Hỏa Hồn - Chương 271

Jaegyeom hít một hơi sâu, giọng trầm thấp nhưng đầy kiên quyết.

“Cởi áo ra.”  

Yoon Taehee khựng người, ánh mắt thoáng ngạc nhiên khi cúi xuống nhìn cậu. 

“…Gì cơ?”  

“Tôi nói là cởi áo ra.” 

Jaegyeom lặp lại, đôi mắt sắc lạnh dán chặt vào anh, không chút lay chuyển.  

Im lặng bao trùm. Sau một thoáng, Yoon Taehee khẽ nhíu mày, cất tiếng hỏi nhỏ. 

“Sao vậy?”  

Jaegyeom nhớ lại trận giao đấu hôm qua với Đoàn chủ. Cậu chắc chắn đã đánh trúng mạn sườn đối phương. Hôm nay, Yoon Taehee không bắt máy suốt cả ngày, và khi xuất hiện, anh mặc một bộ suit đen tuyền, mùi nước hoa nồng hơn thường lệ. Những chi tiết ấy khiến Jaegyeom nghi ngờ rằng anh đang cố che giấu vết thương. Dù ban đầu cậu cho rằng suy đoán này có phần vô lý, càng nghĩ, mọi thứ dường như càng khớp lại một cách kỳ lạ. Những mảnh ghép tưởng chừng rời rạc giờ đây ghép thành một bức tranh hoàn chỉnh.  

Nếu lời Suhyang nói là thật, rằng Yoon Taehee chính là người đứng đầu Bích Tà Đoàn, Jaegyeom muốn tự mình xác nhận. Nếu Yoon Taehee là Đoàn chủ, vết thương hẳn vẫn còn đó. Vì phải giấu thân phận, anh khó có thể điều trị tử tế, và dù có dùng nước thuốc của Ban Thanh tẩy, vết thương cũng không thể lành hẳn chỉ trong một ngày. Từ một gợn sóng nghi ngờ nhỏ bé ban đầu, giờ đây nó đã phình to như quả cầu tuyết lăn dốc.  

Jaegyeom chăm chú quan sát nét mặt Yoon Taehee. Anh tỏ ra như không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đôi chút bất ngờ nhưng không hề hoảng loạn như kẻ bị vạch trần. Mọi biểu hiện của anh đều hợp lý đến mức đáng ngờ.  

“Anh đã giấu tôi chuyện gì, đúng không?” Sau một thoáng do dự, Jaegyeom lên tiếng, giọng run nhẹ vì hồi hộp.  

“Chuyện gì?” Yoon Taehee đáp, ánh mắt thoáng dao động.  

“Lần trước anh có nói là quen một Linh quỷ.”  

Ngay khoảnh khắc ấy, khóe mắt Yoon Taehee khẽ co giật. 

“…Phải.”  

Jaegyeom từ từ ngẩng đầu, ánh mắt dán chặt vào anh. 

“Gặp khi nào? Ở đâu?”  

“Khi tôi ở chùa.”  

“Làm sao mà quen được?”  

“Chỉ là tình cờ thôi.”  

Những câu trả lời ngắn gọn, đơn điệu nối tiếp nhau khiến Jaegyeom càng thêm sốt ruột. “Anh không có gì muốn nói với tôi sao?”  

Yoon Taehee nhìn thẳng vào mắt cậu. “Cậu muốn nghe điều gì?”  

Jaegyeom ngẩng đầu, ánh mắt hai người chạm nhau, không một khe hở. Yoon Taehee vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, ánh mắt vững vàng không dao động. Bỗng nhiên, Jaegyeom cảm thấy lồng ngực mình thắt lại. Càng cố tiến gần, Yoon Taehee dường như càng lùi xa, như một trò trốn tìm vô tận. Jaegyeom mím chặt môi. Những chuyện thế này không hợp với tính cách cậu. Có mục tiêu rõ ràng ngay trước mặt mà phải vòng vo tìm kiếm câu trả lời, điều đó chẳng khác nào tra tấn.  

Cuối cùng, không chịu nổi nữa, Jaegyeom hỏi thẳng. “Chủ nhân của Bích Tà Đoàn… là anh sao?”  

Yoon Taehee im lặng, chỉ lặng lẽ nhìn xuống Jaegyeom, không một cử động. Đôi mắt sâu thẳm của anh chăm chú quan sát cậu, không để lộ cảm xúc, rồi bất chợt như đang nghĩ ngợi điều gì xa xăm, anh hít một hơi sâu, tay đưa lên xoa cằm.  

“Hỏi như thế này, có lẽ cậu không còn nghi ngờ nữa, mà là đã chắc chắn rồi, đúng không?” Một lúc sau, Yoon Taehee cất lời, ánh mắt trầm ngâm. “Tôi từng nói cậu không cần phải tin tôi, nhưng thực lòng… tôi vẫn thấy bất ngờ.”  

Anh ngừng lại, khẽ lẩm bẩm, giọng đượm chua chát. “Không ngờ mọi chuyện lại đến mức này. Có nghĩa là trong mắt cậu, tôi là kẻ có thể đâm sau lưng bất cứ lúc nào. Mà cũng đúng thôi. Ai cũng có cách nhìn riêng sau khi trải qua nhiều chuyện.”  

Yoon Taehee khẽ cười, nhưng nụ cười ấy không giấu được nỗi đau. Anh nhìn sang Jaegyeom. “Tình hình đã đến nước này, còn cần nói gì thêm nữa sao?”  

Dứt lời, nụ cười trên mặt anh dần tắt. Vẫn đối diện với Jaegyeom, Yoon Taehee chậm rãi giơ tay lên. Anh nhìn thẳng vào mắt cậu, từ tốn cởi bỏ áo khoác vest. Ngón tay anh luồn vào nút thắt cà vạt, nhẹ nhàng nới lỏng. Chiếc cà vạt trượt khỏi cổ áo, rơi xuống chân.  

Chỉ còn chiếc sơ mi trắng, Yoon Taehee tháo từng cúc tay áo, rồi từ cổ áo, chậm rãi gỡ từng nút xuống dưới. Mỗi cử động đều điềm tĩnh, như cố ý kéo dài thời gian. Khi cởi hết cúc, anh vén vạt áo lên, để lộ phần bụng và hông. Trong căn phòng bệnh tối om, ánh sáng từ cửa sổ hắt vào, đủ để thấy rõ đường nét cơ thể. Cơ bụng phẳng lì, thân hình săn chắc với những khối cơ hiện rõ.  

Nhìn cơ thể Yoon Taehee, Jaegyeom bất giác nín thở. Khi ngẩng lên, anh đang nhìn cậu bằng ánh mắt lạnh tanh. “Bây giờ hài lòng rồi chứ?”  

Phía hông Yoon Taehee không có lấy một vết thương.  

***

Jaegyeom lặng lẽ bước đi trong đêm tối, dưới cơn mưa không ngớt. Sau khi Yoon Taehee đáp lại nghi ngờ của cậu bằng cách cởi áo, chứng minh không có gì bất thường, anh đã mặc lại đồ như chưa từng xảy ra chuyện gì, rồi rời khỏi phòng bệnh mà không nói một lời. Jaegyeom không thể giữ anh lại, vì cậu chẳng biết phải nói gì.  

Một lúc lâu sau, Jaegyeom mới rời khỏi bệnh viện, nơi cậu bị bỏ lại một mình trong căn phòng tối. Mưa vẫn rơi đều đặn như lúc đầu.  

Người ta nói: ‘Nghi ngờ sinh quỷ.’ Một khi nghi ngờ đã nảy sinh, những ma quỷ không có thật cũng sẽ hiện hình. Jaegyeom từng định bỏ qua, cho rằng đó chỉ là trò dàn dựng của Suhyang, nhưng cuối cùng lại không thể. Không phải cậu hoàn toàn tin điều đó là thật, mà vì những dấu hiệu tích tụ bấy lâu khiến cậu dao động. Đồng thời, cậu tự ghét bản thân vì đã bị lời Suhyang lay chuyển. Cậu nghĩ cách duy nhất để dập tắt nghi ngờ là tự mình kiểm chứng. Nhưng cậu đã bỏ sót một điều: tâm trạng của Yoon Taehee.  

‘Bây giờ hài lòng rồi chứ?’ 

Ánh mắt lạnh lùng của Yoon Taehee vẫn ám ảnh Jaegyeom, khiến cậu nhói đau.  

Giá như Yoon Taehee nổi giận, có lẽ cậu sẽ thấy nhẹ lòng hơn. Nhưng như thế này, mọi thứ chẳng khác gì lần ở Myojeong – không hề thay đổi. Dù lời Suhyang là sai, Jaegyeom vẫn bị bà ta thao túng. Chính cậu là người để nghi ngờ làm lung lay, nhưng lại trút hết lên Yoon Taehee vô tội.  

Nếu đặt mình vào vị trí Yoon Taehee, đây quả là một tình huống nực cười. Người đáng tức giận phải là anh. Dù anh đã cảnh báo không được đi theo vì nguy hiểm, Jaegyeom vẫn tự ý đến chi nhánh Gongju. Không dừng lại, cậu còn chất vấn. ‘Có phải anh là chủ nhân Bích Tà Đoàn và đang lừa tôi không?’ Nghĩ lại, đó chẳng khác nào ‘vừa ăn cướp vừa la làng.’  

‘Anh có điều gì giấu tôi không?’ Jaegyeom đã hỏi vậy, nhưng người không thành thật lại là chính cậu. Cậu phớt lờ cảm xúc của mình, đẩy Yoon Taehee ra xa, cư xử lạnh lùng. Dù lo lắng cho anh, cậu không thể thốt ra một lời chân thành, rồi lại quay sang nghi ngờ anh.  

‘Hỏi như này thì cậu đâu còn nghi ngờ nữa, mà là chắc chắn rồi, đúng không?’ Điều Jaegyeom không thể tha thứ cho bản thân là trong khoảnh khắc ấy, cậu thực sự đã nghĩ Yoon Taehee có thể là chủ nhân Bích Tà Đoàn. Cậu nhận ra sự buộc tội tiềm ẩn trong lòng mà trước đó cậu không hề ý thức.  

Phải chăng, vì bị cái chết mà Suhyang đề nghị cám dỗ, cậu đã muốn đổ hết lên Yoon Taehee để lòng mình được yên? Nếu Yoon Taehee thật sự là Đoàn chủ và đã lừa cậu, có lẽ cậu đã vin vào đó để chấp nhận lời Suhyang. Ý nghĩ ấy khiến Jaegyeom thấy mình hèn nhát đến không chịu nổi.  

Rốt cuộc, cậu không thể nói gì với Yoon Taehee. Không kể về việc gặp Sở trưởng, không nói đó là Suhyang, không tiết lộ Suhyang đã biết mọi chuyện, không nhắc đến cuộc gặp Cho Youngwoo, không hé lộ lời đề nghị ‘một cái chết nhẹ nhàng.’ Tất cả đều là bí mật chỉ mình Jaegyeom biết.  


Đi mãi trong mưa, Jaegyeom bất chợt dừng bước. Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đứng giữa màn mưa, cậu bỗng khao khát trốn chạy thật xa.  

Lý trí mách bảo: nếu muốn chấm dứt cuộc sống này, cậu chỉ còn cách buông bỏ Yoon Taehee và nắm tay Suhyang. Nhưng cũng có thể, vì Yoon Taehee, chấp nhận đề nghị của Suhyang lại là lựa chọn tốt hơn. Bởi nếu Suhyang đã quyết tâm, bà ta có thể bắt Yoon Taehee bất cứ lúc nào. Nếu để Yoon Taehee chẳng hay biết gì, tiếp tục hành động, tính mạng anh chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm. Không chỉ vậy, Jeongju và Mesani cũng có thể bị liên lụy.  

Jaegyeom đang đứng giữa một ngã rẽ.  

Bình luận
linda
Cảm ơn ad đã lắng nghe tiếng gọi của em, yêu ad nhiều
Trả lời·3 ngày trước
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo