Hỏa Hồn - Chương 95

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 95

Có hai cách để tiêu diệt ma quỷ.

Một là ép chúng phải biến mất, hai là hóa giải oán niệm để chúng tự siêu thoát. Tuy nhiên, việc hóa giải oán niệm đòi hỏi rất nhiều thời gian và công sức. Vì thế, hầu hết các pháp sư trừ tà đều lựa chọn cách thứ nhất, đơn giản vì nó hiệu quả hơn nhiều.

Ngay từ đầu, đa số pháp sư đều mang trong lòng sự thù ghét đối với ma quỷ. Họ chẳng buồn quan tâm đến những oán hận mà linh hồn mang theo, càng không có lý do gì để cố gắng thấu hiểu chúng.

“Tại sao ngươi lại ở đây?”

Nhưng Yoon Taehee lại khác biệt. Trước khi ra tay tiêu diệt, anh luôn cố gắng tìm hiểu câu chuyện của linh hồn. Anh thường để ý đến những điều mà chẳng ai bận tâm. Nếu cảm thấy oán niệm có thể được hóa giải, anh sẽ tạm gác lại việc trừ khử.

“…”

Oán linh với hình dạng khô héo tựa ảo ảnh và đôi mắt đỏ rực đầy oán khí, từ từ trồi lên khỏi mặt sàn rồi nhìn chằm chằm vào Yoon Taehee. Sau đó, nó bắt đầu liên tục lao đầu vào bức tường bê tông, phát ra những tiếng rầm rầm vang vọng.

“Cút đi! Cút đi! Cút đi! Mau cút đi…”

Giọng nói khàn đặc, méo mó đến mức khiến người nghe phải rợn tóc gáy.

Mỗi lần Oán linh va chạm, cả tòa nhà đều rung chuyển dữ dội.

Những vong hồn như thế này thường có xu hướng lặp đi lặp lại một hành động nhất định. Có vẻ như trước đây, nó đã từng xua đuổi những công nhân làm việc tại đây theo cách này.

Luồng oán khí nặng nề tràn ra, lan tỏa một cách đáng sợ.

Linh hồn hoàn toàn không có ý định giao tiếp, mà chỉ tức giận trước sự xuất hiện của những kẻ xâm nhập. Cảm nhận được nguồn năng lượng đầy ác ý ấy, các pháp sư trừ tà theo phản xạ giơ tay lên che mặt.

Cùng lúc đó, một đống gạch vụn từ góc phòng bỗng bay lên không trung.

Nó đang tấn công.

Những viên gạch lao về phía Yoon Taehee với tốc độ khủng khiếp, tựa như muốn xuyên thủng anh.

Chết tiệt… Phải ngăn lại…

Jaegyeom, đứng phía sau, theo bản năng giật nhẹ tay, định làm gì đó.

Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, Yoon Taehee đã nhanh chóng vung quạt.

Soạt!

Những viên gạch đang bay tới như một đàn chim dữ lập tức vỡ vụn, hóa thành bụi và rơi xuống sàn.

Jaegyeom đang sững sờ, thấy vậy lặng lẽ thu tay lại.

“Ta vốn định chỉ nghe câu chuyện của ngươi, nhưng nếu ngươi đã muốn như vậy thì…”

Yoon Taehee không hỏi lần thứ hai.

Luật rất rõ ràng: những linh hồn gây hại cho con người, sẽ bị loại bỏ.

Anh vốn muốn nghe câu chuyện của nó, nhưng nếu đối phương không muốn nói, vậy thì chẳng còn cách nào khác.

“…Ta cũng không còn gì để nói nữa.”

Yoon Taehee gập quạt lại, khẽ vung một đường trong không trung.

Ngay lập tức, quỷ khí bên trong quạt bùng nổ, tỏa ra theo hình vòng cung tựa một chiếc boomerang.

Ầm!

Một luồng gió mạnh cuộn trào, tạo nên tiếng nổ chấn động.

Jaegyeom mở to mắt.

Chỉ trong chớp mắt, một phần của bức tường đã hoàn toàn bị thổi bay.

Oán linh, vốn đang đứng dựa lưng vào bức tường ấy, lập tức đổ gục xuống, co giật dữ dội, phát ra những tiếng rên rỉ quái dị. Nó không thể phản kháng.

Jaegyeom nhìn chằm chằm vào Yoon Taehee, tò mò không biết anh ta đã làm gì.

Cậu lặng lẽ quay sang Kang Yibin, thì thầm hỏi.

“Cây quạt đó là vũ khí có năng lực đặc biệt à?”

Nghe thấy câu hỏi, Kang Yibin quay sang nhìn cậu.

“Hả? Cái đó á? Chỉ là một pháp cụ để phong ấn vong hồn thôi. Có thể nhốt ma quỷ vào trong nó, nhưng ngoài ra thì chẳng có tác dụng gì đặc biệt cả. Chỉ là Chủ— à không, Kẻ ngốc nói rằng mang theo vũ khí riêng quá phiền phức, nên anh ấy cố gắng giải quyết mọi chuyện bằng nó luôn.”

Jaegyeom nheo mắt.

“Vậy tại sao oán linh đó lại thành ra như vậy…?”

Kang Yibin nhún vai.

“À, vì nó bị quỷ khí đánh trúng đấy.”

Việc kiểm soát quỷ khí thường liên quan đến việc truyền nó vào vũ khí hoặc pháp cụ. Phương pháp phổ biến nhất là áp dụng quỷ khí lên một vật thể để kích hoạt và tận dụng sức mạnh của nó. Tuy nhiên, sử dụng quỷ khí thuần túy để tạo ra sức mạnh vật lý lại là một kỹ năng vô cùng hiếm có và khó khăn.

Jaegyeom là một trong số ít người có thể làm được điều đó.

Cậu từng làm vỡ cửa kính của hiệu sách chỉ bằng quỷ khí, và cũng đã một lần trực tiếp nhắm thẳng luồng quỷ khí vào cổ của Yoon Taehee. Nhưng không chỉ riêng Jaegyeom có khả năng kiểm soát quỷ khí mạnh mẽ, Yoon Taehee cũng đã khuất phục vong hồn chỉ bằng quỷ khí của mình.

Dưới tác động của luồng quỷ khí mạnh mẽ ấy, toàn bộ bức tường bên ngoài tòa nhà bị đánh sập, mở ra một khoảng trống lớn có thể nhìn thẳng ra bên ngoài.

Ban đầu, Jaegyeom nghĩ rằng đây chỉ là một trò bịp bợm giống như cách các pháp sư của Ban Tế cụ từng làm trên núi hôm trước… Cậu còn tưởng rằng chắc hẳn phải có một thủ thuật nào đó liên quan đến cây quạt kia. Nhưng hóa ra, tất cả chỉ đơn giản là một đòn tấn công thuần túy bằng sức mạnh áp đảo, chứ không phải kỹ xảo nào hết.

Lối chiến đấu trực diện và thô bạo như vậy thực sự nằm ngoài dự đoán của cậu.

“Nếu quỷ khí mạnh đến mức như Kẻ ngốc, thì bản thân nó đã trở thành vũ khí rồi.”

Kang Yibin bổ sung lời giải thích cặn kẽ cho cậu em út trong nhóm.

“Kẻ ngốc có thể tạo ra lực tác động vật lý chỉ bằng quỷ khí. Ngay cả khi không chạm vào đối phương, em cứ nghĩ như thể bị một cái tát trời giáng đi là được. Nói một cách đơn giản, vong hồn này chẳng khác gì một miếng kẹo cao su bị bóp nát cả! Hiểu chưa?”

Tuy nhiên, thông tin này không có gì mới mẻ với mọi người.

Jaegyeom nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Yoon Taehee, cảm giác vừa bối rối vừa khó tin.

Hóa ra sự tự tin của anh  ta không phải là lời nói suông.

Nghĩ lại thì, những mũi tên mà cậu bắn ra hôm trước cũng bị bật ngược lại trên núi… Có vẻ như Yoon Taehee mạnh hơn cậu tưởng rất nhiều.

Jaegyeom cảm thấy nhẹ nhõm nhưng cũng không khỏi ngạc nhiên.

Hơn nữa, dù bình thường anh ta luôn tỏ ra cao ngạo và thanh tao, nhưng khi chiến đấu, trông lại… khá là thô bạo.

“Hầy, có lẽ thời hạn hoàn thành công trình này lại bị lùi nữa rồi.”

Các pháp sư khác dường như đã quá quen với cảnh tượng này của Yoon Taehee. Khi họ trêu đùa, Yoon Taehee chỉ quay lại, nhếch mép cười.

Theo đúng quy trình, với mức độ thiệt hại này, vụ việc phải được xử lý dưới sự giám sát của tổng bộ. Hậu quả có thể sẽ khá rắc rối, nhưng dù sao thì tổng bộ cũng sẽ đứng ra thu xếp.

“Hình như mình dùng sức hơi quá rồi… Mệt thật.”

Yoon Taehee vừa chạm cằm vừa lẩm bẩm một mình.

Từ sau khi trở về, anh gần như chỉ chợp mắt được vài giờ mỗi ngày do phải giải quyết hàng loạt công việc tồn đọng. Vì thiếu ngủ kéo dài, sự kiểm soát quỷ khí của anh cũng bị ảnh hưởng, trở nên lỏng lẻo hơn bình thường.

Yoon Taehee tiến về phía vong hồn, nhẹ nhàng xoay cổ tay. Sau đó, anh mở quạt xếp ra và dán bùa chú đã chuẩn bị sẵn lên đó.

Bốp.

Anh chạm tấm bùa vào trán của linh hồn, và ngay lập tức, nó tan biến vào bên trong quạt.

Chiếc quạt vốn có màu vải trắng tinh giờ đây đã bị nhuộm thành một màu đen kịt.

“Cạch.”

Yoon Taehee gập quạt lại, một âm thanh nhỏ vang lên. Cùng lúc đó, quỷ khí của vong hồn cũng hoàn toàn bị cắt đứt.

Bên trong tòa nhà, vốn đang ngập tràn âm khí, bỗng chốc trở nên yên ắng lạ thường.

Như thể thời gian đã ngừng trôi.

Toàn bộ tình huống được giải quyết chỉ trong chớp mắt.

Yoon Taehee nhẹ nhàng kéo chiếc quạt đã gập lại. Nhưng lần này, dù có cố đến đâu, anh cũng không thể mở nó ra được nữa, tựa như một phong ấn vô hình đã khóa chặt nó lại.

Sau khi xác nhận rằng linh hồn đã bị phong ấn hoàn toàn, anh đưa cây quạt cho Pyo Jiho.

“Xong việc rồi.”

Trong khi Pyo Jiho tiếp tục xử lý những công việc còn lại, Kang Yibin gọi điện về Phòng tình huống tại tổng bộ. Cô ấy nhanh chóng báo cáo tình hình, đồng thời yêu cầu Ban Thanh tẩy đến để tịnh hóa khu vực này và xử lý hậu quả.

Jaegyeom, chẳng có việc gì làm, cứ quanh quẩn gần Yoon Taehee mà chẳng rõ lý do. Cậu cố tình hắng giọng, như thể muốn ra hiệu rằng mình vẫn đang lắng nghe.

Yoon Taehee liếc nhìn Jaegyeom.

Anh bật cười khẽ, rồi cũng hắng giọng một tiếng.

“E hèm?”

Jaegyeom lập tức cúi đầu xuống, giả vờ như đang tìm thứ gì đó dưới sàn, nhưng rồi cậu không nhịn được mà lại lên tiếng.

“E hèm…!”

Anh quyết định hiểu rằng điều đó có nghĩa là “khá ấn tượng” dù không thực sự chắc chắn.

***

Buổi lễ chào đón Tập sự Kim diễn ra suôn sẻ.

Sau khi kết thúc nghi thức Myeonsinrye, các pháp sư kéo nhau đến khu vực sầm uất gần Jongno il-ga* để ăn mừng. Tiệc hậu lễ là một phần không thể thiếu. Những con phố nhộn nhịp với các quán nhậu, nhà hàng và cửa tiệm chật kín người. Không khí buổi tối tràn ngập tiếng cười nói của dân văn phòng vừa tan ca, tạo nên khung cảnh náo nhiệt.

Nhà hàng mà Đội 1 Ban Trục dịch chọn là một quán thịt nướng lò than.

Bên trong quán chật cứng khách, tiếng trò chuyện rôm rả hòa cùng mùi thịt nướng thơm phức. Hầu như không còn chỗ trống, từng nhóm nhân viên văn phòng ngồi quây quần quanh bàn tròn, cụng ly vui vẻ. Khi đã rũ bỏ lễ phục, trông các pháp sư cũng chẳng khác gì một nhóm đồng nghiệp bình thường tụ tập sau giờ làm.

Jaegyeom và Yoon Taehee vô tình ngồi ở hai bàn khác nhau.

Vì có tổng cộng chín người, họ phải chia ra ngồi ở hai bàn kê sát nhau. Jaegyeom vốn định chọn chỗ cạnh Yoon Taehee, bởi trong số những người ở đây, anh là người cậu cảm thấy thoải mái nhất khi ở cùng. Nhưng ngay khi cậu vừa bước tới, Kang Yibin đã nhanh tay kéo cậu lại.

“Jaegyeom! Lại đây, ngồi với chị nào!”

Không kịp phản ứng, cậu bị cô ấy lôi tuột về phía mình và đành chấp nhận ngồi bàn khác với Yoon Taehee.

Jaegyeom đã nghĩ rằng Yoon Taehee sẽ gọi cậu lại. Nhưng ngay cả khi thấy cậu bị kéo đi, người kia vẫn chẳng hề lên tiếng, chỉ lặng lẽ ngồi xuống ghế ở phía trong.

“…”

Cậu gãi đầu, đưa mắt quan sát xung quanh.

Không gian quán ăn náo nhiệt, làn khói nghi ngút từ vỉ nướng, những gương mặt phấn khích vì men rượu, tiếng cười nói rộn rã…

Cảnh tượng này không xa lạ với câu, nó là hình ảnh quen thuộc trên những bộ phim truyền hình. Nhưng khi thực sự trải nghiệm, cậu lại cảm thấy nó lạ lẫm một cách kỳ diệu, như thể đang bước vào một thế giới hoàn toàn khác.

Đúng lúc đó, một nhân viên đẩy chiếc bếp lò rực lửa đến bàn của họ, khiến Jaegyeom bất giác giật mình.

Rồi cậu nhận ra thứ gì đó giống một chiếc sừng kỳ lạ lơ lửng phía trên vỉ nướng.

Nếu ngồi cạnh Yoon Taehee, có lẽ cậu đã có thể lén hỏi anh xem nó là gì rồi…

Vậy rốt cuộc, cái sừng đó dùng để làm gì?

Jaegyeom đành tự tìm câu trả lời trong đầu.

_____

Đố các bồ biết các sừng đó là cái gì đóa.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo