Hợp Đồng Ly Hôn - Chương 107

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 107

Yoon Jae Sun không đáp lời trước giọng nói yếu ớt của Seo Do Hyun, chỉ lặng lẽ đặt cốc nước mật ong ngọt lịm xuống trước mặt anh. 

"Ngay từ đầu đã suy nhược thế này thì làm sao ly hôn cho đàng hoàng được. Ly hôn cũng cần sức lực đấy." 

"Lời khuyên của người từng trải à?" 

"Đúng vậy. Có lẽ anh không biết nhưng trông anh bây giờ rất thảm hại đấy. Càng thảm hại hơn khi chỉ có một mình anh như thế này. Trông rất tiều tụy."

"Đưa tôi tài liệu." 

Seo Do Hyun nhấp một ngụm nước mật ong Yoon Jae Sun pha, nhăn mặt. Nước mật ong đặc quánh, ngọt đến độ không phân biệt được đâu là mật ong, đâu là nước. 

"Cậu pha cái này để tôi uống rồi chết à?" 

"Tôi pha để anh tỉnh táo lại. Tôi đã nói với Go Yi Gyeol rằng ngày mai anh sẽ đến thăm cậu ấy."

"..." 

"Hồ sơ ly hôn phải được nộp bởi cả hai người. Trừ khi vợ/chồng đang ở tù hoặc ở nước ngoài, nếu không thì cả hai phải cùng đến nộp." 

Yoon Jae Sun lấy hồ sơ từ cặp táp, xoa xoa thái dương rồi đưa cho Seo Do Hyun đang chìa tay ra. Nhìn khuôn mặt hốc hác của anh trong vài ngày qua, cậu ta phân vân không biết có nên nói cho Seo Do Hyun biết rằng cách gọi của Go Yi Gyeol dành cho anh đã thay đổi hay không. Biết trước có lẽ sẽ đỡ sốc hơn. Yoon Jae Sun tránh ánh mắt dò xét của Seo Do Hyun đang nhìn cậu ta như muốn hỏi có chuyện gì vậy. Cậu ta quyết định không nói. 

"Hình như anh chưa xem kỹ hồ sơ." 

"Tôi biết mà. Đáng lẽ tôi nên thêm vào thỏa thuận rằng dù ly hôn thì chúng tôi vẫn sẽ sống chung một nhà."

"...Anh nói thật sao?" 

"Nếu thế thì tôi đã có cớ để gặp em ấy thêm một lần nữa dưới danh nghĩa sửa đổi."

Seo Do Hyun đang hành xử thật thảm hại, đến mức Yoon Jae Sun không thể nào thích ứng được. Cậu ta ngậm miệng lại, giả vờ như không nghe thấy gì. Có lẽ rượu đã tan bớt, Seo Do Hyun đang nghiêng người bỗng ngồi thẳng dậy. 

"Bảo với em ấy tôi sẽ đến đón vào khoảng 10 giờ sáng mai."

"Vâng, tôi hiểu rồi." 

"Em ấy cũng không cần vội."

"Tôi sẽ chuyển lời rằng anh bảo cậu ấy cứ từ từ."

Nghe Yoon Jae Sun đáp lời như kỳ vọng, Seo Do Hyun vuốt ve từng chữ ký của Go Yi Gyeol trên giấy tờ, lòng tràn ngập nỗi xót xa.

Go Yi Gyeol và người giữ trẻ thức trắng đêm để dỗ dành Seo Yi Hyun đang quấy khóc không ngừng. Cậu không thể chợp mắt được dù chỉ 30 phút. Chỉ cần đặt Seo Yi Hyun xuống là bé lại khóc thét lên, cậu và người giữ trẻ phải thay nhau dỗ dành, mồ hôi ướt đẫm cả người.

"Bé ngủ rồi à?"

Shin Eun Sook hỏi khẽ. Go Yi Gyeol giật mình quay lại nhìn cửa, gật đầu. Cậu đáp nhỏ rằng bé vừa ngủ, rồi đưa tay lau đi khuôn mặt hốc hác và quầng thâm dưới mắt. Nhìn đồng hồ, cậu khẽ thở dài. Đã 9 giờ rồi.

"Cháu bảo mấy giờ mình phải ra ngoài nhỉ?" 

"Khoảng... 9 giờ 50 phút là vừa ạ. Cháu phải tắm nhanh thôi." 

"Hay là cháu tranh thủ ngủ 30 phút đi? Trông cháu mệt quá."

Go Yi Gyeol mỉm cười lắc đầu với Shin Eun Sook đang lo lắng hỏi han.

"Cháu đi luôn thì hơn ạ!"

"Có người trông bé rồi, sao cháu phải thức đêm khổ sở thế này?"

"Cháu cũng không biết nữa. Cháu... cháu không yên tâm. Cứ nghe tiếng bé khóc là cháu lại lo lắng, không ngủ được." 

"Nhưng cứ thế này thì cháu không chịu nổi đâu. Cháu còn chưa hồi phục sức khỏe, đừng để cơ thể suy nhược thêm nữa."

Shin Eun Sook xoa bóp bờ vai cứng đờ của Go Yi Gyeol, lo lắng nhìn cậu. 

"Cháu không sao đâu ạ. Thật sự không sao đâu. Cô ơi, cháu đi tắm đây."

Go Yi Gyeol ngăn Shin Eun Sook đi theo, đóng cửa phòng ngủ lại. Cậu tựa lưng vào cửa, day day đôi mắt mỏi mệt. Ngay cả khi có người trông bé, cậu cũng thấy vất vả thế này, nếu không có thì... Chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy choáng váng.

"...Đau đầu quá."

Cậu day day cái đầu nặng trĩu vì thiếu ngủ, nghĩ đến người giữ trẻ đang nằm ngủ gà ngủ gật bên cạnh Seo Yi Hyun. Người giữ trẻ do Seo Do Hyun thuê là một omega nam có nhiều kinh nghiệm chăm sóc trẻ sơ sinh, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt hiền hòa, ít nói. Nếu Go Yi Gyeol không hỏi, anh ta sẽ không mở lời. Anh ta tự tìm và sử dụng những thứ cần thiết, nếu không có thì sẽ tìm người làm thuê chứ không tìm cậu hay Shin Eun Sook để nhờ vả. 

Ở cạnh anh ta không tốn năng lượng vô ích. Vì thế, cậu cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Yoon Jae Sun đã nhiều lần nói với cậu rằng nếu cảm thấy khó xử với người giữ trẻ thì cứ nói, nhưng Go Yi Gyeol rất hài lòng với người này. 

Sau một hồi suy nghĩ lan man, Go Yi Gyeol nhìn chiếc giường với đôi mắt dính chặt cơn buồn ngủ, rồi lững thững bước vào phòng tắm. Cậu biết rằng nếu nằm xuống thì sẽ không thể nào dậy được. Go Yi Gyeol lắc đầu để xua tan cơn buồn ngủ, cố nhớ lại xem hôm nay mình phải làm gì. 

Bước vào buồng tắm, cậu đứng dưới làn nước ấm áp một lúc lâu, cảm thấy cơn buồn ngủ đã vơi đi phần nào. Thầm cảm ơn bản thân đã không tắm nước nóng. Nhưng rồi nhận ra mình không có thời gian để thư giãn nữa, cậu vội vàng tắm rửa,  lau qua loa mái tóc ướt đẫm. Những giọt nước nhỏ giọt từ những lọn tóc còn ướt.

"Sấy khô tóc đi."

Vừa lúc bờ vai lộ ra của Go Yi Gyeol còn ướt sũng, giọng nói của Seo Do Hyun vang lên trong đầu. Bàn tay đang tìm kiếm bộ quần áo chỉnh tề trong phòng thay đồ của Go Yi Gyeol khựng lại. Cậu vô thức đưa tay gãi tai. Lẩm bẩm như thể trả lời rằng mình không có thời gian rồi vội vàng lấy đại bộ quần áo nào đó mặc vào.

Khoác thêm chiếc áo khoác ngoài, cậu bước ra phòng khách, nhưng bị Shin Eun Sook giữ lại, bắt sấy khô mái tóc ướt sũng rồi mới có thể ra khỏi nhà. Ngồi chờ một lát trên chiếc ghế dài có thể nhìn thấy bãi đậu xe, cậu thấy chiếc xe quen thuộc đi qua cổng. Chiếc xe giảm tốc độ và dừng lại ngay trước mặt Go Yi Gyeol. Cửa ghế lái và ghế sau đồng thời mở ra. Yoon Jae Sun và Seo Do Hyun bước ra khỏi xe như thể bị đẩy ra. Go Yi Gyeol bối rối không biết nên nhìn ai trước, lần lượt nhìn Seo Do Hyun và Yoon Jae Sun, rồi cúi đầu.

"...Chào anh." 

"Chào cậu."

Yoon Jae Sun có vẻ ngạc nhiên khi Go Yi Gyeol đã ra ngoài chờ sẵn, cậu ta quay sang nhìn Seo Do Hyun. Anh khẽ nhíu mày, quan sát trang phục của Go Yi Gyeol. Có lẽ vì chiếc áo khoác mỏng manh hay mái tóc còn ẩm ướt, hai má của Go Yi Gyeol ửng hồng. Đầu ngón tay lộ ra khỏi tay áo và ngay cả vành tai cũng đỏ ửng, có lẽ vì cậu lại chạm vào tai. Rõ ràng nói rằng mình vẫn ổn, vẫn khỏe, nhưng trong mắt anh, Go Yi Gyeol không hề ổn chút nào. Seo Do Hyun liếc nhìn Yoon Jae Sun rồi thở dài.

"Sao em lại ra đây?"

"Tôi... chuẩn bị xong sớm quá. Nên là..." 

Go Yi Gyeol ấp úng giải thích rồi dừng lại, nhìn chằm chằm vào Seo Do Hyun. Khuôn mặt anh hốc hác như thể vừa trải qua một trận ốm, quầng thâm dưới mắt đen kịt. Nghe nói anh bận rộn, có lẽ công việc thật sự rất nhiều. Làn da nhợt nhạt không chút sức sống. Thậm chí anh còn toát lên vẻ bi thương như người vừa trải qua chuyện khó khăn. Trước ánh mắt quan sát của Go Yi Gyeol, Seo Do Hyun cố tình tỏ ra ủ rũ hơn, mong nhận được chút lòng thương hại. Nhận thấy điều đó, Yoon Jae Sun giả vờ như không thấy gì, nhìn ra khoảng không. Yoon Jae Sun định di chuyển nhưng thấy Seo Do Hyun hành động nhanh hơn nên đành khựng lại. 

Seo Do Hyun tiến lại gần Go Yi Gyeol, cởi áo khoác của mình và khoác lên vai cậu. Cảm nhận được hơi ấm bao trùm lấy cơ thể lạnh lẽo, Go Yi Gyeol khẽ cúi đầu. Đã quá muộn để từ chối lòng tốt của anh. Ngay khi cậu bước vào ghế sau thì cửa xe đóng sầm lại. Go Yi Gyeol xoa xoa đôi tay đang dần ấm lên, nhìn Seo Do Hyun đang nói chuyện với Yoon Jae Sun bên ngoài. Anh xoa xoa gò má hốc hác, nói thêm vài câu, rồi mở cửa xe và ngồi xuống cạnh cậu. Một lát sau, Yoon Jae Sun cũng lên xe. Cậu ta từ từ lái xe đi mà không nói một lời nào. Không gian bên trong xe yên tĩnh, ấm áp, thoang thoảng mùi hương quen thuộc. 

"Tăng nhiệt độ lên chút đi." 

"Vâng."

Yoon Jae Sun trả lời mệnh lệnh trầm thấp đó. Cậu ta tăng nhiệt độ máy sưởi, rồi lại nhìn thẳng về phía trước. Go Yi Gyeol phân vân không biết có nên cảm ơn anh vì đã quan tâm đến mình hay không, rồi cậu cắn chặt má trong để xua tan cơn buồn ngủ. Trong không gian vừa bất an vừa yên bình này cậu gắng gượng tỉnh táo hết mức. 

Dù cố gắng thế nào, mí mắt nặng trĩu vẫn sụp xuống. Go Yi Gyeol tự nhủ rằng đường đến nơi còn xa, rồi nhắm mắt lại. Ngủ một chút chắc cũng không sao đâu. Vừa lúc sự căng thẳng tan biến, cậu chìm vào giấc ngủ sâu. Chiếc đầu lắc lư sang trái phải, trước sau vì buồn ngủ, đột nhiên dừng lại. Seo Do Hyun nhẹ nhàng đặt đầu Go Yi Gyeol lên vai mình. Nghe tiếng thở nhẹ nhàng của cậu, Seo Do Hyun lên tiếng:

"Thư ký Yoon, đi chậm một chút." 

"Vâng, giám đốc."

"Kéo rèm lên." 

"Vâng, giám đốc." 

Tiếng động cơ nhỏ xíu vang lên trong xe. Tấm rèm đen được kéo lên, biến hàng ghế sau thành một không gian hoàn toàn tách biệt. Seo Do Hyun ước gì thời gian có thể ngừng trôi ngay lúc này. Anh chưa bao giờ cầu xin những điều trẻ con như thế, vậy mà giờ đây, khi thời gian bên cạnh Go Yi Gyeol sắp hết, anh lại khao khát những điều vô lý đến vậy. Tòa án dường như quá gần. Hôm nay trên đường phố lại không có nhiều xe cộ.

Chiếc xe nhanh chóng đến tòa án. Go Yi Gyeol vẫn đang ngủ say. Seo Do Hyun không muốn đánh thức cậu. Anh muốn tận hưởng chút thời gian quý báu ít ỏi này. Yoon Jae Sun hiểu rõ tâm trạng của Seo Do Hyun nên đã không tắt máy xe mà bước ra ngoài. Cậu ta quan sát xung quanh, lên kế hoạch đối phó khi thông tin ly hôn của hai người được công bố sau khi nộp hồ sơ. Không thể ngăn chặn hết các bài báo, liệu có nên phát hành thông cáo báo chí trước hay không? Nhưng việc thời gian sinh con và ly hôn của Go Yi Gyeol trùng nhau khiến cậu ta lo lắng.

Để tăng sự chú ý và lượt xem, chắc chắn sẽ có những bài báo bẩn thỉu đăng tải thông tin sai lệch rằng đứa bé không phải con của Seo Do Hyun. Cả Go Yi Gyeol và Seo Do Hyun đều biết rằng họ không thể chia tay trong êm đẹp. Dù đã chấp nhận đối mặt với tin đồn, nhưng việc Go Yi Gyeol phải chịu tổn thương lớn hơn Seo Do Hyun vẫn khiến cậu ta cảm thấy chua xót.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo