Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 123
“Thật sự là vì tiền sao?”
Đại sư Yeohye, với lòng nhân từ, sự dịu dàng và tầm nhìn sâu sắc, như lời ông vừa nói, tiền bạc chỉ là thứ phù du, chẳng hơn chẳng kém. Điều Yoon Taehee thực sự khao khát nằm ở một chân trời khác.
Gieo rắc cảm giác khủng hoảng vào Sở Narye – đó mới chính là mục tiêu của đoàn chủ.
“…”
Yoon Taehee lặng im một lúc, rồi khẽ cất lời.
“Không. Thực ra tiền chẳng quan trọng lắm.”
Anh bật cười nhẹ, đôi mắt khép hờ như suy tư.
“Thực ra, cháu muốn thử sức mình ở vùng nước lớn.”
Vùng nước lớn… Đại sư rút thêm một điếu thuốc, kẹp lên môi và châm lửa.
“Lý do cháu muốn đến vùng nước lớn là gì?”
“Vì muốn hóa rồng thì phải đến vùng nước lớn.”
Đại sư hít một hơi dài, rồi cười khàn khàn. Câu trả lời ấy khá hợp lý, như một lời đáp lại sự thấu hiểu của ông về ‘con rắn đen’ trong lòng anh.
“Vậy lý do cháu muốn hóa rồng là gì?”
“Vì muốn đối đầu với hổ thì ít nhất cũng phải thành rồng.”
Đối diện ánh mắt kiên định của Yoon Taehee, đại sư mỉm cười, như thể vừa nghe điều gì thú vị.
“Cháu định đấu với hổ sao?”
“Vâng.”
“Vậy lý do là gì?”
“Vì cháu không thể chịu đựng thêm nữa.”
Cuộc đối thoại ẩn ý, như một màn đấu trí đầy tinh tế, tiếp tục kéo dài.
“Không chịu đựng được? Vậy điều gì khiến cháu không thể chịu đựng?”
“Vì họ tự xưng là chủ nhân của vùng đất này.”
Đại sư im lặng một thoáng, ánh mắt dán chặt vào Yoon Taehee.
“Vậy cháu nghĩ ai mới là chủ nhân của vùng đất này?”
“Chà…”
Yoon Taehee lảng tránh, xoa cằm rồi bật cười khẽ.
“Ban ngày mặt trời mọc, ban đêm mặt trăng lên. Nếu hỏi giữa mặt trời và mặt trăng, ai là chủ nhân của bầu trời, ngài sẽ trả lời thế nào?”
Nghe câu đáp ấy, đại sư tròn mắt, rồi phá lên cười thoải mái: “Ha ha ha!” Ông gật đầu, vẫn còn khúc khích.
“Ừ, đúng vậy. Mặt trời hay mặt trăng cũng chỉ đơn giản là tồn tại ở đó mà thôi.”
Dù cuộc trò chuyện được tô điểm bằng những ẩn dụ, Đại sư với trí tuệ uyên thâm đã nhận ra điều chàng trai trẻ trước mặt dám nói ra. Đó là câu hỏi: trên vùng đất này, nơi con người, ma quỷ, thần linh, linh vật và vô số sinh linh cùng tồn tại, tại sao con người lại tự cho mình quyền làm chủ và ra lệnh?
Đại sư nhìn Yoon Taehee với ánh mắt sắc bén, rồi nói.
“Cháu nên về phe này hơn là phe kia.”
Giống nhiều thầy pháp khác, đại sư không ưa gì Sở Narye. Ông từng nghĩ Sở Narye chỉ toàn những kẻ đề cao con người một cách mù quáng, nhưng chàng trai này lại là một ngoại lệ. Qua cuộc đối thoại vừa rồi, dường như anh không hài lòng với cách vận hành của Sở Narye, vốn xoay quanh tư duy lấy con người làm trung tâm.
“Lão thích những kẻ phản kháng. Nhưng…”
Đại sư lăn quân cờ trong tay một lúc, rồi mới chậm rãi lên tiếng.
“Lão là thầy pháp nối liền trời đất. Dù hổ hay rồng làm chủ, cũng chẳng liên quan gì đến lão, và lão cũng chẳng muốn bị vạ lây.”
Đại sư gõ nhẹ tàn thuốc, lắc đầu. Dù lời nói có vẻ mơ hồ, Yoon Taehee đã nhận ra ý tứ ẩn sau và mỉm cười nhẹ.
“Lão già này chẳng còn sống được bao lâu, tai đã nghễnh ngãng, nghe gì cũng quên ngay sau khi quay lưng. Dù sao lão cũng chẳng hiểu cháu nói gì, nên chẳng giúp được đâu. Đánh một ván cờ rồi về đi.”
Đại sư quả là người khôn ngoan. Ông từ chối khéo léo, đồng thời ngầm ám chỉ sẽ xem như cuộc trò chuyện này chưa từng xảy ra.
“Cháu hiểu rồi.”
Yoon Taehee khẽ đáp lại, và cuộc đối thoại đầy ẩn ý khép lại. Hai người lặng lẽ tiếp tục ván cờ. Một lúc sau, Yoon Taehee mỉm cười, lên tiếng.
“Chiếu tướng rồi.”
Lượt đi tiếp theo sẽ khiến Đại sư rơi vào thế bí. Sau một hồi giằng co, thắng bại đã rõ. Đại sư tròn mắt, tỏ vẻ ngạc nhiên, rồi bật cười khúc khích.
Ông đã bị dồn vào đường cùng, không còn lối thoát.
“Haha, nếu bỏ Pháo và Xe thì có lẽ lão đã toi rồi…”
Đại sư ngồi với một chân co lên, gãi đầu gãi tai.
“Sao một chàng trai trẻ lại thắng được lão già thế này?”
“Ông nội cháu cũng chưa từng thắng cháu lần nào.”
“Cái gì? Nếu giỏi cờ thế sao không bảo lão bỏ Pháo và Xe?”
Đại sư giả vờ giận dỗi. Yoon Taehee bật cười.
“Thôi, nếu ngài nhường cháu một nước thì cháu cũng chẳng cần giảm giá chà là đâu…”
Theo thỏa thuận, đại sư định giảm giá chà là. Nhưng Yoon Taehee lắc đầu, nói “Cháu chỉ đùa thôi” và trả đủ tiền. Đáng lẽ vì thể diện, đại sư có thể từ chối, nhưng ông im lặng nhận tiền, rồi gói đầy chà là vào túi nhựa.
Tuy nhiên, những quả chà là ông đưa đều bị dập nát và sâu đục.
“Nếu thấy không ăn được thì cứ dùng làm phân bón đi.”
Yoon Taehee nhìn vào túi, rồi chậm rãi nở một nụ cười.
“…”
Anh ngẩng lên. Ánh mắt anh giao với Đại sư. Dù tuổi đã cao, đôi mắt Đại sư Yeohye vẫn sáng ngời một sự minh mẫn khó tin.
“Lòng người thật kỳ lạ. Nó luôn nghiêng hẳn về một phía…”
Đại sư cố ý chọn toàn những quả chà là xấu cho Yoon Taehee, mỉm cười rạng rỡ.
“Lần sau nhớ bảo lão bỏ Pháo và Xe nhé. Cháu hiểu ý lão chứ?”
***
Từ đó, Đại sư Yeohye và đoàn chủ bắt đầu bí mật liên lạc. Ông chuyển những yêu cầu rủi ro cao hoặc những việc thầy pháp không thể giải quyết sang cho Bích Tà Đoàn.
Đại sư Yeohye, một pháp sư tài năng, trở thành cầu nối và người trung gian đưa khách hàng đến Bích Tà Đoàn.
Đoàn chủ giấu kín trụ sở của Bích Tà Đoàn sâu trong núi, chỉ tiếp nhận khách qua đại sư. Phần lớn khách hàng của ông là những nhân vật quyền lực, và đoàn chủ tùy hứng đưa ra những mức giá khổng lồ. Hình ảnh một kẻ tham tiền ngạo ngược, sẵn sàng làm mọi thứ vì lợi nhuận, lại vô tình tạo nên một sự tin cậy kỳ lạ.
Dù bận rộn không ngừng, đoàn chủ vẫn dành thời gian lên núi vài lần mỗi tháng để gặp khách. Chỉ trong vài năm, gần hai trăm người đã tìm đến Bích Tà Đoàn. Những tin đồn về tổ chức này cũng bắt đầu lan truyền từ đó.
Những lời đồn như đại sư sai khiến Bích Tà Đoàn, chủ nhân của Bích Tà Đoàn có thể thay đổi ngoại hình tùy ý, hay chạm vào áo choàng đỏ của đoàn chủ sẽ bị quỷ ám…
Tất cả đều là tin đồn vô căn cứ, sai sự thật từ đầu đến cuối. Bởi lẽ, đó là những thông tin giả Yoon Taehee cố ý tung ra.
“À, còn hai người kia thì sao rồi?”
Đoàn chủ chợt nhớ đến Kim Seokcheol và Seo Jeongtak.
“Đã đưa họ sang phòng bên. Cả hai vẫn đang bất tỉnh.”
“Tay chân thì sao?”
Chiếc áo choàng của đoàn chủ ẩn chứa một oán niệm cực kỳ độc ác và mạnh mẽ. Là vật phẩm tràn đầy âm khí, việc người thường không chịu nổi là điều dễ hiểu. Dù Kim Seokcheol không phải kẻ tầm thường mà là một thiên tài, nhưng việc hắn ta chưa mở được quỷ cảm sau nhiều năm thờ thần cho thấy hắn ta không phải vật chứa đặc biệt. Khi chiếc bình mong manh chứa quá nhiều thứ, nó sẽ vỡ tan. Đó là lý do tay Kim Seokcheol bị đứt lìa. May mắn là được xử lý kịp thời, nếu chậm hơn chút nữa, hắn ta đã mất tay vĩnh viễn.
“Đã gắn lại như cũ.”
Đoàn chủ gật đầu, khẽ ngả người ra sau, nâng giọng.
“Heukje.”
Chẳng bao lâu, cánh cửa kẽo kẹt mở ra. Heukje, trong bộ đồ trắng tinh, bước vào. Với dáng đi nhẹ nhàng như lông vũ, anh ta đứng trước đoàn chủ và cúi đầu chào.
“Ngài gọi tôi ạ, ngài đoàn chủ?”
“Có ruồi bay vào rồi. Xáo trộn trí nhớ của họ đi.”
Đoàn chủ giơ tay chỉ về phía căn phòng bên.
“Cho họ mơ nhiều tầng giấc mơ. Để họ không phân biệt được đâu là thực, đâu là mơ.”
Đoàn chủ tung tin đồn nhảm để gây nhiễu mạng lưới thông tin của Sở Narye. Đó là chiến lược che giấu danh tính thật của mình. Kế sách này đã thành công. Dường như chẳng ai ngờ thủ lĩnh Bích Tà Đoàn lại là con người. Chẳng mấy chốc, trong lời đồn, đoàn chủ đã trở thành một linh quỷ cổ xưa.
“Sau đó, vứt bừa đi đâu đi.”
“Vâng, tôi hiểu rồi.”
Tuy nhiên, đoàn chủ không ngờ rằng có người lại nghe tin đồn và tìm đến tận nơi. Điều này vừa chứng minh tin đồn đã lan rộng, vừa cho thấy thông tin về vị trí Bích Tà Đoàn bị rò rỉ hoặc hệ thống an ninh đã có lỗ hổng.
Lần này, Heukje có thể tạm xử lý bằng cách phủ lên những tầng giấc mơ chồng chéo để làm xáo trộn trí nhớ của họ. Nhưng một khi kẻ xâm nhập đã đột nhập, nơi này không còn an toàn nữa.
“À, còn nữa…”
Đoàn chủ chống cằm, nhìn về phía phòng bên, rồi bất ngờ lên tiếng.
“Việc tối qua tôi nhờ anh thế nào rồi?”
Heukje lập tức hiểu đoàn chủ đang nói đến chuyện gì.
Đêm qua, đoàn chủ đã gọi Heukje đến, ra lệnh cho anh ta xâm nhập giấc mơ của thiếu niên và trở về.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.