sóc do chính đoàn chủ tìm thấy và mang về. Khoảng một năm trước, anh phát hiện nó bị thương, có lẽ do rắn cắn, đưa về đình viện chăm sóc. May mắn thay, sau vài ngày được chăm chút, nó nhanh chóng hồi phục. Dù anh nghĩ nó sẽ rời đi khi khỏe lại, con sóc lại gắn bó và thường xuyên quay về đình viện sau những chuyến lang thang trên núi.

Con sóc rất quý đoàn chủ, nhưng mỗi khi khó chịu, nó sẽ cắn tay anh.

“Ngài nuông chiều quá nên nó sinh hư rồi.”

Paehyeon chỉ muốn quét phăng con vật xấc xược này đi, nhưng vì đoàn chủ yêu quý nó, anh ta im lặng chờ thời cơ. Đoàn chủ rất lạnh lùng với con người, nhưng lại dịu dàng với các sinh vật khác.

“Ngươi đang dỗi à?”

Dù bị cắn, đoàn chủ vẫn không chút tức giận, nhẹ nhàng vuốt ve đầu con sóc như dỗ dành.

“…”

Paehyeon dù là một linh hồn, đôi lúc vẫn thấy khía cạnh này của đoàn chủ thật kỳ lạ. Anh là người, nhưng dường như không giống người thường. Anh quan tâm đến những sinh vật khác ngoài loài người, và đôi khi, anh còn giống linh hồn hơn cả Paehyeon.

Con người, với cuộc sống hữu hạn, thường dễ mất kiên nhẫn, do dự và thất bại. Từ góc nhìn của một Linh quỷ, họ thật mong manh. Nhưng Đoàn chủ, chủ nhân của anh ta, lại rất khác biệt.

Đây là kết luận Paehyeon rút ra sau mười năm quan sát.

Mười năm đối với Yoon Taehee là khoảng thời gian chờ đợi, một giai đoạn ‘không bay, không hót’. Như cánh chim ẩn mình chờ thời cơ, anh trải qua những tháng ngày tĩnh lặng đầy kiên nhẫn.

Đôi khi, Paehyeon tự hỏi liệu chủ nhân có thể nhìn thấy tương lai rõ ràng đến vậy không. Yoon Taehee luôn biết chính xác mình phải làm gì, sở hữu khả năng gì, và đạt được mọi thứ với sự chính xác tuyệt đối.

Mọi chuyện bắt đầu khi anh gia nhập Sở Narye và vươn lên vị trí cao nhất. Yoon Taehee từng tuyên bố sẽ trở thành nhân vật chủ chốt ở Sở Narye, và anh đã làm được. Không chút do dự xông pha, chỉ sau hai năm, anh trở thành “Chủ nhiệm Yoon”, bước thẳng vào trung tâm tổng bộ của kẻ thù.

Ngày sau khi được thăng chức chủ nhiệm, Yoon Taehee triệu tập các linh hồn. Nhận ra thời cơ đã chín muồi, các linh hồn cúi đầu kính cẩn trước con người đứng trước mặt họ.

Đó là khoảnh khắc tổ chức ma quỷ chống lại Sở Narye ra đời.

Yoon Taehee đã chuẩn bị nền tảng để giải tán Sở Narye từ rất lâu. Chiến lược của anh là ‘dương đông kích tây’.

Chìa khóa nằm ở việc phân tán lực lượng của Sở Narye. Đối đầu trực diện là hành động liều lĩnh. Để bắt hổ, cần có mồi nhử, và mồi nhử mà Yoon Taehee tỉ mỉ chuẩn bị chính là ‘Bích Tà Đoàn’.

Bích Tà Đoàn là đỉnh cao nỗ lực của anh, là bản thiết kế hoàn hảo.

Bằng cách điều động Bích Tà Đoàn tấn công Sở Narye, cuộc chiến sẽ mở màn bằng đòn phủ đầu từ Bích Tà Đoàn, thu hút toàn bộ sự chú ý của Sở Narye. Hỗn loạn sẽ bùng nổ khi các linh hồn và pháp sư trừ tà giao tranh. Tận dụng thời cơ ấy, Yoon Taehee dự định từ bên trong, với tư cách ‘Đoàn chủ Bích Tà Đoàn’, xông thẳng vào tấn công Thủ lĩnh Sở Narye. Kẻ trở lại sau chặng đường dài, gương mặt không chút nụ cười, sẽ kề kiếm vào cổ học giả.

Sau khi thành lập Bích Tà Đoàn, cuộc sống hai mặt của Yoon Taehee – vừa là ‘Chủ nhiệm Yoon’ vừa là ‘Đoàn chủ’ – chính thức bắt đầu.
Bước đầu tiên trong chiến lược là khiến Sở Narye nhận ra sự tồn tại của Bích Tà Đoàn. Một tổ chức ma quỷ đơn thuần đã đủ gây khó khăn, nhưng vẫn chưa đủ sức khiêu khích. Để thực sự kích động, Bích Tà Đoàn cần trở thành mồi nhử hiệu quả hơn.

Vì vậy, đoàn chủ nghĩ ra một cách chắc chắn để chọc giận Sở Narye: bắt chước công việc của họ, giải quyết yêu cầu của người dân dưới danh nghĩa Bích Tà Đoàn.

Tuy nhiên, họ không thể tùy tiện nhận khách hàng. Việc tiết lộ danh tính ra công chúng quá nguy hiểm. Nếu thông tin về đoàn chủ hoặc Bích Tà Đoàn bị lộ, việc bị bắt chỉ còn là vấn đề thời gian. Nếu trụ sở chính phát hiện, toàn bộ kế hoạch sẽ sụp đổ.

Đã đến lúc tìm một mồi nhử đáng tin cậy để kết nối với những khách hàng đáng tin.

Sau nhiều cân nhắc, đoàn chủ quyết định mời Đại sư Yeohye – thầy pháp uy tín nhất chống lại Sở Narye. Anh nhận định rằng, nếu đưa một nhân vật nổi bật như đại sư lên tuyến đầu của Bích Tà Đoàn, điều này sẽ gây ra sự nhầm lẫn lớn cho Sở Narye trong tương lai.

Vì vậy, anh bí mật điều tra cuộc sống hằng ngày của đại sư. Anh có thể đến điện thờ trực tiếp, nhưng đó là hành động quá mạo hiểm. Anh phải hành động mà không để trụ sở chính chú ý.

Trong vài tháng, anh cẩn thận theo dõi mọi động thái của Đại sư Yeohye. Cuối cùng, anh phát hiện ông ta đóng cửa điện thờ hai lần mỗi tháng và đi xe buýt vài trạm đến chợ Hwamun.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo