Hỏa Hồn - Chương 264

Khi Jaegyeom mở mắt, thứ đầu tiên đập vào tầm nhìn là trần nhà trắng toát. Cậu tỉnh dậy trong một bệnh viện. Mắt còn mờ mịt, cậu chớp vài lần rồi ngước lên trần nhà phía trên. Một giọng nói bất ngờ vang lên bên cạnh.

“77 à!”

Jaegyeom quay đầu theo tiếng gọi. 

“Cậu tỉnh rồi à?” 

Liếc sang, cậu thấy Lim Hyomoon đang nằm trên giường kế bên, cánh tay được bó bột trắng cứng.

Ký ức của Jaegyeom chỉ dừng lại ở khoảnh khắc giao đấu với Đoàn chủ; sau đó, mọi thứ chìm vào khoảng trống. Đầu cậu nhức nhối. Đưa tay ôm trán, cậu khàn giọng hỏi.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Hiện giờ, hai người đang nằm ở bệnh viện liên kết với trụ sở chính. 

Đêm qua, chi nhánh Gongju và khu rừng gần đó bị thiêu rụi hoàn toàn vì một vụ cháy lớn. Bích Tà Đoàn tấn công, như chúng đã tuyên bố trước đó. Hàng chục người bị thương, nhưng may mắn là không ai chết.

Cháy rừng gây thiệt hại nặng nề, công tác chữa cháy gặp khó khăn. Giờ các pháp sư trừ tà đang khẩn trương xử lý hậu quả tại hiện trường. 

Sở Narye đã chuẩn bị kỹ để đối phó, nhưng tổn thất thực tế lại không quá nghiêm trọng như dự đoán. Có lẽ chúng chỉ muốn phô trương sức mạnh và để lại lời cảnh báo.

Những người bị thương được phân loại theo mức độ, rồi chuyển đến đây hoặc phòng y tế ở trụ sở. Cậu và Lim Hyomoon được tìm thấy vài tiếng sau vụ việc, ở một khu vực gần đó.

Lúc đó, cả hai đều bất tỉnh. Lim Hyomoon cõng cậu chạy trốn, nhưng hít phải quá nhiều khói nên ngất xỉu. 

Lúc ngã, cậu ta lăn xuống dốc, gãy luôn tay phải. Cậu thì chỉ bị vài vết bầm nhẹ. Dù vậy, vì cả hai đều hít khói, bác sĩ yêu cầu nằm viện theo dõi một đến hai ngày.

Jaegyeom im lặng lắng nghe, nhưng tâm trí cậu đang hướng về một điều khác. Từ lúc tỉnh dậy, cậu chỉ muốn hỏi một câu: Yoon Taehee có sao không? Đó là điều cậu cần xác nhận đầu tiên.

Như hiểu được, Lim Hyomoon đột nhiên nở nụ cười rạng rỡ. 

“Cả đội cậu đều bình an vô sự.”

Nghe vậy, Jaegyeom cảm thấy cơ thể như trút được gánh nặng. Yoon Taehee không sao - đó là điều quan trọng nhất. Nhưng cậu chợt thấy áy náy. Việc lén đến Gongju trái với lời Yoon Taehee, rồi kết quả là nằm viện, chắc chắn đã bị lộ. Vậy mà chưa có liên lạc nào từ anh ấy, khiến cậu càng bất an.

Đang mải tìm điện thoại quanh phòng, Jaegyeom bị cắt ngang bởi tiếng reo của Lim Hyomoon. 

“Ơ! Bản tin nhắc đến vụ của bọn mình kìa!”

Cầm điều khiển TV như thể ở nhà, Lim Hyomoon bật dậy, nhưng lập tức rên ‘Á!’ và ôm tay gập người vì đau.

Trên màn hình, giọng phát thanh viên đều đều.

[…Rạng sáng nay, một vụ cháy không rõ nguyên nhân xảy ra tại núi Gongju, thiêu rụi 1.500 mét vuông rừng, được dập tắt sau hai giờ. Cảnh sát và cứu hỏa nghi ngờ ngọn lửa bắt nguồn từ vật dụng sinh lửa của người leo núi bỏ lại. Hiện vẫn đang điều tra nguyên nhân chính xác. May mắn, không có thương vong hay thiệt hại tài sản…]

Jaegyeom liếc sang Lim Hyomoon. Cậu ta vẫn bình thản, như thể chẳng có gì đáng bận tâm. Nhưng Jaegyeom thì không. Sau trận đấu với Đoàn chủ, cậu không nhớ gì cả. Sức mạnh thần tai ương trong cậu, vốn bị ảnh hưởng bởi Phật lực, đã mất kiểm soát. Cậu lo mình có thể đã làm điều gì bất thường, khiến người khác nghi ngờ.

“Ê này.” Jaegyeom lên tiếng, cố giữ giọng bình tĩnh. “Cậu… không có gì muốn nói với tôi sao?”

Lim Hyomoon quay đầu từ màn hình TV, nhìn Jaegyeom một lúc lâu trước khi chậm rãi đáp.

“Thực ra, tôi đang thắc mắc một chuyện về cậu.”

Jaegyeom nuốt khan, tim đập thình thịch. 

“Chuyện gì?”

Với vẻ mặt nghiêm túc, Lim Hyomoon hỏi.

“Cậu cũng học kiếm đạo à?”

Jaegyeom khựng lại, rồi thở phào.

“Ừ, cứ cho là vậy…”

“Thật á? Hèn gì. Là Haidong Gumdo hay kiếm đạo Hàn Quốc?”

May mắn thay, Lim Hyomoon không đào sâu. Phong ấn thần tai ương trong Jaegyeom đang ở trạng thái giải phóng, hôm qua lại cực kỳ bất ổn. Nếu có gì kỳ lạ xảy ra, cũng không bất ngờ. Nhưng phản ứng của Lim Hyomoon cho thấy không có gì đáng nghi. Jaegyeom nhẹ lòng, dù vẫn còn chút lấn cấn muốn hỏi thêm.

Tuy nhiên, cơ hội trò chuyện đã hết. Ngay sau khi cậu tỉnh, thông tin dường như đã lan đi. Các pháp sư điều tra hiện trường đến phòng bệnh, dồn dập hỏi về những gì xảy ra hôm qua. Mọi thứ trở nên hỗn loạn.

Nghe tin Jaegyeom không chỉ đối đầu Bích Tà Đoàn mà còn giao chiến với Đoàn chủ, người ta ùa đến thẩm vấn. Lim Hyomoon hào hứng kể lại. 

“Trời ơi, em giật mình thật đấy! Thằng bé lảo đảo vì say xe, vậy mà vừa cầm kiếm, ánh mắt lập tức thay đổi hoàn toàn!”

Jaegyeom chỉ muốn tránh sự chú ý, nhưng Lim Hyomoon vẫn ồn ào như thường lệ. Dù sao, cậu ta không bị thương nặng là điều đáng mừng.

Các pháp sư rời đi, rồi y tá vào kiểm tra. Lim Hyomoon, sau khi nói không ngừng, được gọi ra ngoài. Ngay sau đó, đồng đội từ Đội 1 xuất hiện. Nghe tin Jaegyeom tỉnh, họ lao đến bệnh viện.

Cậu bị bao vây và nhận trận mắng té tát. Kang Yibin gầm lên. 

“Em nghĩ gì mà tự ý đến đó hả? Nếu có chuyện gì xảy ra thì sao?”

Jaegyeom bị mắng đến mức chỉ biết lắp bắp, không phản bác nổi. Trừ Pyo Jiho bị bỏng nhẹ, cả đội đều an toàn. Sau khi trút hết giận, họ rời đi, để lại Jaegyeom một mình.

Cậu nằm vật xuống giường, đầu óc rối bời. Dù sao, Yoon Taehee không sao là điều an ủi nhất. Hành động của cậu tuy liều lĩnh, nhưng không thể khác được. Khi đâm vào sườn Đoàn chủ, cậu đã chắc chắn một điều - không phải xác định hắn là Hwirim, mà là kiếm khí của Hwirim trong tay hắn khiến cậu nghi ngờ và chú ý hơn.

Hôm qua, cậu có cơ hội kết liễu hắn, nhưng đã do dự. Trả thù cho Yoon Taehee hay tìm cái chết cho mình? Bích Tà Đoàn là chướng ngại của Yoon Taehee, nhưng cũng là tuyến phòng thủ cuối cùng của cậu. Nếu Yoon Taehee thất hứa, cậu sẽ cần họ để phong ấn lại. Vì vậy, cậu chỉ để kiếm sượt qua hông hắn - kết quả của sự giằng xé trong tích tắc.

Nhưng Đoàn chủ giờ ra sao? Jaegyeom đang mải nghĩ thì tiếng gõ cửa vang lên.

“Cậu Jaegyeom? Cậu có trong đó không?”

“Tôi là Han Juyoung.”

Cậu ngồi dậy, căng thẳng. Han Juyoung xuất hiện bất ngờ khiến cậu lo có gì đó bị lộ. Với vẻ mặt cứng đờ, cậu đáp.

“Vâng.”

Cửa mở, Han Juyoung bước vào, mỉm cười dịu dàng. 

“Cậu đỡ hơn chưa?”

Jaegyeom cúi mắt, gật nhẹ. 

“Dạ, đỡ rồi ạ.”

“Đi lại hay cử động có khó khăn gì không?”

“Dạ không. Tôi ổn.”

“May quá.” Cô gật đầu, rồi nói tiếp. “Có lệnh triệu tập từ cấp trên.”

“…Dạ?” Jaegyeom ngẩng lên.

“Sở trưởng muốn gặp cậu.”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo